Gần chồng mà không muốn “yêu”
Cứ mỗi lúc chồng muốn gần gũi, em cảm thấy áp lực, sợ hãi vô cùng…
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi có một chuyện băn khoăn tế nhị mà không dám hỏi ai. Tôi đang rất bế tắc và không biết làm sao để tìm ra lối thoát cho bản thân mình nữa! Rất mong các anh chị hãy cho em lời khuyên dúngd dắn nhất!
Em năm nay 26 tuổi, đã có gia đình và được một bé trai 14 tháng tuổi. Từ khi có em bé, em không thích quan hệ với chồng nữa. Đôi lúc chồng muốn quá thì em cũng cắn răng chiều chồng, chứ thực sự em không có chút cảm giác gì. Tuy nhiên, điều đó làm em cảm thấy mệt mỏi vì thực sự, khi ân ái với chồng mà em chẳng cảm nhận được gì ngoài sự đau đớn, mệt mỏi.
Đọc nhiều sách báo, thấy đàn ông ngoại tình cũng vì không no đủ trong chuyện chăn gối nên em đã cố gắng thay đổi để chồng không phải thiếu thốn mà “ăn phở” bên ngoài. Nhưng lần nào cũng vậy, dù em cố gắng tập trung để hòa hợp với chồng… thì cũng không bao giờ đạt được “đỉnh”.
Em lo sợ không biết liệu có chuyện gì xảy ra không? (Ảnh minh họa)
Dạo gần đây, thấy em không hứng thú, chồng em cũng không muốn đòi hỏi nhiều nữa. Sự thay đổi này của anh lại khiến em cảm thấy rất lo lắng. Em cũng lên mạng tìm hiểu về vấn đề này thì cũng thấy có nhiều chị em sau khi sinh con không còn hứng thú với chuyện chăn gối nữa. Nhưng hậu quả của sự &’thờ ơ” của vợ lại là khôn lường.
Em được mách nước là nên dùng thuốc kích dục mỗi lần gần gũi chồng để cả hai cảm thấy hứng khởi hơn. Nhưng cứ nghĩ uống thuốc đó vào, không kiểm soát được bản thân, em lại lo lắng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra không? Và liệu chồng em có nghĩ xấu về vợ mình không nữa?
Em rất mong các anh chị có kinh nghiệm trong chuyện này, hãy tư vấn giúp em là phải làm thế nào để có thể “giữ” được chồng mà không phải sử dụng đến thuốc kích thích “chuyện ấy”.
Em xin chân thành cảm ơn!
Video đang HOT
THeo 24h
"Nốt đêm nay thôi nhé!"
Chỉ vì câu nói đó của anh mà em đã khóc nức nở vì mình không còn cơ hội được ở bên anh nữa. Anh! Giờ này chắc anh đang ngủ rôi phải không? Trái tim em đau quá, biêt phải làm sao đây? Cuôc sông sao nhiêu trái ngang, em không thê nào ngờ được chúng ta lại có thê gặp nhau và trao nhau nhưng phút giây hạnh phúc đó. Suôt cuôc đời này em sẽ không thê nào quên được, những kỷ niêm và khoảnh khắc ấy sẽ mãi mãi trong trái tim em, và anh - người đã cho em những phút giây hạnh phúc, tuyêt vời.
Em biêt em hành động thế này là sai rôi! Nhưng làm sao có thê ngăn được trái tim phải không anh? Mình đên với nhau vì tình cảm. Như anh đã nói, "người anh yêu chỉ có môt, đó là vợ anh", còn em, chỉ là người anh có cảm tình thực sự.
Anh biêt không? Dù có thê nào thì em cũng cảm ơn anh nhiêu lắm! Anh đã cho em niêm hạnh phúc tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ lắm rôi. Em không hôi hân vì những chuyên đã xảy ra giữa em và anh, suôt đời này em sẽ nhớ mãi... nhớ mãi không quên anh yêu ạ!
Khi rời xa anh, cuôc sông của em thât buôn tẻ, cô đơn, gia đình là mái âm nhưng tại sao lại không níu giữ được chúng ta, tại sao chúng ta lại thoát khỏi nó đê đên với nhau chứ? Lân đâu tiên bên anh, em đã tuyêt vọng và đau khô nhường nào? Cảm giác tôi lôi xâm chiêm trái tim và suy nghĩ em nhưng sau đó, không biêt từ đâu, nôi nhớ cứ bám lây em, chắc chắn không phải nôi thèm khát xác thịt của kẻ xa chông, mà với em là niêm nhớ và khát khao được bên anh. Em không mong gì hơn, chỉ được trong vòng tay anh là em hạnh phúc lắm rôi!
Anh! Anh có biêt em rât muôn được thây anh môi ngày, được biêt tin anh, được quan tâm anh nhưng chúng ta còn vợ anh... và cả chồng em nữa. Em và anh đều là những người đã có gia đình nên chúng ta không thê nào làm khác được.
