Gặp bố người yêu đang móc cống, cô quay đi rồi 10 phút sau trở lại với thứ này làm ai cũng cúi đầu xấu hổ
Bản thân Hằng cũng biết rõ hoàn cảnh gia đình Trung không khá giả. Nhưng Hằng nghĩ rồi, Hằng đâu có ở với bố mẹ chồng, mà giàu có hay không phải do chính tay mình làm ra thì mới mong bền được, chứ còn của bố mẹ cho thì chẳng biết vững được đến bao giờ. Nên Hằng vẫn quyết định sẽ gắn bó đời mình với Trung.
Bản thân Trung cũng biết thời buổi này tìm được một người con gái như Hằng đáng quý lắm nên Trung luôn có ý thức phải giữ gìn, nâng niu, trân trong Hằng. Gần như chuyện gì Trung cũng nghe theo Hằng. Căn bản những điều Hằng làm Trung đều thấy đúng hết cả.
Trung cũng đã về nhà Hằng ra mắt. Bố mẹ Hằng thì chẳng có yêu cầu gì nhiều ngoài việc Trung phải yêu thương, chăm lo cho Hằng. Chuyện này, đương nhiên là Trung làm được mà không cần ai phải nhắc. Đến lượt Hằng muốn được về nhà Trung ra mắt thì Trung lại có vẻ ngập ngừng.
- Anh còn ngại gì chứ?? Hay là anh không muốn kết hôn với em??
- Không phải anh không muốn kết hôn với em, chỉ là anh…
Ảnh minh họa
Trung rối rít thanh minh nhưng lại trầm giọng xuống. Nhìn ánh mắt e ngại của Trung, Hằng nhanh chóng hiểu vì sao:
- Anh đừng ngại, bố mẹ anh rồi sau này cũng sẽ là bố mẹ em, gia đình của em. Dù hoàn cảnh gia đình anh có như thế nào đi chăng nữa thì em luôn tôn trọng mọi người.
Trung ôm chặt Hằng vào lòng, cảm ơn Hằng rối rít.
Về nhà Trung ra mắt, Hằng mới được biết vì sao Trung ngại. Đúng là gia đình Trung không hề có điều kiện thật. Nhưng Hằng đã nói rồi, Hằng chẳng quan tâm, Hằng vẫn vui vẻ trò chuyện với mọi người. Bố Trung làm nghề tự do, kiểu như ai thuê gì thì làm nấy. Còn mẹ Trung mở bán một gánh cháo nhỏ, đủ sống cho cả gia đình. Tuy không có điều kiện về vật chất nhưng mọi người đối xử với Hằng rất tốt, ai nấy cũng đều yêu mến Hằng. Ngày cưới đã gần định thì lại lắm chuyện xảy ra.
Video đang HOT
Bạn bè Hằng biết Hằng quyết định lấy Trung, không ngăn cản nhưng toàn nói Hằng ngu. Người như Hằng thiếu gì người theo mà phải lấy Trung, nhà nghèo kiết xác. Hằng đáng lẽ chẳng quan tâm đến lời người ta nói đâu, nhưng hôm đó…
Hằng đi mua ít đồ cùng cô bạn cho đám cưới, trên đường về thấy một đám đông đang xúm xít lại, cô bạn Hằng tò mò liền lao ngay vào để rồi hét lớn:
- Hằng ơi, bố chồng tương lai của mày đi móc cống bị sặc nước đây này!!
Nghe gọi, Hằng còn nghĩ cô bạn mình nhầm người. Nhưng khi tận mắt thấy đúng là bố của Trung, Hằng sững sờ. Hằng bất giác đỏ mặt vì xấu hổ. Nhìn sự sang trọng của Hằng, chẳng ai nghĩ, Hằng lại có một ông bố chồng tương lai móc cống. Nhìn ông, Hằng thấy…
Hằng dửng dưng quay bước đi làm cho ai cũng khó chịu. Không ít người nói Hằng thế này thế nọ, sống không có tình người, thấy nghèo khổ là bỏ chạy. Hằng chẳng quan tâm, Hằng lao nhanh đi để rồi 10 phút sau quay lại.
