Ghê tởm trò đê hèn của cô vợ quá NGOAN…
Sau khi bác sĩ phòng cấp cứu ra thông báo vợ tôi đã sinh non, 1 bé trai 7 tháng tuổi và đã qua cơn nguy kịch khiến tôi rụng rời chân tay, không tin nổi với những thông tin mà bác sĩ vừa nói.
Vợ tôi sinh con khi chưa một lần qua đêm với tôi ư? Đám cưới của chúng tôi mới kết thúc cách đây mấy giờ đồng hồ thôi mà. Vậy cha của đứa bé là ai, là ai? Câu hỏi lớn đó khiến cái đầu của tôi như muốn nổ tung. Tôi gần như phát điên và muốn gào thét cho tất cả mọi người nghe thấy nhưng để làm gì khi mọi sự đã an bài? Để làm gì khi trên danh chính ngôn thuận tôi đã là chồng của em và bố của đứa bé đang nằm trong lồng kính kia? Để làm gì khi trong trái tim tôi vẫn còn một vị trí lớn dành cho em? Và tôi đâu có ngu để tự vạch áo cho người xem lưng. Chuyện này mà phân rõ trắng đen ra thì khối kẻ hả hê, cười vào mặt tôi – một thằng đàn ông bại trận, ngu dốt nhất thế gian này.
Tôi gặp lại Mai Hoa (người con gái tôi đã thương thầm nhớ trộm từ hồi học cùng trường cấp 3) trong một cuộc họp hội nghị khách hàng của công ty.
Mai Hoa vẫn như ngày xưa, khuôn mặt bầu bĩnh, làn da bánh mật và má lúm đồng tiền ấy đã khiến cánh đàn ông lớp tôi từng si mê. Không chỉ có thế mà Mai Hoa còn học rất giỏi và sở hữu giọng hát trong veo như chim sơn ca.
Ngày ấy, Mai Hoa là lớp trưởng lớp chuyên Văn còn tôi chỉ là một học sinh thuộc dạng trung bình của lớp chuyên Toán. Có lẽ chính bởi vì luôn tự tin vào bản thân mình nên tôi chỉ dám đứng từ xa nhìn cô ấy chứ chưa bao giờ dám tiếp cận. Cả khóa chúng tôi hay tổ chức dã ngoại, giao lưu giữa các lớp nên chúng tôi cũng có biết sơ sơ về nhau.
Tình cảm với Mai Hoa tôi luôn chôn chặt trong lòng và không hé lộ với bất kì ai kể cả thằng bạn chí cốt của tôi. Rồi chúng tôi ra trường và mỗi người theo đuổi những ước mơ khác nhau.
Video đang HOT
Tôi tuy học không giỏi nhưng lại khá may mắn trong sự nghiệp. Tốt nghiệp bằng cao đẳng tôi đã được tuyển vào một công ty bảo hiểm lớn và hiện đảm nhiệm chức giám đốc chi nhánh của công ty tại Sài Gòn.
Tôi gặp lại Mai Hoa thậtt tình cờ, ngẫu nhiên. Từ khi gặp lại cô ấy, tôi nuôi một hi vọng cho tình yêu thuở học trò của mình.
Mai Hoa cũng đã khác trước rất nhiều. Cô ấy gần gũi và dễ tiếp cận hơn, đẹp đằm thắm hơn. Khi nhìn mặt tôi quen quen cô ấy là người đã tiếp cận và hỏi chuyện với tôi trước.
Câu chuyện của chúng tôi cứ hàn huyên mãi không hết và cuối buổi họp hôm ấy Mai Hoa nhét vào tay tôi tờ card visit và không quên hẹn gặp tôi vào chiều thứ 7 sắp tới. “Cô ấy chưa có gia đình, liệu ông trời đã định sẵn mọi việc và cho tôi được sống với tình yêu của mình chăng” – Trong đầu tôi cứ nghĩ mãi về điều đó đó với niềm hi vọng tràn trề.
