Game online – Không biết, xin đừng tỏ ra nguy hiểm!
Đừng cố tình làm ô uế game online khi gán nó với những kẻ phạm pháp.
Kể từ khi game online du nhập vào nước ta, dư luận xã hội vẫn chưa bao giờ chấp nhận nó. Cái ấn tượng đầu tiên luôn là game online gây nghiệ.n, làm hư giới trẻ, và chỉ có thế, luôn là thế
Một sự thật không thể chối cãi là game online càng ngày càng phát triển, dù cho nó bị kì thị. Lợi nhuận thu được từ kinh doanh game, và cả ngân sách nhà nước thu từ các dịch vụ của game online cứ thế mà nhiều lên, đi kèm theo đó là rất nhiều điều tốt mà chỉ những ai đã lăn lộn, đam mê, theo sát mới hiểu được rõ.
Game online không giống như m.a tú.y, rượu chè, tìn.h dụ.c. Nó có những mặt xấu, nhưng nếu biết điều tiết, biết hạn chế, biết sử dụng đúng chỗ, thì game mang lại rất nhiều điều tốt đẹp. Tuy nhiên, không dễ để người ta hiểu được những điều đó, nếu như không trực tiếp trải nghiệm. Mà xã hội lại không thiếu những người có thói quen cưỡi ngựa xem hoa.
Không nhiều người hiểu được rằng khi đã chơi game, người chơi sẽ hòa nhập tốt hơn với công nghệ, đam mê hiểu biết nhiều hơn, mở lòng ra với cộng đồng hơn, và nó giúp người ta quên đi những phiền muộn hàng ngày. Không phải ngẫu nhiên mà game online vẫn cứ tồn tại, phát triển, ghi dấu trong cộng đồng, càng ngày càng có nhiều người muốn gắn bó. Rất nhiều người hiểu, sử dụng tốt những khía cạnh tích cực mà game online mang lại. Với họ, nó cũng như một mái nhà thứ 2.
Video đang HOT
Nhưng chỉ cần bước qua cái vạch mỏng manh giữa đam mê và buông thả, người ta sẽ trở nên nghiệ.n. Nghiệ.n game không vật vã như nghiệ.n ma túy, không đòi hỏi bằng được như m.a tú.y. Chỉ cần tiết chế, chấn chỉnh lại, mọi thứ sẽ đi vào guồng của nó. Những cô cậu tuổ.i 13, 14 chưa thể nghĩ cho chín chắn thì cần gia đình, cơ quan quản lý và chính NPH đưa vào khuôn phép.
Nhưng hầu hết những con sâu gây ra nhiều vụ xôn xao lại là những người đã qua tuổ.i 18, đủ tuổ.i ý thức và chịu trách nhiệm được việc làm của mình. Họ không giáo dục được bản thân mình, nhưng dư luận lại nhìn vào đó và đổ tội cho game online!
Vậy nên, họ xắn tay áo vào cuộc chiến bảo vệ giới trẻ khỏi “m.a tú.y số”!
Mà đã nói, là phải nói thật hăng, nói theo từng phong trào rầm rộ. Nói như thể mình đang trải nghiệm, đang bị game online đ.e dọ.a đến tính mạng. Những tin nhỏ nhất, từ việc học trò A ăn cắp vặt, sinh viên B chơi game mấy ngày liền… miễn sao nó có liên quan đến cái chủ đề “ nóng sốt” nhất lúc bấy giờ.
Hay như vụ án làm xôn xao dư luận mới đây. Tìm kiếm, moi móc, cuối cùng người ta cũng tìm thấy một cái gì đó liên quan đến game online. Thế là các bậc phụ huynh xì xào: “Nó gây án là do game online đấy bà con ạ!”. Mọi người cũng ồ lên à ra thế, và vô hình chung các vụ án d.ã ma.n “cứ đổ hết cho game online là xong! Game online mới có tội!”.
Và có lẽ cũng không cần ngạc nhiên quá nếu sau vài năm nữa, không còn bài viết nào nói về tệ nạn game online. Đơn giản, là nó đã hết “hot”.