Hằng mang theo một bộ quần áo sạch, đi cạnh Hằng nhìn qua cũng biết là thầy thuốc, ông ấy giúp sơ cứu cho bố Trung, còn giúp bố Trung thay bộ quần áo mà Hằng mới mua cho khỏi cảm lạnh. Những người khi nãy còn mỉa mai Hằng giờ im lặng hết cả. Hằng biết, Hằng đã chấp nhận Trung là sẽ chấp nhận mọi thứ thuộc về Trung nên Hằng làm sao có thể từ bỏ gia đình Trung được chứ. Bố Trung nhìn Hằng cảm ơn. Hằng từ chối lời cảm ơn, nắm tay bố Trung nói:
- Con với bác là người một nhà mà!!
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều nhìn cô bằng ánh mắt thán phục. Không phải vì cô dũng cảm cưới một người nghèo khó mà vì sự chân thành mà cô dành cho chàng trai đó và quan trọng hơn chính là tấm lòng của cô với gia đình anh. Tình yêu như cô mới thực sự khiến cho người ta ngưỡng mộ, khiến cho người ta phải học hỏi.
Cô tin rằng, sự lựa chọn của cô là hoàn toàn đúng đắn. Sau này cuộc sống của cô sẽ rất hạnh phúc với một gia đình chồng thực sự yêu thương mình, một người chồng chân thành với mình, đó chẳng phải là điều mà người con gái luôn mong ước có được khi kết hôn hay sao?? Giàu sang, tiền bạc, có há gì đâu.
Theo Iblog
Thuê căn nhà nát đưa bạn gái về chỉ 10 phút sau, em lấy từ góc nhà ra vật này tôi chỉ muốn cưới em ngay
Tôi, một chàng trai 30 tuổi và mọi thứ có trong tay lúc này, đều là những thứ mà người ta mơ ước có được. Một công việc ổn định, thu nhập rất khá.
Cũng đã mua được nhà riêng, đồ đạc đầy đủ. Ngoại hình cũng khá bảnh, không đến mức xúc phạm người nhìn. Gia đình cũng thuộc hàng có điều kiện nhưng tất cả những thứ mà tôi có trong tay đều là nhờ vào sự cố gắng của bản thân chứ không phải do bố mẹ giúp đỡ. Cuộc sống của tôi nhìn vào, ai cũng nghĩ là nó ổn. Nhưng không hề ổn chút nào vì 30 rồi, tôi vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai.
Nhắc đến đây, chắc các bạn đang nghĩ tôi có vấn đề về sinh lý đúng không. Nhưng sinh lý của tôi hoàn toàn bình thường nhé. Cũng đã có vài cô gái tìm đến với tôi. Bản thân tôi cũng đã chủ động tìm hiểu vài cô gái nhưng chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào mà chẳng có ai hợp với ý tôi cả. Bố mẹ thì cứ giục giã mãi vì tôi là con một.
Thành ra nhiều lúc, tôi cũng muốn chọn đại một cô nào đó cho bố mẹ yên lòng, nhưng nếu như chỉ có thế thì liệu cuộc hôn nhân của tôi rồi sẽ đi về đâu đây. Tôi không thể chấp nhận chuyện sống với một người con gái không có tình cảm, rồi hai người không thấu hiểu nhau được. Vắt tay lên trán chán nản, tôi thở dài, không biết bao giờ duyên phận của mình mới tới được đây. Nào ngờ...
Ảnh minh họa
Em xuất hiện như một cơn gió mát lành. Người con gái đầu tiên khiến tôi thấy rung động từ trong ánh mắt. Tôi chưa bao giờ tin tiếng sét ái tình là có thật cho đến khi gặp em. Mọi người nói, tôi phải chớp lấy cơ hội vì em đúng là mẫu người con gái mà tôi đang tìm kiếm. Bản thân tôi cũng hiểu điều đó, tôi biết mình phải làm gì để tình yêu này được lâu bền.
