Gia đình của cán bộ hải quan b.ị b.ắn c.hết kháng cáo
Ngày 3/9, gia đình anh Nguyễn Nhất Huynh, cán bộ Hải quan tỉnh Tây Ninh bị đồng nghiệp b.ắn c.hết tại trụ sở cơ quan vào ngày 15/1/2013 đã gửi đơn kháng cao lên TAND tỉnh Tây Ninh.
“ Cố ý g.iết n.gười chứ không thể là vô ý”
Như Dân trí đã đưa tin, sáng 15/1/2013, anh Huynh cùng anh Cao Minh Hiếu đến kiểm kê vũ khí, công cụ hỗ trợ của Đội kiểm soát Hải quan Tây Ninh tại phòng làm việc của đội. Tuy nhiên, dù không được yêu cầu khám s.úng nhưng Trần Thanh Hoàng Vũ (nhân viên Đội kiểm soát Hải quan Tây Ninh) vẫn đem 3 khẩu s.úng ra thử, b.ắn đạn thật ngay trong phòng có đông người và 1 viên đã xuyên qua cổ anh Huynh làm anh t.ử v.ong.
Anh Huynh c.hết đi để lại vợ vừa mang thai và con gái nhỏ mới 3 t.uổi (ảnh gia đình cung cấp)
Trong ngày 20/8 và 21/8, TAND thị xã Tây Ninh đã tổ chức xử sơ thẩm vụ án này và kết luận bị cáo Trần Thanh Hoàng Vũ phạm tội “Vô ý làm c.hết người do vi phạm quy tắc hành chính”. Với tội này, bộ luật Hình sự quy định xử phạt 1 – 6 năm tù nhưng TAND thị xã Tây Ninh xét bị cáo nhân thân tốt, thành khẩn khai báo, tỏ ra ăn năn hối hận… nên chỉ phạt 2,5 năm tù và cho hưởng án treo.
Bức xúc trước bản án này, chị Huỳnh Thị Hậu, vợ anh Huynh đã làm đơn kháng cáo gửi TAND tỉnh Tây Ninh. Theo đơn kháng cáo, chị Hậu cho rằng: “Vụ án được điều tra và xét xử sơ thẩm đã thể hiện rõ dấu hiệu của tội “g.iết n.gười” chứ không phải tội “vô ý làm c.hết người do vi phạm quy tắc hành chính” như cáo trạng và bản án sơ thẩm đã tuyên xử. Nên tôi yêu cầu tòa án cấp phúc thẩm hủy án sơ thẩm, trả hồ sơ điều tra lại từ đầu về tội “g.iết n.gười”.
Anh Nguyễn Duy Nhân, em trai anh Huynh thì khẳng định: “Đây là cố ý g.iết n.gười chứ không thể là vô ý. Có ai cẩu thả đến mức đã b.ắn 1 phát đạn xuống sàn nhà, năn nỉ đồng nghiệp đừng nói cho lãnh đạo vì sợ bị phạt rồi lại giơ tay ngang mặt b.ắn tiếp 1 viên nữa ngay trong phòng nhỏ hẹp có đến 5 người không? Sau khi b.ắn viên thứ nhất, bị cáo đã biết là sai rồi mà còn b.ắn viên thứ 2 thì có phù hợp với tâm lý của người bình thường không?”.
Video đang HOT
Ngoài ra, gia đình anh Huynh cũng phản đối phán quyết của tòa về mức bồi thường dân sự. Theo phán quyết của tòa, bị cáo Vũ phải bồi thường cho gia đình anh Huynh 40 triệu đồng chi phí mai táng, nhưng khấu trừ 10.500.000 đồng do Bảo hiểm xã hội đã chi nên chỉ còn 29.500.000 đồng; 1.166.000 đồng cho khoản t.iền mất thu nhập của người chăm bệnh trong 7 ngày anh Huynh cấp cứu; 69 triệu đồng t.iền bù đắp tổn thất tinh thần cho cha, mẹ, vợ, con anh Huynh.
