Ghê tởm trước sự thật từ lá thư vợ đã viết trước lúc lâm chung
Khi phát hiện ra bức thư bí mật của vợ, tôi mới hay rằng bao năm qua mình đã sống trong sự giả dối đáng ghê tởm.
Tôi đã kiên trì theo đuổi vợ mình trong suốt nhiều năm, dù biết xung quanh cô ấy có đầy rẫy những gã đàn ông bóng bẩy và thành đạt khác. Để rồi, cuối cùng tôi cũng rước được nàng về dinh, dù rằng khi quyết định lấy tôi là lúc cô ấy vừa chia tay mối tình đầu kéo dài suốt 4 năm trời. Tôi bằng lòng chấp nhận cuộc hôn nhân chỉ có tình yêu từ một phía, với niềm tin rằng tình cảm chân thành của mình rồi cũng sẽ cảm hóa được trái tim của cô vợ mới cưới.
Thoắt cái, chúng tôi đã ở bên nhau được chục năm. Suốt quãng thời gian ấy, cuộc sống hôn nhân diễn ra êm đẹp với trái ngọt là 2 cô con gái xinh xắn. Công việc của vợ chồng tôi cũng rất suôn sẻ và chúng tôi dường như chẳng phải lo lắng về vấn đề kinh tế.
Đau đớn vì vợ sắp lìa xa cõi trần, tôi lại gặp một sự thật vô cùng ghê tởm. Ảnh minh họa
Thế nhưng, cuộc sống đầy màu hồng của tôi đã sụp đổ hoàn toàn kể từ ngày nhận được tin dữ vợ tôi bị ung thư. Dù chỉ còn một tia hy vọng hoặc phải đánh đổi bằng tất cả tài sản, chỉ cần có thể cứu được cô ấy, tôi nhất định sẽ làm. Vợ tôi đã xin nghỉ việc và tôi đặt hẳn cho cô ấy 1 phòng riêng trong bệnh viện để điều trị lâu dài. Cũng kể từ khi vợ tôi coi bệnh viện là nhà, thì tôi thay cô ấy đảm đương mọi việc gia đình và chăm sóc 2 con gái nhỏ.
Ngày ngày, tôi đều tranh thủ đến bệnh viện thăm vợ 2 lần. Một lần vào lúc sáng sớm khi các con còn chưa thức dậy. Lần nữa vào lúc tối khi các con đã học xong bài và lên giường đi ngủ. Dù luôn cố gắng suy nghĩ lạc quan, nhưng vợ tôi đã chuẩn bị tất cả, từ việc viết di chúc đến dặn dò tôi phải chăm sóc cho các con. Về phía mình, trước mặt vợ, tôi luôn tỏ ra là một người chồng mạnh mẽ. Nhưng sâu trong đáy lòng, tôi thực sự hoang mang và đau khổ, không biết sẽ tiếp tục sống thế nào khi vợ tôi không còn nữa. Mỗi ngày trôi qua là một ngày vợ tôi yếu dần đi, còn tôi luôn canh cánh trong lòng niềm day dứt, muốn làm cho vợ nhiều điều hơn.
Vậy mà đáp lại tình yêu chân thành của mình, tôi chỉ nhận được sự dối trá. Một ngày làm việc, tôi tranh thủ giờ nghỉ trưa phóng xe thẳng đến bệnh viện thăm vợ. Bước gần đến phòng bệnh, nhìn qua cánh cửa khép hờ, tôi thấy một người đàn ông lạ mặt đang nắm chặt tay vợ tôi, còn cô ấy cứ ôm mặt khóc nức nở. Tôi đã đứng rất lâu ngoài cửa để nghe xem họ nói chuyện gì, nhưng cả 2 im lặng, không có gì ngoài những tiếng thở dài và tiếng nấc nghẹn ngào. Linh cảm của người chồng cho tôi biết có điều gì đó không bình thường trong mối quan hệ giữa vợ tôi và người đàn ông lạ mặt này.
Tôi lặng lẽ bỏ về. Nhiều ngày sau, cứ đến giờ ăn trưa là tôi lại tới bệnh viện để lén lút theo dõi. Chỉ trong vòng 1 tuần, người đàn ông ấy xuất hiện 3 lần trong phòng bệnh của vợ tôi. Và, từ những cuộc trò chuyện nghe được, cũng như tận mắt chứng kiến cách người đàn ông kia thể hiện tình cảm với vợ tôi, không quá bất ngờ khi biết rằng anh ta chính là mối tình đầu kéo dài suốt 4 năm của cô ấy. Tôi tưởng rằng vợ mình đã quên, nhưng có lẽ cô ấy vẫn còn yêu anh ta nhiều lắm. Để rồi khi cận kề với cái chết, cô ấy vẫn không thể quên được tình cũ.
