Game thủ – Anh là ai?
Chỉ cần liếc mắt nhìn lòng bàn tay phải, dưới cườm tay, góc phải, có vết chai sần. Đấy có thể là game thủ lắm chứ!
Có lẽ không ai đếm được số lần cụm từ “game thủ” xuất hiện trên internet cũng như thế giới thực, đã từ lâu danh từ này trở nên quen thuộc đến độ người ta chẳng cần phải định nghĩa chính xác về nó nữa. Dĩ nhiên cũng có nhiều bài viết cố gắng định nghĩa thế nào là game thủ bằng những thuật ngữ khoa học và logic, nhưng có lẽ để chúng đi vào lòng người thì cần phải gần gũi và thực tế hơn.
Mới đây, GameK nhận được email của một độc giả với tâm niệm “định nghĩa chính xác thế nào là game thủ”. Với cách phân tích nhẹ nhàng, dân dã và rất đỗi thực tế, bài viết chắc chắn sẽ khiến nhiều người cảm thấy như đang chỉ chính mình.
“ Game thủ là gì?
Cái tôi phóng túng, ngông nghênh và khát khao khẳng định bản thân trong thế giới ảo, là chân dung của một game thủ.
Video đang HOT
Chỉ cần liếc mắt nhìn lòng bàn tay phải, dưới cườm tay, góc phải, có vết chai sần. Đấy có thể là game thủ lắm chứ!
Game thủ, nhàn tẻ chẳng biết làm gì, lủi thủi một mình chơi game casual, ve vuốt thời gian cho qua giờ, hết ngày. Chỉ vì quá cô đơn giữa biển người muôn trùng sóng ở đất Sài Gòn. Chỉ muốn tìm cảm giác được quan tâm, được sẻ chia một cách nhanh nhất, nhưng không phải “mỳ ăn liền”. Và chỉ muốn làm mình bận rộn trong cái thảnh thơi.
Game thủ, mắt chữ A mồm chữ O khi thực hiện màng combo trên cả tuyệt vời trong một trận đấu Dota. Và thèm thuồng chiếc nhẫn “Cần khôn giới chỉ”, khao khát chú ngựa “Xích Long” chỉ vì muốn rạng danh cùng “tứ hải giai huynh đệ” trong giới Võ Lâm. Hàng chục khẩu hình, hàng trăm ngôn ngữ cơ thể biến thiên mỗi khi diễn tả cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố cùng game.
Game thủ, chẳng còn tiền để chơi game, vẫn lảng qua tiệm net, ngấm nghía người đánh Liên Minh Huyền Thoại, kẻ đá FIFA Online 3, đứa cày Võ Lâm Truyền Kỳ… Chỉ đơn giản game thủ chẳng muốn ngồi một chỗ hay ở nhà một mình, ngoại trừ lúc chơi game
Game thủ, từng có những giai đoạn chơ vơ nhâm nhi giữa lát cắt cuộc đời. Buồn khi tụt cơ hội, vui khi đạt mục tiêu, nửa vời khi mập mờ cảm hứng. Chỉ muốn vục mặt vào ngực ai đó để bày tỏ cảm xúc, hay ngồi co ro trong căn phòng tù túng bốn bức tường cùng màn hình vi tính, rồi ép dẹp mớ nghĩ suy vu vơ trong cơn ngủ gật.
Game thủ, thích đi “ộp” cùng bè bạn trong game. Thích nháo nhào mỗi lần có offline cộng đồng, chỉ để lên nghe loáng thoáng, ngắm nhìn vu vơ, rồi kịp chụp một tấm ảnh để đăng facebook khoe chúng bạn, chỉ để chứng minh, “Thê giới ảo, nhưng tình cảm thật!”.
Game thủ, mặt quạu quọ, đi cắm mặt xuống đất chẳng bao giờ nhìn lên, nhưng khi nhìn, thì cứ xếch mắt nhìn ngông lên trời. Ôi! Chỉ có game thủ là có phong cách nửa nạt nửa mỡ như thế! Người thì tự ti đến tệ, kẻ thì tự tin quá mức.
Game thủ, hay nói tục mỗi lần chơi game. Chắc có lẽ làm vậy họ sẽ cảm thấy tự tin, may mắn và đẳng cấp hơn khi chơi game. Họ cũng biết rằng khi dùng những từ đao to búa lớn để mạt sát người khác, thì đều ít nhiều bị thiểu năng về trí tuệ. Nhưng… quán tính rồi!
Game thủ, dừng đèn đỏ, đợi 60 giây, 60 giây nóng ruột đợi chờ để mong kịp về nhà tắm rửa. Cái mùi khiến cho người khác ngửi cũng phải ngà ngà say. Say là đúng, thứ mùi đó như “nước hoa” mang thương hiệu game thủ. Thành phần chính là vị mồ hôi, khí điện tử từ cục nguồn PC, và mùi “tạp hóa” của người ra vào tiệm net ám vào.
Game thủ, bất kể ai, không luận giới tính, không phân độ tuổi và công việc, miễn chơi game cũng được xem là game thủ. Vì khi có căng thẳng, nhàn rỗi thì giải trí sẽ áp sát ngay. Người người nhà nhà đều chọn game để giải trí, vì game tạo ra để chơi, chơi để gạt phăng stress trong thế giới phẳng.
Những buổi trưa Sài Gòn chói chang, mùi khói bụi từ những chiếc xe gắn máy thải ra, ùa vào không khí những trưa Sài Gòn nêm chật người qua kẻ lại, vào giờ nghỉ trưa. Giờ đó, game thủ bắt đầu lân la kiếm tìm những tiệm net bình dân, với giá bốn ngàn một giờ, ăn ngoem ngoém cơm hộp, uống ừng ực ca trà đá đến tận chiều.
Những buổi tối hít hà không khí về đêm của Sài Gòn. Sau những giờ phút giải trí, họ lênh đênh từ đoạn đường này nối tiếp đoạn đường khác, dung hòa giữa dòng người tứ xứ của đất Sài Gòn, rồi quay lại nhịp sống của một con người thật, trong thế giới thực.
Yêu game thế đấy, nhưng đừng nghĩ game thủ chỉ biết cắm đầu vào màn hình máy tính. Bên cạnh họ vẫn còn rất nhiều bạn bè trong game, những người bạn tưởng chừng như ảo nhưng tình cảm lại vô cùng chân thực. Cùng bên nhau làm nhiệm vụ, săn boss để rồi tay bắt mặt mừng mỗi lần hội ngộ, cùng nhau cười xòa bên bữa ăn đạm bạc nơi vỉa hè.
Và cứ thế, game thủ vẫn chơi game và gắn bó với món ăn tinh thần đó cho tới khi họ thực sự trưởng thành hoặc vì cuộc sống bộn bề mà không còn thì giờ cho nó nữa. Nhưng chắc chắn nhiều năm sau này, khi ngồi rảnh rỗi họ có thể nở nụ cười khi nhớ về những người bạn cùng đam mê với mình xưa kia…”
Theo VNE