Gần cưới mới biết bạn gái chính là em cùng cha khác mẹ
Nhìn tấm ảnh cha em, mẹ suýt ngất, đó là người từng lừa dối để nói lời yêu mẹ, và tôi là sản phẩm của cuộc tình chớp nhoáng ấy.
Ảnh minh họa
Tôi 32 tuổi, là bác sĩ; em là đồng nghiệp cùng khoa. Em ít hơn tôi hai tuổi, là một người có tấm lòng nhân hậu và rất yêu trẻ nhỏ. Tôi nhiều lần nhìn thấy em thì thầm hỏi thăm các bé. Ngoài việc thăm khám, em luôn gần gũi như một người bạn, người thân, làm cho những đứa trẻ bớt sợ hãi khi bị những cơn đau hành hạ.
Trong khoa biết bao chàng trai trồng cây si, theo đuổi nhưng tôi may mắn vì là người em chọn. Tôi và em cùng ngành nên cả hai luôn thấu hiểu cho những khó khăn, động viên nhau cùng cố gắng hoàn thành trách nhiệm cao cả của mình. Tôi có những chuyến đi khám tình nguyện cùng em ở những địa phương nghèo, đặc biệt là các địa phương miền núi còn nhiều khó khăn. Càng hiểu và trân trọng tình cảm của em dành cho những trẻ em nơi đó, tôi càng yêu em nhiều hơn. Tôi là dân tỉnh lẻ, còn em người Hà Nội, gia đình khá giả nhưng em lại không có tính cách của tiểu thư con nhà giàu. Em ăn mặc đơn giản, phong cách của em luôn là quần tây, áo sơ mi nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp thanh tú.
Khi tôi ghé nhà em chơi, bố mẹ em rất hài lòng. Sau 2 năm quen biết, bố mẹ em đã coi tôi như con cái trong nhà, nhà có việc gì cũng gọi tôi qua. Thời gian sau đó em cũng về quê tôi chơi, cha mẹ tôi rất ưng ý về em. Chúng tôi hạnh phúc vì tình yêu của mình được cả hai bên gia đình ủng hộ, chỉ chờ một kết thúc có hậu.
Video đang HOT
Vậy mà cuộc đời không như mơ, trong một lần tôi về thăm nhà nhân chuyến nghỉ phép, em có đăng lên Facebook hình ảnh của em và bố chụp chung hồi em còn nhỏ. Tôi có vào bình luận, sau đó vì có chút việc nên ra ngoài không tắt máy mà vẫn để nguyên trạng. Mẹ tôi vào và vô tình nhìn thấy hình. Lúc tôi xong việc trở vào thì nhìn thấy mẹ như đang sắp xỉu, ánh mắt mẹ thất thần như vừa xảy ra chuyện gì sốc lắm. Mẹ hỏi tôi có biết ai trên hình đó không? Tôi nói đó là bố em.
Ngay chiều hôm đó mẹ gọi tôi xuống, hỏi đã đi quá giới hạn với em chưa? Tôi trả lời chưa. Mẹ nói “Nếu chưa có gì xẩy ra thì con nên chấm dứt ngay”. Tôi hỏi lý do tại sao mẹ nhất quyết không nói. Mẹ bảo sở dĩ quyết định như thế là muốn tốt cho cả em và tôi, nói tôi đừng tìm hiểu lý do làm gì vô ích. Trước đây tất cả những gì thuộc về em mẹ đều khen. Mẹ còn nói thật tốt số khi có con dâu vừa đẹp người tốt nết, rồi chính mẹ giục chúng tôi đi xem ngày để cuối năm cho hai đứa cưới nữa. Vậy mà tại sao mẹ lại thay đổi như vậy? Tất cả những lời mẹ nói vô ly hết sức, tại sao lại bắt tôi rời xa em.
Thuyết phục tôi xa em bằng những lời lẽ không có hiệu quả, mẹ đành kể cho tôi nghe một câu chuyện mà đến giờ tôi vẫn còn ám ảnh. Hóa ra người mà em gọi là bố, người cả em và tôi cùng ngưỡng mộ lại đáng khinh bỉ đến thế. Ngày đó ông ta cùng đoàn bác sĩ của thành phố có chuyến công tác khám chữa bệnh ở tỉnh của mẹ, khi đó mẹ tôi là y tá, cũng tham gia hỗ trợ theo đoàn. Tuy thời gian tiếp xúc không dài nhưng cả hai đã đem lòng yêu nhau (Ông ta nói dối còn độc thân, chưa có người yêu). Sau lần đó, ông ta cũng xuống thăm mẹ nhiều lần và một trong những lần đó mẹ đã trao đời con gái cho ông ta, tôi là sản phẩm của cuộc tình chớp nhoáng ấy. Mãi sau này mẹ mới biết ông ta đã có vợ và con trai lớn ở thành phố trước khi buông lời tán tỉnh mẹ. Khi biết tin mẹ có bầu, ông ta đưa cho ít tiền bảo mẹ hãy bỏ cái thai. Mẹ nói không cần và đã bỏ cái thai rồi, sau này đừng tìm gặp cũng như xuất hiện trước mặt mẹ nữa.
