Gặp nhau ở bệnh viện, thấy người đàn ông đi cùng chị đồng nghiệp cũ mà tôi nghẹn lòng
Đi khám thai một mình, tôi không ngờ gặp chị đồng nghiệp cũ thân thiết. Nhưng người đàn ông đi cùng chị mới khiến tôi kinh ngạc.
Năm học lớp 12, tôi chấp nhận lời tỏ tình của một người bạn trai cùng lớp tên Quân. Quân là lớp trưởng, năng nổ, giỏi giang. Chúng tôi được mệnh danh là cặp đôi trai tài gái sắc của trường.
Học đại học, tôi và Quân vẫn duy trì chuyện yêu đương trong 4 năm liền dù khoảng cách địa lý xa xôi. Tôi học trường đại học ở miền Trung, Quân học trường đại học ở miền Nam. Chúng tôi cũng hứa hẹn những điều tốt đẹp trong tương lai. Ra trường, tôi đòi cưới nhưng Quân lần lữa với lý do muốn giành thời gian để ổn định công việc. Giận hờn, cãi vã thường xuyên hơn và cuối cùng, tôi quyết định chia tay.
Hiện tại, tôi đã lấy chồng. Một người đàn ông lớn hơn tôi 15 tuổi, giàu có nức tiếng nhưng đã từng ly hôn. Anh ta bắt tôi nghỉ việc ngay sau khi cưới vì không muốn tôi bị những người đàn ông khác nhìn ngó. Dù tôi đã giải thích, khẳng định bản thân chung thủy, chưa từng có ý định lăng nhăng, chồng tôi vẫn không tin. Gần 1 năm nay, tôi sống trong 4 bức tường, đi đâu cũng phải báo cáo với chồng và có người chở đi. Thậm chí về nhà ngoại, tôi cũng không được tự do.
Video đang HOT
Nhìn cảnh Quân chiều chuộng, chăm sóc vợ bầu, tôi lại chua xót cho chính mình. (Ảnh minh họa)
Tôi có bầu, chồng không bao giờ đưa tôi đi khám thai mà kêu tài xế riêng chở đi. Anh ta nói bận bịu công việc và đây cũng chẳng phải là đứa con đầu lòng nên anh ta không mấy mừng rỡ. Dù đi khám thai ở bệnh viện quốc tế, tôi vẫn buồn bã, tủi thân; nhất là những lúc thấy bà bầu khác có chồng đi bên cạnh.
Hôm qua, tôi lại tự mình đi khám thai định kì. Lúc ngồi đợi, tôi bỗng thấy chị đồng nghiệp cũ. Chị ấy lớn hơn tôi 1 tuổi. Hồi trước, tôi và chị rất thân với nhau, đi chơi chung, ăn chung, có chuyện gì buồn, tôi đều tâm sự với chị. Nhìn bụng của chị chắc tầm hơn 4 tháng thôi. Tôi mới trò chuyện, hỏi han chị được vài câu thì đã nghe tiếng chồng chị gọi. Quay lại nhìn, tôi đứng sững khi thấy Quân, người yêu cũ của mình. Anh ấy cũng kinh ngạc khi thấy tôi.
Chị đồng nghiệp thấy thái độ của chúng tôi như thế thì hỏi ngay chúng tôi có quen biết nhau không? Tôi chỉ đành lắc đầu bảo không và giả vờ cần đi vệ sinh để lảng tránh 2 người. Cùng lúc đó, điều dưỡng gọi tên chị vào khám. Nhìn Quân dìu vợ đi vào phòng khám, nước mắt tôi chỉ chực trào.
Hóa ra Quân cũng đã lấy vợ và còn rất yêu thương, chăm sóc vợ chu đáo. Nhìn cử chỉ nhẹ nhàng của anh, tim tôi lại đau đớn và chua xót cho chính mình. Phải chi hồi ấy, tôi bình tĩnh hơn, chịu thông cảm cho Quân hơn thì bây giờ đã không hối hận rồi.
Tưởng đồng nghiệp nghèo, tôi choáng trước cơ ngơi hoành tráng của chị khi đến chơi nhà
Nhìn cơ ngơi hoành tráng của gia đình chị Thảo mà tôi không dám tin vào mắt mình nữa. Vậy mà, suốt 1 năm qua, tôi lại luôn nghĩ chị nghèo khó, quan tâm lo lắng cho chị quá mức.
