Gặp lại tình cũ

Theo dõi VGT trên

Khi bạn cố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp, bạn sẽ tìm thấy chúng! Vì vậy hãy luôn mỉm cười.

Lá thư trong tuần: Tìm kiếm những điều tốt đẹp

Khi bạn cố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp, bạn sẽ TÌM THẤY chúng! Vì thế, trong mọi tình huống, hãy luôn cố gắng tìm ra những điều tốt đẹp bạn nhé!

Truyện ngắn: Gặp lại người cũ – Cua Đá

Tình yêu của cô và Dương Nghĩa đã trải qua ba năm . Anh yêu cô và chưa bao giờ làm cho cô buồn. Nhiều lúc cô thầm cảm ơn cuộc đời đã để anh xuất hiện, đã đặt anh bên cạnh cô. Những ngày tháng bình yên trong hạnh phúc của cô có anh đi bên cạnh. Anh nắm chặt tay cô trên những con đường thành phố nhộn nhịp người qua lại xa lạ và trên cả con đường đầy giông bão của cuộc đời, bờ vai anh cho cô dựa vào mỗi khi cuộc sống mệt mỏi, mỗi khi nỗi nhớ nhà ùa về. Anh luôn lắng nghe cô, trao cho cô những ánh mắt trìu mến. Hạnh phúc của anh chính là cô. Yên bình. Giản đơn. Đó là tất cả những gì cô cảm nhận được khi ở bên anh.

Ngày ấy cô còn là một cô sinh viên mới tốt nghiệp từ Bắc vào nhận việc , mọi thứ và con người nơi đây còn lạ lẫm với cô. Một thành phố mới, một nếp sinh hoạt mới, giờ không còn là cuộc sống sinh viên nữa mà là cuộc sống của một người đã trưởng thành đang theo đuổi, thực hiện ước mơ bấy lâu nay – hướng dẫn viên du lịch. Cô yêu vùng biển này, sau mỗi ngày làm việc vất vả, cô lại thả hồn đi dạo biển. Biển ồn ào khi chiều đến với những con sóng xô nhau nô giỡn cùng gió với những cánh hải âu, biển yên tĩnh trở mình khi màn đêm buông xuống. Đứng trước biển cô cảm thấy mình nhỏ bé và muốn giống như con sóng nhỏ kia để được biển ôm vào lòng. Và đâu đó trong khoảnh khắc cô nhớ tới Hoàng Minh, mối tình đầu quá trong sáng và vụt qua nhanh như ngôi sao băng mà cô chưa kịp ước thì đã tan biến. Mơ màng cô hỏi đó có phải là tình yêu hay chỉ như một giấc chiêm bao thoáng qua ? Tình yêu ấy đến rồi cũng qua đi không lý do, anh và cô im lặng trước dòng thời gian không lời lý giải , có lẽ cô và anh còn quá trẻ như chính tình yêu mong manh ấy. Thời gian vẫn đi qua nhưng những kỷ niệm trong lành như giọt sương mai kia còn đọng lại trong trái tim cô ngay lúc này và khi sóng ùa tới, nó chỉ lắng xuống và ký ức ấy mãi theo cô mãi ở nơi này bên ngực trái cô không thể xóa nhòa.

Anh tôn trọng cô tôn trọng quá khứ của cô bởi lý do giản đơn duy nhất là anh yêu cô và cô đang bên anh lúc này. Từ ngày yêu anh cô khám phá ra những điều mà từ trước đến giờ vẫn ẩn giấu trong cô đến chính cô cũng không biết, cô lại tìm lại nét hồn nhiên yêu đời như con người trước kia của cô, không còn âu sầu nghĩ đến mối tình đầu vụt qua ngỡ ngàng nữa. Anh dắt tay cô đi trên dải cát trắng, cô nép sát vào anh, cảm giác được che chở ấy khiến cô thấy bình yên. Cô bước lại bước chân anh đi trước đã in hằn trên cát, với cô anh là cả một vũ trụ và vũ trụ ấy đến cô thật gần. Nhìn vào đôi mắt anh, cô thấy cả một khoảng trời bình yên , nơi ấy dành cho trái tim bé nhỏ hay nổi sóng dữ dội trong cô.

-Anh này, nếu trước đây ta không gặp nhau, chắc em sẽ đi một mình trên dải cát trắng này mãi phải không?

-Còn anh anh sẽ không bước đi như em đâu, anh sẽ chỉ đứng tại một điểm duy nhất thôi, vì anh đã đợi em ở cuối dải cát trắng lâu lắm này rồi.

Cô cười hạnh phúc. Tiếng cười của cô làm ấm trái tim anh. Và anh biết đây chính là người con gái anh đã tìm kiếm bấy lâu giữa biển người, biển đời rộng lớn này. Anh ôm cô vào lòng để che chở, sưởi ấm để lắng nghe những thổn thức trong lòng.

Khi đang nắm trong tay hạnh phúc ai cũng muốn giữ mãi cho riêng mình. Nhưng có khi hạnh phúc ấy lại không bình yên bởi những giông bão trong lòng người…

Vân Anh xa nhà đã ba năm, và sau khi ổn định công việc trong Nam cô muốn trở về thăm nhà. Cô tạm biệt anh trong lưu luyến với lời hứa mau trở lại.

Đã lâu lắm rồi cô mới được sống trong cái lạnh như cắt da cắt thịt của miền Bắc với những cơn mưa phùn tê tái. Cô thả hồn mình vào không gian mà cô đã bỏ quên mấy năm nay. Có những điều mà khi sống mãi, ăn đời ở kiếp với nó ta sẽ không nhớ nhưng khi xa rồi lại thấy nhớ đến cồn cào. Một mình cô rong ruổi trên chiếc xe máy , cô muốn nạp vào miền ký ức những điều đã quá quen thuộc mà sao vẫn thấy thiếu dù đã bao năm gắn bó. Những con phố tấp nập người qua lại, những gánh hàng rau, hàng hoa của người bán hàng vất vả nhưng nụ cười lại xua đi cái giá lạnh của bà chúa đông. Những ngôi nhà cổ kính rêu phong nằm hoài cổ trong lớp sương mù mờ phủ. Đi ngang qua cổng trường đại học trước đây cô bắt gặp đâu đó những hình ảnh cũ chạy lại như thước phim quay chậm. Đám bạn nghịch ngợm cười nói ngay bên cạnh, thế mà giờ mỗi đứa một phương. Vân Anh giật mình khi đầu dây bên kia là tiếng nói lanh lảnh của cô bạn thân.

Vân Anh mỉm cười khi nghĩ đến cô bạn thân luôn nói nhiều của mình. Thời sinh viên nghịch ngợm và bướng bỉnh ngày nào lại ùa về trong cô. Có lẽ chính vì mỗi người chỉ có một lần trải qua đời sinh viên nên thấy đó là quãng đời đẹp nhất thì phải.

-Cậu đây rồi? Cậu về bao giờ? Cậu đến đây từ khi nào vậy?

Những câu hỏi dồn dập quen thuộc của Linh Chi kéo cô ra khỏi những dòng suy nghĩ miên man.

-Cậu hỏi từ từ thôi tớ mới trả lời được chứ.

Những người bạn thân gặp lại nhau sau bao ngày xa cách khiến cho buổi nói chuyện như kéo dài mãi.

-Cậu gặp Hoàng Minh chưa?

-Tớ … chưa…

-Tớ thỉnh thoảng gặp anh Minh, anh ấy công việc ổn định rồi nhưng hình như vẫn độc thân thì phải.

