Gái một đời chồng giờ phải lòng trai tân
Tôi phải lòng một anh chàng trai tân chưa vợ, trong khi đó tôi là một người đàn bà đã có một đời chồng.
Tôi năm nay 36 t.uổi, đã từng có chồng giờ chúng tôi l.y h.ôn. Chúng tôi đã chia tay được hơn 2 năm rồi. Giờ tôi đang yêu say đắm một người nhưng không biết có nên tiếp tục không vì tôi sợ mình sẽ lại chuốc thêm đau khổ vào mình khi yêu một người còn là trai tân.
Cậu ấy không những chưa lập gia đình mà còn kém tôi 6 t.uổi. Cậu ấy là người học hành giỏi giang, quan tâm tới sự nghiệp nên đến 30 mà vẫn chưa lấy vợ. Chúng tôi làm cùng công ty, cậu ấy chuyển về sau tôi vài năm. Tôi được giao nhiệm vụ giúp đỡ cậu ấy thích nghi dần với môi trường công việc nên cả hai đã có thời gian tiếp xúc với nhau nhiều hơn.
Ban đầu tôi xưng chị nhưng cậu ấy bảo đừng nói như thế nghe xa lạ lắm, cứ xưng tên cho tiện. Cậu ấy nói không muốn gọi phụ nữ chỉ hơn ít t.uổi bằng chị vì như thế khiến người đó thấy mình già. Cậu ấy đi học ở nước ngoài về nên cách đối đãi với phụ nữ cũng khác hẳn. Tôi thích sự phóng khoáng và hồn nhiên của cậu ấy.
Không chỉ dừng lại ở chuyện công việc, một vài lần cậu ấy có tới nhà giúp tôi sửa sang lại một số thứ. Dần dần tình cảm của hai người nảy sinh. Chúng tôi không còn ranh giới của đồng nghiệp, chị em nữa mà như một đôi tình nhân vây. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Tôi và cậu ấy đã lên giường cùng nhau sau một lần đi lien hoan công ty, cậu ấy đưa tôi về nhà và ngủ lại.
Video đang HOT
Tôi phải lòng một anh chàng trai tân chưa vợ, trong khi đó tôi là một người đàn bà đã có một đời chồng (Ảnh minh họa)
Kể từ hôm đó, cậu ấy thường xuyên qua lại nhà tôi như người trong nhà. Chúng tôi thường xuyên l.àm c.huyện ấ.y với nhau. Nhưng cả tôi và cậu ấy đều không dám công khai chuyện tình cảm của mình ở công ty. Gặp nhau ở đó chúng tôi coi như đồng nghiệp bình thường. Cậu ấy nói làm như vậy không phải vì sợ mà vì cậu ấy không muốn mọi người nghĩ ngợi lung tung về việc công tư, lẫn lộn (vì tôi là cấp trên của cậu ấy). Còn tôi không dám công khai vì tôi xấu hổ. Cứ thế mọi chuyện diễn ra trong im lặng. Chúng tôi sống trong cảnh già nhân ngãi non vợ chồng.
Tính đến giờ cũng đã gần 1 năm trôi qua kể từ ngày tôi và cậu ấy quan hệ. Tôi thực lòng yêu cậu ấy, cũng muốn nghĩ tới một kết cục xa hơn nhưng cậu ấy không nói gì cả. Cậu ấy bảo khi nào cảm thấy thích hợp thì sẽ tính toán còn bây giờ cậu ấy chỉ muốn mối quan hệ dừng lại ở mức độ như vậy thôi. Tôi thì xấu hổ và khong muốn tạo áp lực nên cứ im lặng chấp nhận dù tôi cũng muốn có gì đó rõ ràng.
Cũng có nhiều lần tôi làm căng, cậu ấy nói cậu ấy còn phải lo sự nghiệp xong đã, chưa gì mà tôi đã vội. Cậu ấy nói sẽ cưới tôi nhưng có vẻ như tôi không cảm nhận được điều đó cho lắm. Vì yêu cậu ấy nên tôi không dám làm quá lên nữa vì tôi sợ cậu ấy sẽ bỏ mình. Nhưng cũng vì chờ đợi cậu ấy mà tôi bỏ qua bao cơ hội khác.