Ảnh minh họa
Lúc mới vào công ty, còn nhiều bỡ ngỡ, chị đồng nghiệp tên Thảo luôn ở bên cạnh hỗ trợ giúp đỡ tôi. Từ đó, chị em tôi trở lên thân thiết nhau hơn, mỗi khi có chuyện buồn vui tôi đều chia sẻ với chị.
Ở công ty tôi, mọi người thường mang cơm hộp đi ăn cho rẻ và đảm bảo. Thế là sáng ra mẹ tôi cũng dậy sớm chuẩn bị một hộp cơm mà bên trong luôn đầy đồ ăn.
Bữa trưa nào, tôi cũng đợi chị Thảo ăn cho vui. Phần cơm của chị ấy trái ngược hoàn toàn với tôi. Hộp của chị chỉ có rau là chủ đạo, có một chút cơm phía dưới. Bữa nào chị cũng ăn vài gắp rau rồi không ăn nữa. Tôi bảo chị làm việc nhiều ăn ít thế không đảm bảo sức khỏe. Chị nói là ăn ít quen rồi, dạ dày chắc cũng nhỏ dần nên không thấy đói, vẫn đủ sức làm việc.
Có lẽ kinh tế gia đình nhà chị Thảo khó khăn nên phải tiết kiệm, không dám mua thịt cá ăn. Thương chị nên tôi nghĩ ra chuyện chia cho chị nửa thức ăn của mình. Tôi bảo đang là con gái, tăng cân rất xấu mà ngày nào mẹ cũng cho đầy đồ ăn. Tôi muốn hai chị em chia nhau đồ ăn, tôi cũng cần ăn rau nhiều để giữ dáng.
Lúc đầu chị Thảo rất bất ngờ nhưng thấy ý kiến của tôi cũng hợp lý, bởi vì bữa nào cũng thấy tôi chừa phần thịt lại chị cũng tiếc. Vậy là suốt 1 năm nay, chị em tôi ngày nào cũng chia nhau bữa trưa.
Hôm thứ 7 vừa rồi, chị Thảo mời tôi đến chơi. Tôi choáng ngợp khi nhìn thấy ngôi nhà to đẹp của chị ấy, phía trong còn để chiếc xe con bóng loáng. Gia đình chị đâu có nghèo như tôi nghĩ, vậy mà cả năm nay tôi hồn nhiên nghĩ chị khó khăn. Nhiều lần còn mang đồ cũ cho chị hay lấy bánh kẹo ở nhà cho con của chị.
Vừa nhìn thấy chị, tôi đã nói hết nỗi lòng của mình ra. Chị bảo gia đình khá giả thật đó nhưng là tài sản của chồng làm ra, còn bản thân chị nghèo hơn cả tôi. Chị nói là chồng làm ra nhiều tiền nhưng anh ấy giữ hết, cần tiêu gì thì hỏi xin.
Chị có lòng tự ái cao, không bao giờ ngửa tay xin tiền chồng. Chị luôn chi tiêu tiết kiệm nhất có thể để tránh thiếu hụt mỗi tháng. Chị còn khoe là nhờ hộp cơm đủ chất của tôi mà chị tăng được 2kg.
Chị bảo gần 20 năm nay, chung thủy, hết lòng vì gia đình nhưng chưa bao giờ chồng tin tưởng giao giữ khóa két sắt. Chị buồn lắm, không biết phải làm sao để chồng hiểu được nỗi lòng của vợ? Nhưng giờ ở với nhau lâu rồi, tách ra ở riêng thì không được, mà cứ sống thế này thì chị không cảm thấy vui vẻ hạnh phúc. Chị không biết phải thay đổi gia đình như thế nào nữa.
Đau lòng khi thấy người đàn ông ngồi bệt ở hành lang bệnh viện Thấy người đàn ông đang ngồi bệt, vẻ mặt khắc khổ ở hành lang bệnh viện, tôi khựng người lại. Chia tay 10 năm nay, tôi và Luân không còn cơ hội gặp lại nhau, cũng không liên lạc với nhau nữa. Nghe đâu Luân lấy vợ và định cư ở thành phố. Còn tôi về quê, tìm kiếm cơ hội ở mảnh...