Gần 40 tuổi, có nên làm mẹ đơn thân
Gần 40 tuổi, tôi vẫn chưa có người đàn ông của đời mình, vẫn đi về một bóng. Tôi làm mẹ đơn thân…
Gần 40 tuổi, tôi vẫn chưa có người đàn ông của đời mình, vẫn đi về một bóng. Tôi làm mẹ đơn thân… (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay đã 38 tuổi, không phải là một người phụ nữ quá xấu, tôi có công việc ổn định, nhưng chẳng hiểu sao tình yêu cứ đến rồi lại đi. Có người quyết định ăn hỏi với tôi, nhưng rồi chẳng hiểu về lý do gì họ lại không muốn nữa.
Sau bao nhiêu năm tìm kiếm tình yêu, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và không còn muốn tiếp tục. Tôi xác định, mình sẽ ở vậy cho đến cuối đời và xin một đứa con nuôi để sau này nhờ cậy lúc tuổi già. Nhưng bạn bè, đồng nghiệp của tôi phản đối, họ nói tôi nên nhờ ai đó giúp sinh một đứa con, hoặc là xin tinh trùng của ai đó để sinh ra một đứa trẻ cùng máu mủ với mình, như vậy tình cảm mẹ con sẽ gắn kết và hạnh phúc hơn. Tôi sẽ được nhờ cậy con lúc tuổi già.
Một người bạn của tôi nói, nếu tôi thực sự mong muốn cô ấy sẽ giúp tôi kết nối tìm đối tác để sinh em bé bằng cách quan hệ trực tiếp, hoặc có thể liên hệ mua tinh trùng. Nhưng tôi chưa sẵn sàng.
Video đang HOT
Về kinh tế, tôi không đáng ngại nếu phải nuôi một đứa trẻ, vì công việc của tôi tương đối ổn định, anh chị em nhà tôi ai cũng có điều kiện nên họ sẽ giúp đỡ tôi về kinh tế. Có điều tôi chẳng biết có nên sinh một đứa con và làm mẹ đơn thân hay không. Nhiều đứa trẻ sinh ra có cả bố lẫn mẹ mà vẫn hư hỏng, tôi có một mình liệu có đủ khả năng nuôi dạy con nên người?. Tôi đang cảm thấy rất hoang mang, rất mong nhận được lời khuyên từ độc giả.
Theo BaoDatViet
Cay đắng bị chồng chửi là thứ đàn bà hư hỏng chỉ vì một hợp đồng bảo hiểm đã đứng tên con
Cuộc sống của tôi thật sự bế tắc và rơi vào thảm cảnh từ cái ngày chồng phát hiện tôi có một hợp đồng bảo hiểm dù đã đứng tên con.
Kể mà nói thì chồng tôi và tôi cũng có nhiều vấn đề trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, chỉ có điều không quá tồi tệ và tôi vẫn có thể chấp nhận được điều đó. Sự tính toán chi ly của chồng tôi có thể thấu hiểu. Nhưng cái tát từ anh chỉ vì một hợp đồng bảo hiểm mà tôi đã để đứng tên con trai 3 tuổi thật sự khiến tôi thấy thất vọng và bất lực trước tính cách của chồng.
Chồng tôi không có điều gì là xấu chỉ có duy nhất một tính không chịu sửa dù chúng tôi đã có con, đã có một mức thu nhập cao hơn. Đó là tính tằn tiện, chồng tằn tiện ngay cả trong bữa ăn. Đồ dùng sinh hoạt, có những thứ tôi nghĩ nhất định nên có thì chồng cũng nói rằng không phải mua, dùng tạm cái cũ cũng được. Ngay cả đến cuộn giấy đi vệ sinh, có những lần cầm vào nhiều giấy mà chồng tôi cũng nhìn bằng ánh mắt khó chịu.
