Gái xấu, 31 tuổi vẫn còn bị người yêu lừa dối
Tôi xấu nếu không muốn nói là rất xấu. Tôi không mường tượng ra Thị Nở như thế nào qua lời nhà văn miêu tả, nhưng tôi nghĩ, mình phải xấu ngang cơ với Thị Nở.
ảnh minh họa
Nên khi đi ra ngoài, dù đã cố gắng để không nghe những tiếng xì xào đằng sau nhưng những lời cay nghiệt ấy cứ lọt vào tai tôi: &’Con bé ấy xấu như Thị Nở thế thì ai thèm rước’.
Tủi phận mình xấu, tôi sống khép mình, ít giao du với bạn bè. Bởi đi đâu tôi cũng chỉ làm nền cho những cô bạn xinh đẹp của tôi. Những người có nhan sắc bình thường so với người khác mà đi bên cạnh tôi cũng thành nổi bật, vì tôi quá xấu. Tôi buồn lắm, lúc nào cũng suy nghĩ tiêu cực, vì tôi luôn mặc cảm mình vì ngoại hình mà không thể lấy chồng, cũng không thể xin việc làm. Vì dù sao bây giờ, muốn kiếm một công việc tốt thì ngoại năng lực, cần có ngoại hình ổn. Một người quá xấu người ta cũng không muốn tuyển vào công ty. Tôi, năng lực cũng chẳng phải xuất chúng gì nên cũng chỉ kiếm được công việc tạm tạm, đó là điều quá may mắn rồi…
Bao nhiêu năm, bạn có người yêu, đôi này đôi kia mà tôi không có một mối tình vắt vai. Nhiều khi ước ao có một ai đó để yêu cho đỡ buồn, cũng bớt cảm thấy cô đơn nhưng người mình thích thì chẳng thích mình. Còn người thích mình thì gần như không có, có thì cũng chỉ hời hợt vài ngày rồi lại thôi. Đúng là cứ bảo đàn ông yêu tâm hồn của phụ nữ không quan tâm tới ngoại hình, nhưng tôi không tin. Đàn ông dù thế nào thì họ cũng vẫn xin vào nhan sắc mà chọn người yêu, dù sao đó có vấn đề gì thì điều đầu tiên vẫn là ngoại hình của người con gái đó. Còn với một người xấu như tôi, nhìn còn không muốn nhìn chứ nói gì yêu.
Tôi tự ti vào bản thân mình lắm. Tôi cố gắng thay đổi phong cách ăn mặc, tóc tai và lâu dần cũng thấy mình bớt bớt đi chút ít. Nhìn phong cách hiện đại hơn, may ra tôi cũng kiếm được một lời khen ngợi. Dù sao đó cũng là lời động viên với một cô gái mà gần như không nhận được lời khen như tôi.
Video đang HOT
Tủi thân cho phận mình nhưng biết làm sao được, mình sinh ra không được như người ta thì chỉ biết cố gắng, đi làm kiếm tiền và lo gom góp giúp đỡ bố mẹ. Bố mẹ cũng hiểu hoàn cảnh của tôi nên chẳng ai giục giã chuyện yêu đương. Cho tới khi tôi 31 tuổi, trong nhà như có bom nổ chậm, bố mẹ sốt sắng lắm rồi, mai mối hết người này đến người khác cho tôi đều không thành. May thay, trong số đó, có một người đàn ông cũng chững chạc, quá lứa nhỡ thì hơn cả tôi. Anh ta đã gần 40 tuổi và cũng có ý định lấy vợ. Thấy tôi ngoại hình không ưng mắt nhưng tính tình cũng được lại hiền lành, hơn hết lại là người chưa có gia đình nên anh ta có vẻ ưng ý, đặt vấn đề với bố mẹ tôi.
Hai bên tìm hiểu nhau, tôi cũng đã vui vì cuối cùng mình cũng có được giây phút hẹn hò thực sự giống như hai người yêu nhau vậy. Tôi được anh đưa đi ăn, đi uống nước và hẹn hò giống như một cặp tình nhân thực sự. Tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc vô cùng. Cái cảm giác ấy đã 31 năm nay tôi không có được rồi. Tôi thấy mình thật sự quá may mắn vì cuối cùng cũng tìm được một người mà tôi dành tình cảm.
