Ghen với mẹ chồng
Lúc đầu chị chạnh lòng vì chị đã quen được anh chiều chuộng, săn sóc nay bị cho “ ra rìa”, sau chị tỏ ra khó chịu nhưng không dám ra mặt với sự hiện diện của mẹ chồng trong căn nhà nhỏ ấy.
Anh yêu chị rồi quyết lấy chị cho bằng được vì chị có nét gì đó hao hao giống mẹ anh. Chị cũng đẹp một vẻ đẹp hiền hòa như mẹ, trình độ “nữ công gia chánh” cũng chả kém cạnh gì so với mẹ anh. Yêu chị, anh đinh ninh rằng mẹ anh cũng sẽ rất ưng ý chị.
Quả thật, ngay từ lần đầu tiên đưa chị về ra mắt, mẹ anh đã tỏ ra “bồ kết” chị và không ngừng tác hợp cho hai người đến với nhau. Chẳng có lí do gì để bà phản đối một người con dâu giống mình như chị. Cả bà và chị đều mừng thầm vì nghĩ rằng sẽ chẳng phải đối diện với vấn đề muôn thuở giữa mẹ chồng và nàng dâu.
Con đường đi đến hôn nhân của anh và chị như được rải thảm hoa hồng. Họ yêu nhau rồi đến với nhau mà chẳng gặp phải bất cứ trở ngại nào từ phía gia đình. Sau đám cưới như mơ diễn ra, anh chị về lại thành phố để tiếp tục công việc, còn mẹ anh ở quê để lo hương khói cho ông bà tổ tiên và cho bố anh nữa.
Chị vẫn thường gọi điện về nhà trò chuyện, tâm sự cùng mẹ chồng. Thi thoảng chị lại gửi một ít tiền tiêu vặt hay mua tặng bà những món quà nho nhỏ để thắt chặt tình cảm mẹ chồng – nàng dâu. Mẹ chồng chị tỏ ra rất hài lòng về chị, đi đâu bà cũng khoe con dâu bà được người được nết, biết điều. Chị cũng rất vui vẻ mỗi khi ai đó hỏi han về mẹ chồng. Chị cảm thấy mình may mắn vì được lòng mẹ chồng, được mẹ yêu thương qua từng cử chỉ lời nói. Anh thì sướng ra mặt vì chưa bao giờ phải đặt tình cảm của mình dành cho vợ và mẹ lên bàn cân.
Một dịp, mẹ anh kêu nhớ con trai, nhớ con dâu nên khăn gói lên thành phố thăm anh chị. Chị hớn hở phải biết, vì nhà sẽ có thêm người, thêm bát thêm đũa, thêm chuyện thêm trò sẽ thay đổi không khí và nhất định sẽ vui hơn. Chị xung phong đi đón và chợ búa làm cơm thết đãi mẹ. Chị chỉ cảm thấy vui vẻ được đúng duy nhất một ngày đầu, càng về sau chị càng thấy ghen với mẹ chồng.
Bình thường khi chỉ có hai vợ chồng sống với nhau, bao nhiêu yêu thương anh đều dành trọn cho chị. Với mẹ, sự quan tâm săn sóc được thể hiện qua những cuộc điện thoại, những thứ vật chất mà người con ở xa chỉ có thể làm được. Đợt này mẹ anh lên thăm, lâu lắm mới có dịp thể hiện tình cảm, sự hiếu thảo với mẹ nên anh “đội mẹ lên đầu”, coi mẹ là nhất. Bố anh mất sớm, một tay mẹ anh nuôi anh khôn lớn trưởng thành nên anh rất thương yêu mẹ. Có mẹ, anh phớt lờ tình cảm giành cho chị. Lúc đầu chị chạnh lòng vì chị đã quen được anh chiều chuộng, săn sóc nay bị cho “ra rìa”, sau chị tỏ ra khó chịu nhưng không dám ra mặt với sự hiện diện củamẹ chồng trong căn nhà nhỏ ấy.
Video đang HOT
Đợt này mẹ anh lên thăm, lâu lắm mới có dịp thể hiện tình cảm, sự hiếu thảo với mẹ nên anh “đội mẹ lên đầu”, coi mẹ là nhất (Ảnh minh họa).
