Ghé nhà trọ bạn gái hotgirl, trai quê lặng người phát hiện sự thật trong điện thoại
Cho đến hôm tôi có việc ghé nhà trọ, thấy điện thoại em để quên trên giường có tin nhắn, tò mò mở ra xem, tôi thật sự choáng váng khi hàng dãy dài các số điện thoại khác nhau với những địa điểm, nh.à ng.hỉ hẹn em đến “vui vẻ”.
ảnh minh họa
Gia đình tôi được xếp loại có của ăn, của để trong làng nhờ vào thu nhập của mấy công đất trồng cây ăn trái mà ba má tôi thừa hưởng từ ông bà nội. Ba má sinh được 3 chị em tôi, tôi là trai út mà cũng là cháu đích tôn của dòng họ vì vậy khi 2 chị tôi lần lượt lên xe hoa về nhà chồng, bao nhiều tình thương, bao nhiêu hi vọng ba má dành cả cho tôi. Thế nhưng thật buồn, thật có lỗi với ba má, với ông bà tổ tiên khi tôi đã cố hết sức mà không sao đậu được trường Đại học, Cao đẳng thậm chí là Trung cấp nào để ba má được nở mày, nở mặt, tự hào với họ hàng, làng xóm.
Biết có đeo đuổi đèn sách nữa thì kết quả cũng không như ý lại thêm một năm tốn cơm, tốn tiền của ba má nên tôi xin ba má cho tôi xuống phố kiếm việc làm tự lập thân. Ba má rồi cả 2 chị gái đều không ủng hộ để tôi xa gia đình khi bước vào tuổi 18 và chưa hề có một ngày va vấp với đời. Má năn nỉ tôi ở lại thích thì tham gia công việc vườn tược, cây trái với ba má, không thì tiếp tục ôn thi sang năm biết đâu may mắn sẽ đậu Đại học… còn ba dỗ dành không muốn học nữa ba cũng chiều, không muốn làm vườn gò bó thì ba sẽ mua cho tôi một chiếc xe bán tải, cho tiền lên thành phố học lái, rồi về làng thu mua trái cây chở ra vựa, ra chợ hay chở xuống thành phố đều đắt hàng.
Ba còn bảo việc không sợ thiếu, làm bao nhiêu ba cho bấy nhiêu, lại nuôi ăn, nuôi mặc vì ba má chỉ có mình tôi là con trai, của cải ba má có sau này không cho tôi thì cho ai? Hiểu tấm lòng trời biển của ba má, thương ba má vô cùng nhưng nghĩ mình sức dài, vai rộng không lẽ cứ quanh quẩn trong làng rồi để ba má bao bọc, chở che đến bao giờ mới trở nên tự lập? Vì vậy tôi quyết định ra đi…
Video đang HOT
Ông chủ quán ăn đêm thấy tôi khỏe mạnh, chăm chỉ lại sáng dạ nên sau 2 năm tôi làm nhân viên chạy bàn, ông đã cho tôi đi học một khóa nấu ăn cấp tốc, để về đứng chân phụ bếp khi quán ngày càng đông khách.
Khách đến quán gồm đủ thành phần, từ người có của, có tiền cho đến dân lao động và nói chung họ đều hài lòng khi được chúng tôi phục vụ. Rồi chính cái nghề nuôi sống tôi này đã cho tôi có được em, mối tình đầu bay bổng của tôi khi tôi đón sinh nhật lần thứ 23 của mình.
Tối hôm đó em đến quán dùng bữa quá muộn, ông chủ đã từ chối vì quán phải đóng cửa theo quy định, nhưng nhìn em mệt vì đói và nghe em nói em phải phục vụ khách quen nên lỡ bữa, tôi cám cảnh, xin ông chủ phục vụ nốt cho em rồi dọn dẹp…
Chắc cảm cái thịnh tình của tôi mà sau lần đó tối nào em cũng ghé quán, rồi tôi đón em về nhà trọ cùng tôi khi em chủ động nói lời yêu tôi. Em xinh đẹp, tuổi vừa tròn 20, em dịu dàng, ngoan ngoãn và luôn chiều chuộng tôi mỗi khi chúng tôi nồng ấm bên nhau.