Anh nhìn chững chạc, tuy nhiều tuổi nhưng lại không có mấy già, nhìn phong độ và khá là chỉn chu. Tôi quý mến anh ngay từ khi gặp anh. Tôi hi vọng vào một tương lai với anh và mường tượng ra cảnh mình sẽ có con cái. Tôi cảm thấy yêu thương anh vô cùng, muốn dốc hết sức để chăm sóc anh. Cuối cùng thì tôi cũng tìm được một chỗ dựa.
Nhìn người đàn ông ấy, thật sự tôi không thể hận anh. Tôi muốn cho anh một bài học nhưng làm thế nào đây, tôi đã quá yêu anh mất rồi (ảnh minh họa)
Rồi một ngày, khi tôi đã tính toán chuyện cưới xin, đùng một cái anh nói chia tay. Tôi không biết lý do làm sao, tôi còn nghĩ là anh đang đùa cợt nên lòng nặng trĩu, hỏi anh cho rõ ràng mọi chuyện. Anh không nói gì cứ lặng im. Tôi cứ cố gặng hỏi thì anh mới thừa nhận rằng, vợ cũ của anh quay về. Vợ anh định cư nước ngoài nhưng đợt này quyết tâm về Việt Nam sinh sống. Hai người đã có con với nhau nên anh muốn quay về. Trước đây, anh và vợ cũ đã ly dị chỉ vì hai người ở hai thế giới khác, ở hai đất nước xa xôi. Nhưng bây giờ, cô ấy đã đồng ý quay về sống cùng anh. Anh không muốn con cái khổ và cũng đã già rồi nên anh quyết định từ bỏ tình yêu với tôi. Anh cầu xin tôi tha thứ, nghe thống thiết vô cùng.
Nhìn người đàn ông ấy, thật sự tôi không thể hận anh. Tôi muốn cho anh một bài học nhưng làm thế nào đây, tôi đã quá yêu anh mất rồi. Một cô gái xấu xí như tôi làm sao dám tranh giành với ai nhất là người vợ của anh cực kì đẹp. Tôi cảm thấy tuyệt vọng trong giây phút tôi tưởng chừng mình sắp có được hạnh phúc vẹn toàn.
Đau khổ quá, tôi giam mình trong phòng, nghỉ làm một tuần không ăn uống mấy ngày trời. Kiệt sức, tôi tưởng mình sắp ngất nhưng rồi lại gượng dậy. Tôi không tin vào số phận nhưng giờ thì đúng là có số thật rồi. Cô gái xấu như tôi thì hi vọng gì lấy được chồng nhất là khi đã 31. Còn lấy chồng làm gì nữa lúc này, còn đâu mà hi vọng vào một tình yêu nữa.
Có lẽ, nếu muốn có một cuộc sống như bao người, tôi chỉ còn cách xin con rồi làm mẹ đơn thân mà thôi…
Theo VNE
Đúng là cái số vợ chồng ngâu
Những lúc họp mặt bạn bè hay dự tiệc, ít khi cả gia đình mình đi cùng nhau nên mọi người vẫn gọi đùa mình là "vợ chồng ngâu" kiểu mới. Sáng nào cùng mẹ đóng cửa tạm biệt cha, con trai cũng mếu máo chúc cha đi làm vui vẻ...
Lúc mới cưới, chồng làm việc từ thứ Hai đến thứ Sáu, còn vợ dạy ở trung tâm ngoai ngữ vào hai ngày cuối tuần. Vợ ở nhà một mình, từ sáng sớm tiễn chồng đi làm, đến giờ chồng sắp trở về thì vợ xách cặp đến lớp học văn bằng hai. Giờ giấc của hai vợ chồng tréo ngoe như thế nên thời gian bên nhau ít ỏi, đôi khi đến lúc gặp mặt là đã phải... chúc ngủ ngon. Có lẽ vi vậy mà hai vợ chồng phai tranh thủ từng chút để dành cho nhau niềm vui và tiếng cười nhiều hơn những buồn phiền và tranh cãi. Trong ngày, muốn trao đổi gì thêm thì í ới gọi điện, tí tách nhắn tin như đôi tình nhân.
