Gần ngày cưới mới biết anh có vợ và 3 con
Tôi và anh quen nhau được 4 năm, chúng tôi thành lập công ty và sống chung được một năm. Công ty có sự góp vốn của vợ chồng cô bạn thân, nhiều lúc cũng muốn chia tay nhưng vì không thể chỉ nghĩ cho riêng mình nên tôi đành chịu.
Ảnh minh họa
Từ khi quen nhau anh đã về nhà tôi nhiều lần, còn tôi chưa về nhà anh lần nào. Người nhà anh tôi đã gặp mặt hết, mẹ anh đã lên ở lại cùng chúng tôi một tuần. Anh nói muốn ổn định cuộc sống và xin gia đình tôi cho tổ chức cưới, đã thông báo ngày.
Cách đây một tháng, anh dẫn đứa cháu lên học trung cấp gần công ty tôi làm. Hôm đó anh uống say và thú thật đó là con gái anh. Anh có gia đình và đã l.y hô.n vợ được 16 năm. Do lỡ lầm nên sinh ra bé, vì không nỡ b.ỏ co.n nên anh cưới chị đó bằng tuổ.i, không hợp nhau nên không sống với nhau được. Anh mong tôi thương tình mà chấp nhận, không cho tôi biết sớm vì sợ sẽ bỏ anh mất. Tôi đã khóc rất nhiều và quyết định chia tay nhưng anh va.n xi.n, khóc lóc, đòi sống chế.t nên mãi tôi không dứt khoát được.
Con anh đã 20 tuổ.i, thương bố và cũng quý tôi. Cháu tâm sự rằng mẹ không tốt, không có trách nhiệm, đã ngoạ.i tìn.h với người khác nên bố ly dị. Nhưng cách đây hai tuần mẹ anh có điện thoại nói chuyện với tôi, bà nói vợ chồng anh có 3 đứa con, đứa lớn là cô bé đó, đứa nhỏ học lớp 7 và đứa út học lớp 4, vợ chồng ly thân gần 10 năm nhưng chưa l.y hô.n. Bà nói mấy hôm nay anh về lo thủ tục l.y hô.n, vợ anh về nhà bà khóc lóc năn nỉ, vợ chồng nhiều lúc cãi nhau vậy chứ không thể bỏ nhau được vì đã có 3 đứa con. Cùng phận phụ nữ với nhau bà mong tôi hiểu và suy xét vì tôi chưa kết hôn cũng không sao.
Video đang HOT
Tôi có hỏi lúc trước có lên chỗ tôi và biết chuyện tôi với anh vậy sao bà không nói, để đến bây giờ mới nói. Mẹ anh chỉ cười trừ, nói rằng anh không cho nói nên bà không nói. Tôi trao đổi với anh, tại sao anh cố tình lừa dối như vậy, anh chỉ nói sống rồi em sẽ hiểu, anh với người ta không hợp không thể sống với nhau đến già được, trẻ không hạnh phúc thì già sao chăm lo cho nhau được.
Tôi chia tay anh nhất quyết không chịu, muốn đâ.m xe t.ự t.ử. Ngày cưới đã định hết rồi, giờ tôi cũng không biết nói sao với gia đình mình nữa, nếu biết anh như vậy nhà tôi chắc chắn không thể chấp nhận được. Từ khi yêu nhau anh luôn yêu chiều và thương tôi hết mực, đau ốm anh lo lắng, chăm nom, cả việc nhà hay giặt đồ bẩn hoặc bất cứ việc gì anh cũng làm, vì yêu nên anh làm hết, không ca thán lời nào.
Tôi hay bị say xe và ngồi lâu tê chân, anh sẵn sàng chăm sóc mà không ngại nơi đông người. Anh nghe lời tôi khuyên mà chín chắn hơn, tôi cũng chăm chút anh trẻ trung và lịch sự hơn rất nhiều. Anh nói với hàng xóm tôi là vợ và mặc nhiên là vậy. Thực sự giờ lòng tôi rất rối bời, không biết phải làm sao nữa, nên chấp nhận hay bỏ đi thật xa, cắt đứt mọi liên lạc rồi làm lại từ đầu? Mong mọi người cho tôi lời khuyên để sáng suốt hơn. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Em ơi đừng khóc nữa , chẳng ai quay trở về đâu
Tình yêu có hợp có tan, em vẫn hiểu, nhưng nỗi đau này anh ơi, em làm sao nguôi?
