Gái tuổi ‘băm’ gian nan tìm hạnh phúc
Dù thèm lắm gia đình nhỏ với tiếng khóc cười trẻ thơ nhưng vì duyên chưa tới nên nhiều người vẫn phải ngậm ngùi.
Hành trình gian nan tìm kiếm hạnh phúc
Khi ngỏ ý muốn được tiếp xúc với một gái tuổi băm hay trên băm, tôi được người bạn thân tên Liên kể rất nhiều về trường hợp Nguyễn Thanh Huế – nhân viên lễ tân một công ty truyền thông có tiếng tại Hà Nội. Huế sinh năm 1981 và năm nào cũng được là nhân viên xuất sắc của công ty. Cô có thể giao tiếp được 3 thứ tiếng thời thượng là Anh, Pháp, Hàn. Cộng thêm vẻ ngoài khá ổn, nhan sắc mặn mà và gia đình có điều kiện, với Huế, mọi thứ vẫn ổn hết, trừ tình duyên lận đận.
Trong khi các em cuối 8X, đầu 9X ở công ty Huế đã con bế con bồng thì riêng cô lễ tân quá lứa xinh đẹp này vẫn một mình đi về lẻ bóng. Hàng ngày, cô lủi thủi cơm nước một mình. “Nhiều lúc chị Huế tâm sự thèm lắm một gia đình nhỏ với tiếng cười, tiếng khóc trẻ thơ như bao đồng nghiệp khác. Những lúc ấy thấy chị Huế tội lắm!” – Liên kể.
Theo như Liên kể lại thì trước đây Huế vì một lần đổ vỡ trong tình đầu nên đã không gượng dậy được. Từ đó, Huế cứ sống trong vỏ ốc và nỗi lãnh cảm với đàn ông. Trong khi đó, ngày tháng cứ dần trôi qua, Huế vẫn mặc kệ sự sốt ruột của người thân. Một ngày, khi thấy người yêu cũ, những bạn bè thân quanh mình đã “bỏ cuộc chơi” và yên bề gia thất với vợ đẹp, con khôn, Huế mới giật mình nhận ra đã bỏ qua những cơ hội để có hạnh phúc. Nhưng lúc này, mối quan hệ ngoài đời của Huế đã bị hạn chế. Vì thế, dù xinh đẹp nhưng Huế cũng chưa có thêm ý trung nhân nào.
Bị liệt vào danh sách “ gái băm” ở công ty, Thanh Nguyệt năm nay tuổi đã chạm ngõ đầu 3 cũng trong tình cảnh tương tự. Nhan sắc dù không hoàn hảo nhưng Nguyệt cũng không đến nỗi. Tính tình của Nguyệt cũng hòa đồng, vui vẻ, “vậy mà suốt thời tuổi trẻ nông nổi, tại mình kén quá nên thành ra nông nỗi 30 tuổi vẫn một mình” – Nguyệt than thở.
Vì mối quan hệ ngoài đời thực bị hạn chế nên gái băm Nguyệt cũng đã tích cực lên các diễn đàn kết bạn trên mạng để làm quen. Từ khi kết bạn trên mạng, Nguyệt nhận ra một thực tế đau lòng khác: “Trên mạng có nhiều kẻ muốn lợi dụng mình hơn là nghiêm túc làm quen và tìm hiểu thực sự. Mình thấy các anh nghiêm túc thực sự với mình thì toàn là trai già, toàn cỡ đầu 4 đến đầu 5 ấy. Hoặc nếu không thì họ cũng từng ly hôn và có 1-2 con riêng. Vì sợ sự phức tạp với những mối quan hệ ấy nên mình vẫn để ngày tháng dần trôi trong… sốt ruột”.
Những ngày lễ Tết, thấy cô con gái đã 30 vẫn một mình lẻ bóng, cả nhà Nguyệt cứ thúc giục và mong Nguyệt lấy chồng. “Trước mọi người giục giã nhiều, mình sốt ruột lắm. Nhưng giờ mình thấy bình thản hơn. Có lẽ mình kém may mắn, hoặc phải cái số lận đận nên thế. Chắc là chưa gặp duyên nên mới thế chăng?” – Nguyệt buồn bã nói.
Góp thêm câu chuyện về gái tuổi băm tìm kiếm hạnh phúc, Hồng Nhung (nhân viên Công ty Điện toán Hà Nội) lại kể về trường hợp một đồng nghiệp tên Linh cùng cơ quan. Năm nay Linh 33 tuổi cũng chưa có bạn trai dù không có vấn đề gì về bản thân. Hồng Nhung kể: “Cơ quan mình có một đồng nghiệp năm nay 33 tuổi cũng chưa có bạn trai. Làm cùng chị ấy 7 năm nay nên mọi người và mình cũng đủ hiểu các chị ấy là người thế nào. Thậm chí nhiều chị em ở chỗ mình không ngại nói nếu họ là đàn ông, họ sẽ yêu chị ấy ngay. Nói chung tất cả những người xung quanh đều yêu mến chị. Chị có nhiều chị em, bạn bè tốt lắm nhưng chẳng hiểu sao mãi vẫn không thấy chị kết hôn”.