Một điều khiến tôi thấy em thật lòng muốn cùng tôi xây dựng tổ ấm là em không nhận của tôi bất cứ một món quà hay số tiền nào, em bảo tôi làm được bao nhiêu cứ giữ lấy để lo cho cuộc sống sau này của hai đứa.
Qua tâm sự biết em làm nghề phục vụ ở quán bar nên tôi không khó khăn, thắc mắc gì mỗi hi em rời nhà với váy áo thời trang, phấn son bắt mắt và trở về vào đêm muộn. Cho đến một chiều tôi có việc ghé nhà trọ, thấy điện thoại em để quên trên giường có tin nhắn, tò mò mở ra xem, tôi thật sự choáng váng khi hàng dãy dài các số điện thoại khác nhau với những địa điểm, nh.à ng.hỉ khác nhau đang hẹn em đến “vui vẻ”.
Biết không thể giấu thêm nữa, em sụt sùi thú nhận em làm nghề gái gọi, nhưng bây giờ em cũng muốn kiếm cho mình một người đàn ông đàng hoàng để lấy làm chồng sau khi “giải nghệ”. Tôi không biết mình có mắc phải căn bệnh xã hội nào từ em không? Nghĩ đến tương lai phía trước mà tôi rùng mình lo sợ vì tôi không dám mơ ngày trở về quê với ba má…
Theo Eva
Mẹ cặp bồ với nhiều người, bảo vệ cũng không tha, đời tôi trả giá đắt
Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời.
Tôi gần 28 tuổi, em gái 26 tuổi, gia đình tôi hồi trước luôn gương mẫu, nhiều người trong hẻm ganh tỵ. Ba mẹ tôi mở công ty làm chung, ba hiền lành, ít nói, không tiêu xài hoang phí, luôn yêu thương ông bà nội và các con, ăn chay trường. Mẹ hoạt bát, sôi nổi, có điều suy nghĩ không xa, ham đi chơi, đi làm về là cứ kiếm cớ đi chơi, nhậu nhẹt với bạn hàng. Ba thương mẹ nên để mẹ muốn làm gì thì làm.
Có lẽ tôi đang phải gánh hậu quả vì những việc mẹ làm. Ảnh minh họa
Chuyện gì đến cũng đến, mẹ cặp với rất nhiều người nhưng thương nhất là người bảo vệ nhỏ hơn mẹ 7 tuổi, gần công ty, còn lấy tiền đi theo người đó; bình thường mẹ chỉ cặp với người khác chơi bời thôi. Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời.
Từ đó nhà tôi xuống dốc, mẹ cũng hối hận nên quay về chăm sóc anh em tôi. Tôi lúc nào cũng ác cảm với mẹ, thấy mẹ nói chuyện với người đàn ông khác tôi lại suy nghĩ là mẹ yêu người ta, vì thế trong lòng tôi lúc nào cũng tức tối, bực bội.
Nhân quả giờ tôi là người gánh thay mẹ. Tôi dáng người cao, trắng trẻo, ai cũng khen hiền và đẹp trai. Lúc đi học tôi bị ăn hiếp, đi làm bị người ta đì. Khi quen bạn gái, dù tôi chiều hết cỡ, yêu thương cô ấy hơn cả mẹ và em gái nhưng lại hay bị cô ấy chửi rủa, xưng mày tao.
Tôi nghĩ chắc mình gánh hậu quả thay mẹ nên nhịn cho yên lành. Về phần em gái tôi, lùn, không xinh, được cái hoạt bát, lanh lợi, lấy được chồng yêu thương và chiều chuộng hết mực, thậm chí biết về quá khứ của mẹ tôi mà em rể vẫn thương và lo cho bà đầy đủ.
Tôi muốn kể chuyện gia đình để mọi người biết, đừng làm chuyện thất đức rồi những người làm con như tôi phải gánh chịu hậu quả.
Theo kenhsao.net
Bạn gái nói không có khả năng mang thai Nghĩ đến cảnh mình và bạn gái không thể có con, cả thế giới cùng viễn cảnh tươi đẹp trước mắt tôi như sập xuống. Hình ảnh minh họa Tôi 26 tuổi, được người ngoài đánh giá là ưa nhìn, gia đình cơ bản, có công việc ổn định. Bạn gái tôi 25 tuổi, là bác sĩ tương lai, chúng tôi yêu nhau...