Tôi không biết phải làm sao với ông chồng quá tiết kiệm của mình. (Ảnh minh họa)
Hết chịu nổi với người chồng tằn tiện, anh đem khoe với tôi mới sống chung được 5 năm mà vợ chồng tôi đã dành được hơn hai trăm triệu. Nhìn anh hớn hở tôi không khỏi buồn lòng. Tiền tiết kiệm được nhiều thế, bữa ăn hàng ngày cũng nên được cải thiện chứ không nhất thiết chỉ có rau luộc, cá kho. Chán chường góp ý đến bao lần chồng vẫn không sửa tôi đành chịu thua. Có những hôm cá kho mặn không ăn được, để đến mấy ngày không hết nó hỏng nhưng chồng vẫn không chịu bỏ đi mua cái mới. Vậy là tôi đành lấy tiền làm chồng cho đổ xăng, ăn sáng hàng ngày bỏ lại nhịn ăn sáng để được ăn đầy đủ vào bữa ăn tối.
Thảm cảnh cứ vậy kéo dài không biết đến bao giờ thì bữa ăn mới khá hơn dù rằng gia đình chả nghèo khó gì. Tôi hiểu được nỗi khổ của chồng khi trước đây anh từng sống trong cảnh rất thiếu thốn, nhịn ăn, nhịn mặc. Thương anh là vậy nhưng tôi cũng giận anh nhiều.
Tôi nhận được một việc làm thêm đánh máy tại nhà. Tôi thường tranh tủ đánh vào giờ ngủ trưa. Số tiền tôi kiếm được cũng hơn 2 triệu mỗi tháng, tôi để dành một ít và để chi tiêu thêm cho bữa ăn để đỡ phải chịu cảnh kham khổ. Được 1 tháng thì cô bạn tôi làm bảo hiểm khuyên tôi nên mua bảo hiểm cho con đến khi con 18 tuổi thì cũng thu về được một khoản kha khá. Vậy là tôi đồng ý với mỗi tháng trích gần hết số tiền làm thêm kiếm được để đóng vào bảo hiểm cho con, bảo hiểm đó cũng đứng tên con. Nhưng tôi biết tính chồng vốn keo kiệt, anh mà biết sẽ lại làm um cả lên. Tôi cẩn thận cất quyển bảo hiểm đó tại ngăn tủ cuối, nơi chỉ để đồ mĩ phẩm của tôi. Nào có ngờ chồng lại có thể lục đến cả nơi đó.
Chiều về, chưa hiểu chuyện gì. Chồng đã xông đến túm tóc rồi tát tôi một cái khiến tôi ngã dúi dụi về phía trước. Tôi nhìn chồng khóc nức nở thì anh nói.
Chồng tát tôi và chửi là thứ đàn bà hư hỏng chỉ vì một hợp đồng bảo hiểm.(Ảnh minh họa)
- Cô còn khóc nữa hả cái thứ đàn bà hư hỏng?
- Sao anh lại nói em nặng lời như vậy? Nuốt nước mắt tôi cố hỏi chồng.
- Cô còn hỏi nữa à? Giấu chồng lập quỹ đen, mua cả cái thứ này. Cô kiếm tiền ở đâu ra hả...?
- Tiền em làm thêm, bảo hiểm đứng tên con chứ đâu phải tên em mà anh nói vậy?
Anh tức giận bỏ ra ngoài không thèm nói lời nào nữa. Kể từ ngày đó đến nay cũng đã hơn 1 tuần nhưng anh và tôi vẫn không nói chuyện với nhau. Tôi không biết là do chồng không hiểu hay cố tình không hiểu vì bảo hiểm đâu có đứng tên tôi mà anh chửi bới tôi thậm tệ đến vậy. Tôi đến héo mòn vì cảnh ngột ngạt trong gia đình này mà không biết nên làm sao nữa.
Theo Một Thế Giới
Món quà bất ngờ của người vợ tặng chồng trong tiệc kỷ niệm 4 năm ngày cưới khiến tất cả chết lặng Khi mọi người vừa vào bữa tiệc, chị bảo rằng sẽ mở cho mọi người một đoạn phim mà chị đã cất công làm suốt mấy đêm, ghi lại những kỉ niệm đáng nhớ của vợ chồng chị sau 4 năm chung sống. Anh chị vốn là bạn học trước khi cưới nhau. Vốn bằng tuổi nên hồi yêu thì họ xưng tên...