Ghét bỏ một người mình từng yêu, đâu phải là điều dễ dàng…
Vì chúng ta – tức là anh và tôi, mình từng yêu nhau, nên việc buông tay nhau là điều không ai mong muốn và cũng chưa từng nghĩ đến. Chúng ta không đến được với nhau, có rất nhiều nguyên nhân và lý do không thể giải bầy hoặc là – vì – mình – không – hợp?
Mình từng thương nhau đó, yêu nhau đó và rồi, ghét nhau cũng không khó mà tránh khỏi. Nhưng, ghét ở đây chỉ trong thời khắc nhất thời, đến 1 thời gian nào đó bình tâm mà suy nghĩ về mọi chuyện, ta lại càng thấy có lỗi với nhau nhiều hơn.
Chuyện ghét 1 ai đó, đâu phải là dễ dàng, chúng ta nên công nhận điều này thay vì cứ giải thích, chúng ta nên hạ cái tôi của mình xuống để mà lắng nghe trái tim mình sẽ tốt hơn. Người từng sâu nặng trong lòng ta, liệu rằng có dễ dàng để ta ghét hay không?
Đừng vội vàng trong cách cư xử và lời nói. Người ta hay nói với nhau: ” Lỡ chân thì bước lại, chứ lỡ lời thì chịu “, khi chúng ta nói ra 1 điều gì đó thì việc đầu tiên chúng ta nên làm, đó là phải biết chịu – trách – nhiệm về lời nói của mình. Nên, dù cho những người ta đang yêu hay là đã chia tay, hoặc những người thương luôn thầm lặng bên đời ta, đừng bao giờ dõng dạc nói ta – ghét – họ, nghe khó chịu lắm mọi người ạ.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Vì chúng ta – tức là anh và tôi, mình từng yêu nhau, nên việc buông tay nhau là điều không ai mong muốn và cũng chưa từng nghĩ đến. Chúng ta không đến được với nhau, có rất nhiều nguyên nhân và lý do không thể giải bầy hoặc là – vì – mình – không – hợp? Mình từng thương nhau đó, yêu nhau đó và rồi, ghét nhau cũng không khó mà tránh khỏi. Nhưng, ghét ở đây chỉ trong thời khắc nhất thời, đến 1 thời gian nào đó bình tâm mà suy nghĩ về mọi chuyện, ta lại càng thấy có lỗi với nhau nhiều hơn.
Có khi chúng ta cảm thấy thiệt thòi và đau đớn trong mối quan hệ không mấy hy vọng. Sau chia tay, mình cảm thấy cuộc đời này toàn những khổ đau, xung quanh toàn màu đen bao phủ. Người mình thương họ cũng chẳng ngoại lê, ngày thường cảm thấy đáng yêu lắm sao bây giờ, nhìn đâu cũng thấy khuyết điểm.
Vậy nên, có ghét cũng để trong bụng, đâu ai biết cái ghét bắt nguồn từ đâu? Phải chăng là vì thương nhiều, yêu nhiều nên mới sinh ra ghét. Ghét nhau chỉ là vì mình không có mối quan hệ bền lâu, chứ làm gì có chuyện 2 trái tim ghét nhau bao giờ.
Theo Blogtamsu
10 năm yêu thương nhau không bằng 1 đêm "ăn nằm" đúng lúc
Tôi đã khóc bao nhiêu đêm, tôi chẳng còn nhớ nữa. Chỉ biết là đến một ngày khi thấy mặt trời ló rạng qua khe cửa, cảm giác duy nhất tồn tại trong tôi là trống rỗng.
Ngày hôm nay, tôi khoác lên mình bộ váy xanh dương dịu dàng, trang điểm thật đẹp, bắt một chuyến taxi để đến dự đám cưới mà tôi đã từng mơ về nó rất nhiều, chỉ có điều trong mơ tôi là cô dâu còn ngoài đời, tôi chỉ là một vị khách.
