Ghê tởm cả nhà của chồng tham t.iền toàn tập
Ôm con trai mới 1 tháng t.uổi rời b.ỏ c.hồng và nhà chồng, tôi đã phải bán nốt chiếc điện thoại cuối cùng. Sẽ có một ngày tôi quay trở lại, ném vào mặt họ những đồng t.iền đã vay.
ảnh minh họa
Tôi mồ côi mẹ từ sớm nhưng ba tôi vẫn ở vậy với cảnh gà trống nuôi con bao năm nay để nuôi 2 anh em tôi khôn lớn, ăn học đàng hoàng như bao người. Nhà tôi chỉ bán gạo nhưng nhờ sự nỗ lực của ba trong làm ăn, ông đã mở được rất nhiều cửa hàng đại lý ở khắp nơi trên đất T.iền Giang này. Cuộc sống của 3 ba con tôi rất dư dả và hạnh phúc.
Không vì gia cảnh mẹ mất sớm hay nhà giàu có mà anh em tôi trở nên đua đòi. Ngược lại, chúng tôi luôn yêu thương ba và đều cố gắng phấn đấu học tập vì ông. Tôi cũng học ở trường đại học nổi tiếng Sài Gòn, còn anh trai tôi đi du học và lập nghiệp trên đất Mỹ.
Tôi gặp và yêu anh (chồng tôi bây giờ) khi chúng tôi vẫn còn là sinh viên. Tuy học khác trường nhưng chúng tôi đã phải lòng nhau nhanh chóng. Anh hiền lành, chung thủy và học rất giỏi. Yêu nhau được gần 1 năm thì anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Xin nói thêm nhà anh ở giữa Sài Gòn đô hội và cũng khá giàu sang.
Ngày đầu về ra mắt nhà anh, tôi đã bị mẹ anh dò hỏi về hoàn cảnh gia đình rất khó chịu. Bà hỏi tôi tỉ mỉ: Ba con làm gì? Mẹ con mất từ bao giờ? Anh trai con đang làm gì?… Mỗi câu bà hỏi, tôi đều thành thật trả lời: Nhà con bán gạo thôi ạ! Vậy là bà nhìn tôi một cách ngạc nhiên nói: Chỉ bán gạo thôi á, sao con nhìn bề ngoại mặc diện thế cơ mà.
Em gái anh kém tôi vài t.uổi nhưng hôm tôi về chơi cũng tỏ vẻ khinh khỉnh. Cô ấy luôn đóng cửa phòng im ỉm và chỉ thèm ra chào hỏi lấy lệ. Tôi cũng không biết tại sao mọi người nhà anh lại có vẻ ghét tôi ngay lần gặp đầu? Có lẽ do tôi nói nhà tôi bán gạo và nghèo chăng?
Sau khi tôi về ra mắt, mẹ anh luôn điện thoại lên bắt anh phải bỏ tôi với lý do: Bao nhiêu đứa con gái nhà giàu môn đăng hộ đối khác thì chẳng yêu, sao lại chọn con bé nhà bán gạo. Bà cũng bắt anh về để xem mặt người này người nọ mà bà chọn. Khi nghe anh kể vậy, tôi buồn lắm. Nhưng rồi anh động viên, tôi cũng vượt qua.
Dịp nghỉ hè năm ấy, anh đến nhà chơi và chính thức thăm ông bà, bố mẹ tôi. Những ngày anh ở nhà tôi thì anh buột miệng kể rằng, em gái anh cũng đang đi nghỉ hè ở tỉnh kế bên. Vậy là ba tôi bắt anh gọi cho em gái bảo về nhà tôi ăn cơm cho tình cảm.
Rồi em gái anh cũng vào nhà tôi chơi. Nhìn thấy nhà tôi giàu có, xa hoa hơn những gì em và gia đình đã tưởng tưởng nên em không còn giữ thái độ khó chịu với tôi như trước. Suốt cả buổi trò chuyện hôm ấy, em nói chuyện rất nhiệt tình và vui vẻ.
Video đang HOT
Một ngày sau khi anh và em gái về lại thành phố thì tối hôm đó mẹ anh bất ngờ gọi điện cho tôi hỏi thăm sức khỏe. Bà còn nhiệt tình muốn được gặp cả ba và bà nội tôi nữa. Tôi ngờ ngợ trước sự thay đổi thái độ chóng vánh của mẹ chồng tương lai.
Sau đó, mẹ anh luôn gọi điện hỏi han tôi thường xuyên. Bà thậm chí còn xin cả số điện thoại của ba và anh trai tôi để thỉnh thoảng gọi điện thăm hỏi rất tử tế. Sau khi biết tôi tốt nghiệp đại học, bà cũng chủ động gọi tôi về nhà để nói chuyện tổ chức đám cưới.