Anh Nhân cho rằng: “Tính ra chỉ có 69 triệu đồng t.iền bù đắp tổn thất tinh thần là t.iền bồi thường. Các khoản khác đều là gia đình đã chi, bị cáo chỉ trả lại thôi. 69 triệu đồng cho 1 mạng người có rẻ quá không!”
Cơ quan điều tra bỏ qua nhiều tình tiết quan trọng
Theo luật sư Trương Đình Tùng (Đoàn luật sư TPHCM), người bảo vệ quyền lợi của bị hại trong vụ án này thì cơ quan điều tra (Công an thị xã Tây Ninh) đã bỏ qua rất nhiều tình tiết quan trọng trong vụ án, đã có vi phạm nguyên tắc điều tra. LS Tùng đưa ra nhiều chi tiết sai phạm, bỏ sót trong kết luận điều tra như: đường đạn đi, vết đạn trên tường, khoảng cách giữa n.ạn n.hân và bị cáo…
Anh Nguyễn Duy Nhân đang kiểm tra thực tế hiện trường anh trai mình b.ị b.ắn c.hết
Theo kết luận điều tra, anh Huynh b.ị b.ắn từ trước ra sau. Nhưng thực tế vết thương trên cổ anh Huynh phía trước cao hơn phía sau, vết đạn trên tường phía sau anh Huynh cũng cao đến 2,74m. Từ đó, luật sư đưa ra giả định là anh Huynh b.ị b.ắn từ phía sau. Như vậy mới hợp lý với đường đạn đi xéo lên và khi va vào tường ở độ cao 2,74m. Ngoài ra, điều này cũng hợp lý vì bị cáo Vũ thấp hơn anh Huynh.
Ngoài ra, theo LS Tùng thì khoảng cách từ người b.ắn và vị trí v.ũng m.áu từ vết thương của anh Huynh đổ xuống chỉ là 3,3m nên không có khả năng bị cáo không biết anh Huynh đang đứng đó nói chuyện với đồng nghiệp. Nếu bị cáo biết anh Huynh đứng đó thì không có lý do gì giải thích cho việc bị cáo giơ khẩu s.úng về hướng anh Huynh đứng rồi bóp cò là vô ý.
Diễn biến tâm lý của bị cáo trong quá trình xảy ra sự việc cũng bị cơ quan điều tra bỏ qua. Bởi khi bị cáo b.ắn viên đạn thứ 1, bị cáo đã biết mình sai và xin lỗi các đồng nghiệp, đồng thời năn nỉ các đồng nghiệp bỏ qua, đừng báo cáo lãnh đạo. Nhưng khi khám khẩu s.úng thứ 3, bị cáo tiếp tục làm các thao tác như khẩu s.úng thứ 2 và bóp cò trong khi s.úng có đạn là rất vô lý, không phù hợp diễn biến tâm lý bình thường, không thể giải thích bằng từ “cẩu thả”.
Hàng loạt vật chứng, tình tiết khác cũng bị cơ quan điều tra bỏ qua, không phân tích như viên đạn nào từ khẩu s.úng nào b.ắn ra? Những mảnh đạn vỡ có phải là của cùng 1 viên đạn hay không? Viên đạn sát thương có cùng băng đạn với hộp tiếp đạn trong khẩu s.úng thu giữ hay không?…
Theo LS Tùng, cơ quan điều tra chỉ dựa vào l.ời k.hai của bị cáo là không có mâu thuẫn với anh Huynh để xác định bị cáo không có động cơ g.iết n.gười rồi kết luận vô ý làm c.hết người là không xác đáng. Ông cho rằng: “Không phải vụ án nào cũng cần động cơ, đặc biệt là khi bị cáo, n.hân c.hứng không khai thì phải dựa vào hiện trường để phá án”.
Từ đó, LS Trương Đình Tùng đề nghị hủy hồ sơ, trả về cho Công an tỉnh Tây Ninh điều tra lại.
