Gần ngày cưới, cô vợ “ngoan” dẫn con riêng đến xin tôi tha thứ
Tôi thật sự không làm sao chấp nhận được sự thực phũ phàng này, không ngờ Hằng rắp tâm “gài” tôi từ đầu mà tôi không hề hay biết.
Tôi quen và yêu Hằng có 5 tháng là làm đám cưới vì cô ấy có bầu. Quả thực, tôi cũng thấy thời gian tìm hiểu hơi ngắn ngủi, nhưng giờ cô ấy bầu bí, không cưới nhanh cũng không được.
Hằng đến với tôi khi đã 28 tuổi, tất nhiên cô ấy không còn trong trắng, tôi cũng chẳng để ý chuyện này, ngần ấy tuổi, bắt cô ấy còn nguyên vẹn e cũng khó. Bản thân tôi cũng thế, tôi cũng trải qua vài ba mối tình, cũng từng vượt rào, nên chuyện ấy với tôi không quá nặng nề.
Thế mà cách ngày cưới gần 2 tuần, Hằng dẫn đứa trẻ lớn tướng đến nói là con mình với người chồng cũ thì quả thực khiến tôi choáng váng.
Ảnh minh họa
Cũng từ đây, quá khứ của Hằng được hé lộ. Cô ta thú nhận có bầu từ khi đang học 12, ra trường thì làm đám cưới, tuy nhiên vì quá trẻ không có kinh nghiệm sống, lại công thêm chồng trẻ con, hai người cãi vã suốt, cuộc hôn nhân kéo dài 2 năm thì đổ vỡ.
Trong lúc yêu, tôi đã về nhà cô ta, nhưng đứa trẻ ở bên nội, hơn nữa cả nhà cô ta che giấu lừa tôi nên tôi không mảy may nghi ngờ gì hết. Giờ thì tôi hiểu lý do vì saosuốt ngày Hằng rủ tôi có bầu rồi cưới, hóa ra cô ta rắp tâm đưa tôi vào tròng ngay từ đầu.
Khi tôi ép hỏi, tại sao không nói rõ từ đầu, Hằng ngập ngừng đáp, cô ta định thú nhận với tôi sau khi đã kết hôn, nhưng khi nghe tin Hằng tái hôn, nhà chồng mang con đến trả, bảo không nuôi nữa. Cô ta biết sớm muộn gì cũng bại lộ nên không che giấu nữa. Cô ta gằm mặt nói với tôi : “Em sợ anh không chấp nhận nên mới làm như thế”. Tôi nghe mà hận đến xương đến tủy.
Tôi vẫn giấu chưa nói cho bố mẹ chuyện này, tôi sợ bố mẹ tôi uất không chịu được mất.
Video đang HOT
Tôi không nghi ngờ cái thai, nhưng tôi quá sợ con người mưu mô, quỷ quyệt này. Giờ tôi thấy khó chấp nhận việc cưới cô ta làm vợ lắm, tôi định chỉ nhận đứa con, có trách nhiệm với con, còn không là đám cưới nữa, nhưng tôi chưa biết ăn nói sao với gia đình, xin hãy cho tôi lời khuyên với?
Theo Khỏe & Đẹp
Vợ mất, tôi vứt cho con riêng của cô ấy 1 triệu đồng rồi đuổi ra khỏi nhà và cuộc gặp gỡ bất ngờ sau đó 10 năm
Tôi lo việc tang lễ xong xuôi thì muốn bán nhà đi chỗ khác ở. Ngặt nỗi, tôi không muốn mang theo đứa con riêng của vợ. Khi Vân còn sống, tôi cố không đối xử tệ với nó nhưng không có nghĩa là tôi thích nó.
Tôi và vợ yêu nhau từ thời còn học đại học, tôi yêu Vân vô cùng nhưng mẹ tôi thì phản đối kịch liệt. Mẹ tôi bảo rằng tướng người như Vân sẽ khiến cho chồng con gặp nạn. Mẹ tôi nói nếu cứ tiếp tục mối quan hệ ấy, mẹ tôi sẽ thắt cổ chết trước mặt tôi cho mà xem. Tôi sợ quá bèn nói lời chia tay trong nước mắt với Vân. Quả thực tôi không cam tâm, nhưng đứng trước sự lựa chọn giữa mẹ và người yêu, tôi không còn biết làm gì khác. Sau quyết định của tôi, Vân gần như biến mất, khước từ mọi hình thức liên lạc của tôi. Tôi sống vật vã như thế được khoảng 1 năm thì nghe lời mẹ quen với một cô gái con của bạn mẹ tôi.
Có lẽ, nếu như mẹ tôi không bị bệnh đột ngột và mất thì tôi phải cắn răng lấy cô gái đó rồi an phận thủ thường, sống nốt quãng đời còn lại. Sau khi mẹ mất, tôi chia tay cô ấy rồi đi tìm Vân. Tôi nhờ hết tất cả mọi mối quan hệ để tìm được Vân, tôi khóc lóc, cầu xin rồi nói cho Vân hiểu rõ tình trạng của mình, tôi chỉ có mong muốn duy nhất là được sống cùng Vân. Mọi thứ còn lại tôi sẽ chấp nhận hết. Vân nghe xong bảo tôi:
- Có thật là anh sẽ chấp nhận hết mọi thứ không? Kể cả việc em sẽ có một đứa con riêng?
(Ảnh minh họa)
- Con riêng ư? Em... em lấy chồng khi nào?
- Em chưa lấy chồng, nhưng đó là do một lần lầm lỡ.
- Yêu em, anh sẽ chấp nhận hết. Anh sẽ yêu thương nó như con đẻ.