Rồi bà nhanh chóng xuống nhà tôi nói chuyện và hỏi cưới tôi. Lần về thăm này, bà đi hết mọi ngõ ngách trong căn nhà xa hoa của gia đình tôi. Bà còn ngỏ ý muốn đến thăm cả các đại lý gạo khắp T.iền Giang nữa. Tôi thì bắt đầu khó chịu nhưng ba tôi là đàn ông nên cũng xuề xòa không để ý và vẫn dẫn bà đi thăm.
1 tháng sau khi mẹ anh về nói chuyện đi lại, chúng tôi tổ chức đám cưới hoành tráng. Cả gia đình nhà anh vẫn rất quý tôi. T.iền mừng của chúng tôi, tôi gửi mẹ chồng giữ hết. Vợ chồng tôi cũng dành t.iền mua cho cô em chồng một chiếc xe xịn để đi học.
Ba và anh cũng mua cho tôi một căn hộ đẹp ở quận phồn hoa bậc nhất thành phố Hồ Chí Minh. Ông cũng xin cho tôi làm tại ngân hàng nên thu nhập của tôi rất khá và ổn định. Ngoài lo liệu cho cuộc sống riêng, vợ chồng tôi vẫn nhận đóng t.iền học cho cô em gái hàng tháng. Số t.iền này cũng ngót nghét 6-7 triệu đồng/tháng. Thế nhưng tôi cũng không phản đối gì và tự nguyện làm thế vì dù sao kinh tế thời điểm này tôi vẫn kham được.
5 tháng sau khi chúng tôi cưới, anh trai tôi từ Mỹ gọi về hỏi vay một số t.iền lớn (khoảng 1 tỷ) để làm ăn. Tôi muốn giúp anh nhưng số t.iền có trong nhà dư dả chẳng thấm là bao. Vì thế, vợ chồng tôi bàn với nhau cầm ngôi nhà đang sống để gửi t.iền cho anh trai. Xin nói thêm, ngôi nhà này có một nửa t.iền của bố tôi và một nửa t.iền của anh tôi nên tôi cũng muốn giúp anh.
Chẳng hiểu sao, thông tin này đến tai mẹ chồng. Mẹ chồng gọi tôi lên bảo bố mẹ tôi sẽ cho tôi mượn số t.iền này mà gửi cho anh trai ở nước ngoài bởi vì “từ ngày cưới đến giờ mẹ cũng đâu giúp được gì cho con”. Khi ấy, tôi đã tưởng bà thật lòng và cảm động đến rớt nước mắt.
Ba tôi cũng rất ngại vì phải mượn thông gia nhưng vì thời gian cần phải gửi t.iền cho anh trai tôi quá gấp nên ba cũng buộc phải đồng ý. Ông cũng nói với tôi khoảng 2 tháng nữa sẽ chạy trả đủ số t.iền này cho bà thông gia.
Mọi chuyện vẫn bình thường nếu như 1 tháng sau đó gia đình tôi không gặp biến cố. Ba và bà nội tôi trong một lần về quê thì bị t.ai n.ạn giao thông rồi mất đột ngột. Thời điểm này tôi cũng mang bầu 4 tháng. Phải hứng chịu nỗi đau mất người thân quá lớn, nhiều lúc tôi đã ngất lịm.
Sau khi ba và bà nội mất, những bạn hàng, bạn làm ăn, công nợ của ba cứ đến nhà đòi nợ. Tôi đã phải đứng ra bán hết căn nhà xa hoa mà gia đình tôi ở mấy chục năm nay nhưng vẫn chưa đủ trả nợ. Sau đó, tôi cũng quyết định bán căn nhà bố và anh trai đã mua cho vợ chồng và về nhà chồng sống.
Từ khi tôi dọn về nhà chồng, thái độ của bố mẹ cũng như anh chị em chồng hoàn toàn thay đổi 90 độ. Họ ghét tôi ra mặt và luôn cay cú cũng như tìm cách c.hửi rủa. Sống tại nhà chồng mà tôi như người đã c.hết.
Không chịu nổi tôi đã xin nhà chồng dọn ra ngoài ở để tiện đi làm và đầu óc thoải mái. Chồng tôi cũng dọn ra ở cùng tôi. Lúc này mẹ chồng tôi bắt đầu tính toán lãi lời với số t.iền 1 tỷ mà bà cho mượn. Bà còn nói đây không phải là t.iền của gia đình mà là đi mượn với lãi hàng tháng cao. Bà còn nói tôi bòn rút t.iền nhà bà. Tôi c.hết lặng.
Chồng tôi im lặng, thỉnh thoảng anh cũng có bênh vực vợ nhưng gia đình chồng xem như không nghe thấy. Cả gia đình chồng không ai quan tâm đến vợ chồng tôi, đặc biệt là tôi. Trong khi hàng tháng tôi vẫn chi t.iền nuôi con gái của mẹ chồng ăn học. T.iền lương của chồng tôi thì tháng nào bà cũng lấy hết.