Tôi ghen với người đàn ông kia. Nhưng sự ghen tuông của tôi sớm được thay thế bằng lòng thù hận, khi tôi phát hiện ra bí mật ghê tởm giữa vợ tôi và anh ta. Đó là vào 1 buổi trưa khác, tôi tiếp tục theo dõi tại bệnh viện thì nghe thấy vợ tôi nói rằng, cô ấy đã viết xong bức thư gửi cho 2 con gái.
Ngày mai, khi chị gái cô ấy tới thăm, bức thư sẽ được giao cho chị và sẽ được chuyển lại cho 2 đứa con khi chúng đã lớn. Suốt ngày hôm ấy, đầu óc tôi không thể tập trung vào thứ gì, ngoài việc nghĩ đến bức thư đó. Vợ tôi viết gì cho các con, tại sao không đưa cho tôi mà lại phải nhờ chị gái cô ấy?
Buổi tôi hôm ấy, tôi vẫn vào viện thăm vợ như mọi khi, nhưng trong đầu luôn nghĩ cách phải lấy bằng được bức thư. Khi vẫn chưa biết phải làm thế nào, thì ông trời lại cho tôi cơ hội. Một đồng nghiệp cũ đến thăm vợ tôi và cả 2 quyết định ra ngoài hành lang đi dạo và nói chuyện cho thoáng đãng. Còn tôi, chỉ chờ vợ đi khuất là vội vàng chộp lấy bức thư dưới gối mà đọc ngấu nghiến, cho đến khi tôi thấy tim mình như nổ tung, mắt nhòe đi trước những con chữ.
Bức thư ấy đã tiết lộ cho tôi 1 sự thật mà có nằm mơ, chính tôi cũng chẳng thể ngờ tới rằng tôi không phải là cha đẻ của các con mình. Trong thư, vợ tôi cũng dặn dò các con là khi lớn lên, nhất định phải đến tìm người đàn ông kia và nhận bố theo địa chỉ đã được ghi sẵn trong đó. Tôi giấu vội bức thư lại chỗ cũ, rồi lao như điên về nhà. Trong đầu tôi chỉ hiện lên những hình ảnh vợ tôi đang thân mật với hắn ta, và cả 2 cũng cười nhạo khoái chí sau lưng tôi.
Video đang HOT
Suốt 1 đêm tôi thức trắng vì suy nghĩ và bàng hoàng. Đợi khi trời sáng, tôi đến ngay cổng ngôi nhà đuợc ghi trong thư để tìm gặp gã đàn ông kia. Anh ta khá bối rối khi nhìn thấy tôi bước tới, nhưng khi 2 người đàn ông nhìn thẳng vào mắt nhau, chúng tôi đã thấy hết suy nghĩ của người còn lại. Bởi thế, anh ta đã nhanh chóng thú nhận tất cả mọi chuyện. Năm ấy, anh ta chia tay vợ tôi để lấy 1 cô gái khác theo sự sắp đặt của gia đình. Thế rồi, chưa đầy năm sau, anh ta ly hôn thì cũng là lúc chúng tôi làm đám cưới. Vợ tôi, vì vẫn vương vấn tình cũ, nên thường xuyên trò chuyện an ủi. Tình cũ không rủ cũng đến và cả 2 lén lút qua lại với nhau.
Tôi từng có suy nghĩ trả thù vợ nhưng lại không nỡ vì vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều. Ảnh minh họa
Suốt nhiều năm trời, họ đã xây dựng một lịch trình gặp nhau đều đặn 2 lần mỗi tuần y hệt như lịch đi làm, khiến ngay cả tôi cũng chẳng thể phát hiện. Lẽ dĩ nhiên, thành quả của những lần vụng trộm ấy là 2 cô con gái mà bây lâu nay tôi vẫn cứ ngỡ là con mình. Sau khi nghe hết tất cả, tôi đã nghĩ là mình sẽ lao đến anh ta mà trút nắm đấm cho hả dạ những gì tôi đã phải chịu đựng suốt bao năm qua.
