Ghét cay ghét đắng đồng nghiệp thích ‘nổ’
Thú thực, nếu không phải vì thích môi trường làm việc ở đây, không muốn gây hấn với ai thì có lúc tôi đã &’bổ’ vào mặt cái anh đồng nghiệp cùng cơ quan mình rồi.
Nói không quá chứ tôi đi làm nhiều nơi, đổi chỗ làm nhiều, tôi chưa từng thấy người đàn ông nào mà lại như đàn bà, điêu ngoa và bốc phét như thế. Anh này chắc sinh ra là để &’chém gió’, khoe mẽ với người khác. Nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể lý giải được vì sao anh ta lại thích &’nổ’ như thế.
Anh đồng nghiệp tên T, cái tên thì nghe rất chi là thanh thoát, hay, vậy mà lại là người không giống với hình dáng của anh tí nào. Nhìn anh đẹp trai, phong độ, ngày mới vào, tôi còn hay la cà với anh, nghĩ anh này khéo mồm. Được 3 bữa thì phát hiện ra bản chất, đúng là có chút vấn đề.
Cứ ở trong phòng, có đông người, đặc biệt là có sếp ở đấy thì anh ta bắt đầu lên mặt dạy đời. Anh ta vỗ vai tôi mà rằng: “Này cô, ở đây ai cũng kỉ cương phép tắc. Anh nhắc nhở cô trước, phải làm việc nghiêm chỉnh, không được dối trên lừa dưới, không được gian lận. Phải trung thực, đi đúng giờ, về đúng giờ nhớ chưa?”. Nói xong anh này quay sáng nhìn sếp một cái để xem ông ấy có để ý hay không và tự đắc. Tôi chỉ cười không nói gì, vì trước giờ tôi cũng không hề nghĩ mình sẽ làm sai nguyên tắc ở nơi làm việc.
Khổ, nhưng mà mình cứ nhân nhượng thì anh này lấn tới. Không chỉ nói mình tôi, anh ta còn lên mặt dạy đời tất cả các chị em, anh em trong phòng. (ảnh minh họa)
Thú thực, anh ta là người thường xuyên ra ngoài trà đá, đi ăn trưa thì chiều mới về, thi thoảng lại đứng dậy hút thuốc. Chứ như tôi là con gái, tôi có bao giờ la cà trừ mấy ngày mới vào gặp anh đâu. Nghe kiểu anh nói đe dọa tôi, tôi thôi hẳn chuyện chơi với anh ta.
Suốt ngày anh ta bắt lỗi tôi. Có hôm, thấy tôi đánh văn bản sai một lỗi chính tả, anh ta ra bắt bẻ bảo: “Này, học như thế rồi mà còn sai chính tả. Ra trường đi làm mấy năm, chính tả cũng sai. Cái gì chứ, cái chính tả thì anh là nhất, trước anh đã từng học giỏi nhất trường về môn Văn, giải nhất huyện, ai cũng phải ngưỡng mộ anh. Nên cái chuyện chính tả là anh không bao giờ sai”. Tôi cười khen “anh giỏi thế, đàn ông mà học giỏi văn nhỉ?”, nhưng giọng tôi không hề có chút khoe khoang. Thật ra, tôi đang cười vào mặt anh ta vì, cái giải huyện ngày xưa thì bây giờ nói ra làm gì. Tôi còn nhiều thành tích gấp mấy anh, tôi nói làm gì đâu. Học hành ăn nhau ở sau này ra ngoài, chứ còn cái chuyện thành tích trong trường chắc gì ai hơn ai. Tôi cứ cười như vậy, coi như là tôn trọng tiền bối mà thôi.
Khổ, nhưng mà mình cứ nhân nhượng thì anh này lấn tới. Không chỉ nói mình tôi, anh ta còn lên mặt dạy đời tất cả các chị em, anh em trong phòng. Suốt ngày anh ta khoe mình đi hết nước này đến nước nọ, tiền thì tiêu bao nhiêu, không kể xiết. Những thứ anh ta mặc trên người thì chao ôi, toàn là hàng hiệu. Hình như không có thứ gì là hàng chợ cả, hàng Việt Nam còn hiếm nữa là khác. Anh ta liên tục kể chuyện mình mua cho vợ cái túi xách mấy triệu của cô diễn viên nà đó rất nổi ở Việt Nam hay dùng. Còn mua cho vợ cái máy mà Ngọc Trinh hay mặc, hay cái đồng hồ giống như của Thủy Tiên. Nói chung là, tài &’chém gió’ của anh ta lên tới đỉnh điểm luôn.
Video đang HOT
Nói nhiều tiền mà đi ăn, chưa bao giờ biết chủ động khao chị em được một bữa. Đúng là, không thể chịu nổi cái sự lắm tiền nhiều của của anh ta. (ảnh minh họa)
Mấy cô nào mà nói câu anh ta nghe không lọt tai thì anh ta chê đủ thứ. Nào là, “em tài thật, lớn rồi mà nói như thế được, không có suy nghĩ à? Mình làm việc trong môi trường này thì ăn nói cũng phải tế nhị, nhẹ nhàng, thể hiện sự hiểu biết. Nói ra thế người ta cười cho…”. Nghe anh ta nói, nhiều người tức sôi máu, không chịu được.
