Già bằng này tuổi đầu mà tôi vẫn bị con dâu “dắt mũi” bấy lâu nay không biết
Nhưng thú thật, tôi cũng thương nó quá. Con trai tôi suốt ngày đi nhậu nhẹt, mẹ chồng con dâu chuyện gì cũng thủ thỉ với nhau thành quen.
Ly hôn chồng sớm, lại có độc một mụn con trai nên tôi thương yêu, chăm bẵm nó từ nhỏ. Lớn lên, cái gì nó thích tôi cũng ủng hộ, kể cả chuyện lấy vợ. Ngày con trai dẫn người yêuvề ra mắt, tôi đã thấy có gì đó sai sai.
Đường đường con gái tới ra mắt mẹ chồng tương lai, nhưng thấy tôi nấu nướng dưới bếp, nó cũng chẳng xuống phụ giúp. Dọn cơm ăn xong, nó ngang nhiên vắt chéo chân sai con trai tôi đi lấy trái cây ăn. Mà thằng con tôi cũng lạ, tôi đẻ ra, nuôi nó ăn học thành tài, mà tôi sai nó còn nhăn nhó. Giờ người yêu nó sai, nó cứ cười hà hà đi làm. Ngẫm cũng tủi thân.
Ấn tượng của tôi về con dâu tương lai không tốt chút nào. Nhưng con trai tôi mới là người sống cả đời với nó nên tôi cũng không cản. Sợ sau này nó không hạnh phúc với người khác lại đổ lỗi cho mình.
Nhưng cưới về, tôi mới thấy mình nhận định sai. Con dâu tôi khác hẳn ngày ra mắt. Nó nhanh nhẹn, đi làm về là vào bếp nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Tôi bệnh, nó ngồi cả đêm bóp tay bóp chân, kể đủ chuyện cho tôi vui.
Nó cũng chẳng còn sai biểu gì con trai tôi. Thậm chí, con trai tôi đi nhậu suốt đêm nó cũng chỉ gọi nhắc nhở chứ không cáu gắt ầm ĩ lên. Thấy tội, tôi gọi nó sang phòng ngủ với tôi thì nó mới khóc, nói tủi thân, buồn chồng. Hôm sau, đợi con trai về, tôi mắng cho một trận nên thân. Cũng không biết từ bao giờ, tôi thương con dâu nhiều hơn.
Không biết từ bao giờ, tôi thương con dâu nhiều hơn cả con đẻ. (Ảnh minh họa)
Rồi con bé có bầu. Nó nghén tới nghén lui rất khổ sở. Thương dâu thương cháu, tôi bảo nó nghỉ làm để dưỡng thai nhưng nó nhất định không chịu vì sợ chồng chê ăn bám. Từ đó, tôi cũng không cho nó động tay động chân vào bất cứ việc gì trong nhà nữa.
Nhà tôi nói chung cũng có của ăn của để. Ngoài mảnh đất rộng hơn 200m2 và căn nhà 5 tầng đang ở, tôi còn mua thêm vài mảnh đất khác dưới quê để sau này con cháu trưởng thành thì về an hưởng tuổi già. Tôi có ý định sang tên sổ đỏ đất và nhà hiện tại cho vợ chồng con trai, để chúng nó yên tâm mà làm ăn.
Video đang HOT
Lúc đi làm giấy tờ, tôi gặp một người đàn bà cũng trạc tuổi tôi. Trong lúc ngồi chờ, nói chuyện qua lại mới biết đó là hàng xóm phía nhà mẹ đẻ con dâu. Biết tôi định sang tên nhà đất, bà ấy im im rồi nói một câu đầy ẩn ý: “Chắc gì đó là cháu của bà mà bà sang tên đất. Để nó sinh đẻ xong xuôi, rồi bà âm thầm xét nghiệm xem. Phải thì lúc đó sang tên chưa muộn, còn không phải thì… tính đường khác”.
Nghe bà ấy nói, tôi bắt đầu hoang mang, không hiểu sao người ta lại nói như vậy. Mà không có lửa sao có khói, nên tôi hỏi chuyện cặn kẽ thêm. Nhưng bà ấy chỉ nói: “Ăn chơi nổi tiếng ở xóm tôi rồi”. Nghe vậy, tôi sinh lòng nghi ngờ nên đi về.