-Vậy à.

-Mà bọn cậu sao rồi?

-Chúng tớ không liên lạc lại từ ngày ấy.

-Hôm trước tớ đi uống nước cùng Minh, cậu ấy quên ví tớ cầm hộ, giở thử xem nghịch thấy vẫn để hình cậu . Tớ nghĩ anh ấy vẫn còn yêu cậu?

Vân Anh im lặng không trả lời mặc cho Linh Chi đang nói liến thoắng bên tai.

Gặp lại tình cũ - Hình 1

Người mà anh ấy vẫn thương nhớ là mình sao? Mối tình ấy kết thúc trong im lặng khi hai người rời xa nhau rồi mà. Cô không thể hiểu hết suy nghĩ của người con trai ấy, tại sao anh ấy lại như vậy, tại sao thái độ của anh ấy lại như thế? Những câu hỏi dồn dập đến khiến cô cảm thấy mình nghẹt thở. Phút yếu lòng, phút bất chợt nhớ lại những ngày xưa xa xôi khiến cô thấy mình lạc lõng , chòng chành. Liệu cô phải đi về hướng nào mới là bến bờ…?

Khoảnh khắc của thời gian như ngưng lại trong những tiếng nhỏ giọt của ly cà phê đắng. Ngồi đối diện với cô là anh, một Hoàng Minh của ngày xưa, anh vẫn vậy, vẫn nụ cười hiền dịu và màu mắt nâu cũng biết cười. Cô im lặng , khẽ ngước nhìn anh. Đây là lần đầu tiên trước anh cô cảm thấy mình trầm đến vậy, trước đây cô luôn đùa nghịch, trêu chọc anh, có lẽ thời sinh viên ấy đã xa thật rồi, giờ nhường chỗ cho cuộc gặp mặt của những người vừa lạ vừa quen gặp lại.

-Em dạo này thế nào? Công việc trong đó ổn chứ?

-Cũng ổn ạ. Anh sao rồi?

-Anh vẫn vậy, mọi thứ giờ cũng đủ để bằng lòng với cuộc sống.

Thời gian như ngừng lại khi họ ngại ngùng bắt gặp ánh mắt nhau. Những câu chuyện ngày xưa, chuyện về cuộc sống là tất cả những gì trong cuộc nói chuyện. Cô tưởng mình có thể thoải mái với anh lắm như ngày xưa khi đứng trước mặt anh nhưng cô đã không làm được.

Anh bước đi phía trước, cô lầm lụi phía sau. Anh quay lại đưa tay nhẹ nhàng lau những giọt mưa đọng trên mái tóc cô và quàng cho cô chiếc khăn của mình. Khuôn mặt anh, hơi thở anh đang ở rất gần cô. Cô chợt thấy mặt đỏ bừng và trái tim cô đang loạn nhịp thì phải. Ngượng ngùng cô cúi mặt xuống.

-Em quàng khăn vào không lại ốm. Miền Bắc lạnh hơn trong đó rất nhiều.

-Anh đã quên hết tất cả quên hết hình ảnh em ngày xưa rồi chứ?

-Sao em hỏi vậy? Anh…

-Sao ngày đó anh không nói với em lời nào. Em đã chờ đợi một điều gì quá lâu và đã đến lúc em bước ra đi anh cũng không nói một lời với em. Tại sao giờ anh còn mang hình em làm gì nữa? Hãy quên hẳn em đi và tìm cho mình một người xứng đáng hơn.

” Nghe câu hỏi của em mà tôi thấy trái tim như bị bóp nghẹt lại. Tôi biết mình nói ổn nhưng thực sự không ổn chút nào, nhiều khi tự trách mình ngày ấy đã không níu em ở lại. Tôi đã vô tâm không hiểu được cảm giác nơi em, có lẽ ngày ấy chúng tôi còn quá trẻ để bắt đầu cho một tình yêu, tôi đã không biết rằng có ngày em rời xa tôi. Ngày em nhận công tác nơi xa tôi đã không đủ dũng khí để nói tôi cần em và mong em hãy ở lại bên tôi. Nhưng tôi đã không làm được, câu nói duy nhất mà tôi muốn nói với em cũng đã không còn cơ hội và tôi đã không bao giờ còn có thể nói với em thêm lần nữa. Nhiều khi nhớ em tôi lại lang thang một mình kiếm tìm hình ảnh em, những nơi chúng tôi đã có những kỷ niệm đẹp cùng nhau. Con đường thành phố mùa thu với hai hàng hoa sữa ngào ngạt khiến tôi nhớ đến những lần tôi đèo em trên xe, tôi ngồi lặng hàng giờ trước kỷ vật nhỏ em tặng tôi. Tôi đã ước em đang ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không để em đi, cứ mãi trốn chạy mãi tìm em trong những ngày xưa khiến trái tim tôi mệt mỏi, đã có khi tôi xua đuổi trái tim mình rằng phải quên em nhưng tôi lại không làm được. Tôi đã từng hỏi giờ em làm gì? Em có nhớ tôi như tôi đang nhớ em không? Tôi đã quyết định đi tìm em, muốn đứng trước mặt em thừa nhận tình cảm mà tôi đã trốn chạy nhưng ngày ấy cũng chính là ngày Linh Chi cho tôi biết giờ em đang hạnh phúc với người con trai khác, nhìn nụ cười em rạng rỡ hạnh phúc , trái tim tôi quặn lại, có lẽ tôi đã muộn, muộn thật rồi. Tôi không muốn em khó xử, không muốn em đứng giữa những sự lựa chọn, tôi không thể quên em, tôi sẽ giữ hình em ở một nơi sâu thẳm trái tim mình, và nơi ấy cánh cửa đã đóng lại không bao giờ tìm thấy thìa khóa…

Gặp lại em trái tim tôi như được hồi sinh, đứng trước tôi là em, đây không phải là một giấc mơ, tôi muốn ôm em vào lòng cho thỏa nỗi nhớ đã kìm nén trong tôi bấy lâu nhưng em giờ đã không còn thuộc về tôi, không còn thuộc về bầu trời ngày xưa nữa. Em đang ở bên tôi nhưng khoảng cách lại xa ngỡ như nửa vòng trái đất. Trái tim tôi run rẩy, đôi môi tôi cố mím lại, quay người và lạnh lùng với em như trước đây tôi đã từng vậy:

Gặp lại tình cũ - Hình 2

-Anh đã quên hết rồi. Giờ anh sống rất tốt.

-Anh đang nói dối đúng không? Sao anh còn giữ hình em trong ví?

-Chỉ là anh chưa vứt nó đi thôi.

Hoàng Minh bước đi, trái tim anh cũng đang lạnh giá như mưa mùa đông đang rơi trên tóc, trên mặt anh. Vân Anh đứng lại một mình cô giữa con đường lặng ngắt vắng người qua lại. Chỉ còn cô và sự hụt hẫng của những mảnh vỡ âm thầm. Cô khẽ mỉm cười khi những giọt nước mắt đang rơi từ lúc nào, cô và anh có là gì của nhau đâu nhưng sao những lời anh nói lại khiến trái tim cô đau đến vậy. Cô không trách anh mà trách bản thân mình đã làm tổn thương anh, đã khiến anh trở nên như vậy.