Anh ta khoe là, hôm trước bảo vệ cái kế hoạch gì được sếp khen hết lời, bảo là anh ta làm việc tốt, có chiến lược. Nghe đến đấy ai cũng cười vì vừa xong, sếp chạy ra đốp vào mặt anh ta mà rằng: “Làm lại cho tôi bản kế hoạch này, không thể xem nổi đến trang thứ hai”. Mọi người có lẽ được trận hả hê.
Cái chuyện anh ta khoe giàu thì mọi người ở đây đã quen quá rồi. Khoe nhà vợ giàu nứt đố đổ vách. Ai cũng bảo, vợ anh ta có khá giả nhưng không giàu như thế. Anh ta chỉ là nói quá lên thôi chứ có khá thì cũng chắc gì khá bằng nhà mấy anh chị ngồi ở cơ quan. Có bốc phét thì cũng vừa phải thôi chứ, ai đời lại đi nói như vậy khiến người khác khó chịu vô cùng.
Nói nhiều tiền mà đi ăn, chưa bao giờ biết chủ động khao chị em được một bữa. Đúng là, không thể chịu nổi cái sự lắm tiền nhiều của của anh ta. Không nói thì thôi, nói ra chỉ tổ người ta cười vào mặt cho mà thôi.
Cái chuyện đồng nghiệp ba hoa, thích &’nổ’ tôi đã nghe quá nhiều rồi. Nhưng chưa thấy ai quá đáng như anh chàng này. Anh ta khoe vợ mình xinh, ăn mặc sành điệu, thế mà gặp được một lần, ai cũng hoảng. Chung quy lại, người ta đồn nhau, anh này được cái mã, nên lấy vợ giàu và xấu. Giờ được nhờ vào gia tài của vợ, anh ta cảm thấy sung sướng và tha hồ &’chém’ để khoe mẽ với chị em, anh em đồng nghiệp chứ thực sự, chẳng có thứ gì…
Theo VNE
Đồng nghiệp thích 'tỉa' đểu
Nghe nói anh này vào công ty đã lâu, có thâm niên nhất phòng nhưng chưa được cất nhắc lên chức tước gì cả.
Đàn ông mà &'ngoa' như đàn bà
Mới vào công ty, Hạnh đã gặp ngay một tay đồng nghiệp nhìn tướng tá thì đàn ông mà mồm miệng thì như đàn bà. Hôm đầu tới nhận việc, thấy tay này không dễ chơi, cứ nhìn Hạnh từ đầu tới chân, mắt liếc lia lịa lại đưa từ chân tới đầu, Hạnh chắc mẩm "chắc lão này có vấn đề". Nhưng mình là nhân viên mới nên Hạnh cũng mặc kệ, không bận tâm lắm, cứ làm thủ tục của người mới đến thử việc cho xong xuôi cái đã.
Lão vừa thấy Hạnh dọn đồ tới là ra gõ bàn, lên mặt ngay: "Này cô em, nhân viên mới ở đây là có lệ đấy nhé. Học lệ đi rồi hãy vào nhé, chứ đừng có đi thẳng vào cửa thế. Đồ đạc để gọn gàng không thì các anh các chị lại nói cho". Chắc chẳng có anh chị nào nói, chỉ có ông ấy thích nói thôi chứ từ lúc Hạnh vào, đã thấy anh chi nào ra dọa dẫm câu nào đâu.
Hôm đầu đi làm, Hạnh mua cả một đống đồ đạc, hoa quả đến mời các anh chị. Cả phòng hân hoan, ai cũng ra trêu Hạnh bảo "đút lót to thế thì các chị biết như nào?" rồi mọi cười lại cười ha hả. Còn riêng ông đồng nghiệp kia thì cứ đi ra, đi vào, thậm chí được mời ra ăn hoa quả còn không chịu ăn, anh ta còn nói: "Chẳng dám, ăn của cô rồi sau này không móc họng ra được, há miệng mắc quai, có khi lại ăn rồi phải trả". Nghe anh ta nói thấy gớm nhưng Hạnh cứ nhịn, cố mà cười lại tiếp lời: "Em mời anh ra ăn hoa quả với tụi em ạ, em mới đến, anh châm trước cho".
Lão vừa thấy Hạnh dọn đồ tới là ra gõ bàn, lên mặt ngay: "Này cô em, nhân viên mới ở đây là có lệ đấy nhé. (ảnh minh họa)
Nghe giọng Hạnh ngọt, anh ta mới ra ăn, vừa ăn vừa nói liên hồi. Anh ta còn bảo với Hạnh: "Ở đây là không có cái kiểu nói xấu người này, người kia nhé, ở đây cũng không có kiểu ăn không nói có. Người nào làm ở đây cũng phải lịch thiệp, có trình độ ăn nói giao tiếp". Thấy anh ta nói vậy, Hạnh cũng dạ dạ vâng vâng cho xong việc chứ chẳng muốn tiếp lời.