Đến ngày tôi sinh nở, tôi khóc vì tủi thân bởi không có t.iền nhập viện. Tôi phải vay bạn bè mỗi người một ít để có t.iền sinh bé. Mấy ngày tôi nằm viện, mẹ chồng và anh em chồng chẳng ai có mặt. Chồng tôi thì vừa lên chăm vợ vừa tỏ thái độ e dè mẹ và những người nhà chồng.
Cố gắng nhẫn nhịn nuôi con trai đúng đến đầy tháng, tôi bán nốt chiếc điện thoại cuối cùng được vài triệu và ôm con bỏ nhà trọ, b.ỏ c.hồng đi sang một tỉnh khác. Giờ tôi đã thuê được nhà ở và đi làm trở lại.
3 tháng sau khi rời b.ỏ c.hồng và những người nhà chồng, hôm nay tôi mới check được mail. Một bên tôi thấy chồng tôi đã đi tìm 2 mẹ con tôi rất nhiều. Một bên em chồng gửi mail chửa rủa. Tôi hận những con người tham lam nhà chồng, hận cả người chồng nhu nhược của tôi.
Hiện tôi đang cố gắng ổn định cuộc sống, chăm lo tốt nhất cho con. Sẽ có một ngày tôi quay trở lại và ném vào mặt họ những đồng t.iền đã vay. Tôi ghê tởm một gia đình tham t.iền toàn tập.
Theo VNE
Chân dài vớ phải đại gia "lởm đời"
Ngay từ khi chưa ra trường, Hạnh đã đồng ý lấy anh ta với hi vọng, khi là vợ chồng rồi, của cải của anh ta sẽ do cô nắm giữ.
Thấy có vẻ sang trọng là 'câu'
Hạnh vốn là một cô gái có mơ ước giàu sang. Không ai cấm cô cái quyền ấy, vì cô được yêu cầu như vậy, bởi cô rất đẹp, chân lại dài và có rất nhiều chàng trai đang theo đuổi cô. Mới chớm t.uổi 'cập kê', đã có rất nhiều chàng trai hào nhoáng đến tán tỉnh nhưng vì còn trẻ, Hạnh không muốn dừng lại ở đâu cả. Quà vẫn nhận nhưng không nhận lời yêu.
Trời ban cho cô nhan sắc nên khi cô bước chân vào đại học, cô được bao nhiêu người ngưỡng mộ vì ánh mắt to tròn hút hồn, nụ cười xinh xắn và dáng người quá chuẩn. Ai cũng bảo, cô đi thi thì có khi cũng được hoa hậu ấy chứ. Nhưng chính vì cái vẻ ngoài quá lộng lẫy của cô mà từ ngày đi học, các anh chàng tầm vừa chỉ đứng ở ngoài để ngắm mà không dám mon men gì cả. Với lại, có ối anh chàng 'không ăn được thì đạp đổ', tung tin rằng cô kiêu kì, c.oi t.hường người khác. Nên về sau, dù có xinh đẹp nhưng ở trong trường, Hạnh chỉ giống như đồ trang trí, để người khác ngắm nhìn mà thôi!
Nhưng có vẻ, Hạnh vẫn không hay biết điều đó. Cô xinh đẹp nên tự cho mình cái quyền được kén chọn, nên ai nói gì cô cũng mặc kệ. Người yêu cô phải đạt tiêu chuẩn, giàu sang, có chức quyền và phải là người cô ưng ý về ngoại hình. Nếu như không giàu thì không bao giờ cô chọn. Nên, hễ có anh chàng nào giàu là cô tính chuyện tán tỉnh, cưa cẩm hoặc là cố tình tiếp cận để gây ấn tượng với đối phương.
Trong số các anh chàng tán Hạnh, chỉ có mấy người ở ngoài không nghe tin đồn gì về cô nên họ nhiệt tình. Nhưng toàn là những người đứng t.uổi, còn mấy trai trẻ thì họ nghe nói này kia nên cũng không muốn tiếp cận. Vả lại, biết cô nàng cành cao, mình không đạt yêu cầu nên cũng thôi, không bén bảng tới. Để cho các anh chàng khác nhảy vào.
Số quà cáp Hạnh đã nhận của mấy anh nọ không biết là bao nhiêu nhưng chẳng ai biết, cô yêu ai, gật đầu ai. Vì cô chưa bao giờ công khai người yêu của mình. Cứ gã nào giàu là cô lao vào, chuyện yêu đương thì khó mà phân biệt được là có hay không, chỉ là một sự công khai mà thôi!