Vợ học xong văn bằng hai cũng là lúc mình có con trai đầu lòng. Đặc thù công việc như thế nên vợ chồng có thể luân phiên chăm con, thỉnh thoảng hai bên nội ngoại mới phụ giúp một tay. Giai đoạn chăm con mọn trôi qua, đến lúc chồng phải học nâng cao nghiệp vụ. Những buổi tối hai mẹ con lủi thủi với nhau, hết chơi xếp hình đến đọc truyện cổ tích, rồi mở ti vi thật lớn, cố làm cho ồn ào lên, vẫn thấy nhà cửa quạnh hiu dù chỉ vắng một người. Như vậy còn đỡ hơn những hôm vợ chở con đi ăn ngoài, ngang qua nhà hàng xóm thấy ông bà cha mẹ con cái họ quây quần bên nhau mà ao ước.
Những lúc họp mặt bạn bè hay dự tiệc, ít khi cả gia đình mình đi cùng nhau nên mọi người vẫn gọi đùa mình là "vợ chồng ngâu" kiểu mới. Sáng nào cùng mẹ đóng cửa tạm biệt cha, con trai cũng mếu máo chúc cha đi làm vui vẻ. Còn những hôm cuối tuần rón rén chuẩn bị đi dạy, vợ không rời mắt được hai người thân của mình đang ngủ nướng, nhất là khi phát hiện hai cha con nằm đúng một tư thế giống nhau trông thật đáng yêu và ngộ nghĩnh. Có lần giữa buổi dạy, cô bạn nào đó nhắn tin: "Vừa gặp chồng cậu dắt con đi công viên, hai cha con tung tăng như đôi bạn..." chợt nghe mắt mũi cay cay.
Rồi những chuyến thăm quê, ngoài dịp tết, vợ chồng cũng phải chia ca dắt con về. Chị Hai thường nhẹ nhàng nhắn nhủ qua câu chuyện của vợ chồng chị ấy, họ đi đâu cũng có nhau. Còn mẹ chồng thì thương dâu, không nỡ trách cứ, nhưng giỗ chạp nào cũng gọi lên hỏi từ trước cả tháng: "Con có về được không, nếu không thì mẹ gửi đồ ăn lên cho" khiến vợ ngại vô cùng.
Con lên sáu, vợ quyết tâm thu xếp lại cuộc sống gia đình, xin vào trường dạy theo giờ hành chính. Thời gian đầu gặp chút khó khăn về thu nhập và môi trường mới, nhưng đã có chồng động viên tận tình. Mỗi sáng cả nhà cùng nhau ăn điểm tâm, rồi người đi làm, người đi dạy, người đến trường, có khi hối hả, nhặng xị cả lên nhưng đầm ấm bên nhau. Nhớ nhất là ngày cuối tuần đầu tiên vợ được đi công viên với hai cha con. Vợ ngồi ở ghế đá lặng nhìn hai cha con chạy đua và leo trèo ở khu vận động, sau đó chồng nhiệt tình làm phó nháy để chụp cho hai mẹ con những tấm ảnh đẹp.
Chưa được bao lâu thì vì lý do công việc, chồng phải chuyển sang công ty khác, tăng ca luân phiên theo tuần, ca ngày rồi đến ca đêm. Tuần nào chồng làm ca đêm thì tuần đó thật dài đối với hai mẹ con. Có đêm đang ngủ, con giật mình khóc nức nở, còn vợ cứ trằn trọc mãi.
"Chủ nhật này được nghỉ, cha sẽ dẫn cả nhà đi ăn gà rán" hay "Đúng là cái số vợ chồng ngâu"... Có lẽ biết vợ dễ tủi thân nên nghỉ giữa ca, chồng thường nhắn tin, gọi điện để động viên vợ như thế.
Theo VNE
Sốc vì chồng cưới em kết nghĩa Đám cưới đang tưng bừng chúc tụng, cô dâu chú rể tươi rói, mãn nguyện, bỗng đâu một con bé ào vô, níu tay chú rể: "Ba ơi, ba không thương mẹ, thương con nữa hả ba? Sao ba lại bỏ mẹ con con?...". Mọi người bất ngờ, nhìn sững con bé. Nó khoảng 12, 13 tuổi, khuôn mặt xinh xắn, đỏ lựng,...