Video đang HOT

Những ngày tháng tiếp theo cô không liên lạc với Dương Nghĩa, cô thu mình như chú nhím không muốn làm tổn thương ai. Cô sống với những hoài niệm của ngày xưa, trong đầu óc cô là một khoảng trống, không ai có thể bước vào và hiểu nổi, cô thấy lạc lõng khi đứng giữa sa mạc cô đơn, cô tự trách mình đã làm tổn thương người khác mà không biết, cô thấy lỗi lầm của mình với Hoàng Minh, trước đây anh không bao giờ lạnh lùng với cô như vậy nhưng từ hôm gặp mặt cô đã hiểu anh phải trải qua nỗi đau thế nào mới biến thành một Hoàng Minh lạ lẫm như cô chưa từng quen bao giờ, dù anh cố tỏ ra lạnh lùng, cố khoác cho mình tấm áo choàng dày để che đi cảm xúc trong lòng nhưng cô vẫn nhận ra vì cô quá hiểu anh mà. Cô tự dằn vặt mình khi đã làm tổn thương anh, cô không thể cười hạnh phúc khi thấy anh như vậy. Cô muốn trốn chạy, muốn dừng lại mọi thứ để tĩnh tâm trong lòng. Cô nhắn tin cho Dương Nghĩa:

-Em xin lỗi vì đã không liên lạc lại cho anh. Em xin lỗi khi đã không nói lời nào với anh. Em đã gặp lại người con trai trước đây mà em đã từng yêu. Và em biết mình đã làm tổn thương anh ấy rất nhiều, em không thể sống và cười thật hạnh phúc khi nhìn người khác bị tổn thương vì mình như vậy. Trái tim em giờ không biết ở đâu và dường như nó đã mệt mỏi …Giờ em cần thời gian để suy nghĩ lại tất cả, mong anh hiểu em và đừng liên lạc với em nữa.”

-Anh biết em đang mệt mỏi sau mọi chuyện, anh muốn bên em muốn gạt đi những phiền muộn trong lòng em nhưng chắc giờ để em một mình sẽ tốt hơn. Anh sẽ tôn trọng quyết định của em và luôn chờ em.

“Những ngày tháng dài hơn khi tôi không được gặp em, không được nghe thấy tiếng nói và giọng cười của em. Tôi biết em đã là một phần cuộc sống của tôi, tôi không muốn em xa rời tôi, nhưng trái tim em lại đang tổn thương, và tôi hiểu mỗi khi như vậy em chỉ muốn ở một mình , chờ đợi là những gì tôi có thể làm vì em lúc này…”

Đã sáu tháng trôi qua, Dương Nghĩa không nhận được dòng hồi âm nào từ cô, cuộc sống của anh vẫn vậy, có khác chăng là thiếu đi cô bên cạnh, thiếu đi người cùng anh đi dạo biển mỗi chiều. Một mình anh lang thang trên dải cát trắng, anh nhớ cô đến cồn cào, nhiều khi anh lại thấy hoảng sợ nếu có một ngày cô không trở về bên anh, nếu một ngày đi bên cạnh cô không phải là anh … Những ý nghĩ ấy xâm chiếm suy nghĩ anh, muốn nhấc điện thoại lên chỉ để nghe giọng nói hơi thở của cô nhưng anh lại không thể nói nên lời. Hạnh phúc của anh là cô giờ không còn cô đi bên, anh thấy cô đơn, lạc lõng như mất đi cuộc sống này vậy.

Dương Nghĩa tỉnh dậy, chuông điện thoại reo, anh nhận ra số điện thoại quen thuộc:

-Anh đang ở đâu đấy? Em đang ở nhà ga.

-Em đứng nguyên đấy đợi anh. Anh ra ngay bây giờ.

Gặp lại tình cũ - Hình 3

Trái tim anh như nhảy ra khỏi lồng ngực, cô ấy đã quay trở lại, vội vàng anh lao ra khỏi nhà lái xe đến nhà ga. Nhìn thấy cô, anh muốn ôm choàng lấy cô nhưng cô khựng lại, né cái ôm của anh.

-Em muốn đến chúc mừng sinh nhật anh.

-Hôm nay là sinh nhật anh à?

-Đến ngay cả ngày sinh nhật của mình anh cũng không nhớ nữa à?

-Anh không còn tâm trí để nhớ đến nó nữa. Cảm ơn em vì vẫn nhớ tới anh.

Anh chở cô trên xe, hai người cùng im lặng. Trước khi gặp cô anh đã nghĩ mình sẽ nói thật nhiều điều với cô nhưng sao giờ cổ họng anh lại đắng vậy. Anh đưa mắt nhìn cô, nhìn khuôn mặt mảnh mai và gầy hơn của cô, những sợi tóc mai bay bay đã khiến anh muốn đưa tay lên vuốt như ngày xưa nhưng bàn tay anh lại không thể nhúc nhích. Anh chỉ lặng lẽ đưa mắt ngắm cô.

Cô và anh cùng đi đến những địa điểm quen thuộc. Anh muốn bên cô lâu hơn, bàn tay anh muốn tìm bàn tay cô nhưng cô đã rụt lại. Anh cứ ngỡ cô xuất hiện trước mặt anh, hạnh phúc đã quay trở lại nhưng khoảng cách từ thực tại đến mơ ước lại là một chặng đường quá dài. Anh sợ cô sẽ biến mất, sẽ lại quay lưng bước đi. Anh chỉ muốn những phút giây ngắn ngủi nhưng là thật này dừng lại để cô mãi bên anh.

-Cảm ơn anh vì ngày hôm nay. Em đến chúc mừng sinh nhật anh nhưng lại được quan tâm như ngày sinh nhật của mình vậy.

-Em đừng lạnh lùng với anh như vậy được không? Con người đó không giống với em.

-Em xin lỗi nếu đã làm anh không vui. Giờ em phải ra ga để về rồi.

-Để anh chở em ra đó.

Chắc phải ở trong hoàn cảnh chia ly mới thấy được vị đắng khi nhìn người mình yêu thương đang rời xa mình. Dương Nghĩa lặng lẽ mua vé, anh nói ít hơn, trái tim anh đã lặng câm , anh không thể níu giữ cô ở lại khi cô đã quyết định như vậy, tôn trọng quyết định của người mình yêu và mong họ hạnh phúc là điều khó làm nhưng lại ý nghĩa nhất đối với những trái tim chân thành trong tình yêu.

Cô bước đi. Anh đứng lại nhìn theo bóng cô đang xa mà không thể níu lại. Đó là quyết định của cô ấy, người anh yêu thương đang rời xa anh, nhà ga với tiếng còi tàu inh ỏi, tai anh ù đi, anh thấy có vị mặn chát nơi đầu lưỡi . MÌnh anh cô đơn, lầm lũi đứng lặng trong đoàn người đang hối hả ngược xuôi.

Bước chân lên tàu, cô ngoảnh lại nhìn anh, bắt gặp cái nhìn của cô anh lại vờ quay hướng khác , đôi mắt buồn đẫm lệ của anh cô làm sao quên được. Lòng cô trĩu nặng như những cơn mưa đang nặng hạt rơi.

Lòng cô bối rối, ba năm nay cô đã bên Dương Nghĩa, anh là người mang lại hạnh phúc cho cô, hơi thở mới, cuộc sống mới cho cô. Cô có ích kỷ khi rời xa anh với lý do và ký ức riêng của mình? Cô đang ở toa nào của con tàu hạnh phúc, anh có phải là bến đỗ hạnh phúc mà cô đã kiềm tìm và tìm thấy, giờ cô lại muốn rời xa? Hoàng Minh vì cô mà tổn thương nhưng anh ấy vẫn sống tốt suốt những năm tháng qua khi không có cô bên cạnh, còn Dương Nghĩa anh đang cần cô hơn bao giờ hết. Và cô biết quá khứ đã qua thì hãy để nó ngủ yên, điều hạnh phúc nằm ở ngay chình hiện tại này. Và Dương Nghĩa đang là hạnh phúc hiện tại mà cô kiếm tìm, nếu để mất anh tức là cô đã phạm một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình…

-Anh! Hãy đợi em!