Nhưng rồi, tôi lại chẳng thể làm được khi anh ta quỳ xuống van xin đừng làm lớn mọi chuyện, để cho vợ tôi có những ngày tháng cuối đời thật thanh thản. Thật là chua xót khi đến cuối cùng, người ta cũng chỉ nghĩ cho nhau, còn chẳng ai quan tâm đến những cảm xúc, những đau khổ mà tôi đang phải hứng chịu.
Nhiều tuần nay, tôi vẫn phải đóng kịch, vẫn phải tỏ ra vui vẻ như không có chuyện gì trước mặt vợ tôi và các con. Tôi thấy thật sự khó quá. Vậy mà, không biết bằng động lực nào, vợ tôi có thể làm tốt vai diễn của mình trong suốt 10 năm qua.
Sức khỏe vợ tôi yếu đi nhiều và bác sỹ nói cô ấy chỉ sống được 2 tháng nữa. Tôi đã từng hả hê khi nghĩ rằng cô ấy đang phải trả giá cho những tội lỗi mà mình gây ra. Cũng có lúc tôi muốn công khai tất cả mọi chuyện, để vợ tôi phải nếm trải sự bẽ bàng những ngày cuối đời, nhưng rồi tôi lại không đủ can đảm. Sau những điều tồi tệ nhất mà cô ấy đã làm với tôi, tôi vẫn không thể đối xử phũ phàng với người phụ nữ ấy, vì tôi thực sự vẫn còn yêu vợ mình nhiều lắm.
Theo Phunutoday
Chết đứng khi bạn khoe ảnh đi du lịch cùng người tình mà người đó lại chính là chồng tôi
Tôi hí hửng cầm lấy chiếc Ipad và gạt ảnh, rồi bỗng dưng tôi run rẩy suýt làm rơi cái máy xuống đất vì người trong ảnh không ai khác là... chồng tôi. Tôi lắp bắp hỏi: "Đây... đây có thật là người đàn ông cậu đang yêu không?"...
Nhiều lúc tôi thấy cuộc đời thật nghiệt ngã, hạnh phúc cứ ngỡ là mãi mãi nhưng ai ngờ nó lại sụp đổ chỉ trong 1 tích tắc. Tôi cứ ngỡ gia đình mình là gia đình kiểu mẫu, vì có 1 cậu con trai ngoan đáng yêu và một người chồng tài hoa, yêu thương vợ con hết mực.
Bạn bè cũng hay xuýt xoa bảo tôi sướng khi có được một mái ấm đáng mơ ước như thế. Sáng chồng đưa đi làm, chiều chồng đón về thỉnh thoảng còn có hoa gửi đến bất ngờ cho tôi ở cơ quan nữa.
Mấy cô em chưa có chồng làm cùng cơ quan đều xem chồng tôi là hình mẫu lý tưởng. Ấy vậy mà mọi sự đã bung bét hết khi tôi gặp lại cô bạn cũ.
Cô ấy khá xinh đẹp và đã ly hôn chồng. Ngày trước chúng tôi học cùng lớp đại học nhưng cũng không mấy thân thiết. Tính cô ấy hay khoe khoang lại hay tìm cách lấy lòng con trai nên tôi không thích lắm. Tôi vốn nghiêm túc nên không hợp với tính cách của cô ấy.
Cách đây mấy hôm chúng tôi vô tình gặp nhau lúc đi mua sắm, Phụ nữ ngoài 30 nhìn ai cũng đẹp mặn mà, chúng tôi đều khoác lên mình những bộ cánh sang trọng tôn nét đẹp của bản thân lên. Cô ấy dù đã ly hôn chồng nhưng nhìn có vẻ rất thoải mái, trẻ trung và hạnh phúc. Chúng tôi ra quán cà phê ngồi hàn huyên và hỏi han nhau về mọi thứ. Cũng quá lâu rồi không gặp lại nhau, tôi hỏi cô ấy bí quyết sao lại vui vẻ, trẻ trung vậy thì cô ấy nói:
- Ly hôn xong tớ là người tự do, thích làm gì mình muốn. Tớ cũng tự do yêu đương và có người đàn ông của mình.
- Cậu đang yêu, ôi tuyệt quá, nhìn cậu thế này hẳn là anh ấy rất tuyệt vời đúng không?
- Đúng vậy, đó là con người tâm lý, lịch thiệp. Đôi khi mình có cảm giác, hình như nhờ chia tay chồng cũ mà mình trở nên xinh đẹp hơn và gặp được người đàn ông tốt hơn.
