Gần 3 năm bặt vô âm tín, tình cũ mới tìm đến tặng tôi món quà chưa kịp tặng vào ngày…
Suốt gần 3 năm tôi đã luôn mong mỏi tìm anh, vậy mà cuối cùng khi tôi đã không còn chờ ngóng anh nữa thì anh lại trở về.
ảnh minh họa
Tôi là con gái nhà nghèo. Những câu chuyện về con gái nhà nghèo thì nhiều vô kể. Nhưng tôi còn nghèo hơn người ta ở chỗ tôi không có cha mẹ, thật ra là tôi mồ côi từ nhỏ nên cũng không hề biết cha mẹ mình là những ai.
Tôi sống trong cô nhi viện, được mẹ đỡ đầu giúp đỡ. Cũng vì học khá nên tôi cũng được đi học đàng hoàng. Sau đó tôi quen với anh, khi đó anh đang là sinh viên năm cuối còn tôi mới là sinh viên năm nhất. Yêu nhau bằng sự ngây thơ trong sang nhất mà mình có. Chúng tôi đã đi quá giới hạn và tôi mang bầu.
Yêu được gần 1 năm thì tôi có bầu. Vừa thông báo tin cho anh vui vẻ lắm ôm chầm lấy tôi liền. Thế mà tôi bầu sau ngày báo tin cho anh chưa tròn một tháng anh đã mất tích. Mất tích ở đây nghĩa là không còn thấy sự xuất hiện của anh ở trường tôi nữa, vì đợt đó anh cũng đã sắp tốt nghiệp. Tôi nghe đâu anh ra nước ngoài định cư với gia đình rồi.
Chỉ còn l mình tôi với cái bụng ngày một to lên. Tôi ngại và xấu hổ nên đành bảo lưu kết quả học năm đầu tiên. Sau đó thì tự mình chật vật với cái bụng lùm xùm với ánh mắt kì lạ của biết bao người. Mẹ đỡ đầu khuyên tôi nên bỏ đứa bé. Tôi cũng biết mình còn quá trẻ để làm mẹ. Nhưng giờ tôi tự thấy đứa bé đó không có tội. Nếu tôi làm điều đó với nó tôi sợ mình sẽ ân hận. Vậy là tôi quyết định giữ đứa con lại ở cái tuổi đời 19.
Tôi tự mình sinh con, tự mình nuôi con rồi tự mình kiếm tiền. Cuộc sống ấy vô cùng vất vả, quãng thời gian ấy thật sự tôi không hề muốn nghĩ đến thêm một lần nào nữa.
Video đang HOT
Sau đó 3 năm, lúc này con trai tôi cũng đã hơn 2 tuổi, tôi vẫn chưa thể quay lại trường học vì có quá nhiều áp lực kinh tế quanh mình. Tôi và con trai sống bằng nghề bán đồ ăn sáng cho các anh chị văn phòng. Tôi với con thường đứng ở bên đường bán xôi, chè, bánh rồi những món đồ ăn vặt. Có những ngày thời tiết trở lạnh không đưa con ra ngoài theo được tôi đành phải gửi con ở nhà trẻ.
Cuộc sống ấy vẫn vất vả, vẫn khổ cực vô cùng. Nhưng đứa con nhỏ chính là động lực cho tôi luôn phải cố gắng mỗi ngày. Tôi vẫn sống bình thường như thế cho đến hôm đó, đang lúc dọn sạch chút hàng ế lại khoảng 10h sáng thì tôi nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Anh, người đó chính là người đàn ông đã bỏ rơi mẹ con tôi ngày đó.
Tôi nhìn anh bằng con mắt kinh ngạc, anh nắm lấy tay tôi. Tôi giật ra rồi định bỏ chạy nhưng không thể. Anh kéo tôi lại, ôm chặt lấy tôi rồi bắt đầu nghẹn ngào:
- Em vất vả lắm đúng không?
- Anh, anh còn về đây làm gì? Chẳng phải anh bỏ rơi mẹ con tôi rồi sao?
- Anh xin lỗi. Mẹ anh đã thuê người đánh ngất anh rồi cho lên máy bay sang bên kia. Anh không có cách nào để về cả. Anh cũng không tìm được cách để liên lạc với em.
- Giờ anh mới có đủ tiền, anh đã chuẩn bị mọi thứ cho em rồi.
- Nhưng, em…
- Đây là món quà của anh trước ngày anh phải rời nơi này xa em.
- Đó, đó chẳng phải… nhẫn sao?
- Đúng rồi, là chiếc nhẫn cầu hôn dành cho em. Khi đó anh mới ra trường không có nhiều tiền nên mua chiếc này. Nhưng giờ có điều kiện hơn thì anh vẫn nghĩ chiếc nhẫn này thật sự có ý nghĩa. Em làm vợ anh nhé.
- Thật sao anh?
- Thật, anh về đây để tìm mẹ con em mà.
Tôi khóc nấc hết cả lên. Tôi đã không chuyển cả chỗ trọ, không chuyển đi đâu chỉ hi vọng có ngày anh tìm về mẹ con tôi. Cuối cùng thì ngày ấy cũng đến. Thật không ngờ sau 3 năm bặt vô âm tín anh lại quay lại tặng tôi món quà ý nghĩa đó trước khi rời đi mà không thể tặng. Tôi tin rồi sự chân thành của anh sẽ khiến mẹ anh chấp nhận tôi. Gia đình tôi cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi. Tôi cũng có cơ hội được làm cô dâu rồi.