Sau đó, tình cảm giữa tôi và Mai Hoa ngày càng trở nên thân thiết. Kết quả là 5 tháng sau đó, tôi đã lấy hết dũng khí ngỏ lời cầu hôn với cô ấy dù biết rằng mình quá đường đột, vội vàng nhưng tôi không thể chờ đợi hơn được nữa. Nhưng điều thật sự khiến tôi vô cùng bất ngờ, sung sướng là Mai Hoa đã đồng ý làm vợ tôi. Mai Hoa còn thì thầm vào tai tôi rằng: “Ngày xưa em cũng đã rất quý anh nhưng không dám nói”.
Đám cưới của chúng tôi được họ hàng, gia đình và bạn bè rất ủng hộ. Một hôn lễ sang trọng được diễn ra và tôi ngất ngây trong men say tình ái và tự hào là kẻ đã chiến thằng.
Trong đám cưới, vợ thằng bạn thân của tôi còn nháy mắt tinh nghịch nói nhỏ vào tai tôi: “Hình như cô dâu có tin vui rồi hả. Chúc mừng cậu đã tậu được cả trâu lẫn nghé. Nhất cậu đấy?”.
Tôi ngớ người thanh minh nhưng cô ấy tỏ vẻ không tin: “Chuyện đó xưa như diễm rồi có gì mà ông phải ngại, phải giấu”.
Nhìn lại bộ dạng của vợ tôi chỉ thấy Mai Hoa béo hơn nhưng ngay lập tức gạt ý nghĩ đó ra khỏi đầu vì tôi và cô ấy từ lúc yêu nhau đến giờ chưa bao giờ đi quá giới hạn. Trong thời gian chúng tôi yêu nhau, cô ấy cũng không có ai ngoài tôi cả nên việc cô ấy có người khác là điều không thể. Còn chuyện anh người yêu mà cô ấy chia tay gần 1 năm nay thì Mai Hoa đã tâm sự với tôi hết mọi chuyện.
Kết thúc đám cưới trọn vẹn niềm vui, tôi háo hức đón chờ đêm tân hôn mà mình đã mong đợi từ lâu. Đêm hôm ấy Mai Hoa có vẻ không thật sự hào hứng và cô ấy muốn đi ngủ sớm vì mệt. Thế nhưng vì tôi quá ham muốn nên không thể chờ đợi. Cuối cùng cô ấy cũng đành chiều theo ý của tôi một cách miễn cưỡng.
Khi tôi đang lâng lâng hạnh phúc thì bị cô ấy đẩy mạnh ra và ôm bụng quằn quại đau đớn. Tôi thấy cô ấy bị chảy máu vùng kín, mặt xanh như tàu lá nên vô cùng hoảng sợ gọi xe cấp cứu đưa vợ vào viện. Và chỉ sau đó ít giờ đồng hồ thì tôi mới biết mình “may mắn” được lên chức bố ngay trong đêm tân hôn.
Vì quá sốc nên tôi gọi điện cho mẹ cô ấy đến chăm sóc và lánh mặt gặp Mai Hoa được 2 ngày nay. Tôi lấy lí do đi công tác đột xuất vì không muốn nhìn hai mẹ con cô ấy trong lúc này. Tôi sợ mình sẽ mủi lòng và dễ dàng tha thứ cho cô ấy.
Tôi chưa biết phải đối xử với người vợ mà tôi từng yêu thương, tôn thờ như thế nào đây? Tôi thấy cuộc hôn nhân của mình đang rơi vào bế tắc và bản thân mình đang rất mâu thuẫn. Tôi không muốn mất cô ấy nhưng cũng không thể tha thứ với những gì cô ấy đã gây ra cho tôi. Tôi hận cô ấy vì đã làm tan nát trái tim mình. Tôi phải làm sao với cuộc hôn nhân của mình? Tôi có nên tha thứ cho người vợ lừa lọc kia không? Trong khi điều mà tôi ghét nhất trên đời là sự dối trá.
Theo VNE
"Phải chi con là trai"
Dù ba mẹ tôi rất thương yêu và quan tâm đến hai chị em tôi, nhưng tôi vẫn có cảm giác bị tổn thương.