Già bằng này tuổi rồi mà tôi vẫn bị con dâu dắt mũi lúc nào không hay. (Ảnh minh họa)
Thấp thỏm đợi thêm 2 tháng khi cháu trai ra đời rồi thêm 3 tháng thấy cháu cứng cáp khỏe mạnh, tôi mới âm thầm bế cháu đi xét nghiệm. Tôi nói dối con dâu là đưa cháu đi khám tổng quát định kỳ, rồi bảo con trai vào lấy máu xét nghiệm luôn. Con trai tôi bận việc nên bảo tôi lúc về bắt taxi rồi vội vội vàng vàng bỏ đi làm.
Kết quả đúng là choáng váng. Cầm tờ giấy, tay tôi run run, đứng cũng không nổi nữa. Nó với con trai tôi không có quan hệ huyết thống cha con.
Mấy hôm nay, đầu óc tôi quay cuồng cuồng. Con trai tôi chưa biết kết quả nên vẫn đinh ninh thằng bé là con đẻ của mình. Giờ tôi phanh phui mọi chuyện thì vợ chồng nó cũng không thể sống với nhau được nữa. Thằng bé mới sinh cũng không có tội lỗi gì. Mà con trai tôi e cũng không chịu nổi cú sốc lớn đến thế. Tôi đau đầu quá.
Già bằng này tuổi rồi mà tôi vẫn bị con dâu dắt mũi lúc nào không hay. Nhưng thú thật, tôi cũng thương nó quá. Con trai tôi suốt ngày đi nhậu nhẹt, hai mẹ con chuyện gì cũng thủ thỉ với nhau thành quen. Tôi cũng không biết nó lang chạ với ai, khi nào. Có khi cũng vì con trai tôi bỏ bê nó quá nên nó mới làm liều. Tôi có nên nói chuyện riêng với con dâu, mở cho nó một con đường sống không đây?
Theo Phununews
Hí hửng tưởng bỏ được vợ cũ là xong, ai ngờ lại đi vào bước đường thê thảm hơn
Tôi sống vui vẻ, hạnh phúc được 1 năm đầu nhưng không lâu sau thì vỡ mộng. Lúc ấy, tôi mới thấy ân hận vì bạc với vợ cũ, nhưng mọi thứ đã muộn mất rồi...
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm thì tôi có bồ. Thú thực, cuộc hôn nhân này vốn dĩ ngay từ đầu tôi đã thấy không hạnh phúc. Bởi tôi kết hôn theo ý bố mẹ. Thời điểm ấy bố tôi ốm nặng, nguyện vọng cuối cùng của ông chỉ là nhìn tôi yên bề gia thất.
Vợ ở gần nhà, cô ấy khá hiền lành, dịu dàng, có học thức, nói chung cả khu xóm không ai là không khen ngợi. Chúng tôi cưới nhau, ai cũng khen là cặp trai tài gái sắc, thật xứng đôi vừa lứa.
Về ở với nhau, vợ làm rất tròn bổn phận của một người dâu con, cô ấy đảm đang tháo vát, việc nhà thu vén đâu vào đấy. Cưới hơn 1 năm thì cô ấy sinh con trai đầu lòng.
Quãng thời gian bố tôi ốm bệnh cũng là cô ấy tận tình chăm sóc, đến khi bố tôi mất, cũng cô ấy chạy lên chạy xuống lo toan... Nói chung với vợ, tôi cảm thấy có ơn, có nghĩa nhiều hơn.
Tôi luôn có suy nghĩ đền đáp cô ấy, vì thế suốt mấy năm sống chung, tôi cũng cố gắng hoàn thành nghĩ vụ của mình, dù trong lòng tôi vẫn thấy thiếu thốn thứ gì đó.
Rồi tôi tình cờ quen Mai, một cô gái trẻ trung, cá tính, nói chung khác biệt hoàn toàn với vợ. Tôi bị cô ấy làm cho mê mệt, qua lại vụng trộm một thời gian thì vợ phát hiện. Cô ấy viết đơn ly dị, tôi ký không một chút ăn năn, bởi thời điểm đó tôi bị tình mới làm cho u mê. Tôi chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi thứ với vợ để cưới người tình mà thôi.