Gặp lại tình cũ - Hình 4

Dương Nghĩa quay lưng lại khi nhận ra giọng nói quen thuộc của người con gái anh đã yêu biết bao. Anh đứng sững người ngước nhìn cô và cố kìm những giọt nước mắt không rơi. Anh dang rộng vòng tay ôm cô vào lòng. Những giọt nước mắt của cô vỡ òa ướt đẫm vai áo anh, cô đang khóc cho hạnh phúc của hiện tại, khóc khi đã tìm lại tình yêu mà trải bao sóng gió trong lòng giờ cô biết mình đã tìm thấy bến bờ bình yên, hạnh phúc nhất. Con thuyền hạnh phúc ấy đã từng chòng chành bởi bão tố cuộc đời và cơn bão trong lòng người nhưng giờ nó càng vững chắc và mạnh mẽ hơn.

-Anh đã chờ em rất lâu rồi. Cảm ơn em đã quay lại bên anh.

-Em xin lỗi. Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.

Cô nhìn anh hạnh phúc, anh đặt nụ hôn lên trán cô.

Anh nắm tay cô đi trên dải cát trắng dài, biển hiền hòa xanh màu xanh của tình yêu và hy vọng. Cô đã bước một mình, đã có lúc tưởng như lạc mất anh nay cô lại tìm thấy tình yêu và cô biết anh chính là người đứng cuối dải cát trắng kia đợi cô, cô và anh sẽ mãi bên nhau như những con sóng mãi thuộc về đại dương.

” Gặp lại hôm ấy, anh vẫn như ngày nào

Thương nhớ vẫn dạt dào, riêng vẫn trao về em.

Và em đã quên ngày xưa

Bỗng nhiên nhận ra tiếng con tim mình nói

Khi đã yêu là ta sẽ không thay đổi thay dẫu sao ngày sau.

Và em sẽ luôn kề bên, sẽ luôn cùng anh

Đi đến cuối con đường

Một mai dẫu đi về đâu, vẫn luôn cùng nhau

Sống giấc mơ đầm ấm

Tay vẫn trong lòng tay, vẫn nghe nhịp tim sóng đôi người ơi.

Và bao ước mong ngày mai sẽ chia cùng nhau

Giống như anh từng nói

Cùng bao tiếng thơ bình yên, dấu yêu thần tiên

Trao đến nhau trọn đời…”

Theo VNE

Bình yên một thoáng cho tim mềm

Chẳng cần tìm kiếm đâu xa, bình yên là ngay cả trong bão tố vẫn cảm thấy tâm hồn mình thanh thản.

Các bạn thân mến, có khi nào bạn cảm thấy cuộc sống này quá bằng phẳng và bình lặng để rồi trong chính sự bình lặng đó bạn lại cảm thấy không một chút an tâm, bình yên và bạn mong cuộc sống của mình cần có một chút sóng gió? Rồi bạn chợt nhận ra rằng, đôi khi bình yên lại chính là những phút giây sóng gió mà khi trải qua rồi ta mới thấy quý lắm những giây phút yên bình đã qua! Vì thế hãy trân trọng từng phút giây của cuộc sống dù đó là những phút bình lặng hay đầy sóng gió bạn nhé!

Câu chuyện hôm nay Blog Radio muốn kể với bạn là một câu chuyện về một chàng trai với ước mơ lớn nhất của đời là có cuộc sống bình yên, có một sức khỏe như bao người và được ở bên tình yêu chớm nở của mình. Một mơ ước giản dị vậy thôi nhưng chàng trai khó lòng thực hiện được, chàng trai chỉ có thể tìm thấy sự bình yên trong không gian của những giấc mơ, của những vì tinh tú và những khóm cỏ bốn lá mang đầy hi vọng... Mời bạn cùng lắng nghe không gian truyện ngắn của tuần này để cùng chia sẻ và tìm đến sự bình yên của những người cuộc sống không còn dành nhiều thời gian cho họ ...

Nguyện ước cỏ bốn lá

Tôi đã từng mơ những giấc mơ với tiếng gió thì thầm trên đồi ngập màu xanh của lá, màu vàng của những đốm nắng loang tròn. Tôi vẫn thường nhìn thấy tôi ngồi một mình trên đó và hỏi chuyện những khóm cỏ may mắn dưới những gốc cây thông già. Trong giấc mơ, tôi thấy mình khỏe hơn bao giờ hết. Tôi ôm trọn mọi vật trong tầm mắt, trong cái nhìn khác tôi ngoài đời thực, mà cũng thật giống tôi ngoài đời thực. Có tiếng gió thì thầm vào tai tôi: "Bạn muốn sống đến bao lâu?". Tôi mỉm cười: "Đến khi nào đủ hài lòng và tôi biết mình cần phải ra đi".

Trên trời, nắng mỉm cười, gió cuốn những cây cỏ may mắn bay cao dần, tôi ước một lần được trở thành tí hon và được cùng chúng bay lên như thế. Tôi mỉm cười, có lẽ, tôi đang mỉm cười trong một giấc mơ. Thức dậy sau những giấc mơ như thế và tôi vẫn thường tự hỏi: "Mình sẽ sống được đến bao lâu?".

Hài hước mà nói, tôi thích được sống trong những giấc mơ hơn, bởi ở đó tôi thấy mình như được lựa chọn. Lựa chọn được ước, những điều ước như chỉ của riêng tôi.

Em đẩy cửa phòng bệnh, bước vào, vén rèm cửa sổ và tặng tôi một chút nắng sớm. Em quay sang tôi mỉm cười tinh nghịch:- Nắng lên rồi kìa anh chàng lười.

Em vẫn thường trẻ con như thế. Cứ mãi trẻ con trong cái thân xác của cô bé 22 tuổi. Tôi gật đầu nhưng không cười, và em cũng hiểu điều này. Có lẽ, em yêu tôi bởi vì tôi là một anh chàng lạnh lùng và bởi em đã có thừa sự hài hước. Vậy đấy, chúng tôi là một đôi.

Tôi nhìn chiếc xe lăn đặt ở góc phòng và lờ nó đi. Tôi nghĩ mình có thể tự bước đi nhưng mẹ thì luôn lo lắng cho sức khỏe của tôi, và trước mặt em, tôi cũng không muốn tỏ ra là một thằng đàn ông mềm yếu. Em thường chạy đến để đỡ tôi những lúc tôi bước xuống giường. Nói thật, tôi rất cần những cái nâng như thế. Tôi vẫn luôn tin, khi con người ta thực sự muốn thì không gì là không thể. Và tôi cảm thấy việc đi lại không hề khó khăn, bởi vì tôi thực sự muốn thế. Chỉ cần có một niềm tin, tôi sẵn sàng vứt bỏ hết mọi nỗi đau, đơn giản hơn, tôi chọn cách quên chúng.

- Có muốn đi dạo không?