Rồi mẹ gặp cha tôi bây giờ, ông là người theo đuổi mẹ rất lâu rồi. Biết mẹ gặp hoàn cảnh éo le nhưng ông vẫn yêu thương mẹ và nói sẽ xem tôi như con đẻ, không phân biệt đối xử. Tôi có thêm một người em trai và em gái nữa, bí mật này chỉ có mẹ và cha biết. Khi ngồi nghe mẹ nói, tôi cứ như người đi trên mây, chuyện này thật quá sức tưởng tượng. Tại sao lại là em, trong thế giới này biết bao nhiêu người con gái, sao ông trời lại đùa giỡn với hoàn cảnh của tôi, cho tôi gặp và yêu em? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mẹ không phát hiện được? Như sợ tôi không tin, mẹ cho xem tấm hình ông ta mẹ cất giấu nơi đáy tủ (mẹ nói cất giữ cái này không phải vì còn tình cảm với ông ta mà vì một ngày nào đó mẹ sẽ cho tôi biết về thân thế thực sự của tôi). Mẹ nói không nghĩ lại phải nói cho tôi biết sớm và trong hoàn cảnh không mong muốn như thế này.
Mẹ khuyên tôi nên giả vờ lạnh nhạt, hoặc có người khác để em rời xa tôi, chứ đừng nói sự thật vì như thế em sẽ suy sụp. Mẹ không muốn vì chuyện này làm ảnh hưởng tới một cô gái tốt và thánh thiện như em. Mới có gần một ngày trôi qua mà tôi tưởng tượng như một giây còn dài hơn cả thế kỷ. Trong tôi giờ là hàng trăm thứ cảm xúc hỗn độn, tất cả đều đổ vỡ, tôi đã sai lầm khi bắt mẹ nói ra, trong khi mẹ luôn muốn cố giấu để bảo vệ tôi và em. Tôi đã bắt mẹ khơi lại vết thương đã trôi qua hơn 30 năm. Rồi đây khi về lại thành phố làm việc, đối diện với thân phận mới, tôi sẽ phải đối xử với em như thế nào. Tình cảm đâu phải nói xóa là xóa ngay được như xóa một file mình không mong muốn trên máy tính. Tôi buồn vì thân thế mình chỉ một phần, tôi phải làm sao để thoát ra cảnh này mà ít làm tổn thương em nhất? Người tôi lo lắng lúc này vẫn là em, dù giờ đây quan hệ của tôi và em đã đổi khác.
Theo VNE
Uất nghẹn nỗi đau vừa mất con, nhà chồng tương lai ép hủy hôn
Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn, chị không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế...
Không được may mắn như những người con gái khác, ngoại hình chị dưới mức trung bình. Đã thế chị lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó, không được cho ăn học tử tế đàng hoàng. Từ nhỏ đến lớn chị cũng chẳng đi đâu xa mà chỉ quanh quẩn ở nhà phụ giúp bố mẹ chăm bẵm ruộng vườn.
Mọi người trong làng bảo chị cầm tinh con Hổ nên cao số, đã ngoài 30 nhưng vẫn chưa có ai đến hỏi cưới. Thấy bố mẹ sốt ruột vì lo chị ế, chị cũng có phần đứng ngồi không yên. Nhưng khổ nỗi đối tượng chưa xuất hiện, chị biết cưới ai bây giờ?
Ảnh minh họa
Trong khi nhà chị đang ngồi trên chảo lửa thì anh xuất hiện. Vẻ mặt lo âu của bố mẹ chị tan biến thay vào đó là sự mừng vui khó tả. Dù biết anh đã trải qua một đời vợ, do vợ anh không thể sinh con cho anh nên hai người đã li hôn. Dù biết bố mẹ anh nổi tiếng gia trưởng độc đoán,dù cho chị không ưng mối này lắm nhưng bố mẹ chị vẫn không ngừng làm công tác tư tưởng cho chị: "Con lấy chồng ở với chồng cả đời chứ bố mẹ chồng rồi cũng có lúc nhắm mắt xuôi tay". Không được bố mẹ chị lại làm căng: "Mày muốn ở vậy cả đời cho thiên hạ họ cười à", chị đành gật đầu chấp thuận.