Chị yêu anh thật lòng và muốn sở hữu anh cho riêng mình, chị sợ phải chia sẻ tình cảm của anh dành cho bất cứ ai, kể cả người đã sinh thành ra anh. Chị khó chịu mỗi lần ăn cơm anh chỉ chăm chăm gắp thức ăn cho mẹ và dùng những lời ngọt ngào: “Mẹ ăn nhiều vào cho mập”, “cái này ngon nhất nhường cho mẹ đó”… Những từ mà trước đây không có mẹ anh đều dành cho chị, giờ anh chẳng đoái hoài gì đến sự hiện diện của chị. Chị buồn, vì nhà có hai phòng ngủ nhưng mẹ anh cứ nhất quyết đòi ngủ chung với con trai, con dâu để trò chuyện cho tình cảm. Anh và mẹ cứ nói chuyện về họ hàng ở quê anh mà chị chỉ biết “chong tai mà nghe” chứ không biết nói gì. Rồi đêm đến anh ôm mẹ ngủ mà đáng ra vòng tay ấy phải dành cho chị như bấy lâu mới phải. Chị cô đơn vì mỗi ngày nghỉ anh chở mẹ đi đây đó vòng vòng quanh thành phố cho đỡ buồn mà bỏ chị ở nhà một mình với hàng tá công việc không tên khác.
Kể từ khi mẹ anh lên thành phố, chị cảm thấy mình như là người thừa trong gia đình. Còn đâu mỗi buổi chiều tan sở anh trở về nhà đều dành cho chị những chiếc hôn hay cái ôm nhẹ từ phía sau lúc chị đang tất bật chuẩn bị bữa tối. Thay vào đó là ánh mắt anh nhớn nhác đảo quanh nếu không thấy bóng hình của mẹ kèm theo câu hỏi đầy lo lắng: “Mẹ đâu rồi em?”. Chị chưa kịp trả lời anh đã toan đi kiếm tìm mẹ. Nhiều khi chị bật khóc vì tủi thân.
Biết rằng đó là mẹ anh nhưng cứ chứng kiến cảnh người đàn ông của đời mình dành trọn sự quan tâm cho người khác là chị lại ấm ức đến lạ. Chị thấy ghen với mẹ chồng, chị ghét bà vì sự xuất hiện của bà mà chồng chị thờ ơ với chị. Lúc nào anh cũng một mẹ, hai mẹ khiến chị muốn phát điên lên được, thâm tâm chị chỉ muốn mẹ chồng rời khỏi ngôi nhà này càng nhanh càng tốt.
“Mẹ về nhé! Các con ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe, không phải lo lắng gì cho mẹ đâu”. Nghe câu nói đó của mẹ chồng chị mừng như mở cờ trong bụng, bởi từ nay sẽ chẳng còn ai để chị phải chia sẻ tình cảm của chồng mình nữa.
“Lần này mẹ về không biết khi nào mới lên thăm các con được nữa, hai đứa nhớ thương nhau mà sống nhé”, giọng mẹ chồng chị rưng rưng, cố giấu giọt nước mắt chia li. Phút chốc chị thấy mình thật ích kỉ, nhỏ mọn. Chị xấu hổ vô cùng, giờ chị mới nghĩ ra rằng vợ chồng sống với nhau cả đời, thời gian để yêu thương còn dài nhưng với mẹ thì khác, mẹ già rồi sao chị có thể đi ghen với mẹ chồng một cách vô lí như thế. Tại sao chị lại không mở rộng lòng mình để cùng chồng yêu thương mẹ mà lại đi ghen tị với mẹ.
Thật may chị vẫn còn có thể kiềm chế cảm xúc ghen ở trong lòng chứ chưa thể hiện ra bên ngoài, không thì chị không biết giấu mặt vào đâu…
Theo Afamily
Tôi có quá ngốc nghếch khi tự mình dâng chồng cho người khác?
Cả ba chúng tôi đều không có tội nhưng cuộc tình tay ba này lại làm tất cả đều đau khổ. Lối đi nào sẽ tốt cho tôi và hai người đó?
Với một người đàn bà, không có nỗi đau nào lớn hơn việc chồng ngoại tình. Nhưng với tôi, nó càng trở nên tồi tệ khi chính bản thân tôi phải thừa nhận rằng, so với người đó, tôi không thực sự cần thiết cho anh. Cả ba chúng tôi đều không có tội nhưng cuộc tình tay ba này lại làm tất cả đều đau khổ. Lối đi nào sẽ tốt cho tôi và hai người đó?
Chị ấy ở trong lòng chồng tôi là một người không thể nào thay thế được nên dù không được gọi là vợ chính thức như tôi nhưng chị ấy không cảm thấy thiệt thòi. Tôi đến với anh sau khi anh vừa chia tay mối tình kéo dài gần 7 năm của mình. Câu chuyện tình đó tôi nào đâu có lạ. Anh yêu lâu đến vậy, một cuộc tình mà anh đấu tranh nhiều nhưng vẫn phải đầu hàng trước sự phản đối cay độc của mẹ. Thú thực khi nghe những lời thú nhận từ anh tôi chỉ có cảm giác thương mà không hề thấy ghen. Thời buổi này tìm được một người đàn ông chung tình như vậy đâu có khó.