Theo blogtamsu
Đau đến tận cùng vì món quà bất ngờ của người giấu mặt
Tôi vừa trải qua đêm Noel đau đớn nhất cuộc đời. Món quà của người phụ nữ lạ đã khiến trái tim tôi trống rỗng.
Thực ra, tôi gọi chỉ để xác minh câu chuyện từ chính miệng chồng chứ tôi đã có quyết định của mình ngay đêm hôm ấy. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là kỹ sư xây dựng. Chúng tôi kết hôn được 5 năm và có với nhau một cô con gái vừa tròn 3 tuổi. Tôi đã quen với việc chồng vắng nhà, theo công trình nay đây mai đó. Có khi chồng tôi đi 2,3 tháng mới về. Anh thường động viên tôi rằng: "Vì tương lai của gia đình, em chịu khó để anh đi làm kinh tế. Bao giờ có của ăn của để, anh sẽ xin việc gì ổn định để ở nhà sớm tối với em".
Nghe chồng nói vậy, tôi cũng nguôi ngoai. Tôi một lòng một dạ chăm con để chồng yên tâm làm việc.
Thời gian này, chồng tôi đang đi giám sát thi công một công trình ở tỉnh khác. Giáng sinh anh không về nên 2 mẹ con tôi cũng chẳng đi đâu. Đêm Noel, tôi ôm con ở nhà xem xem tivi. 8 giờ tối, chuông cửa reo, người nhân viên chuyển phát nhanh yêu cầu tôi ký nhận một hộp quà. Chưa bao giờ mẹ con tôi nhận được quà Noel nên con tôi vô cùng vui mừng háo hức. Tôi cũng bất ngờ vì không biết đó là quà của ai. Hộp quà to được bọc giấy màu đỏ, thắt nơ rất đẹp. Nhưng khi mở hộp quà ra tôi không khỏi bàng hoàng. Trong giây lát, tôi tưởng tim mình ngừng đập. Cảm giác đau đớn, ê chề choáng ngợp. Tôi khóc như một đứa trẻ con.
Trong hộp quà của người giấu mặt gửi cho tôi là một bộ quần áo, đồ lót, tất chân của chồng tôi kèm theo 1 tấm hình chụp anh và một cô gái đang ôm hôn nhau thắm thiết. Mặt cô gái kia đã được che mờ. Mặt sau của tấm hình ghi vài dòng ngắn ngủi: "Gửi tặng chị ít đồ chồng chị để quên ở nhà tôi trước khi anh ta quất mã truy phong. Chúc chị có Noel vui bên người chồng rác rưởi".
Những đồ dùng được gói trong hộp quà đúng là của chồng tôi vì đó đều là những thứ tự tay tôi mua sắm cho chồng. Tấm hình kia cũng là thật vì tôi có chuyên môn để khẳng định đó không phải là sản phẩm photoshop. Tôi đau đớn khi nhận ra rằng mình đã bị chồng lừa dối, phản bội bấy lâu.
Thấy mẹ khóc, con tôi sợ hãi khóc theo. Phải mất một lúc lâu tôi mới bình tâm lại được. Tôi nhấc máy gọi cho chồng và yêu cầu anh nói rõ trắng đen. Biết không thể che đậy thêm được nữa, chồng tôi đành thú nhận chuyện ngoại tình: "Trong thời gian đi giám sát công trình ở miền Trung, anh có gặp một người phụ nữ ly hôn hiện đang sống một mình. Chính cô ta gài bẫy, mồi chài anh trước. Xa vợ lâu ngày nên anh không giữ được mình. Anh coi đó là chuyện qua đường nhưng cô ta lại muốn ràng buộc dài lâu. Không bao giờ anh bỏ vợ con đâu. Với anh, chỉ em và con là quan trọng nhất. Xin em hãy coi đó là "tai nạn". Xin em hãy tha lỗi cho anh...".
Thực ra, tôi gọi chỉ để xác minh câu chuyện từ chính miệng chồng chứ tôi đã có quyết định của mình ngay đêm hôm ấy. Tôi đã viết đơn xin ly hôn. Tôi không bao giờ chấp nhận một người chồng lừa dối vợ. Tôi không thể tha thứ cho anh.
Điều làm tôi khó nghĩ nhất là cô con gái bé bỏng mới lên 3. Sau khi bố mẹ chia tay, con tôi sẽ thiệt thòi nhiều về tình cảm. Tôi cũng không biết phải giải thích cho con thế nào về món quà "lạ lùng" đêm Noel. Tôi không muốn tâm hồn non nớt của con bị tổn thương vì những chuyện buồn của bố mẹ. Tôi rất mong được mọi người chia sẻ. Tôi nên làm gì để tốt nhất cho con?
Theo Eva
Món quà sinh nhật bất ngờ của vợ khiến gã chồng bội bạc như "chết nửa linh hồn" Trong khi Hoàng còn chưa hiểu chuyện gì thì Linh cười dịu dàng, cầm tay cô nhân tình đặt vào tay anh, rồi vui vẻ nói: "Tặng cho anh đấy, thích không? Ảnh minh họa Nhìn những dòng chữ rành rành trước mắt mà Linh như không thể tin nổi vào mắt mình. Một nick facebook nữ nhắn tin cho Hoàng - chồng...