Gần 60 tuổ.i, bố chồng vẫn ‘yêu’ cuồng nhiệt
Thiên hạ dị nghị, đồn thổi ầm lên, nói bố tôi &’già còn dê’, khiến vợ chồng tôi chín mặt.
Số là, mẹ tôi mất cách đây 2 năm. Khi đó, bố còn trẻ. Năm nay bố chỉ gần 60 tuổ.i, không phải là quá già nhưng chuyện &’chăn gối’ chắc chắn đã không còn sung sức như ngày trẻ. Thế mà, sau khi mẹ mất, chúng tôi cũng tính toán cho bố lấy một người vợ hai, để ông bà đỡ đàn nhau mỗi khi ốm đau nhưng nhất định bố không chịu lấy.
Không phải chuyện không lấy vợ là chung thủy với người mẹ đã khuất của tôi, hay là chuyện bố không màng chăn gối. Vấn đề là ở chỗ, tất cả những người tôi giới thiệu, bố ưng ý, thích thú chỉ được vài hôm rồi lại chán. Bố cũng đưa họ đi chơi, đưa đi nhà nghỉ này nọ, bảo là cần không gian yên tĩnh. Bố làm tất cả mọi chuyện như một người thanh niên tán gái chơi bời, rồi lại bỏ rơi người ta.
Thiên hạ dị nghị, đồn thổi ầm lên, nói bố tôi &’già còn dê’, khiến vợ chồng tôi chín mặt. Bố cặp bồ với hết người này, người nọ. Vì có lương hưu nên không cần chúng tôi trợ cấp, bố cũng cứ ngao duy sơn thủy, cũng cứ chè chén và gái gú được như thường.
Đã sang cái tuổ.i gần 60, lẽ ra bố nên sống bình thản, vì con vì cái, sum họp bên gia đình, có người vợ hai đỡ đần thì càng tốt. Đằng này, bố chồng tôi lại chọn con đường mà không ai ngờ tới. Tại sao bố lại làm như thế. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng.
Không phải chuyện không lấy vợ là chung thủy với người mẹ đã khuất của tôi, hay là chuyện bố không màng &’chăn gối’. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Giờ thì cả xóm trên, xóm dưới đều biết bố tôi như thế. Những bà lợi dụng bố tôi, hoặc cũng đang trong tuổ.i hồi xuân thì lại chài mồi bố, moi tiề.n moi của, đi chơi đi bời. Người ngoài nhìn vào người ta nói con cháu không có phúc, để bố già còn ra ngoài sống buông thả, chẳng có tí nhân văn nào. Biết rằng, tuổ.i của bố chưa quá già, nhưng cũng nên lui về ở cùng con cháu, không thể tham gia các hoạt động của giới trẻ được nữa. Thế mà bố nhật định không chịu, làm chúng tôi cảm thấy chán nản vô hạn.
Hai vợ chồng ép bố lấy một người cô mà chúng tôi quen biết, hi vọng bố sẽ vì chuyện có vợ mà thôi cái trò ăn chơi tuổ.i già đó. Bố bắt buộc phải cưới, nhưng cưới rồi, bố vẫn cặp bồ. Mà bố khỏe thật, ở tuổ.i này, lẽ ra sức khỏe sinh lý không còn tốt nữa, nhưng bố vẫn cứ hừng hực lửa tình. Có lẽ, vì bố dùng nhiều thuố.c và toàn thuố.c bổ. Chúng tôi thật sự không còn cách nào nói bố nữa. Còn người vợ hai của bố thất bất hạnh, bố lấy về chỉ để làm cảnh, chẳng màng tới dì. Tôi cũng thấy tội cho dì. Giời các bạn bảo tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
63 tuổ.i là sinh viên năm nhất Học viện Bưu chính
Bị cho là hâm nhưng ông Đỗ Lê Thắng ở Yên Bái vẫn quyết tâm trở thành sinh viên Học viện Bưu chính Viễn thông (hệ từ xa) khi đã 63 tuổ.i.
Với quyết định đi học đại học, ông Thắng nhận được sự ủng hộ của cả gia đình.
Học hệ từ xa nên ông Thắng chỉ xuống Học viện Bưu chính Viễn thông (Hà Nội) theo từng đợt vào kỳ thi và các bài học cơ bản. Trường cho bài tập điều kiện về nhà làm nên có đợt một tháng ông về Hà Nội 4 lần, tuần học hai ngày thứ bảy và chủ nhật. Thời gian còn lại "sinh viên năm nhất" ấy lại bận rộn với công việc của tư vấn viên bảo hiểm nhân thọ.
Ngày còn trẻ, ước mơ lớn nhất của ông Thắng là học đại học, nhưng chưa thể thực hiện. Đến khi có gia đình riêng, vất vả kiế.m tiề.n nuôi dạy 5 người con trưởng thành khiến ông đành gác lại ước mơ ấy lần nữa. Sau thời gian làm công nhân xí nghiệp mộc xẻ Sông Hồng, tỉnh Yên Bái, ông Thắng về nghỉ chế độ mất sức từ năm 1990 và bắt đầu tư vấn bảo hiểm.
Cuối năm 2012, con gái út của ông Thắng làm ở Bưu điện tỉnh Yên Bái nói chuyện với bố về Học viện Bưu chính Viễn thông mở lớp đào tạo từ xa. Không do dự, ông làm hồ sơ dự tuyển và được đi học. Thích kinh doanh nên ông đăng ký theo học ngành Quản trị Kinh doanh của học viện. Thời gian học kéo dài 5 năm, nhưng lịch học thuận lợi cho ông vừa làm vừa học.