Tôi bắt đầu yêu anh từ cách đây tròn 10 năm. Mối tình đầu thời học trò chẳng mấy ai nghĩ sẽ đậm sâu đến thế nhưng tôi và anh đã thực sự yêu thương nhau hết mình, cùng nhau trưởng thành và bước qua những gian khó đầu đời. Anh là người đàn ông ít nói, dáng vẻ lạnh lùng nhưng lại nồng nhiệt và chân thành hơn bất cứ ai tôi từng gặp. Ở bên anh tôi luôn cảm thấy an toàn và yên bình.
Chúng tôi đã nghĩ đến đám cưới, ai quen biết chúng tôi cũng đã sẵn sàng nhận thiệp mừng. Ấy vậy mà chuyện chẳng ai ngờ...
10 năm yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ đi qua giới hạn. Tôi không muốn chuyện đó xảy ra trước đám cưới. Nhiều lần anh bày tỏ muốn "vượt rào" nhưng tôi khăng khăng cự tuyệt. Tôi khóc và nói rằng "Nếu anh yêu em thì anh phải giữ gìn cho em chứ!". Dù không thể hiện ra, tôi nghĩ anh đã thất vọng rất nhiều. Đó là lý do khi có người con gái khác tình nguyện dâng hiến cho anh, anh đã ngã vào lòng cô ta nhanh chóng. Họ vụng trộm với nhau bắt đầu từ một chuyến công tác dài ngày ở nước ngoài. Mối quan hệ cứ thế tiếp diễn trong thầm lặng vì cô gái đó cũng đã có bạn trai.
Từ ngày có cô ấy, anh không còn mặn mà với tôi nữa. Mặc cho tôi tìm mọi cách níu kéo anh thì anh vẫn xa tôi dần dần. Tôi thấy anh đau khổ khi cô gái đó còn dùng dằng chưa muốn chia tay người yêu để toàn tâm toàn ý đến với anh. Tôi thấy anh trong cơn say thì thầm gọi tên cô ấy. Tôi thấy anh ngay cả khi đi bên tôi mắt vẫn cứ lơ đễnh đến hình bóng khác. Tôi hiểu rằng tôi mất anh thật rồi.
Tôi đã khóc bao nhiêu đêm, tôi chẳng còn nhớ nữa. Chỉ biết là đến một ngày khi thấy mặt trời ló rạng qua khe cửa, cảm giác duy nhất tồn tại trong tôi là trống rỗng.
Tôi nghĩ: "Thôi được, nếu anh đã muốn cô ấy đến thế, để tôi tác thành cho 2 người.". Tôi chủ động tìm đến anh bạn trai kia, chủ động tán tỉnh, mời gọi và "cái ngàn vàng" tôi luôn giữ gìn đó, tôi trao cho người tôi chẳng hề yêu thương. Cái kết cho chuyện tình 10 năm của chúng tôi là gì? Là cả hai đều "ăn nằm" với người khác.
Sau khi biết chuyện anh bạn trai lên giường với tôi, cô gái kia chia tay ngay lập tức. Anh hạnh phúc vì có được cô ấy mà chẳng biết tới câu chuyện phía sau. Tôi thì bắt đầu lao đến những chuyện tình một đêm. Nằm trong vòng tay một kẻ xa lạ mới quen, tôi chỉ biết rơi nước mắt.
Và hôm nay là ngày anh lấy cô gái ấy. Tôi không biết có nên chúc phúc cho 2 người họ hay không? Là anh sai vì quá yếu lòng hay là tôi sai vì quá khuôn mẫu? 10 năm yêu nhau không bằng một lần lên giường đúng lúc.
Theo mot the gioi
Có thương nhau, thì xin đừng để đó Bởi vì "duyên số" không đến với ta hằng ngày, bởi vì tình cảm vốn là thứ mong manh và dễ tan biến nhất trên đời, nên nếu có thương nhau, thì xin đừng để đó. Gặp nhau giữa muôn vàn ngã rẽ của cuộc đời, hai con người, hai đường thẳng song song và tách biệt bỗng dưng tìm được điểm giao....