Video đang HOT
Nhung còn nói, nhiều lần mọi người ở cơ quan còn lôi trường hợp của chị ấy ra bàn tán công khai, lý giải các kiểu để giúp chị sớm “đẩy nhanh tiến độ” chồng con. Nhưng mọi kế hoạch đều bất thành. Có lẽ, chị có nghề nghiệp tốt, lại khá kỹ tính nên không dễ chấp nhận một người đàn ông “thấp hơn chị một cái đầu”. Trong khi đó, đàn ông có sự nghiệp mà chưa có gia đình thì hình như không nhiều.
Gái tuổi băm nên làm gì?
Cứ mải miết rong chơi, làm lụng để rồi đến lúc những cô nàng tuổi băm giật mình ngoảnh lại. Lúc ấy, những người xung quanh đã bỏ họ lại quá xa… Tuy nhiên, gái tuổi băm đừng quá nôn nóng hay sốt ruột mà quyết định vội vàng. Bởi vì đàn ông hơn 30 độc thân vẫn còn nhiều. Có lẽ chỉ là hạnh phúc tới chậm thôi.
Bên cạnh đó, theo các chuyên gia tâm lý thì: Gái băm không nhất thiết cứ phải có người yêu, có chồng mới có thể sống vui vẻ. Vì thế, gái tuổi băm hãy thử thay đổi suy nghĩ, sống vui vẻ, thoải mái thì biết đâu một lúc nào đó hạnh phúc sẽ đến một cách tự nhiên.
Nếu nhận thấy mối quan hệ trong cuộc sống hạn chế, bạn có thể bắt đầu bằng cách mở rộng quan hệ, tham gia lớp học, câu lạc bộ, làm mới lại bản thân. Biết đâu, “người ấy” đang ở đâu đó đợi bạn. Các chuyên gia cũng cho biêt hiên nay có rất nhiều trường hợp như các gái tuổi băm ở trên. Tuy nhiên, họ vẫn sống vui vẻ và chẳng chút sốt ruột vì điều này. Bởi vì họ cho rằng trì hoãn việc lập gia đình muộn hơn so với người khác giúp họ tận hưởng cuộc sống như ý hơn và thực hiện những kế hoạch đã dự định mà không vướng bận chồng con.
Theo Ngoisao
Người đàn ông phụ bạc phải trải thảm rước mẹ con tôi về
Anh thường đặt sữa và áo quần trẻ con trước cửa phòng trọ, có khi đặt cả xe đẩy và nôi điện tử. Tôi nhận tất cả mọi thứ vì con có quyền được hưởng.
Anh bối rối bế nó trên tay. (Ảnh minh họa).
Đàn ông có thể chối bỏ phụ nữ chứ không bao giờ ruồng rẫy con cái. Đó là kết luận của tôi sau một thời gian làm mẹ đơn thân. Người từng phụ bạc tôi cũng chính là người trải thảm rước mẹ con tôi về chung sống.
Tôi là người tỉnh lẻ lại sống ở môi trường nhà trọ phức tạp trong nhiều năm nên không thể chiến thắng được cám dỗ khi yêu đương. Tôi đã lỡ có thai với một người mình chưa thật sự yêu.
Do công việc ở khách sạn bận rộn nên tôi không chú ý đến sự biến mất của kinh nguyệt. Khi chợt nhớ ra thì thai đã bước sang tháng thứ 3, tử cung của tôi lại yếu nên không cách gì phá thai được.
Tôi đã rất hoảng sợ và nghĩ rằng nếu muốn sống chỉ còn cách đeo bám đòi hỏi trách nhiệm ở người yêu. Tất nhiên là anh từ chối. Đàn ông muôn thuở là vậy.
Anh gần 30 tuổi vẫn một mực khăng khăng phải lo tiến thân trong sự nghiệp, chưa tính chuyện gia đình. Trong khi đó anh nào phải cán bộ cốt cán gì. Anh chỉ là một anh nhân viên chuyên về điện lạnh ở công ty tôi làm mà thôi.
Uất ức và phẫn nộ nhưng nhìn xuống bụng bầu ngày một lớn, tôi đành chấp nhận chịu muối mặt về nhà anh ăn vạ. Cả gia đình anh lúc ấy đã xô đẩy và phủ nhận tôi như một con hủi. Lý lẽ của họ là: "Đàn ông có quyền quất ngựa truy phong, còn đàn bà ngu thì ráng chịu".
Tôi hận họ, tôi muốn cào xé họ nhưng ngẫm đến một mái ấm trọn vẹn cho đứa con sắp chào đời, tôi cố sống cố chết để được họ chấp nhận.
Tôi xin nghỉ sinh sớm rồi hàng ngày cần mẫn đi chợ nấu ăn cho bố mẹ anh. Không những thế, tôi còn mua sắm đồ dùng trong nhà. Người nhà anh hất đổ mâm cơm thì tôi lại nhặt lên. Mẹ anh lấy chổi đánh đuổi thì đợi bà ngủ trưa, tôi âm thầm dọn dẹp. Bố anh chửi đến ba đời nhà tôi, tôi vẫn im lặng cúi đầu giặt quần áo. Em gái anh miệt thị tôi, tôi chỉ cười buồn.