Tùng Nguyên
Theo Dantri
Tuyên vô tội với người 'trộm' vàng của vợ
Tòa án xác định số t.iền và vàng ông Cần lấy là tài sản chung nên không có căn cứ kết luận bị cáo phạm tội Trộm cắp tài sản.
Ngày 3/7, sau hai ngày nghị án, TAND tỉnh Tây Ninh đã tuyên trả tự do cho Nguyễn Thanh Cần (47 t.uổi) vì không có cơ sở b.uộc t.ội. Trước đó, trong phần tranh tụng, VKS vẫn giữ nguyên quan điểm cáo buộc bị cáo trộm tài sản của vợ như trong lần xét xử đầu tiên với mức đề nghị hình phạt 7-8 năm tù.
Ông Cần tại toà hôm nay. Ảnh: Nguyệt Triều.
Theo nội dung vụ án, ông Cần và bà Mến kết hôn từ năm 1988 và có 2 con. Thời gian chung sống, 2 vợ chồng làm ăn tích góp được một số vốn đem mua vàng cất giữ. Sau này, do ông Cần không quan tâm đến việc làm ăn dẫn đến vợ chồng thường xảy ra mâu thuẫn. Hai người đã nhiều lần ly thân, rồi lại quay về sống chung.
Từ đó, bà Mến giao cho chồng trông coi 2 ha cao su còn mình quán xuyến việc kinh doanh xe và vườn cây ăn trái. Toàn bộ t.iền vàng tích góp được từ việc làm ăn, người vợ quản lý và cất vào két sắt trong phòng mình. Đến đầu năm 2012, vợ chồng Cần lại cãi nhau nên mỗi người sống một phòng dù vẫn ở chung nhà.
Do nhiều lần hỏi t.iền vợ không được, ông Cần nảy sinh ý định cất giấu hết tài sản. Chiều 20/5/2012, biết vợ và con trai chở trái cây xuống TP HCM bán, ông này dùng kìm và tua vít cạy két sắt lấy hết t.iền, vàng (tổng trị giá hơn 1,3 tỷ đồng). Số t.iền mặt gần 200 triệu đồng ông Cần mang sang gửi nhà người quen, còn vàng chôn trong vườn cao su của gia đình. Sau đó, ông Cần cưa gãy cửa sổ tạo hiện trường giả bị trộm đột nhập.
Tối cùng ngày, bà Mến phát hiện mất trộm và nhiều lần hỏi chồng nhưng ông Cần không nhận. Đến khi bị công an mời lên làm việc, ông này khai đã lấy số tài sản trên.
Tháng 9/2012, TAND tỉnh Tây Ninh xử sơ thẩm, tuyên phạt ông Cần 7 năm tù về tội Trộm cắp tài sản. Bị cáo sau đó xin giảm nhẹ hình phạt. Bà Mến cũng xin giảm án cho chồng vì không biết ông này lấy tài sản đem giấu, nếu biết đã không báo công an.
Cuối năm 2012, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM đã tuyên hủy bản án này, trả hồ sơ để điều tra, xét xử lại. Theo HĐXX, vợ chồng ông Cần đang sống ly thân nhưng tài sản vẫn là của chung. Tòa sơ thẩm áp dụng hình phạt căn cứ toàn bộ số tài sản mà bị cáo lấy trộm là không đúng, phải xác minh mức đóng góp của Cần trong số t.iền đó để định khung hình phạt.
Theo VNE
Tuyên vô tội với người bị cáo buộc 'trộm' vàng của vợ Tòa án xác định số t.iền và vàng ông Cần lấy là tài sản chung nên không có căn cứ kết luận bị cáo phạm tội Trộm cắp tài sản. Ngày 3/7, sau hai ngày nghị án, TAND tỉnh Tây Ninh đã tuyên trả tự do cho Nguyễn Thanh Cần (47 t.uổi) vì không có cơ sở b.uộc t.ội. Trước đó, trong phần...