Gái nón.g bỏn.g còn vợ như tu sĩ trên giường
Vợ tôi vốn ngoan hiền, tề gia nội trợ cực kỳ chuẩn. Thế nhưng ở nơi cần phải tươi trẻ và sexy một tí thì vợ tôi lại đóng nhầm vai tu sĩ. Nhiều lúc muốn thay đổi không khí vợ chồng cũng không xong với vợ tôi.
ảnh minh họa
Đàn ông ai chẳng muốn vợ sang trọng trong phòng khách, đảm đang trong nhà bếp và “lẳng lơ” nơi phòng the. Ai cũng bảo là đàn ông là kẻ có lòng tham vô đáy. Tôi biết mình cũng không phải là kẻ ngoại lệ.
Vợ tôi vốn ngoan hiền, tề gia nội trợ cực kỳ chuẩn. Thế nhưng ở nơi cần phải tươi trẻ và sexy một tí thì vợ tôi lại đóng nhầm vai tu sĩ. Nhiều lúc muốn thay đổi không khí vợ chồng cũng không xong với vợ tôi.
Lấy vợ mới được hơn 1 năm nhưng thực lòng tôi không biết vợ chồng tôi còn kéo dài đến khi nào nữa. Vợ tôi vốn là bạn học cùng lớp của tôi từ thời cấp 3. Sau bao nhiêu năm yêu nhau, chúng tôi mới đến được với nhau. Thế nhưng trớ trêu thay, vừa mới cưới nhau được một thời gian, tôi luôn thấy mình ức chế vô cùng.
Người ta bảo vợ chồng mới cưới như đôi chim sẻ bên nhau suốt ngày. Thế nhưng, cuộc sống vợ chồng của chúng tôi hiện nay cứ nhàn nhạt và tẻ ngắt vô cùng. Thế nên thằng đàn ông trong tôi vẫn luôn thấy thiếu một điều gì đấy. Không hiểu sao mọi đam mê của thằng đàn ông trong tôi cứ bị dập tắt ngay trước cửa phòng ngủ khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ tôi.
Video đang HOT
Bình thường tôi chưa bao giờ thấy vợ ăn mặc ở nhà thoải mái như người khác. Vợ tôi hè cũng như đông luôn mặc quần dài. Mùa hè người ta mát mẻ váy ngắn váy dài, vợ tôi lúc nào cũng quần dài áo cộc tay. Thậm chí những bộ đồ màu sắc chín già đến độ mà mẹ tôi cũng chê không thèm mặc.
Đã nhiều lần tôi tư vấn cho vợ nhưng cô ấy không nghe lời. Thậm chí tôi còn mua tặng vợ những bộ váy ngủ gợi cảm nhưng chưa lần nào thấy vợ mặc.
Tôi đã nhiều lần tâm sự với vợ rằng đã là vợ chồng thì không nên ngại ngùng những chuyện đó. Nhiều lúc tôi thèm vợ lẳng lơ một chút thì đời sống vợ chồng mới mặn nồng hơn.
Ai đời cứ lên giường là vợ tôi là trơ ra như khúc gỗ, mặc tôi muốn làm gì thì làm. Tôi đâu phải là thằng điêu khắc, chạm trỗ lên gỗ đá mãi thì lấy gì là hứng thú nữa. Tôi thậm chí đã mua đĩa về cho hai vợ chồng cùng xem. Thế nhưng thấy vợ ngồi co rúm tái mét trước màn hình là tôi mất hết cả hứng.
Đã thế dạo này công ty tôi có một loạt thực tập sinh mới vào. Cô nào cô nấy váy áo tung trời, đã thế lại có một em mà tôi hướng dẫn lại có ý mồi chài tôi. Em tìm cách để mời tôi đi ăn trưa rồi đi uống cafe giữa chiều. Là đàn ông, nên khi thấy em phát sóng như thế là tôi hiểu ý ngay. Tôi cũng không phải là kẻ thường xuyên tán tỉnh gái lạ hay thấy gái mời chài là mắt tít, miệng há đớp ngay.