Đi lại tìm hiểu được một thời gian thì anh đặt vấn đề với chị: "Bố mẹ anh bảo sang năm mình cưới mới hợp, bây giờ mình có con trước chứ anh và ông bà mong mỏi có cháu bế bồng lắm rồi". Lúc đầu chị không đồng ý, phần vì chị sợ anh gạt, phần vì chị nghĩ dù có ế mình cũng không để thiên hạ cười chê là "ăn cơm trước kẻng". Nhưng anh bảo: "Phải có thai trước rồi bố mẹ anh mới đồng ý cho cưới vì như thế mới chắc chắn", lại được bố mẹ chị hùa vào:"Đúng đó con ạ, thời buổi giờ hiếm muộn vô sinh nhiều lắm!", lại một lần nữa chị nhắm mắt nghe theo.
Chẳng bao lâu sau biết chị có thai, nhà anh mừng lắm. Cái vẻ mặt khó chịu của bố mẹ anh được thay hoàn toàn bằng những nụ cười tươi hớn hở. Họ thường xuyên mua những món ngon sang tẩm bổ cho chị, thường xuyên gọi điện hỏi han, dặn dò anh phải chăm sóc mẹ con chị cho thật chu đáo. Rồi nhanh chóng lên lịch chọn ngày lành tháng tốt để rước chị về làm dâu. Thấy bố mẹ anh như thế chị cũng cảm thấy vui lòng, có lúc chị thoáng nghĩ: "Số mình có lẽ được nhờ con"...
Nhưng đời nào có như mơ. Khi cái thai được gần 3 tháng, khi ngày cưới đang cận kề thì chị chẳng may sơ ý bị ngã, khiến chị bị sảy thai. Nỗi đau mất đi giọt máu của mình khiến chị gầy hao, suy sụp. Đáng lẽ lúc đó anh và nhà anh phải động viên an ủi để chị vượt qua nỗi đau này. Đằng này nhà anh lại trách móc chị vụng về, đi đứng không cẩn thận để làm mất đi đứa cháu nội của họ: "Không hiểu nhà chị đi đứng kiểu gì mà đến nông nỗi thế. Người đâu mà đoảng thế không biết". Thái độ của bố mẹ anh lại quay ngoắt 180 độ, lại cay nghiệt, độc đoán như ngày nào.
Nỗi đau mất con vẫn còn chà xát tâm can chị thì nhà anh lại nhanh chóng tuyên bố hủy hôn. Lấy lí do: "Lúc này con chị vừa mất, cưới xin không tốt, đợi mọi thứ nguôi ngoai rồi sẽ xem lại ngày cưới sau". Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế. Chị biết thừa là nhà anh muốn trì hoãn việc cưới xin lại để đợi khi nào chị có con rồi mới cưới. Chị cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm cái họ cần là đứa con chứ không phải là chị, lấy anh chắc chắn chị chỉ có nước khổ. Có lẽ lúc này chị không thể nào chịu đựng nổi nữa, chị bất chấp điều tiếng, bất chấp sự ép buộc của bố mẹ chị thẳng thừng đáp lại sự quá đáng của nhà chồng tương lai: "Cháu không cần anh ấy nữa, hai bác muốn cưới ai cho anh ấy thì cưới. Cháu sẽ không lấy anh ấy nữa đâu".
Chị rời bỏ mảnh đất mà mình gắn bó từ nhỏ để đến với vùng đất mới ôm theo nỗi hận về sự quá quắt của nhà chồng "hụt". Thời gian trôi đi, nhưng vết thương lòng vẫn con đau âm ỉ. Thi thoảng quá khứ ấy lại hiện về lòng chị lại uất ức, cổ họng chị lại nghẹn đắng, từng giọt nước mắt mặn chát lại cứ thế thi nhau tuôn trào.
Theo Nguyenlam/Afamily
Bạn trai trợn mắt quát: 'Cái ngàn vàng của cô quý hóa quá nhỉ?' Mình chết sững khi nghe anh nói vậy. Thấy mình tái mặt, anh vội vã xuống giọng xin lỗi. Mình quen và yêu anh ấy đến nay là 4 năm. Trước khi yêu anh thì mình cũng từng có 2 mối tình, nhưng đều chóng vánh vì mình là người nhẹ nhàng, ít nói, hơi hướng nội và rất kỹ tính trong chuyện...