Tôi bước và em cũng bước cùng nhịp những bước chân chậm, đều trên sân sau bệnh viện. Như bao buổi sáng khác, em đang nghe những âm thanh mà tôi nghe, đang cảm nhận những điều mà tôi cảm nhận. Chúng tôi không nói chuyện nhiều, mà có nói thì em cũng là người bắt đầu trước. Nhiều khi, tôi thấy hài lòng với hiện tại nhưng lại sợ cái hài lòng ấy khiến cuộc sống dễ dãi và đưa tôi rời bỏ tất cả, mãi mãi. Chính vì vậy mà tôi cứ trải qua những ngày đáng trân trọng nhất mà không hề nghĩ đến tương lai, bởi đôi khi điều đó trở nên xa xỉ với tôi và có lẽ cả em nữa. "Cố gắng hết mình cho hiện tại là quá đủ rồi" - tôi vẫn thường nói với mình như vây rồi tự hài lòng và mỉm cười.

"Em yêu anh được không?" - em đã từng hỏi tôi như thế trong những tháng ngày mà bệnh tật đang dần khiến tôi trở nên phiền toái và khó chịu. Khi đó, tôi chỉ gật đầu và mỉm cười. Tôi chưa bao giờ nói yêu em và em không phiền lòng vì điều đó, có lẽ bởi em sợ tôi nói xong và rồi biến mất khỏi cuộc đời em mãi mãi. Còn tôi cũng không muốn mình trở thành kẻ thất hứa.

Tôi cũng đã từng muốn được hỏi em: "Anh yêu em được không? Một người như anh cũng không sao chứ?". Nhưng rồi, những nỗi sợ chỉ cho tôi dừng lại ở đó thôi... dừng lại ở đó thôi... bởi có lẽ, chỉ như vậy là đủ.

Bình yên một thoáng cho tim mềm - Hình 1

Tôi trở lại phòng bệnh và cứ ở đó đợi những lần thăm kế tiếp của em trong ngày. Em thì vẫn đang vất vả với những kì thi của sinh viên năm cuối. Bây giờ, một ngày của tôi thường chỉ như thế, đầy những níu dữ và đợi chờ.

***- Nhìn thấy những ngôi sao kia không? - Tôi mỉm cười và hỏi em

- Em có mù đâu!

Em vẫn thường đáp lại như thế, những gì em làm cũng giồng như bao người khác thôi, bởi những gì khác biệt thuộc về em thì tôi chỉ có thể cảm nhận và có cố mấy cũng không thể nói thành lời.

- Rồi một ngày anh sẽ trở thành chúng.

Em đưa mắt sang nhìn tôi.

- Sao lại là chúng?

- Ờ! Anh muốn được sáng mãi như thế.

- Rồi đến lúc ánh sáng của nó cũng sẽ tắt thôi - em thắc mắc.

- Nhưng ít ra, sau khi chúng chết đi ta vẫn thấy chúng sáng.

Tôi trả lời em và nhìn lên những ngôi sao sáng trên nền trời đen tự hỏi: "Chúng đã chết được bao lâu?". Đôi khi, tôi vẫn nghĩ sao em không nói với tôi rằng em muốn được trở thành một ngôi sao bên cạnh tôi.

***

Là con trai bạn đã bao giờ khóc một mình chưa?

Tôi thì chưa, cho đến đêm hôm nay.

Bạn đã bao giờ mơ một giấc mơ lặp lại chưa?

Bình yên một thoáng cho tim mềm - Hình 2

Đã mấy ngày nay tôi chỉ mơ về cỏ bốn lá và những ước nguyện.Bạn đã bao giờ nói sẽ đợi ai đó chưa?

Tôi đã tự cho rằng mình không có quyền được hứa hẹn, từ rất lâu rồi.Bạn đã bao giờ có ý định từ bỏ một tình yêu đang đẹp chưa?

Tôi đã từng có ý định đó, nhưng khi muốn buông tay lòng tôi bị kìm lại bởi những câu hỏi: "Sao tình yêu đó lại là em?"

Đừng khóc như con gái thế chứ!

Đừng run lên mãi thế chứ... đồ yếu đuối!

Tôi phải làm gì khi biết mình vẫn hiện hữu trong những suy nghĩ của em.

Đã từng có những tháng năm tôi tự xin lỗi và tha thứ cho bản thân. Phải chăng chính vì vậy mà tôi đã trở nên quá dễ dãi khi khiến những lỗi lần tôi gây ra ngày càng nhiều. Cho đến khi nhìn lại, tôi không còn nhớ hết chúng. Chỉ có duy nhất một điều mà tôi nhớ rất rõ, là em cứ đi theo tôi và gật đầu, cười xòa để tha thứ hết chúng, cũng đôi khi em hơi buồn và nói: "Ừ! không sao". Mà lúc đó tôi cũng không đủ quan tâm để biết rằng em buồn nhiều hay ít.

Có một điều mà có lẽ cả về cả sau này tôi cũng không thể tha thứ cho bản thân, tôi đã từng có cái suy nghĩ muốn giúp em xóa sạch hình ảnh của tôi trong em.

Rồi những ngày cố để hài lòng mọi thứ cũng qua. Tôi không còn mơ những giấc mơ xanh và đầy ước nguyện nữa, tôi không còn tự đi bằng đôi chân của mình nữa. Tôi không còn nói chuyện với nhiều người ngoài em. Và thi thoảng, tôi vẫn mỉm cười dưới nắng để biết mình đang ngồi cạnh em - cô bé hay cười.

Rồi đến một ngày, ngày mà nắng tắt, tôi ngửi thấy mùi của những cơn mưa mùa hạ trong đêm và cảm nhận nỗi đau của những cơn ho dài. Ngày mà hình ảnh của em cứ nhạt dần trong những lần hôn mê, ngày mà tôi có được cái cảm giác hấp hối của một người biết rằng cuộc đời đang dần chật chội. Tôi nghe thấy những tiếng khóc bên giường bệnh, và tôi biết được rằng trong đó có em.

Giấc mơ ấy xuất hiện trở lại, tôi vẫn ngồi trên ngọn đồi và nói chuyện với những lá cỏ may mắn. Gió thì thầm vào tai tôi: "Bạn muốn sống đến khi nào?". Tôi vội vã đáp lại: "Làm ơn đi! Tôi chưa thể chết".Tôi cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn, những hơi thở gấp hơn và tôi mở mắt.

Đêm hôm ấy, trăng vén mây và những ngôi sao xuất hiện trên nền trời đen.

- Cho em trở thành ngôi sao gần anh nhất được không?

Tôi gật đầu và hỏi em điều mà trước nay tôi luôn muốn hỏi:

- Anh yêu em được không? Một người như anh cũng không sao chứ?

Em chỉ mỉm cười, mắt hướng lên bầu trời và tôi nghĩ chúng tôi đang cũng nhìn về một ngôi sao.

Đêm hôm sau, giấc mơ ấy trở lại. Trên trời đầy những lá cỏ may mắn đang bay, lại một lần nữa gió thổi và thì thầm vào tai tôi: "Bạn đã đủ hài lòng chưa?". Tôi chỉ mỉm cười mắt chăm chú nhìn vào những lá cỏ may mắn đang bay. Bất chợt, tôi biến thành tí hon, tôi với tay với lấy thân một lá cỏ đang bay rồi thì thầm với gió: "Đã đến lúc tôi cần phải ra đi".

***

Ngay lúc này đây, tôi nhìn thấy tôi ở trên giường bệnh như trong những giấc mơ, tôi thấy mọi người khóc và trong số đó không có em.

