Gần chồng nhưng chẳng được chồng “yêu”…
Tôi 23 tuôi, lập gia đinh cach đây 2 năm, có con trai vưa tron một tuôi. Tôi va chông quen nhau trươc khi cươi 4 năm.
Chung tôi đa lam ban rôi dân trơ thanh ngươi yêu, sau đó thanh vơ chông sau nhiêu kho khăn nhưng cuôc sông hiên tai chi toan nhưng buôn đau va nươc măt. Sau khi cươi la luc tôi học năm cuối, chung tôi đinh se kê hoach va co con muộn hơn 2 năm, nhưng sau đa thay đôi va quyêt đinh co em be ngay sau khi cươi.
Ảnh minh họa: HH.
Cuộc sông sau cươi kha ôn thoa, anh lo đươc cho hai me con khi tôi vưa hoc xong, chưa co việc lam. Tôi hang ngay vân ơ nha nội trơ, vun ven gia đinh chơ anh đi lam vê. Trươc đây khi con yêu, anh rât thich đưa tôi đi gặp gơ ban be, đông nghiệp, tôi cam thây tư hao lăm. Anh chăm soc va quan tâm tôi, luôn động viên vi gia đình tôi bô me không hanh phuc. Tôi thây yêu cuộc sông biêt bao vi trên đơi nay lai co ngươi đan ông luôn ơ bên, che chơ va yêu thương trân trong minh.
Nhưng ngay vui tiếc là không nhiêu, sau khi tôi co bâu khoang 4-5 thang băt đâu co mâu thuân tư việc quan hệ vơ chông. Anh thương lam viêc đên khuya, chăng mây mặn ma trong chuyện chăn gôi, kê ca luc tôi chưa co thai. Việc đo khiên tôi suy nghi nhiêu, tư chât vân minh không tôt ơ đâu, hay anh không con yêu tôi, hay anh co ngươi nao khac?
Tôi khoc nhiêu khi môi đêm anh đêu đê tôi chơ, nêu co đi ngu sơm cung ngu rât say, không quan tâm tôi đang khao khat đươc gân chông. Dân dân, anh không con coi trong gia đinh, bô me tôi nưa. Măc du trươc cươi tôi đa noi ro việc bô se noi nhưng lơi kho nghe khiên anh kho chiu, anh rât tư tin, không lo lắng, con động viên tôi.
Video đang HOT
Tôi co bâu đươc 8 thang, anh chuyên công tac, co rât nhiêu ngươi ban, trong đo co ca ban nư. Anh luôn danh tinh cam đặc biệt cho ban be. Điêu nay trươc đây tôi khâm phuc anh, nhưng khi co gia đinh thấy như thế không còn phu hơp nưa. Không thê cuôc vui nao cung tham gia, thậm chi đang đêm ban goi anh cung đi ra ngoai đê găp, tuy la ban nam. Tôi gop y nhe nhang thì nhận lai sư phan ưng kich liệt, anh bảo tôi không tôn trong, không hiêu va không yêu anh.
Tôi khoc rât nhiêu, nhận ra anh không con quan tâm đên việc tôi mệt moi, khoe manh hay thâm chi tôi vê muộn hay vê sơm. Môi lân giận, anh lai không động tơi tôi ca thang, thâm chi ra ngu riêng. Vê nha la vui đâu vao điên thoai, bo mặc con chơi ơ nên nha, hay tôi cân giup gì.
Tôi mơi 23 tuôi, cư ngơ tinh yêu cua anh trên đơi nay chăng ngươi đan ông nao co đươc. Vơi tuôi tre, vơi khat khao va tôi nghi tôi la một ngươi biêt cach lam chông vui khi quan hệ nhưng cuôi cung chi nhân lai đươc sư lanh lung. Hôm nay, anh noi chi coi tôi la me cua con anh, không hơn gi nưa.
Trai tim tôi đau đơn, vun vơ, nươc măt nghen không thê rơi, đôi chân băt đâu run lên, muôn guc xuông, bao lân muôn tim bơ vai đê tưa. Tôi qua bế tăc, không dam đôi diên vơi cả con trai minh nữa, đưa con mau thit cua hai chung tôi. Tôi nên lam gi bây giơ?
Theo VNE
Bồ chửa, vợ bầu, tôi biết phải chọn ai?
Cuộc đời quả thật lắm éo le, lúc ngóng trông không được, lúc lại dồn dập đến, giờ đây, giữa vợ và cô gái đang mang thai đứa con của tôi, tôi không biết phải lựa chọn ai.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần để trở thành một người đàn ông tệ bạc, phụ tình một người phụ nữ nhưng tôi không thể tính toán tới chuyện phải làm cả hai người đau khổ như thế này. Tôi thực sự không lỡ bỏ ai cả.
Ở t.uổi 37 tôi mới được biết đến cảm giác hạnh phúc vì được làm bố. Với tôi niềm hạnh phúc đó gần như là bất tận. Nhưng thật khổ tâm thay để có được niềm hạnh phúc đó tôi đã làm cho cả hai người phụ nữ phải khổ dù tôi không hề muốn.
Tôi lấy vợ khá muộn, năm 29 t.uổi tôi mới cưới vì còn đợi cô ấy học xong thạc sĩ mới kết hôn. Chúng tôi cũng định bụng cưới xong là có con luôn nhưng đã có trục trặc xảy ra. Vợ tôi gặp vấn đề trong chuyện sinh sản. Tôi không hề nản chí dù là con trưởng trong nhà nhưng vẫn luôn động viên vợ cố gắng chữa chạy để cô ấy không nản chí. Vợ chồng tôi đều có thu nhập khá nhưng làm được bao nhiêu tôi dồn t.iền v.ào chạy chữa cho cô ấy hết cả nên cũng không có mấy.