Sức mạnh của truyền thông rất to lớn. Nó có thể khơi dậy một phong trào mạnh mẽ, hay vù.i dậ.p cái gì đó xuống tận bùn đen. Điều đáng nói là khi chạm vào những thứ nhạy cảm, người ta nên có cái đầu thông suốt để nhìn nhận vấn đề một cách khách quan, thay vì phiến diện.
Khi trong đầu người ta đã có ý định tiêu cực, lối sống không có kỉ luật, không được dạy dỗ, người ta sẽ phạm pháp bằng bất cứ lí do gì, chứ không chỉ riêng game online. Một kẻ phạm pháp có thể nói:”Cứ như game sai khiến tôi vậy. Tôi làm cái gì chính tôi cũng không biết nữa”. Kẻ đó cũng có thể nói như vậy với bi-a, bar, rượu bia, cờ bạc… Nói thẳng ra, nguyên nhân chỉ là ngụy biện cho sự buông thả của bản thân họ mà thôi.
Tôi đã gặp nhiều người chơi game lão thành. Họ có thể là chủ doanh nghiệp, là trưởng phòng, sinh viên mới ra trường hay thậm chí là một người làm quản lý văn hóa. Ở họ, tôi nhận thấy niềm đam mê mãnh liệt giành cho game online. Tôi hiểu đó chính là đam mê chân chính, lòng nhiệt huyết đích thực, chứ không phải là những kẻ chỉ biết chúi đầu vào chơi bất kể hậu quả.
Nếu có ai đó muốn bình luận về game online, mong rằng người đó sẽ nói bằng sự công minh của mình, chứ đừng đem game online ra làm mồi câu để kích thích người nghe. Cũng đừng làm ô uế game online khi gán nó với những kẻ phạm pháp.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin đừng hắt hủi anh!
Làm chồng em đã gần 7 năm, làm bố của nhóc Bim 5 tuổ.i rưỡi rồi, anh đã thấm thía cái câu "hôn nhân là mồ chôn ái tình".
Đàn ông, ai cũng sợ bị đem so sánh. Nay em nói: "Anh Hưng chiều cái Lan kinh khủng. Nhìn hai vợ chồng nó đã xấp xỉ 40 mà còn như đôi chim non". Đến mai em lại phân trần: "Cái Thảo xưa chẳng bằng ai, người vừa xấu, học hành bung bét, may mà vớ được chồng giàu nên một đời lên tiên. Cái con đúng là tốt số. Chả bù cho mình".
Tiếng chép miệng lẫn thở dài của em cứ oang oang trong đầu, nhìn lại mình, anh cũng lăn lộn sớm hôm kiế.m tiề.n. Ngoài làm trong cơ quan, anh "đá" cả bên ngoài. Tiề.n chi tiêu trong nhà, tiề.n đóng học cho con, tiề.n ngoại giao họ hàng đôi bên, anh lo tất. Nhưng em vẫn bảo: "Bao giờ mình mới có nhà?". Anh cười buồn.
Đàn ông, ai cũng sợ nghe vợ nói nhiều. Anh cũng sợ vợ than vãn, kể công, kể tội. Anh cũng chán ngán những câu quen thuộc của em: "Lương anh thấp tè", "bão giá thế này thì con lấy đâu ra tiề.n uống sữa?", "đời còn gì nhục hơn đứa thiếu tiề.n?", "biết có ngày khổ thế này thì chẳng thà đừng chui đầu vào hôn nhân"...
Những nỗi lo "cơm áo gạo tiền" đã khiến cho cuộc hôn nhân của mình có thêm những "hạt sạn" (ảnh minh họa)
Đi làm về với bộn về căng thẳng, mệt mỏi, được em "tiếp thêm" cho năng lượng như thế, anh thấy mình cũng phát khùng theo. Trong lúc bực tức, anh tặc lưỡi: "Thế thì cứ chạy theo thằng nào lắm tiề.n, đây không giữ". Vợ chồng mình lại giận nhau. Anh thấy mình có lỗi vì vạ miệng.