Xin lôi chị - vợ của anh! Xin lôi anh - chông của em! Và xin lôi anh - hạnh phúc của em. Hãy cho em được nói lời xin lôi, dù không tha thứ được lôi lâm mà em đã gây ra nhưng mong hãy hiêu cho tâm hôn và trái tim yêu đuôi của em.
Anh yêu! Như anh nói, tình cảm đã lân át lý trí của anh, cũng như tình cảm đã lân át lý trí em, cả hai chúng ta đêu đên với nhau tuy vôi vàng nhưng cũng đủ đê lưu giữ những kỷ niêm tôt đẹp đó!
Còn nhớ đêm bên nhau, anh đã nói với em rằng: "Nôt đêm nay thôi nhé" em đã khóc vì câu nói đó của anh. Nhưng biêt làm sao, chúng ta phải dừng lại, biêt bao lân anh khuyên em nên dừng lại nhưng em vân cô gắng đê níu kéo anh.
Dù không được làm vợ của anh nhưng em vẫn muốn được ở bên anh như thế! (Ảnh minh họa)
Có lẽ lân này em không thê, em không nên làm thê phải không anh? Chúng ta phải dừng lại đê những ký ức đó sẽ mãi là môt kỷ niêm đẹp, em hiêu mà! Nhưng tại sao em không thê không khóc, chia tay trong nuôi tiêc, thử hỏi làm sao mình không đau được chứ? Em đau khô vô cùng, anh biêt không?
Đêm qua là đêm cuối mình bên nhau phải không anh? Em đã có rất nhiều điều muốn nói với anh... nhưng chẳng hiểu sao lúc đó em chỉ ậm ự hỏi anh:
- Em muốn hỏi anh mấy câu được không?
- Em cứ hỏi đi. - Anh ôm em vào lòng nói.
- Liệu đêm nay có phải là đêm cuối không?
- Em còn hỏi gì nữa không?
- Em có thể nhắn tin cho anh không?
- Còn gì nữa?
- Em có thể không quên anh, được không?
- Còn gì nữa không em?
- Vẫn còn... Nhưng anh trả lời đi!
- Dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng phải dừng lại em ạ!
- Không phải. Anh hãy trả lời em đi! Liệu đêm này có phải đêm cuối không?
...
Anh chỉ im lặng, rồi gật đầu. Anh bảo rằng: " Anh về nhà, ở bên chị ấy nên nhắn tin không tiện. Vợ anh rất hay kiểm tra máy, có gì anh sẽ chủ động liên lạc với em, được không?". "Còn quyên hay nhớ là do em thôi" - Anh nhìn thẳng vào mắt em nói.
Và hôm đó, chúng ta đã quấn quýt bên nhau. Em đã ôm anh thật chặt để nhớ mãi hơi ấm đó, khoảnh khắc đó. Em cũng cảm nhận được tình yêu anh dành cho em. Và anh có biết không? Em đã muốn hỏi anh một câu nữa, câu này rất quan trọng nhưng em không dám hỏi. Anh có biết đó là câu gì không? "Em có thể làm người tình của anh không? Mãi mãi, trọn đời, trọn kiếp này. Dù không được làm vợ của anh nhưng em vẫn muốn được ở bên anh như thế!"... nhưng em đã không đủ can đảm để hỏi anh điều đó.
Em sợ khi nói ra câu đó, em sẽ bị từ chối, em sẽ bị mất anh. Và em nhớ, mỗi đêm bên nhau, anh lại nói: "Giá như đêm cứ dài mãi". Anh biết không? Em cũng mong mỏi điều đó lắm chứ! Cũng mong đêm dài để mình mãi bên nhau... nhưng có đêm nào kéo dài lâu cho chúng mình đâu anh?
Hạnh phúc tuy ngắn nhưng thật ngọt ngào biết bao! Ở bên anh, được anh yêu thương là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời em! Dù có xa anh, không còn được ở bên anh nữa... nhưng em vẫn nhớ về anh - người tình lãng mạn, nồng nhiệt nhất của em!
Hãy ngủ ngon anh nhé! Em yêu anh, mãi mãi...
Cảm ơn anh, hạnh phúc của em!
Hôn anh!
Theo 24h
Dường như em đã yêu (P.cuối) Giữa tiếng nhạc rộn ràng, hai trái tim bỗng tìm thấy nhau, họ nắm tay thật chặt... Một buổi sáng sớm đầy nắng. Nắng đông chẳng đủ gay gắt, chẳng đủ xua tan đi cái lạnh mỗi khi những cơn gió ùa về. Có một người thanh niên, ăn mặc chỉnh tề. Rõ ràng rằng anh đang có chuyện gì đó rất vui...