Thế nhưng với tình cảnh vợ chồng tôi như thế này thì liệu tôi có thể trụ lại ở vai gã chồng nghiêm chỉnh được bao lâu nữa. Tôi cố gắng đầu tranh giữa ranh giới đang ngày càng mong manh giữa một bên là em nóng bỏng mời gọi, một bên là vợ khúc gỗ mục trên giường. Nhiều lúc tôi cũng muốn tặc lưỡi đưa chân. Nói thật ra thằng nào mà chẳng tham, thấy gái dâng đến miệng ai nỡ chối.
Song cứ nghĩ đến cảnh lúc nào về nhà cũng thấy vợ đang chổng mông lau nhà, rồi mồ hôi mồ kê nhễ nhại nấu ăn cho chồng, tôi lại không nỡ.
Tôi không biết là làm sao để vợ tôi hiểu được tình cảnh của tôi bây giờ. Chẳng lẽ tôi phải sống với vợ tu sĩ suốt đời như thế này?
Theo VNE
Sao anh cứ 'đong đưa' để em hiểu lầm?
Cảm giác của em lúc đó đi từ thảng thốt sang buồn bã, tuyệ.t vọn.g rồi giận hờn.
Có lần, khi dự đám cưới một người đồng nghiệp, em mặc áo váy xun xoe không tự đi xe được nên anh tình nguyện đưa đón. Rồi có lần xe em bị hư, anh lại tình nguyện đưa em về. Lần khác, em quên mang áo mưa, sợ em bị ướt nên anh nhường áo của mình...
Những khi sếp giao việc, anh lại giành phần khó, nhường em công việc nhẹ nhàng hơn... Cứ mỗi lần như vậy, em lại cố giấu niềm hạnh phúc đang trào dâng trong lòng. Em nghĩ chẳng cần phải nói nên lời. Như thế có nghĩa là anh yêu em.
Cho đến một ngày, cả phòng xôn xao vì có một người khách lạ đến tìm anh. Một cô gái mà thoạt nhìn em không có ngôn từ để diễn đạt. Chân chất, quê mùa, hiền lành là những gì em đúc kết sau cuộc gặp gỡ ấy.
Cho đến một ngày, cả phòng xôn xao vì có một người khách lạ đến tìm anh. Một cô gái mà thoạt nhìn em không có ngôn từ để diễn đạt. (Ảnh minh họa)
Bất ngờ nhất với em chính là khi biết đó là người con gái đang giữ chìa khóa trái tim anh. Cảm giác của em lúc đó đi từ thảng thốt sang buồn bã, tuyệ.t vọn.g rồi giận hờn. Em giận anh không nói mình đã có người con gái khác, giận anh sao cứ đong đưa để em hiểu lầm...
Mà nào anh có nói gì với em đâu? Chỉ tại anh quá tốt nên em đã nhầm lẫn. Anh chưa từng nhìn em âu yếm, chưa từng nói gần xa về một thứ tình cảm khác hơn tình bạn. Mà dường như với mọi người, anh đều ân cần như thế chứ nào phải riêng em? Vậy mà em cứ tưởng đưa đón nghĩa là yêu, nhường nhịn nghĩa là thương, quan tâm nghĩa là trái tim xao động...
Từ nay, những ân cần xưa xin khép lại. Những xôn xao xin hãy ngủ yên. Em sẽ cố mỉm cười, cố tươi vui nhìn anh hạnh phúc. Dẫu biết rằng điều đó rất khó nhưng nếu không làm được, em sẽ đán.h mất một tình bạn chân thành.
Ừ, thì đã rõ rồi. Như thế chẳng phải là yêu...
Theo VNE
Nhờ mừng cưới hộ, mãi không thấy trả Câu chuyện này rất thực tế, tôi tin là rất nhiều anh chị em rơi vào hoàn cảnh giống như tôi lúc này. Chỉ là không muốn nói ra, hoặc ngại nói ra mà thôi. Vì trong số những người nhờ ấy, đa số là những người bạn có chơi lâu dài. Ấy vậy mà, tình cảm lại tỉ lệ nghịch với sự...