Em bảo anh vô tâm, chẳng để ý đến những sở thích của vợ. Em bảo lấy chồng như em cũng bằng thừa, cả năm chẳng nhận được món quà nào của chồng cho ra hồn. Lời trách móc của em cũng khiến anh lao đao, tự ái. Nhưng vợ ơi, anh cũng muốn em hiểu rằng những giây phút anh về nhà đừng "lên giây cót" như thế. Thay vì mắng con "ăn tàn phá hại" để ám chỉ chồng, sao em không nói thẳng với anh? Việc gì phải bắt tội thằng bé như thế?
Đàn ông, ai cũng sợ bị vợ chê vô dụng. Cu Bim đã cứng cáp, anh ngỏ ý muốn sinh đứa thứ hai, em giãy nảy: "Tiền đâu mà sinh với đẻ? Để chúng nó chế.t đói à? Chỉ khổ thân tôi". Rồi em lại kể lể con nhà này được học trường điểm, con nhà kia có chế độ ăn cao cấp ra sao? Đồng nghiệp, bạn thân, có bao nhiêu cái tốt đẹp, em đem ra kể hết để làm hình mẫu, trái ngược với nhà mình. Tự thấy giận mình quá, lẽ nào đến giờ, anh chẳng nuôi nổi vợ con bên em không dám đẻ tiếp đứa thứ hai? Xin em đừng hắt hủi anh như thế, nghe đau lắm.
Đàn ông, ai cũng phóng khoáng, thèm những giây phút tự do "chén chú chén anh" bên bạn bè. Anh không phải là người sống hời hợt, bỏ bê nhà cửa cho vợ. Mỗi chiều đi làm về, có hôm anh đón con, có hôm cũng qua chợ mua thức ăn (khi em nhờ). Anh cũng chủ động vào bếp vào cuối tuần hay lúc em bận, em mệt. Những chuyện nhỏ nhặt của đàn bà như giặt giũ, lau nhà, đổ rác, anh cũng sẵn sàng, chẳng kêu ca nửa lời. Vậy mà em lại bảo: "Chẳng nhờ vả được gì".
Làm chồng thật khó! (ảnh minh họa)
Nếu có hôm nào anh báo về muộn, em cằn nhằn: "Uống vừa vừa thôi. Nâng cốc bia lên thì nhớ đến con đang khát sữa ở nhà ấy. Chỉ có thế thì mới tiết kiệm được thôi. Còn bằng không thì đốt hết tiề.n và.o quán xá hết". Những lúc anh bị say, em có thể không đắp khăn ướt lên trán anh, không pha nước chanh cho anh uống. Nhưng xin em, đừng bao giờ x.ỉ v.ả vào mặt anh rằng: "Nốc cho lắm vào, đúng là đồ ăn hại".
Em chẳng muốn anh giao du rộng vì vừa tốn thời gian, có khi lại theo bạn đâ.m ra hư hỏng, đổ đốn thì khốn. Nhiều lúc anh xấu hổ vì em đuổi khéo bạn chồng về. Anh chưa ho he phản ứng, em đã quắc mắt lên: "Mấy ông ấy tôi còn lạ gì nữa. Cứ khều anh ra quán để trả tiề.n thay đấy mà. Không dại".
Dường như những nỗi lo "cơm áo gạo tiền" đã khiến tình cảm vợ chồng mình thêm những hạt sạn. Vợ ơi! Anh phải làm như thế nào thì mới vừa lòng em? Sao làm chồng khó quá. Chẳng nhẽ cứ sáng đi làm, chiều cắp cặp về đúng giờ mới là người đàn ông tốt sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin đừng lừa dối em thêm một lần nữa Anh có biết không, trong em còn rất nhiều điều muốn tâm sự cùng anh, nhưng giờ đây em thấy không còn cần thiết nữa, vì em nhận ra rằng anh chẳng yêu thương gì em như những gì anh đã nói. Anh đến với em lúc này chỉ vì anh không có được hạnh phúc bên chị ấy, cũng có thể là...