Bình yên một thoáng cho tim mềm - Hình 3

Tôi đi xuyên qua cánh cửa phòng bệnh mà không cần mở nó ra, tự dưng, chỉ là tự dưng thôi tôi nhớ đến Nguyễn Nhật Ánh và Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, và những thắc mắc được giải đáp. Vậy đấy, đầu óc tôi vân luôn thế. Ngay cả khi thể xác và tâm hồm không đồng nhất thì cái suy nghĩ ngớ ngẩn ấy của tôi vẫn thường bị cắt ngang. Tôi đi tìm em, mà không. Tôi biết em đang ở đâu, chỉ là ngay lúc này đây tôi muốn nhìn thấy em, có thể sẽ là lần cuối tôi được nhìn thấy hình ảnh ấy. Một thằng như tôi sao lại có thể khiến em buồn nhiều như thế, ngay cả khi tôi đã ra đi?

Em vẫn đang ngồi và không giấu những nỗi đau, em khóc, tôi chưa bao giờ thấy em khóc nhiều như thế. Các bạn có bao giờ nghĩ là một linh hồn có thể khóc không? Câu trả lời là không, bởi ngay lúc này đây tôi không thể khóc mặc dù tôi rất muốn. Một linh hồn chỉ có thể đau mà thôi, đau nỗi đau của riêng mình trong khi thật sự muốn ôm trọn nỗi đau của những người khác.

Trong đêm, tôi thấy em cầm trên tay một hòn đá mong. Người ta nói, nếu một người cầm trên tay một hòn đá mong tròn và nhẵn thì hẳn tâm hồn người đó thật sự rất bình yên. Và em đang cầm trên tay một hòn đá mong như thế, hòn đá đã từng là của tôi cách đây rất lâu, lâu đến nỗi tôi không còn nhớ nhiều về cách mà tôi đưa nó cho em nữa.

Tôi cố nói mặc dù biết rằng em sẽ không thể nào nghe thấy: "Anh có thể đợi em được không? Đợi một ngôi ngôi sao tỏa sáng gần kề?".

Đêm nay, trời cũng thật nhiều sao.

Rồi em bất chợt mỉm cười nhìn lên bầu trời.

Và tôi biết, tôi và em cùng nhìn về một vì sao.

Gửi từ Oanh Nguyễn

Các bạn thân mến, cái chết liệu có phải là điều đáng sợ nhất? Có đôi khi ta bước không qua số phận. Có những người chỉ mong có một cuộc sống bình yên như bao người bình thường khác, vậy mà, họ cũng không thể có được. Không ai biết ngày mai sẽ ra sao, vậy thì hãy sống tốt ngày hôm nay, để mỗi ngày trôi qua đều là một ngày ý nghĩa, để khi nhắm mắt xuôi tay, ta vẫn thấy bình yên một cõi trong tâm hồn.

Cảm nhận về sự "bình yên" là những cảm xúc rất khác nhau của mỗi người. Bình yên không phải là một thứ hiện hữu để có thể nhìn thấy hay cầm nắm được. Vậy bình yên thực chất là gì. Mời các bạn lắng nghe những trăn trở suy nghĩ của độc giả Lê Minh Trí về sự bình yên qua bài viết:

Mong bình yên đến bên bạn.

Bình yên có phải là được trong vòng tay một ai đó?

Bình yên có phải là thấy người ta mỉm cười hạnh phúc?

Bình yên có phải là được sống chung một mái nhà và có những đứa trẻ?

Bình yên có phải rất mong manh phải không bạn?

Bình yên là một thứ mà con người luôn tìm kiếm, ngay cả bản thân nó cũng vậy, cũng ao ước được bình yên.

Bình yên ở đây không phải là nhắm mắt xuôi tay cho mọi việc trôi qua một cách êm đềm chậm rải, không phải là thẫn thờ trước cuộc sống và vô tâm với mọi người xung quanh.

Nó đã hai mươi bốn tuổi, đã qua mười tám năm không còn bình yên và bắt đầu có ý thức về cuộc sống của bản thân. Từ lúc bé thơ, cha mẹ đã dạy rằng cố học giỏi, thật thà và khiêm nhường trong mọi chuyện thì sẽ có thành công. Và nó còn nhớ mãi câu nói của một người : " Con người ta đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá được bên trong của họ". Và nó đã nghe theo và trưởng thành.

Bình yên một thoáng cho tim mềm - Hình 4

Trải qua những năm tháng thời học sinh, thứ mà luôn xuất hiện trong đâu nó đó là chữ " tình". "Tình" ở đây không phải là tình yêu, tình cảm bạn bè hay tình cảm gia đình không, mà nó còn bao quát cả tình thương với mọi người, mọi vật xung quanh. Nhưng có phải vì chữ đó, mà nó đã lớn lên theo cảm xúc của một còn người chỉ có tình cảm. Dù quay mặt đi nhưng nước mắt vẫn còn đọng lại, dù vô tình nhưng tâm thức luôn nhức nhối.

Lặng lẽ với cuộc sống sau 18 năm sau, nó đã trưởng thành thật sự, cách nhìn nhận tuy còn non nớt nhưng đã nhận thức đúng hơn về thứ gọi là "tình cảm". Có phải do hoàn cảnh sống và thái độ nhìn nhận cuộc sống khi còn thơ dại đã ảnh hưởng đến nó như vậy không? Có phải do những uất ức, những tổn thương mà nó gánh chịu đã đè nén cảm xúc chân thật, và nó chỉ sống dựa trên những tình cảm xung quanh mà thôi.

Nó nhận thức về tình yêu, khi nó yêu em chân thành, tình cảm nó dành cho em thì chỉ có em là người hiểu nó. Nó yêu em trong những buổi chiều mưa đón em, yêu em trong những lúc đi dạo quanh cong đường hồ thân quen, yêu em khi nắm tay nhau và dạo bước dưới gió trời mát mẻ, nó yêu em bằng tất cả trái tim nó. Nhưng có phải vì thế mà nó đã tổn thương? Đừng nói rằng con trai không bị tổn thương nhé! Khi con trai bị tổn thương, đau đớn như từng vết chém trong tim và hình ảnh người con gái đó sẽ mãi luôn trong tâm trí nó.

Thế rồi nó vượt qua mối tình đầu ngọt ngào nhưng không thể uống được, đằm thắm nhưng không thế giữ được. Nó lại mang một tình yêu đơn phương với một cô bạn. Và nó chỉ biết sống bằng nụ cười của cô ấy, bằng tiếng nói, bằng ánh mắt, bằng tất cả những gì của cô ấy. Nó yêu và bất chấp những sai trái của cô ấy, bất chấp cả tình thương xung quanh nó và ... nó nhận ra một điều, nó đã vô tình đánh mất tất cả vì một mối tình đơn phương.

Nó nhận thức về tình cảm gia đình, phức tạp nhưng ấm áp, đôi khi đau khổ nhưng lại trưởng thành hơn. Nó đủ lớn để nhận thức về bản thân, về gia đình. Nó không còn trách móc vì sao lại không ai quan tâm nó mặc cho nó ốm đau nằm một góc, nó đau đớn khi thấy gia đình có chuyện nhưng bình tỉnh giải quyết, và nó hiểu được con cái là cầu nối của cha mẹ.