ảnh minh họa
Mẹ kể, chị tôi là đứa cháu đầu tiên của cả hai bên nội, ngoại nên lúc mới sinh ra được mọi người cưng chiều, ai cũng tranh giành ôm ấp, nựng nịu. Đến khi có bầu tôi, do các biểu hiện thai kỳ khác hẳn với lúc mang thai chị nên mẹ đoán tôi là con trai. Ba mẹ chuẩn bị sẵn một cái tên con trai để đặt cho tôi. Nào ngờ khi tôi chào đời là gái, ba mẹ hụt hẫng đến mức chẳng buồn đặt tên. Nhiều lần nhìn tôi, mẹ cứ ao ước "phải chi con là con trai"...
Mẹ hay lặp đi lặp lại điều đó. Cũng có khi mẹ nhìn xa xôi: "Không biết ba mày có đi ra ngoài kiếm đứa con trai nào không?". Ba tôi là trưởng nam, nhưng ông bà nội không đặt nặng vấn đề cháu đích tôn. Mặc dù vậy, tôi biết mẹ luôn bị ám ảnh ý nghĩ là ba sẽ ở với người phụ nữ khác để kiếm con trai nối dõi. Ba càng yêu quý chị em tôi, mẹ càng cảnh giác, nghe gần ngóng xa. Khi tôi lớn lên, biết chuyện, cho rằng mẹ tự làm khổ mình, mẹ quay sang nạt tôi: "Tại mày là con gái, chứ mày mà là con trai thì mẹ đâu có phải khổ như vậy!".
Tôi sinh ra là con gái thì chắc chắn không phải lỗi tại tôi, mà tôi nghĩ làm con gái cũng chẳng có lỗi gì. Nhưng những lời mẹ nói khiến tôi mặc cảm. Khi có ai khen hai chị em tôi ngoan ngoãn, giỏi giang, mẹ lại buông câu: "Có giỏi mấy cũng chẳng bằng nhà người ta có con trai". May mắn thay, hai chị em tôi không vì thế mà tự ti, trái lại, hiểu được nỗi khổ tâm của mẹ, chúng tôi đều cố gắng học hành, rèn luyện. Bây giờ mẹ có thể tự hào về hai cô con gái ít nhiều thành đạt. Hai bên nội, ngoại đều nể trọng ba mẹ tôi nuôi dạy hai đứa con gái giỏi giang hơn hẳn mấy đứa cháu trai trong gia đình.
Thế nhưng nỗi mặc cảm sinh toàn con gái luôn đeo bám mẹ, và tôi bị tổn thương vì dù tôi có làm được gì, mẹ vẫn ao ước: "Giá như con là con trai". Tôi biết tư tưởng "trọng nam khinh nữ" khiến đa số người phụ nữ sinh con một bề là gái cũng mang mặc cảm như mẹ tôi, và nhiều người cũng vô tư trút nỗi mặc cảm đó lên đứa con mà họ mong đợi là con trai. Những người mẹ ấy đáng thương hơn đáng giận, bởi họ chính là nạn nhân của định kiến xã hội, của quan niệm "thập nữ viết vô", của ánh mắt người đời cố giấu nỗi ái ngại khi biết họ sinh toàn con gái.
Xã hội đã tiến bộ hơn nhiều khi có những cặp vợ chồng sinh hai đứa con gái đã quyết định không cố sinh cho được con trai. Các bậc cha mẹ hãy thật sự trân trọng và tự hào về những đứa con của mình, dù nó là trai hay gái. Mỗi khi nghe ai đó thở dài "nhà mình toàn con gái", tôi cảm thấy nhói lòng, bởi tôi biết ở đâu đó có những đứa trẻ có thể được yêu thương nhưng vẫn bị tổn thương, như tôi vậy!
Theo VNE
Có cảm hóa được gái hư thành vợ tốt? Tôi nghĩ anh trai em nên chấp nhận sự thật "lấy đĩ về làm vợ", biết đâu với sự yêu thương chân thành của anh trai em. ảnh minh họa Sự cư xử bao dung tử tế của gia đình em với cô ấy mà cô ấy sẽ hồi tâm chuyển ý, thay tâm đổi tính mà trở thành người tốt. Có thông...