Nhưng quả thực, yêu em rồi, tôi vẫn thấy băn khoăn, đắn đo vô cùng. Liệu rằng, em đến với tôi, đột ngột xuất hiện như vậy có phải vì em đã có dự tính trước, có phải vì em biết tôi có điều kiện hay không?? Và nếu như tôi nghèo, liệu em có lấy tôi không??
Tôi chưa đưa em về căn nhà lớn của tôi vội. Mà cũng may, trong lúc yêu em, tôi cũng không thể hiện gì nhiều lắm mình là người có điều kiện. Công việc của tôi, tôi cũng chỉ nói có thu nhập ổn mà thôi. Tôi thực lòng rất muốn biết, em đến với tôi có phải là vì tình cảm chân thành hay không nên hôm ấy tôi đã...
Tôi hẹn đưa em về ra mắt. Nhưng không đưa em về nhà bố mẹ mà chọn thuê một căn nhà tranh vách đất, thử xem em nhìn thấy căn nhà dột nát đó, còn muốn cưới tôi nữa không. Tôi còn có nói với em là bố mẹ tôi vừa đi vắng, em đợi một lúc họ sẽ về ngay. Cứ nghĩ người bất ngờ là em, hóa ra, người ấy lại là tôi.
Tôi chưa kịp mở lời thì em đã đi thẳng vào trong nhà. Sau 10 phút ngó nghiêng, tôi thấy em cắm cúi cúi xuống góc nhà, nhặt lên vật gì đó rồi đi ra ngoài. Nhìn viên gạch mà em cầm trên tay, tôi sững sờ không hiểu:
- Em muốn là gì đây? - Đầu tôi khi ấy đang nghĩ em sẽ đánh mình
- Anh có bằng lòng cùng em cố gắng không?? Từ viên gạch này, chỉ cần chúng ta đồng lòng, chắc chắn sẽ có một mái nhà vững chắc để ở. Em không sợ khổ, chỉ sợ anh không chân thành với em??
Từng lời em nói khiến tôi cảm động vô cùng. Em đúng là người con gái mà tôi ao ước luôn còn gì. Em không chê tôi nghèo, một lòng muốn sống bên tôi. Ngay lập tức tôi quỳ xuống xin cưới em, cũng giải thích luôn:
- Anh xin lỗi!! Anh chỉ muốn thử lòng em thôi. Đây không phải là nhà của anh đâu. Nhà của anh đây cơ.
Dứt lời, tôi cho em xem ảnh. Nhìn ảnh, em sững sờ:
- Sao lại lừa em?? - Giọng em nghẹn lại
- Vì anh sợ em không chân thành với anh. Anh xin lỗi, giờ anh biết rồi, anh thề sẽ yêu thương em suốt đời.
Tôi sợ hãi khi em bỏ tay tôi ra, nhìn tôi rơi nước mắt:
- Anh không hề tin em, anh thử em ư?? Anh có nghĩ đến cảm giác của em không??
Em bỏ chạy, tôi hốt hoảng lao theo em. Bằng mọi giá tôi phải giữ em lại. Tôi biết tôi sai rồi, và tôi sẽ làm mọi cách để chuộc lỗi với em không cả đời này, tôi sẽ phải sống trong hối hận mất.
Theo Iblog
Bỏ người yêu mang bầu đi biệt xứ 8 năm, khi về chỉ biết bật khóc trước bức ảnh đó Hay tin người yêu có bầu, một gã đàn ông chưa đủ trưởng thành như anh cũng hoảng hốt, sợ hãi rồi chỉ muốn bỏ trốn tránh trách nhiệm. Để rồi 8 năm ròng rã anh mới trở về thì... Mọi chuyện đến quá nhanh, quá là đáng sợ khiến anh thật sự không thể nào tin và ngờ được rằng mình sẽ...