Còn anh, anh luôn nổi điên mỗi khi trông thấy tôi ở nhà. Ban đầu chỉ chửi bới nhưng thấy tôi lỳ lợm, anh bắt đầu đập phá đồ đạc và ném về phía tôi. Đến lúc không còn thứ gì có thể vỡ nữa, anh lao vào đánh. Không một ai đứng ra ngăn cản điều này. Anh nỡ đánh người phụ nữ đang mang thai giọt máu của mình.
Phải chịu quá nhiều tủi nhục và đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn vẫn không được thừa nhận, tôi đành lòng buông xuôi. Tôi đã thật sự cùng đường, chỉ có thể làm mẹ đơn thân. Tôi cũng nung nấu ý định sẽ trả thù. Tôi muốn nuôi dạy con thật tốt để anh và bố mẹ anh phải ân hận khi bỏ rơi 2 mẹ con tôi.
Tôi hi vọng con mình lớn lên sẽ thật thành đạt và sống cả phần đời dang dở của tôi. (Ảnh minh họa).
Sau khi sinh con, tôi chuyển đến ở trọ ngay khu nhà anh ở. Tôi muốn họ dù không thừa nhận vẫn phải trông thấy con cháu họ lớn lên từng ngày. Nỗi hận trong lòng tôi lớn đến mức muốn đặt tên con là Thù, là Hận. Song vì nó còn quá nhỏ không đáng để mang những gánh nặng cuộc đời nên tôi đặt là Hoài Bão. Tôi hi vọng con mình lớn lên sẽ thật thành đạt và sống cả phần đời dang dở của tôi.
Gia đình anh rất tức giận khi thấy tôi lảng vảng quanh khu vực nhà anh. Nhưng họ không thể làm gì vì tôi chỉ đang ở nhà mình, không có mối liên hệ gì đến họ nữa.
Hàng xóm thương cảm và hiếu kỳ về hoản cảnh đơn chiếc của mẹ con tôi. Tôi không ngần ngại thừa nhận mọi chuyện và chỉ thẳng ra ai là cha, là ông bà nội của đứa bé. Họ đã rất sốc và giận, nhất là bác tổ trưởng dân phố. Không ai chấp nhận được một khu dân cư văn hóa lại có gia đình sống trái đạo lý đến vậy.
Gia đình anh vì đó mà bị một phen bẽ mặt. Trước sức ép của mọi người, gia đình anh bị đề nghị hợp thức hóa hôn nhân với tôi và nuôi dưỡng con cái. Nhưng tôi một mực từ chối. Mục đích của tôi bây giờ không phải là sống để được thừa nhận nữa mà phải muốn khiến họ phải ân hận vì lỗi lầm của mình.
Cuối tuần không phải đi làm, tôi bế con đi khắp xóm chào hỏi mọi người. Đứa bé ngoan và kháu khỉnh nên ai cũng thương, chào đón chúng tôi. Nhiều lần trông thấy ông bà len lén nhìn đứa bé, tôi mở cờ trong bụng. Tôi biết người Việt mình dù có bạc tình bạc nghĩa đến đâu cũng khó lòng chối bỏ con cháu, nhất là một đứa cháu trai bụ bẫm thế này.
Cả anh cũng cố tình tìm cách gặp gỡ tôi. Anh thường đặt sữa và áo quần trẻ con trước cửa phòng trọ, có khi đặt cả xe đẩy và nôi điện tử. Tôi nhận tất cả những quà tặng này vì con tôi có quyền được hưởng quyền lợi từ bố nó.
Một lần tôi nhờ hàng xóm trông con để đi chợ thì lúc về đã thấy anh bế nó trên tay. Anh ngượng ngập bối rối khi bị tôi bắt gặp nhưng sau đó anh mạnh dạn hỏi han con như thể chúng tôi là vợ chồng. Tôi tuy giữ im lặng nhưng cũng không có thái độ gay gắt nào.
Sau một thời gian có cơ hội gần gũi đứa bé, cả gia đình anh thay đổi thái độ. Họ bớt gai góc, cay nghiệt mà dịu dàng và tỏ vẻ ăn năn. Mới đây, bố mẹ và anh đã sang phòng tôi nói chuyện rất nghiêm túc. Họ xin được tha thứ chuyện cũ và đặt vấn đề hỏi cưới.
Tôi biết người mà họ cần là con trai tôi chứ không phải tôi. Nhưng bản năng muốn được hạnh phúc khiến tôi vô cùng lưỡng lự. Tôi có nên cho họ một cơ hội không các chị em?
Theo TTVN
Buộc phải làm mẹ đơn thân, còn bị đày đọa tâm lý Cho đến tận bây giờ, khi tuổi đời đã 35, chị tôi vẫn còn quay quắt trong vòng xoáy của cuộc đời. Ước mơ hạnh phúc với chị dường như quá xa xôi . Người ta thường nói "Thân gái 12 bến nước. Trong nhờ , đục chịu", tôi may mắn tìm được một bến đỗ bình yên là người chồng hết mực...