Thời gian bên nhau, nụ cười và niềm hạnh phúc ngỡ như không có giới hạn. Khi chia xa mới biết, nỗi đau mới là thứ bất tận. Người ta thường nói về hạnh phúc rất giống nhau, nhưng nói về nỗi đau lại là những hình ảnh khác biệt, chồng chéo và ám ảnh.
Mỗi yêu thương đi qua, em luôn nghĩ rằng đó là tận cùng của nỗi đau, rằng em sẽ chẳng còn thể đau thêm được nữa, hoặc là cơn đau sau sẽ luôn qua nhanh hơn và dễ dàng hơn, hóa ra không phải. Vết thương nào cũng nhói, nỗi đau nào cũng dài. Và luôn là niềm đau mới, cùng khả năng chống cự bằng không.
Ngày anh nhẫn tâm bước chân đi. Em chẳng nghe thấy gì ngoài giọng nói lạnh buốt cùng dáng người nhạt nhòa không rõ mặt. Cơn thở trở nên gấp gáp và khó khăn. Tim em như có ai siết mạnh một cái. Nước mắt tuôn như xe xuống dốc không phanh, không thể kiềm nén, không thể dừng lại.
Em đã chạy theo anh, bằng thứ tình yêu to lớn vẫn còn cháy, bám víu vào niềm tin ít ỏi rằng anh vẫn còn yêu em. Em như cô ngốc níu kéo mãi một người đã lãng quên mình. Nước mắt trải dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ. Cũng chỉ bởi vì ngày đó, anh đã yêu thương em quá nhiều. Hồi ức, đa.u đớ.n thì đáng buồn, nhưng hạnh phúc thì đáng sợ.
Em đã khóc vì không cam tâm, vì không chấp nhận. Em đã khóc vì lòng kiêu hãnh, vì không muốn là người bị bỏ rơi.Em hụt hẫng và mệt mỏi. Em khóc đến cạn nước mắt, thể hiện nỗi đau bằng vô vàn cách thức, để mong ngóng một phép màu sẽ hiện ra, anh sẽ quay về.
Và rồi em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Tình yêu thật tâm nơi em là thứ anh luôn luôn có, vậy mà anh vẫn quyết tâm bỏ lại để bước đi, vậy thì vài giọt nước mắt nơi đây sao có thể xoay chuyển nổi một trái tim không còn ấm áp riêng dành cho em.
Em càng bảo mình đau, em càng thấy anh xa vời, càng thấy bất lực, càng thấy mình chẳng còn giữ nổi yêu thương.
Anh đã chẳng còn chút luyến lưu, vậy hà cớ gì em vẫn hoài trông ngóng.
Nước mắt này, chẳng thể mang thứ xưa cũ trở về, nhưng nụ cười có thể giúp em tìm được hạnh phúc mới.
Mỉm cười giây phút này đây vẫn chưa phải là điều dễ dàng, nhưng khóc vì một người vẫn cười vui trên giọt nước mắt mình đang rơi không phải khó khăn hơn nhiều sao?
Vậy thì em ngừng khóc nhé! Vì em cần hạnh phúc.
Theo Guu
Tôi gần sinh chồng cũ mới biết anh sắp có con Chuc ngay trước tôi gặp chồng cũ đưa vợ mới đi khám thai, anh nhìn tôi rồi hỏi: Em co bâu thât à. ảnh minh họa Tôi mô côi cha mẹ từ nhỏ nên tinh cach co phân it noi, không kheo leo, đo chinh la môt phân cua bi kich sau nay trong cuôc hôn nhân cua tôi. Khi lâp gia đinh,...