Nghe nói anh này vào công ty đã lâu, có thâm niên nhất phòng, tuy nhiên, chưa được cất nhắc lên chức tước gì cả. Những người thuộc cấp lãnh đạo toàn được mời từ nơi khác về nên nhiều khi anh ta khó chịu, tự cho mình cái quyền chèn ép người khác. Tự cho mình là người có tên tuổi, có tí vị trí trong phòng nên ra sức dạy đời các anh chị em đồng nghiệp mới vào.
Có hôm, mấy chị trong phòng hô hoán lên là "ơ hay, Hạnh học giỏi thế, bằng giỏi cơ à?". Hạnh cười không nói gì vì cô cũng không muốn bàn luận tới chuyện bằng cấp ở đây. Vì dù sao, bằng cấp cũng không giải quyết được gì với không nên gây chú ý khi mới vào. Thế mà anh đồng nghiệp kia nghe được, vội vỗ ngực: "Gớm, bằng giỏi thì để làm gì, mấy cô bạn tôi bằng giỏi thất nghiệp đầy kia. Bằng cấp giờ mua cũng được, cần gì phải học". Nghe vậy, Hạnh không hài lòng đâu nhưng không biết nói sao nữa, thôi đành mặc cho anh ta thích làm gì thì làm...
Nói chung, với cái tính của anh đồng nghiệp này, Hạnh đã nắm được. Nên Hạnh chuẩn bị sẵn một chiêu bài là ghi âm. (ảnh minh họa)
Từ đó, anh ta cứ để ý Hạnh. Hình như anh ta biết, Hạnh được sếp ưu ái không cần test vì qua phỏng vấn đã thấy trình độ ngoại ngữ của Hạnh rồi nên cho qua luôn. Hôm rồi, có người nước ngoại gọi điện tới, Hạnh ngồi trong phòng nói chuyện như gió, anh này bực mình hét lên khi Hạnh vừa cúp máy: "Này cô, ra ngoài nói chuyện nhé, không nên thể hiện trình độ ở đây, nhà này không ai hiểu tiếng nước ngoài". Hạnh đáp lời: "Nhưng mà điện thoại bàn, em ra ngoài thế nào anh?". Thế là anh chàng chẫng hẩng ngại mặt, không nói gì nữa. Ai cũng khúc khích cười.
Đối phó với đồng nghiệp &'bẩn tính'
Nói chung, với cái tính của anh đồng nghiệp này, Hạnh đã nắm được. Nên Hạnh chuẩn bị sẵn một chiêu bài là ghi âm. Có hôm nào anh ta bốc đồng lên nói cái gì, hoặc nói xấu sếp, Hạnh cũng sẽ thu âm lại hết. Nếu cần thì sẽ cho sếp biết mọi việc.
Anh ta còn bảo Hạnh là, &'ăn mặc đẹp vừa thôi, ở đây sếp không thích kiểu con gái ăn mặc hở hang. Có năng lực thì làm, còn có thân hình đẹp thì vứt. Sếp thích kiểu phụ nữ khác chứ không phải mấy em non choẹt, chưa biết thân biết phận đã muốn tiến thân'.
Anh chị em trong phòng có vẻ cũng không ưa anh này nên họ thường hay n ói với Hạnh rằng, &'em có cách nào thì trị hắn ta một trận cho hết hách dịch. Chứ người như hắn chỉ được cái hay tỉa đều người khác, không có chuyên môn gì cả, nhưng lại tin tướng lắm'.
Với những đồng nghiệp thích tỉa đểu người khác, không có gì hơn là cứ làm tới cùng, cho họ khó chịu, chướng mắt rồi họ sẽ bật ra những tính xấu của mình. (ảnh minh họa)
Thấy Hạnh mặc váy ngắn, anh ta ra nhìn từ dưới lên trên rồi chép miệng kiểu rất khó chịu. Hạnh được thể, vào phòng sếp nói chuyện rôm rả rồi ra thông báo với mọi người là cô được sếp khen thưởng vì thành tích làm cho anh này tức lộn ruột lên. Anh ta càng nhắc cái gì thì cô lại càng làm tới, mặc kệ anh ta khó chịu.
Có hôm, cô nói tiếng Anh trong phòng như gió, còn đon đả chào mời đối tác nước ngoài, dẫn vào phòng sếp, anh này bực lắm, nhưng chẳng còn cách nào khác cả.
Với những đồng nghiệp thích tỉa đểu người khác, không có gì hơn là cứ làm tới cùng, cho họ khó chịu, chướng mắt rồi họ sẽ bật ra những tính xấu của mình. Hoặc là, bơ như không quen biết, để tránh thị phi.
Theo VNE
Nghề tay trái của vợ là... cặp bồ với sếp Họ nói rằng, em đang cặp bồ với ông ta nên bây giờ, dù là thư kí nhưng mức lương của em cao chót vót. Lấy nhầm cô vợ lẳng Lấy nhau về, tôi mới biết Lan là người đàn bà lẳng lơ. Trước đó, khi yêu nhau, cái sự gần gũi, thân thiện và hồ hởi của em lại khiến tôi chú...