Nó nhận thức về tình bạn, có lẽ tình bạn là thứ luôn tồn tại trong nó. Nó đã từng nghe: " Khi bạn cảm thấy cô đơn hụt hẫng nhất hãy nắm lấy cánh tay ai đó gần nhất, hãy dựa vào một bờ vai của ai đó, hãy gọi điện hay nhắn tin với những người bạn hiểu bạn, hãy gặp gỡ và chia sớt nỗi buồn hay gánh nặng đi." Trong cuộc sống không thể thiếu được " tình bạn". Nó đã nhận thức tốt hơn về tình bạn và những gì người ta nói về bạn. Nó không dùng từ "bạn bè" mà chỉ dùng từ " bạn" để nó luôn cảm nhận được quanh nó luôn có bạn. Mặc kệ ai là bè, nó không quan tâm, chỉ cần minh sống tốt với bạn và không hổ thẹn với lương tâm mình... Những khó khăn không thể vượt qua khi không có một người bạn hiểu mình. Và hãy lắng nghe con tim mình.

Bình yên một thoáng cho tim mềm - Hình 5

Ngày tháng đang dần trôi qua, nó biết quỹ thời gian nó còn không nhiều nữa rồi, thế nên nó sống với tất cả niềm tin và ý chí, dù nó biết nó đang trong lúc khó khăn nhất, đau buồn nhất. Nhưng nó tin rằng với chữ " tình" mà nó gìn giữ gắn kết hơn mười tám năm nay sẽ để cho nó một cách sống tốt nhất.

Nếu bạn nói tôi luôn đau buồn.

- Đúng đấy! Tôi đang đau buồn vì những chuyện buồn của bạn và của chính cuộc sống này

Nếu bạn nói tôi đang vô tâm.

- Đúng đấy! Tôi đang vô tâm với sự vô tâm của bạn để có thể luôn quan tâm đến bạn.

Nếu bạn nói tôi là người yếu đuối.

- Đúng đấy! Tôi yếu đuối để nhìn nhận mọi tình thương từ nhỏ bé đến lớn lao.

Nếu bạn nói tôi là người đa cảm.

- Đúng đấy! Tôi là người đa cảm để tôi có thể cảm nhận và chia sẻ mọi nỗi đau của mọi người xung quanh mình.

Đêm dài, ngồi viết lên những dòng tâm sự cho những điều xảy ra với bản thân, những điều cảm nhận và để động viên niềm tin của bản thân, cũng như cho người mà tôi yêu thương nhất. Mong bình yên sẽ đến bên bạn. Chỉ đơn giản là một điều bình yên.Có thể một lúc nào đó bạn cảm thấy cuộc sống của mình giống như một dòng sông phẳng lặng. Bạn cần một đợt sóng để xua đi cái mặt nước yên ả đó. Nhưng bạn biết không, cuộc sống này vốn không hề yên ả, nó giống như một dòng sông phẳng lặng nhưng lại chứa những đợt sóng ngầm có thể nổi dậy bất cứ lúc nào. Vì vậy bạn hãy cứ sống và cảm nhận những hạnh phúc nhỏ bé đời thường hiện hữu quanh mình. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa, bình yên là ngay cả trong bão tố vẫn cảm thấy tâm hồn mình thanh thản. Blog Radio xin chúc các bạn luôn tìm thấy sự bình yên trong cuộc sống.

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họBiết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họ
15:08:55 26/01/2025
Bị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàngBị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàng
09:39:20 26/01/2025
Chị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữChị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữ
15:12:10 26/01/2025
Thưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhàThưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhà
15:05:55 26/01/2025
Về quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bốVề quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bố
09:57:16 26/01/2025
Háo hức mang con về quê ngoại ăn Tết, vừa đến cổng tôi đã bị mẹ đuổi đi vì lý do oái oămHáo hức mang con về quê ngoại ăn Tết, vừa đến cổng tôi đã bị mẹ đuổi đi vì lý do oái oăm
09:49:27 26/01/2025
Gia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồngGia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồng
09:53:41 26/01/2025
Dọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nóDọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nó
15:02:46 26/01/2025

Tin đang nóng

Tóm dính cặp đôi Vbiz bí mật chờ nhau ra về ở sự kiện, "bà hàng xóm" khui tin đã về ra mắt gia đình?Tóm dính cặp đôi Vbiz bí mật chờ nhau ra về ở sự kiện, "bà hàng xóm" khui tin đã về ra mắt gia đình?
07:19:30 27/01/2025
Vụ 2 con theo bố lên rẫy rồi mất tích: Tìm thấy thi thể bé gáiVụ 2 con theo bố lên rẫy rồi mất tích: Tìm thấy thi thể bé gái
06:15:43 27/01/2025
Đôi nam nữ bị sát hại vào tối 27 Tết ở Nghệ AnĐôi nam nữ bị sát hại vào tối 27 Tết ở Nghệ An
07:44:26 27/01/2025
Sau 4 mối tình thất bại, Lý Băng Băng để lại tài sản khổng lồ cho cháu traiSau 4 mối tình thất bại, Lý Băng Băng để lại tài sản khổng lồ cho cháu trai
07:56:47 27/01/2025
Đi bộ 70km về quê ăn Tết trong 17 tiếng, cô gái quê Đồng Nai tiết lộ 2 ngày rợn người, không khuyến khích làm theoĐi bộ 70km về quê ăn Tết trong 17 tiếng, cô gái quê Đồng Nai tiết lộ 2 ngày rợn người, không khuyến khích làm theo
09:02:27 27/01/2025
Mối quan hệ của HIEUTHUHAI và Tăng Mỹ Hàn hiện thế nào?Mối quan hệ của HIEUTHUHAI và Tăng Mỹ Hàn hiện thế nào?
07:12:33 27/01/2025
Ô tô 5 chỗ nhưng chở 7 người sẽ bị phạt như thế nào?Ô tô 5 chỗ nhưng chở 7 người sẽ bị phạt như thế nào?
06:25:24 27/01/2025
Mỹ nhân cổ trang đẹp phong thần nhất màn ảnh Hoa ngữ hiện tại: 10 tạo hình hoàn mỹ biến phim trường thành sân khấu thời trangMỹ nhân cổ trang đẹp phong thần nhất màn ảnh Hoa ngữ hiện tại: 10 tạo hình hoàn mỹ biến phim trường thành sân khấu thời trang
05:58:30 27/01/2025

Tin mới nhất

28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt

28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt

09:50:14 27/01/2025
Cầm số tiền bố mẹ chồng đưa cho, tôi vẫn không khỏi bồi hồi. Tôi lấy chồng xa quê 500km. Cũng may tôi gặp được nhà chồng tốt.
Đưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anh

Đưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anh

09:44:41 27/01/2025
Tôi nhắn tin chia tay với bạn trai mà không cần nghĩ ngợi nhiều, bởi tôi biết, nếu lần này không dứt khoát thì tương lai tôi sẽ khổ.
Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

09:41:21 27/01/2025
Thấy thái độ của chồng khác quá, tôi sinh nghi nên dò hỏi người bán hoa. Kết quả thật đáng ngạc nhiên. Tôi biết chồng mình từng có một mối tình rất đẹp.
Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

09:37:49 27/01/2025
Tôi mang ơn anh rể cả đời này, anh nhờ giúp đỡ, sao tôi có thể từ chối được? Mấy năm trước, kinh tế của vợ chồng chị gái tôi rất tốt, thậm chí mọi người còn đánh giá là khá giả hơn gia đình tôi.
Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

09:27:01 27/01/2025
Tôi và Tuân yêu nhau đến nay là 4 năm, những năm qua, nhiều lần chúng tôi đã tính đến chuyện cưới xin nhưng rồi xảy ra nhiều biến cố nên chưa thực hiện được.
Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

09:21:40 27/01/2025
Tôi bất giác nghĩ, với cách nuôi dạy đó thì đứa trẻ lớn sẽ thành người như thế nào đây? Lấy chồng 3 năm thì cả 2 năm đầu ấy cứ đến Tết là 2 vợ chồng tôi đều vì công việc mà không có mặt ở nhà.
Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