Cuối cùng, tôi cũng thuyết phục được Vân. Sau đó không lâu, chúng tôi làm đám cưới. Tôi hạnh phúc vô cùng vì cuối cùng cũng được sống cùng người phụ nữ mình yêu. Đứa con riêng của vợ tôi lúc đó đã được 3 tuổi, nhìn nó, nhiều lúc trong lòng tôi vẫn trào lên sự ghen tức nhưng tôi cố dìm xuống. Dù sao cái chính mà tôi cần chính là Vân, chỉ cần được ở cùng Vân thì mọi thứ tôi sẽ chịu được hết.
Vợ chồng tôi chung sống hạnh phúc được 7 năm. Buồn một nỗi, trong suốt 7 năm đó Vân liên tục bị sảy thai. Sức khỏe của cô ấy vì thế cũng yếu đi trông thấy. Tôi xót vợ, bảo không cần cố mang thai làm gì nhưng Vân bảo muốn sinh cho tôi một đứa con và cô ấy lại cố. Cuối cùng, vợ tôi cũng mang bầu.
Nhưng đến ngày sinh, Vân bị băng huyết và bác sỹ cũng không cứu được cô ấy. Tôi đau khổ gào thét bên xác vợ. Tại sao ông trời lại nỡ cướp đi Vân của tôi cơ chứ? Tôi đã trải qua bao nhiêu thăng trầm mới cưới được cô ấy, mới sống cùng với cô ấy vậy mà đến khi tưởng đã hái được quả ngọt hạnh phúc thì trời lại lấy đi người vợ hiền thảo của tôi.
Tôi khóc ngất trong đám tang của vợ. Đứa con riêng của Vân khi đó cũng đã ý thức được, nó gào khóc thảm thiết đòi mẹ. Tôi lo việc tang lễ xong xuôi thì muốn bán nhà đi chỗ khác ở. Ngặt nỗi, tôi không muốn mang theo đứa con riêng của vợ. Khi Vân còn sống, tôi cố không đối xử tệ với nó nhưng không có nghĩa là tôi thích nó. Tôi nghĩ mãi rồi đưa cho nó 1 triệu đồng rồi đuổi nó ra khỏi nhà.
(Ảnh minh họa)
Tôi không biết đứa trẻ 10 tuổi ấy sẽ xoay sở như thế nào với 1 triệu đồng và không có người thân bên cạnh. Nhưng rồi tôi mặc kệ, đời tôi bây giờ cũng rách tả tơi như áo bị chó cắn, làm sao có thể lo được cho nó?
Tôi chuyển nhà đi chỗ khác. Thấm thoắt cũng đã được 10 năm sau ngày vợ mất. Tôi giờ đã tìm được hạnh phúc mới, cô ấy không bằng Vân nhưng ít nhất cũng khiến cho cuộc đời tôi bớt cô quạnh. Tôi nghĩ rằng mình sẽ sống bình yên như thế cho đến cuối đời.
Cho đến một ngày, tôi bỗng dưng gặp lại một người bạn cũ của Vân. Cô ấy trước đây cũng rất thân với tôi nhưng giờ nhìn thấy tôi thì quay mặt đi thẳng, không thèm chào hỏi một câu. Tôi chạy theo, níu tay cô ấy lại thì cô ấy chửi thẳng vào mặt tôi:
- Bỏ tay tôi ra, đồ đàn ông bội bạc. Con đẻ của mình mà anh còn bỏ, anh còn mặt mũi nào nói chuyện với tôi.
- Em nói gì thế? Anh có con hồi nào?
- Thằng Bin không phải là con anh thì là con ai? Sao anh đá nó ra đường rồi đi lấy vợ mới vậy?
- Em, có lẽ em nhầm, Bin là con riêng của vợ anh. Hoàn cảnh lúc đó anh không thể chăm sóc nó được.
(Ảnh minh họa)
- À, chắc Vân chưa bao giờ nói với anh trước khi anh bỏ nó vì nghe lời mẹ nó đã mang thai nhỉ. À, nó nói dối anh đó là con riêng để thử xem anh có chân thành đối xử với mẹ con nó không đấy mà. Thế mà nó mất xong anh đá con anh ra ngoài đường luôn. Nhưng không sao, không có anh thì con trai của anh giờ lại tốt hơn. Nó có bố mẹ nuôi vừa giàu vừa tốt chứ không phải là người bố tệ bạc như anh.
Tôi chết điếng trước những lời bạn của Vân nói. Thì ra Bin là con trai tôi ư? Vậy mà tôi đã đuổi nó ra đường chỉ với 1 triệu đồng. Có lẽ Vân đã không tin tưởng tôi sau khi tôi bỏ cô ấy 1 lần và dùng cách đó để thử tôi. Sau khi nghe bạn vợ quá cố nói vậy, tôi tìm cách liên lạc để tìm con nhưng bất lực vì Bin đã ra nước ngoài du học. Lúc đó, tôi mới biết mình thực sự là một gã đàn ông ích kỷ và nhu nhược. Có lẽ vì thế nên giờ đây tôi đang phải sống trong dằn vặt và đau khổ.
Theo Một Thế Giới
Hủy hôn ngay lập tức vì món quà cưới người cũ của chồng gửi Tôi sốc nặng, cả ngày hôm đó không ăn uống gì, đợi anh về và nói chuyện. Tôi đã ném tập ảnh vào mặt anh và quát tháo ầm nhà. Yêu nhau hơn 2 năm cũng đủ biết về quá khứ của người yêu. Anh thường nói, quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại yêu nhau. Tôi cũng luôn nghĩ...