- Cậu hạnh phúc như vậy mình cũng mừng.
- Mình và anh ấy vừa đi du lịch với nhau về đấy. À cậu có muốn xem ảnh anh chàng đó không?
- Dĩ nhiên rồi, mình khá tò mò rồi đấy. Anh ấy có gia đình chưa?
- Anh ấy có rồi, nhưng mình không quan tâm lắm. Anh ấy nói gia đình không hạnh phúc và anh ấy thấy bình yên khi bên mình.
- Trời ơi! Cậu không sợ bị đánh ghen sao?
- Mình không sợ, vì mình đã là phụ nữ ly hôn thì sợ gì nữa với lại bọn tớ yêu nhau mà. Mình sẽ chờ anh ấy bỏ vợ, lúc đó bọn mình sẽ làm đám cưới.
Câu nói của cô ấy khiến tôi ái ngại, nhưng tính cô ấy vậy biết nói sao bây giờ, thôi thì chỉ biết mong mọi điều suôn sẻ. Nói rồi cô ấy lấy ipad trong túi xách ra rồi mở ảnh ra:
- Đây này, bọn mình đi Phú Quốc, anh ấy đẹp trai đúng không?
Tôi hí hửng cầm lấy chiếc Ipad và gạt ảnh, rồi bỗng dưng tôi run rẩy suýt làm rơi cái máy xuống đất vì người trong ảnh không ai khác là... chồng tôi. Tôi lắp bắp hỏi:
- Đây... đây có thật là người đàn ông cậu nói không?
- Đúng, chính anh ấy mà. Anh ấy tên Quốc, có công ty sản xuất gỗ ép xuất khẩu...bla bla.
Cô ấy nói gì mà tai tôi cứ ù đi, tôi choáng váng đến muốn xỉu:
- Anh ta nói gia đình không hạnh phúc à, anh ta và cậu yêu nhau lâu chưa?
- Ừ vợ anh ấy nghe bảo cũng là kiểu đàn bà chẳng ra gì?
- Không ra gì ư? Vậy hai người qua lại lâu chưa?
- Cũng hơn nửa năm gì đó.
- Thế cậu không xem ảnh cô vợ à, đã bao giờ thấy vợ anh ấy chưa?
- Ừ anh ấy không có ảnh vợ, mà sao cậu hỏi kỹ vậy. Cậu biết anh ấy à?
- À không, mình không biết, quan tâm nên mình hỏi vậy thôi. Xin lỗi mình có việc nên về trước.
Tôi bước ra khỏi quán cà phê mà lòng như nghìn mũi dao đâm vào vậy. Chuyện gì thế này, ngoại tình ư? Du lịch với nhau ư? Vậy mà anh ta bảo đi công tác. Vợ không ra gì ư? Gia đình không hạnh phúc ư? Sao có thể bịa đặt trơ trẽn như vậy?
Hôm đó sóng gió gia đình tôi nổi lên, bộ mặt của chồng đã bị vạch trần và ắt hẳn cô kia đã rõ tôi chính là vợ của người tình cô ta. Nhưng cô ta đừng hòng mong chờ lấy được chồng tôi vì tôi sẽ không bao giờ ly hôn đâu. Dù có đau khổ khi sống chung với kẻ phản bội thì tôi cũng sẽ khiến họ phải trả giá. Đồ khốn nạn! Tất cả với tôi giờ đã tan tành mây khói. Vậy đấy, đàn ông đúng là kẻ tham lam và trơ trẽn. Trước mặt vợ thì luôn ngon ngọt tỏ ra mẫu mực nhưng sau lưng thì nói những điều xấu xa về vợ. Tự dưng tôi sợ hãi cái người mà tôi luôn yêu thương nhất. Tôi ghê tởm mọi thứ về anh ta về sự dối trá cũng như những việc anh ta đã làm với mẹ con tôi.
Theo blogtamsu
Ám ảnh với lời thú tội thẳng thắn của chồng trong đêm Trong thâm tâm, tôi luôn muốn tha thứ cho anh, nhưng chỉ cần nhìn thấy anh, tôi lại nghĩ đến lời thú tội đêm đó. Tôi chỉ muốn hét lên, đuổi anh đi cho khuất mắt. Vợ chồng tôi từng được mọi người ngưỡng mộ bởi chúng tôi rất hạnh phúc. Chồng tôi là một người đàn ông tuyệt vời. Anh làm trưởng...