Tôi đã định ly hôn vợ để cưới người phụ nữ chịu sinh con cho mình, nhưng giờ thì tôi phải chọn ai khi vợ cũng mang bầu? (Ảnh minh họa)
Những tưởng chỉ một, hai năm chuyện vui sẽ đến với hai vợ chồng. Nào ngờ gần 7 năm trời trôi qua vợ tôi vẫn không thể có được một mụn con. Tôi cảm thấy mình khánh kiệt về sức lực, tài chính và cả niềm tin nữa. Tôi mệt mỏi vì áp lực gia đình thúc ép tôi. Bố mẹ tôi cũng khó mà yên lòng được khi tôi lập gia đình ngần ấy năm không có được một đứa con. Mọi người vừa thương tôi, vừa thương vợ tôi. Biết là khôn gphari cô ấy mong muốn như vậy nhưng vì tâm lí không được bình tĩnh nên nhiều khi mọi người cũng nói những câu khiến vợ tôi chạnh lòng.
Tôi đã đưa vợ đi đi chạy chữa ở rất nhiều nơi nhưng kết quả vẫn không khả quan. Vợ tôi cũng nói không còn muốn tiếp tục chữa nữa vì quá mệt mỏi rồi. Và chính trong giai đoạn khủng hoảng đó, tôi đã có một quyết định táo bạo cho mình. Tôi quyết tìm một người phụ nữ khác sinh con cho mình vì dù sao tôi cũng cần phải có một đứa con. Tôi nghĩ sao làm vậy chứ không còn tính toán được nhiều nữa. Gần 7 năm sống trong cảnh mòn mỏi đợi chờ đã quá đủ với tôi rồi. Tôi không muốn nghĩ nữa mà chỉ muốn có cho mình một đứa con rồi tính.
Thực ra khi ấy tôi đã chấp nhận mình sẽ là một người chồng tệ bạc. Tôi nghĩ sau khi người phụ nữ kia chấp nhận sinh con cho tôi xong, tôi sẽ bỏ vợ. Tôi sẽ ly hôn nhưng luôn coi cô ấy là một người bạn tốt của mình, đối xử với cô ấy thật tốt, có trách nhiệm với cả gia đình cô ấy nữa nhưng buộc lòng phải coi như duyên phận vợ chồng của chúng tôi chỉ ngắn ngủi từng đó thôi. Tôi không thể bắt người phụ n.ữ s.inh con cho mình chịu thiệt thòi cả đời được. Còn với vợ, tôi nghĩ đây cũng là tình huống bất đắc dĩ mà tôi phải làm thôi. Tôi tin là cô ấy sẽ hiểu cho tôi vì bao năm qua tôi vẫn chỉ yêu thương cô ấy, nghĩ và lo lắng cho cô ấy rất nhiều rồi. Chỉ vì hoàn cảnh mà tôi phải ly hôn thôi.
Tôi có nên ly hôn vợ để đến với bồ hay phụ tình người đã mang thai đứa con của mình? (Ảnh minh họa)
Khi cô gái 28 t.uổi đó đồng ý sinh con cho tôi, tôi đã nín thở chờ đợi tin vui. Và rồi khi biết cô ấy đã mang bầu, tôi đã khóc suốt một đêm. Hôm đó tôi đã nghĩ đợi cho cái thai đủ lớn tôi sẽ nói với vợ và cầu mong cô ấy tha thứ, chấp nhận buông tay. Tôi trì hoãn việc thông báo và làm cho người phụ nữ giấu mặt sau lưng tôi cũng có đôi phần tổn thương. Nhưng rồi, khi vợ tôi gọi điện cho tôi về giữa buổi sáng đang đi làm, khi cô ấy ôm lấy tôi khóc nức nở và nói rằng đã có thai, tôi c.hết đứng người.
Cô ấy nói thấy có biểu hiện khác thường, dùng que thử thai cũng thấy có hai vạch rồi nhưng vì sợ nên đợi tới khi đi khám chắc chắn mới dám thông báo cho tôi. Tính ra, cô ấy còn có thai trước cả người phụ nữ kia.
Và giờ đây, tôi đang sống như một kẻ không có linh hồn. Tôi thấy sợ. Tôi không muốn ai trong hai người họ phải khổ cả. Cả hai đ.ứa t.rẻ đều là con tôi, cả hai người phụ nữ đều yêu thương tôi và vì tôi mà hi sinh nhiều điều. Nếu như vợ tôi không thể có thai, thì khi tôi ly hôn có thể khiến cô ấy đau khổ nhưng tôi tin cô ấy sẽ thông cảm cho tôi. Còn bây giờ, cả hai người họ đều có con và tôi bỏ ai cũng đều là cái tội quá lớn. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Tôi không cần được khóc trên vai chồng nữa Tôi, là một cô gái bi lụy và ủy mị, đa sầu đa cảm. Bất cứ ai quen biết tôi đủ thân đều đã từng nhìn thấy tôi khóc. Tôi khóc vì buồn, vì giận dỗi, vì stress, đôi khi vì cả... vui quá. Tôi luôn tự hỏi không hiểu vì sao tôi có lắm nước mắt đến vậy, luôn sẵn sàng rơi...