Sở dĩ, tôi quyết định lấy anh vì anh nói rằng anh sẽ không bao giờ để tôi khổ. Anh lấy tôi thì sẽ làm tròn vai trò người chồng, người cha, chỉ có điều quá khứ với cuộc tình 7 năm là điều khó có thể xóa bỏ và mong tôi thông cảm. Anh không thể vờ như mình là kẻ chưa từng yêu ai sâu đậm để đến với tôi. Anh thú nhận tất cả để mong tôi hiểu và chấp nhận anh.
Ai mà không có quá khứ, bản thân tôi cũng vậy mà thôi. Khi thấy anh thành thật như vậy, tôi chấp nhận tất cả, chấp nhận yêu, lấy anh và chấp nhận quá khứ của anh. Bố mẹ chồng tôi cảm thấy hạnh phúc vì rốt cục anh cũng dứt được tình cũ để lấy một người mà ông bà ưng ý. Tôi chỉ biết qua qua rằng, bố mẹ anh không đồng ý người con gái kia chỉ vì mẹ chị ấy làm một cái nghề không đàng hoàng, mà người đời thường vẫn nói: "Lấy vợ xem tông, lấy chồng kén giống", thế nên chị dù có tốt cỡ nào cũng không được đón nhận. Giữa họ không chỉ có cái tình của những người từng yêu nhau mà còn có cái gìđó cao hơn thế, giống như là tâm giao, tri kỉ. Lần này thì tôi có cảm giác ghen thực sự vì tôi nhận ra chị ấy cần thiết cho anh và là một điều không thể nào tách bỏ được.
Họ đáng thương hơn là đáng để tôi ghen tị và cay cú. Tôi lấy anh với tâm lý thoải mái và tự tin. Tôi tin mình có thể yêu anh và khiến anh yêu lại mình. Quả thực tôi đã không sai lầm khi lấy anh bởi vì anh đối xử với tôi rất tốt, tận tụy, tâm tình và hết lòng vì vợ, vì con.Tất nhiên, trong một lúc nào đó tôi vẫn nhận thấy nỗi nhớ của anh với cuộc tình đã qua nhưng tôi không chấp nhặt. Làm người mà dễ dàng trút bỏ quá khứ chẳng phải quá hời hợt hay sao? Tôi đã nghĩ mình có thể cùng anh đi suốt cả cuộc đời như thế, nhưng khi tôi biết sự thật về anh và người tình cũ thì tôi phải nghĩ lại. Thì ra bao năm nay chị ấy không lấy chồng, cứ lặng lẽ ở bên chồng tôi như một người bạn tri kỷ.
Công việc làm ăn của anh ấy được như ngày hôm nay cũng là do chị ấy góp vốn để anh phát triển. Giữa họ không chỉ có cái tình của những người từng yêu nhau mà còn có cái gì đó cao hơn thế, giống như là tâm giao, tri kỷ. Lần này thì tôi có cảm giác ghen thực sự vì tôi nhận ra chị ấy cần thiết cho anh và là một điều không thể nào tách bỏ được.
Càng đớn đau hơn nữa khi tôi biết rằng hai người họ đã có với nhau một đứa con 3 tuổi. Cháu kém con của chúng tôi 4 tuổi. Dường như người đàn bà này cũng không hề có ý định giành lấy chồng tôi bởi chị ấy vốn dĩ đã có anh ấy cả trong quá khứ và hiện tại. Chị ấy ở trong lòng chồng tôi là một người không thể nào thay thế được nên dù không được gọi là vợ chính thức như tôi nhưng chị ấy không cảm thấy thiệt thòi.
Tôi tin chồng sẽ không bỏ mình bởi nếu muốn làm thế anh ấy đã làm rồi. Nhưng về phần tôi, tôi không muốn sống như thế này thêm nữa. Tôi có thể chấp nhận quá khứ anh ấy từng yêu sâu đậm nhưng không thể chấp nhận việc mãi mãi người đó đồng hành trong hôn nhân của chúng tôi. Hơn nữa, tôi có cảm giác rằng chị ấy mới thực sự cần cho anh. Loại bỏ những suy nghĩ ích kỷ của mình, tôi nghĩ có lẽ tôi nên buông tay trả anh về bên người anh cần. Liệu, tôi có ngu ngốc quá không khi nhường chồng cho người khác?
Theo Blogtamsu
Ế thì ế, nhưng hãy ế theo cách của bạn... Trong khi các bạn ngồi đấy than thở về những mối tình của mình trên facebook, thì tôi chọn cách độc thân vui vẻ và làm những điều mình muốn. Bạn độc thân và bạn quyến rũ. Bạn được thoải mái chọn phong cách ăn mặc cho mình, bạn được mọi đàn ông ngắm mà không sợ bị ai đấy ghen, bạn có...