Những đợt không phải xuống Hà Nội học, ông Thắng bận rộn với công việc của một tư vấn viên bảo hiểm.
Nhớ lại kỳ học đầu tiên cùng con cháu lo ôn thi điều kiện, ông Thắng cười khề khà: "Đã lâu lắm rồi, khoảng 46 năm mình mới đụng đến sách vở. Kiến thức rơi rụng nhiều, phải ôn luyện khá vất vả mới vượt qua được các môn".
Ngày xuống Hà Nội nhập học, chưa quen đường sá nên đã bị xe ôm ở bến xe "chặt chém". Sau này khi đã quen, ông đi xe buýt từ bến đến trường. Do không xuống học thường xuyên nên ông Thắng không thuê nhà trọ mà vào ở trong ký túc xá của trường cho tiện. Vào học, ông mới biết ở lớp có tới 6-7 đồng hương ở Yên Bái và Lào Cai.
Thấy người đàn ông tóc bạc trắng đi học, nhiều người bảo ông "hâm", già rồi đi học cho khổ, mang tấm bằng về giải quyết được gì, thà ở nhà nghỉ ngơi còn hơn. Nhưng cũng không ít người thán phục ông. Về phía gia đình, 5 người con (3 trai 2 gái) của ông đều có gia đình và ở riêng, biết bố học đại học đã tới động viên thăm hỏi. Hiện tại, ông vẫn tự lo được kinh tế và chưa phải phiền đến con cái.
Ông Thắng cho hay, lớp có hơn 20 sinh viên, đa phần là U20 hoặc U30, chỉ có một số U40 và duy nhất ông là U70. Không có bạn già học cùng cũng thấy lẻ loi nhưng ông luôn được sinh viên cùng lớp tôn trọng. "Nhiều cháu chia sẻ định không theo học nhưng nói có bác già trên 60 tuổ.i vẫn đi học nên lại tham gia. Việc người già đi học cũng là sự động viên lớp trẻ vươn lên", ông Thắng tâm sự.
Có thời gian rảnh rỗi, ông Thắng lại vui vầy cùng đàn cháu nhỏ và tham gia sinh hoạt cùng hội người cao tuổ.i.
"Sinh viên" này thừa nhận, năm đầu còn bỡ ngỡ, đôi lúc không theo kịp các bạn trẻ. Nhưng ông thấy vui vì cùng lớp với người trẻ giúp ông học hỏi ở họ sự vui vẻ, hoạt bát và tiếp thu nhanh. Ông quan niệm, người già chậm chạm nên phải siêng năng để bù lại. Ở nhà, ông dành 2 tiếng một ngày tự học, đọc lại tài liệu và tập trung vào bài tập điều kiện. Vào đợt thi, ông chủ yếu học trong sách và tài liệu của nhà trường cung cấp. Nếu khó, ông mang sách tới hỏi những người học khóa trước hoặc các cử nhân đã đỗ đạt để bổ túc và học hỏi kiến thức từ họ.
Kết thúc học kỳ 1, ông Thắng tự hào khoe thành tích "tạm ổn" với các môn đạt điểm trung bình và không phải thi lại môn nào. Sau khi tốt nghiệp, ông dự định sẽ nâng cao nghiệp vụ tư vấn bảo hiểm và áp dụng kiến thức được học vào công việc kinh doanh xưởng mộc của gia đình.
"Học được là tốt, làm bất cứ việc gì cũng cần phải học, chỉ tiếc tuổ.i già phục vụ gia đình, xã hội không còn được nhiều thời gian. Các bạn trẻ đang có lợi thế, đừng để lãng phí thời gian, sức lực vào những việc vô ích để đến khi về già không phải ân hận vì đán.h rơi cơ hội", ông Thắng nói.
Nhắc tới học viên đặc biệt này, chị Nguyễn Thị Thu Hà, lớp trưởng lớp đại học từ xa của ông Thắng, tỏ ra khâm phục. Chị cho hay, hôm đầu tiên cầm danh sách lớp, tưởng mình nhìn nhầm, chị phải gọi điện lại cho ông Thắng để xác nhận thông tin. Ban đầu các thầy cô và bạn bè trong lớp cũng nghĩ chắc năm sinh bị đán.h sai, nhưng sau khi biết chuyện, ai nấy đều nể phục, quý mến sinh viên này.
Theo chị Hà, ở lớp, ông Thắng luôn ngồi bàn đầu và học nghiêm túc. Lớp học trình chiếu nên ông thường xuyên mang theo máy ảnh để chụp lại những bài giảng hay về xem lại. "Bác Thắng là tấm gương hiếm có. Bác ấy tư duy tốt, nhất là với những môn nghị luận, chính trị nên điểm thi thường rất cao. Mặc dù học hệ từ xa nhưng bác khiến tất cả sinh viên trong lớp có thêm động lực học tập. Nhìn bác có tuổ.i mà vẫn chăm chỉ vượt mấy chặng xe đi học, bản thân tôi nhiều khi nản học cũng phải nghĩ lại", chị Hà chia sẻ.
Theo VNE
60 tuổ.i cơ bắp vẫn cuồn cuộn như lực sĩ Bức ảnh người đàn ông cởi trần, khoe cơ thể cuồn cuộn với cơ bụng, bắp tay rắn chắc đã khiến nhiều người ngạc nhiên. Ở tuổ.i mà hầu hết mọi người thụ động ở trong nhà thì bức ảnh này cho thấy, mọi lý do chỉ là ngụy biện và những hoạt động thể thao mạnh không ảnh hưởng tới sức khỏe...