Thế nên, Hạnh có cái cớ để tự hào với bạn bè về những bộ đồ đẹp, đắt t.iền, những món quà trị giá, vì đó là cô danh chính ngôn thuận được hưởng. Cô tự cho mình cái ngôi vị 'hoa hậu' của lớp, thậm chí là của trường.
'Vớ' phải đại gia lởm đời
Nhưng chính vì cái thói tham giàu, nghĩ mình xinh đẹp nên kênh kiệu mà cô nàng bị bạn bè xa lánh. Lúc này, Hạnh chẳng cần chơi với ai, chỉ cần cho chúng bạn biết mình hàng ngày có xe đưa, xe đón, có người yêu nâng như nâng trứng là quá đủ rồi. Hạnh bám riết lấy mấy anh chàng giàu có. Và trong đám ấy, có một người hơi già, nghe nói là giám đốc của một công ty lớn. Dù nhan sắc thua xa các anh chàng trước đó nhưng Hạnh đã công khai anh ta là người yêu của cô, dù cô biết, trước đó anh ta từng có vợ.
Nghe nói, anh này đã ly dị vợ và đang sở hữu một công ty lớn. Con cái thì chưa có nên khi anh yêu Hạnh, anh ta đã ngỏ lời với cô về chuyện cưới nhau rồi sinh con đẻ cái. Như thế, sau này của cải cả nhà sẽ dành cho hai mẹ con cô hết. Không hiểu tính toán thế nào mà Hạnh nhận lời yêu người đàn ông đó ngay, có lẽ của cải đã làm cô mờ mắt.
Ngay từ khi chưa ra trường, Hạnh đã đồng ý lấy anh ta với hi vọng, khi là vợ chồng rồi, của cải của anh ta sẽ do cô nắm giữ. Như thế thì công việc cô không phải lo, có thể làm bà giám đốc, quản lý cả công ty lớn. Và chẳng phải lo nghĩ gì luôn, chỉ sống trên đống t.iền mà thôi.
Có vẻ như Hạnh đã tính toán rất kĩ càng, nhưng chẳng thể ngờ, sau khi đồng ý kết hôn với anh ta và học nốt năm cuối đại học, Hạnh lại bị sốc đến mức ấy. Người chồng mà cô cho là giàu có, thực chất là đại gian đang phá sản. Công ty của anh ta cũng nhỏ, không lớn như Hạnh nghĩ, và anh ta đã đang nợ nần chồng chất. Còn nữa, anh ta có vợ là sự thực nhưng chưa hề ly dị vợ, và còn có cả cô con gái. Đó là điều mà Hạnh, người con gái tham giàu này chưa từng nghĩ đến.
Hóa ra, anh ta đã lừa dối Hạnh. Bao nhiêu người đàn ông Hạnh không ưng, lại đi ưng một gã chuyên đi lừa bịp con gái nhà lành. Và giờ thì Hạnh không còn đường nào lựa chọn nữa, vì cô đã là vợ của một đại gia rởm, sắp phá sản mà chỉ là vợ hai.
Ân hận vì ước vọng tham giàu
Đã mấy ngày Hạnh nghỉ ốm và không dám đến trường. Có lẽ, cái tin cô lấy phải đại giả 'đểu' đã lan toàn trường, và người ta đã biết hết tất cả về 'tông ti gốc tích' của anh chàng này. Hạnh quá sốc và đau khổ, ân hận vì mình đã quá nóng vội, khi còn đang là sinh viên lại đi lấy chồng.
T.uổi trẻ của Hạnh lẽ ra sẽ được hạnh phúc hơn, được vui vẻ hơn cùng với bạn bè nhưng chỉ vì sợ mất của, cô đã gật đầu lấy anh chàng này không suy nghĩ. Nghĩ là anh ta giàu nhưng giờ đây, cô lại mang tiêng là người vợ của một kẻ phá sản. Còn mang tiếng là người chen ngang cướp chồng của người khác.
Giờ ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt tò mò, khó hiểu, thậm chí là c.oi t.hường. Mấy chàng trai trước đây say hạnh như 'điếu đổ', giờ cũng mặc kệ cô, không thèm ngó ngàng đến nữa. Thân xác Hạnh gầy đi, ốm đi, tàn tạ vì bị lừa quá ngoạn mục. Giờ cô chỉ biết câm nín, cố gắng phấn đấu học hành và hi vọng có thể làm thay đổi được cuộc đời sau khi ra trường...
Theo VNE
Em không có bố, nhà tôi bắt chia tay Tôi đã âm thầm giấu chuyện này, nhưng đến khi chúng tôi nghiêm chỉnh tính chuyện kết hôn thì chuyện không thể không lộ ra. Ngày đó, tôi dẫn em về ra mắt, bố mẹ tôi cực kì quý mến em. Ai cũng khen em vừa xinh đẹp, ăn nói dễ nghe lại là người có học. Ai cũng bảo tôi và em...