Gặp gỡ các chàng trai là một cực hình với tôi
Đi làm đến nay là 4 năm nhưng tôi chưa bao giờ uống nước một mình với con trai.
ảnh minh họa
Tôi sắp bước sang tuổi 26, công việc ổn định và vẫn chưa có nổi mảnh tình vắt vai. Tôi không lên đây để kêu ca không có người yêu này nọ, chỉ mong mọi người giúp tôi vì sao không có người yêu. Tôi được mọi người nhận xét là nhỏ nhắn, xinh xắn, ngoan hiền nên đi làm mọi người cũng quý, làm việc hết mình và chơi cũng hết mình. Có điều tôi nhát nên khi tham gia các hoạt động tập thể hay lẫn vào trong đám đông. Bình thường tôi rất hoà đồng, dễ gần kể cả với người khác giới, nhưng cứ hễ họ có ý định tán tỉnh là tôi chạy mất.
Lý do thật sự vì sao tôi cũng không rõ, chỉ biết là trong ngày họ nhắn tin nhiều, hỏi han quan tâm nhiều là tôi thấy khó chịu và mất cảm tình ngay lập tức. Nếu lần đầu nói chuyện không thấy hợp thì tôi không muốn nói nữa, chỉ trả lời cho có lệ mà thôi. Ai hỏi có muốn có người yêu không, câu trả lời luôn là có nhưng khi đi gặp mặt lại cảm thấy như cực hình. Đi làm đến nay là 4 năm nhưng tôi chưa bao giờ uống nước một mình với con trai. Tôi rất sợ. Bình thường tôi khá mạnh mồm và hài hước nhưng lại sợ đến đó có hai người không biết nói gì. Cũng vì từ chối gặp mặt hết lần này đến lần khác nên họ dần rời xa và tôi đã đánh mất nhiều người tốt vì vậy.
Video đang HOT
Phải nói thêm là gia đình tôi không hạnh phúc, mẹ lấy bố nhưng không có tình yêu. Tôi sợ lấy người như bố sẽ khổ cả đời giống mẹ. Liệu đó có phải là lý do chính không? Tôi biết tuổi đã nhiều, đi làm mọi người cũng nói suốt khiến nhiều khi mệt mỏi nhưng không muốn quan tâm vì nghĩ duyên chưa đến. Tôi vẫn vui vẻ, yêu đời và chỉ cười trừ khi ai đó hỏi sắp cưới chưa. Nhưng giờ đây, khi ngày mai cô bạn đi lấy chồng có nói rằng: “Yêu đi để có kinh nghiệm mà lựa chọn”, khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Có phải tính tình tôi dở hơi quá nên đến giờ vẫn chưa có người yêu không? Tôi phải làm gì mới được? Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Theo VNE
Hận chồng nhu nhược, tôi muốn anh phải 'đổ vỏ'
Sau lần tôi sảy thai, nghe lời mẹ, chồng tôi qua đêm ở ngoài, mặc vợ đau đớn một mình. Tôi hận bản thân tham lam nhưng càng hận nhà chồng hơn.
Chồng tôi là một kẻ nhu nhược. Không phải tôi mới biết điều này mà tôi đã rõ bản chất anh ta kể từ khi đang yêu rồi. Thế nhưng với một cô gái tỉnh lẻ nhà quê, cái mác trai thủ đô, gia đình điều kiện và cái mồm dẻo quẹo của anh cứ ám ảnh khiến tôi không thể dứt ra được.
Chúng tôi kết hôn và được sống trong ngôi nhà tiện nghi giữa khu phố cổ. Bố chồng đã mất. Mẹ chồng tôi là người nắm toàn bộ 'quyền lực' trong nhà. Tôi từng nghĩ bà có tuổi, sớm hay muộn thì ngôi nhà và tài sản cũng thuộc về chồng tôi. Không việc gì phải vội, chỉ cần tôi bình tĩnh chờ đợi.
Thế nhưng mẹ chồng tôi không hề đơn giản. Ngay từ đầu, bà đã không ưa gì cô con dâu quê mùa. Bà bóng gió xa xôi về phận con dâu trong nhà chồng, xét nét tôi từng chút một. Thấy tôi mua gì về nhà đẻ, bà lại mỉa mai rồi nhắc con trai 'để ý', sợ vợ bòn rút của nhà. Bà không cho thuê ôsin mà bắt con dâu làm hết việc nhà, dù tôi cũng phải đi làm cả ngày.
Ảnh minh họa
Tôi im lặng nhẫn nhịn. Cái tôi cần bây giờ là sinh một đứa cháu nội. Có như thế, bà muốn kẹt sỉ tính toán với tôi cũng được, nhưng cháu bà thì không thể. Bởi chồng tôi là con một, bà đã thèm khát có cháu đích tôn đến nhường nào.
Nhưng ông trời quả thật không chiều lòng người. Cả ba lần mang thai tôi sảy cả ba. Mẹ chồng tỏ ra khó chịu, chì chiết nói tôi là của nợ, không sinh được con nối dõi. Bà ra sức tác động khiến chồng tôi mắng chửi, thậm chí đánh đập vợ. Thậm chí, bà còn tiêm nhiễm vào đầu chồng tôi về chuyện bỏ vợ lấy người khác.
Nghe lời mẹ, chồng tôi ra ngoài gặp gỡ, tán tỉnh, qua đêm ở ngoài, mặc cho vợ đau đớn một mình. Tôi hận bản thân tham lam nhưng cũng càng hận mẹ chồng và người chồng nhu nhược, vũ phu.
Tôi lao vào cặp bồ với Dũng, một anh chàng đồng nghiệp trong công ty. Ở bên Dũng, tôi cảm thấy hạnh phúc, được chiều chuộng hết mực. Những bữa trưa vội vàng trong nhà nghỉ diễn ra thường xuyên hơn.
Trò chơi tình ái cứ tiếp tục nếu một ngày tôi lỡ mang thai với Dũng Khi tôi thông báo, mặt Dũng tái xanh. Sự nâng niu chiều chuộng quay ngoắt thành khinh miệt. Anh ta vội vã chối đẩy trách nhiệm, lấy cớ xin nghỉ việc chuyển công ty khác. Hóa ra tôi chỉ là chỗ để anh ta giải tỏa nhu cầu của mình.
Tôi không biết nên giữ lại hay bỏ cái thai này. Tôi hận chồng mình, muốn anh ta phải chịu 'đổ vỏ'. Tôi lại muốn bỏ đi, vì đã quá mệt mỏi với cuộc sống vô định của mình. Nhưng tôi sợ mình đã sảy thai nhiều lần, nếu bỏ đi có thể không có con được nữa.
Cuộc đời tôi đã sai từ ngay phút đầu tiên chọn chồng, sai lầm nối tiếp sai lầm. Đến giờ phút này, liệu tôi có thể làm lại từ đầu được không?
Theo Tinngan
Hận chồng nhu nhược, tôi muốn anh ta phải "đổ vỏ" Trò chơi tình ái cứ tiếp tục nếu một ngày tôi lỡ mang thai với D. Khi tôi thông báo, mặt D. tái xanh. Sự nâng niu chiều chuộng quay ngoắt thành khinh miệt. Chồng tôi là một kẻ nhu nhược. Không phải tôi mới biết điều này mà tôi đã rõ bản chất anh ta kể từ khi đang yêu rồi. Thế...