09:17:10 27/01/2025
Tôi thấy hối hận vì đã không đối xử tốt với vợ. Bát mì tôm nở tung tóe trên bàn chính là minh chứng cho sự tệ hại của tôi.
Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

09:12:18 27/01/2025
Biết các con chật vật ở Hà Nội mưu sinh, Tết đến muốn về quê mà không dám vì lo quà cáp, đi lại tốn kém, tôi bàn với chồng khoá cửa lên thành phố với các con.
Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

09:08:07 27/01/2025
Không đành lòng nhìn cảnh bị mẹ chồng cấm cản về ngoại chơi dịp Tết, con dâu đã dũng cảm làm một điều. Tết năm nay thật đáng nhớ đối với tôi
Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

09:04:59 27/01/2025
Nhà chồng tôi khá truyền thống, mấy ngày Tết ngày nào cũng phải làm cơm thắp hương đủ 3 bữa. Thế nên cả ngày tôi phải lụi hụi trong bếp, chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

09:01:25 27/01/2025
Tôi đã dùng tài khoản phụ của mình, dĩ nhiên cũng là tên giả để đăng tải bài viết này vì muốn xin lời khuyên của mọi người, xem ai đúng ai sai chứ sát Tết rồi mà gia đình tôi lại xào xáo vì chuyện chẳng nên này
Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

08:57:11 27/01/2025
7 năm con gái đi lấy chồng cũng là 7 năm vợ chồng tôi lủi thủi đón Tết với nhau; vợ chồng con gái được chúng tôi mua ô tô cho nhưng chẳng Tết nào về nhà ngoại.

Có thể bạn quan tâm

Xuất hiện thông tin 1 cặp đôi nổi tiếng đã có con nhưng chưa cưới đang làm thủ tục ly hôn

Xuất hiện thông tin 1 cặp đôi nổi tiếng đã có con nhưng chưa cưới đang làm thủ tục ly hôn

Netizen

12:12:29 27/01/2025
Được biết, đây là lần chia tay thứ 3 của cặp đôi. Cặp đôi này Hana Cẩm Tiên và chồng - rapper Lê Gia Quân. Hiện tại cả hai đang trong quá trình làm thủ tục.
Đây là món ăn cực dễ nấu mà rất ngon lại làm "bừng sáng", nâng cấp mâm cơm ngày Tết

Đây là món ăn cực dễ nấu mà rất ngon lại làm "bừng sáng", nâng cấp mâm cơm ngày Tết

Ẩm thực

11:36:20 27/01/2025
Chỉ cần bạn làm theo các bước hướng dẫn chi tiết dưới đây là sẽ có món ngon, đẹp mắt trong bữa cơm ngày Tết. Chế biến một lần, ăn được trong nhiều ngày.
Hoa cúc tốt đủ bề nhưng không dùng loại bán trưng Tết

Hoa cúc tốt đủ bề nhưng không dùng loại bán trưng Tết

Sức khỏe

11:33:23 27/01/2025
Theo tài liệu cổ, cúc hoa trắng có tác dụng tán phong thanh nhiệt, bình can, minh mục, giải sang độc. Cúc hoa vàng vị đắng cay, tính ôn, có tác dụng thanh nhiệt giải độc, minh mục, hạ áp. Liều dùng có thể từ 10-15g dưới dạng thuốc sắc.
Huyền thoại game thế giới mở bất ngờ có khuyến mại "khủng", mức giá thấp nhất từ trước tới nay trên Steam

Huyền thoại game thế giới mở bất ngờ có khuyến mại "khủng", mức giá thấp nhất từ trước tới nay trên Steam

Mọt game

11:32:57 27/01/2025
Các game thủ không nên bỏ lỡ mất siêu phẩm đầy chất lượng này. Các tựa game thế giới mở luôn có tính chơi lại rất cao vì ở đó, có vô số những điều thú vị chờ đợi các game thủ khám phá.
6 món đồ tôi ưng "hết nước chấm", Tết năm sau xin hứa tiếp tục mua

6 món đồ tôi ưng "hết nước chấm", Tết năm sau xin hứa tiếp tục mua

Sáng tạo

11:32:18 27/01/2025
Dịp Tết năm nay, tôi thấy nhà nào cũng trang hoàng nhà cửa rất bắt mắt. Đây là cách mà đỗ nghèo khỉ là tôi trang trí nhà cửa chơi Tết: Đẹp ngất ngây lại còn rất sang!
Bắt giữ 7 đối tượng cưỡng đoạt tài sản dưới hình thức bảo kê bán đào Tết

Bắt giữ 7 đối tượng cưỡng đoạt tài sản dưới hình thức bảo kê bán đào Tết

Pháp luật

11:26:57 27/01/2025
Mỗi ngày các nhóm đối tượng thu được khoảng 500 - 1.000 trường hợp (tính trên đầu gốc đào). Tổng số tiền bọn chúng thu được khoảng 2 tỷ đồng.
Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 27/1: Kim Ngưu phát triển, Bọ Cạp thuận lợi

Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 27/1: Kim Ngưu phát triển, Bọ Cạp thuận lợi

Trắc nghiệm

10:52:47 27/01/2025
Xem tử vi 12 cung hoàng đạo hôm nay 27/1 về sự nghiệp, tài lộc, tình yêu. Hôm nay, Kim Ngưu hãy tự tin thể hiện khả năng, Bọ Cạp cần nhanh chóng nắm bắt cơ hội.
Va chạm với ô tô tải, xe chở khách lật nghiêng bên quốc lộ

Va chạm với ô tô tải, xe chở khách lật nghiêng bên quốc lộ

Tin nổi bật

10:34:51 27/01/2025
Vụ va chạm giữa xe khách và ô tô tải trên quốc lộ 1A đoạn qua Đèo Ngang (thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh) khiến tài xế và một số hành khách bị thương.
Cầm hơn 650 triệu mua đứt căn nhà đất 8 phòng ngủ mà không cần xem trực tiếp: Chuyện 'cổ tích' có thật ở nền kinh lớn thứ 4 thế giới

Cầm hơn 650 triệu mua đứt căn nhà đất 8 phòng ngủ mà không cần xem trực tiếp: Chuyện 'cổ tích' có thật ở nền kinh lớn thứ 4 thế giới

Lạ vui

09:48:12 27/01/2025
Erik Buhrow, 39 tuổi, điều hành một doanh nghiệp xây dựng tại Mỹ. Ông đã mua một ngôi nhà ở tỉnh Niigata của Nhật Bản thông qua AkiyaMart vào tháng 7 năm ngoái.
Khung cảnh tuyệt đẹp khi tuyết rơi phủ trắng đỉnh Fansipan

Khung cảnh tuyệt đẹp khi tuyết rơi phủ trắng đỉnh Fansipan

Du lịch

08:49:56 27/01/2025
Tuyết rơi trên đỉnh Fansipan ngày giáp Tết Nguyên đán tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp, nhiều du khách thích thú ghi lại từng khung hình.
Netizen "than trời" sau khi Chị Đẹp công bố tổ chức concert!

Netizen "than trời" sau khi Chị Đẹp công bố tổ chức concert!

Nhạc việt

08:02:44 27/01/2025
Một bộ phận netizen tỏ ra e dè trước thông tin của Gió mẹ, than trời vì lượng concert đồng loạt diễn ra gần nhau. Làn sóng concert bất ngờ đổ bộ khiến dân tình trở tay không kịp.