Chúng tôi ra tòa trong sự ngỡ ngàng tột độ của gia đình, bạn bè... không một ai tin nổi. Mẹ tôi sốc nặng, nhất là khi bà hay tin tôi có bồ bên ngoài. Bà bảo, đừng mơ có đứa nào đặt chân được vào nhà này, bà chỉ có một con dâu duy nhất mà thôi.
Thuyết phục mẹ không được, tôi đăng ký xong thì đưa Mai ra ngoài ở.
Một năm đầu thực sự chúng tôi rất hạnh phúc, rất ngọt ngào, cô ấy chiều chuộng tôi, cuộc sống ăm ắp tiếng cười. Chuyện chăn gối cũng tuyệt vời không gì tả nổi. Cô ấy nóng bỏng, nhanh nhẹn, giống con mèo vậy... Tôi thấy sự lựa chọn của mình thật sự đúng đắn. Lâu lắm rồi tôi không được tận hưởng cảm giác hạnh phúc, yêu đương mật ngọt đến vậy.
Hơn 1 năm sau, mẹ tôi bị tai biến nhẹ. Tôi phải thuyết phục mãi mẹ mới đồng ý cho vợ chồng tôi về, ý tôi là để vợ chăm sóc mẹ tiện hơn.
Thế nhưng khi về sống chung, có chút trách nhiệm, nghĩa vụ dâu con, vợ thay đổi hẳn.
Sáng nào cô ấy cũng ngủ đến tận 7h, dậy cái thay đồ rồi đi làm luôn, không nấu cho mẹ tôi nổi một bữa sáng, tôi nói thì vợ bảo thích thì tôi tự nấu không thì thuê người, chứ cô ấy không phải ô sin. Mẹ tôi nghe thấy, bà uất đến mức suýt thì ngất.
Việc nhà cô ấy cũng không làm, lúc mẹ tôi khỏe hơn chút, bà tự mình làm, không nói với vợ chồng tôi câu nào. Nhìn dáng bà ra quét, vào lau dọn, tôi thấy mình bất hiếu quá thể.
Mẹ ghét vợ, vợ thì thái độ với bà, thành ra không khí gia đình căng thẳng vô cùng. Không ai nói với ai câu nào. Nhà 3 người mà như cái bóng lặng lẽ sống với nhau.
Có hôm bà sang nhà vợ cũ, đón cháu về chơi, vợ tôi hầm hầm đá thúng đụng nia rồi bỏ đi cả ngày mới về, tôi ở giữa thấy khó xử vô cùng.
Tôi nghĩ mãi không biết nên làm cách nào cải thiện mối quan hệ giữa mẹ và vợ. Cuối cùng, tôi bảo cô ấy hay sinh con, có cháu rồi mọi thứ sẽ khác, ai ngờ cô ấy bảo không sinh nở gì hết. Đẻ ra rồi xấu xí, xồ xề, thời gian đâu mà chăm con. Ý nói vậy thì cô ấy không muốn sinh hoặc còn lâu mới sinh. Người phụ nữ lấy chồng mà không muốn sinh con thì thật sự là một bi kịch cuộc đời.
Càng ngày tôi càng thấy mệt mỏi, cảm giác mình bước lầm lỡ thật sự rồi. Tôi bỗng nghĩ đến vợ cũ... Thấy ân hận, nuối tiếc, nhớ lại những ngày gia đình vui vẻ, quây quần... vợ nấu những món cả nhà cùng thích, con trai chạy đi chạy lại gắp thức ăn cho mọi người... ai nấy cũng đều vui vẻ...Bỗng nhiên, tôi khóc như một đứa trẻ khi nhìn ảnh con. Nhấc điện thoại lên gọi, thuê bao không liên lạc được.
Tôi thật sự chán lắm... tôi thật là một gã tồi.. Tôi đã làm gì thế này, tôi làm khổ vợ, khổ con, khổ mẹ. Tôi bỏ người vợ hiền để cưới về một người như này sao... Tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo Phununews
Thương quá ...hồng nhan ơi! Phàm là con gái sinh ra trên cõi nhân gian ai cũng mong muốn mình được xinh đẹp rạng ngời, nói một cách chung nhất đó là người có chân dài, da trắng, mặt xinh. Hội đủ ba yếu tố đó thì nhỏ được nhiều người cưng nựng, lớn lên được người khác giới mến yêu chiều chuộng, phổng phao thiếu nữ, rực...