T.uổi của tôi không còn trẻ, tôi cũng muốn tìm một hạnh phúc mới. Nếu cậu ấy không dành cho tôi thì tôi sẽ chia tay nhưng cậu ấy lại cứ khăng khăng giữ tôi lại. (Ảnh minh họa)
Cách đây 2 tuần, tôi quyết định chia tay để giải thoát khỏi mối tình này nhưng cậu ấy khóc lóc cầu xin tôi đừng làm thế. Cậu ấy nói chỉ yêu và cưới tôi thôi nhưng tình hình hiện tại chưa cho phép cậu ấy tiến xa hơn nên cậu ấy đành phải làm thế. Tôi lại mủi lòng dù tôi cảm thấy mệt mỏi. Hiện tại chúng tôi vẫn quan hệ như vậy. Sau khi đi làm cậu ấy về nhà tôi ăn ngủ. Chúng tôi hạnh phúc ở nhà nhưng ra ngoài thì như hai người xa lạ.
Giờ tôi phải làm gì, tôi có nên chờ đợi cậu ấy nữa không? T.uổi của tôi không còn trẻ, tôi cũng muốn tìm một hạnh phúc mới. Nếu cậu ấy không dành cho tôi thì tôi sẽ chia tay nhưng cậu ấy lại cứ khăng khăng giữ tôi lại. Mà tôi thì quá yêu!
Theo VNE
Không cùng ai
Tôi biết em sống một mình cùng với cô con gái nhỏ bốn t.uổi. Ngày em mới vào cơ quan, chẳng ai nghĩ em có một đời sống riêng bất hạnh.
Lúc nào em cũng vui vẻ, sẵn lòng làm giúp mọi người việc này việc nọ. Chỉ có đến hết giờ làm là thôi, em chẳng bao giờ nán lại văn phòng, hay la cà với mấy chị chăm lo tóc tai, váy áo. Ai cũng nghĩ chắc chồng em ghen, nên em phải mau mau về nhà sớm.
Cho đến hôm tôi gặp em ở trường mẫu giáo, khi đến thăm con, tôi ngạc nhiên thấy em. Em đi đón con một mình, hai mẹ con ríu rít, bé con nhõng nhẽo đòi mẹ một món đồ chơi. Tôi đứng khuất sau xe bán giải khát đầu cổng trường, thầm mong em đừng trông thấy tôi. Tôi - một thằng đàn ông 34 t.uổi, l.y h.ôn vợ, mâu thuẫn gay gắt, cứ phải một hai tuần đến trường mẫu giáo lén gặp con, nhìn con một lúc rồi về. Tôi không thể đến thăm con ở nhà vợ cũ, vì cô ấy đã có chồng mới. Lời hứa đưa con về nội cho cha con gặp nhau, từ khi cô ấy có bầu, đã thành hứa hão. Cô ấy cũng thôi đưa đón con đi mẫu giáo, chỉ có chị người làm, tội nghiệp tôi, thường cho con bé quanh quẩn chơi với ba một lúc trước khi chở về nhà...
Một hai lần gặp nữa khiến tôi nhận ra em luôn một mình. Tôi cũng nhận ra cái dấu tích đơn độc trong dáng vẻ của em, mà lâu nay bộ vest đồng phục, nét son phấn, sự bận rộn trong công việc mỗi ngày... đã che đi rất khéo. Một bữa tôi theo em về, rồi lặng nhìn cảnh hai mẹ con em trong căn phòng trọ. Em là vậy sao? Cô nhân viên gọn gàng, năng động của tôi ở cơ quan, và người đàn bà trẻ trong căn phòng vách ván, loay hoay đút cơm cho con một mình. Tôi bỏ đi, rồi quyết định quay trở lại, để nhìn vào khung cửa sổ phòng em vẫn còn ánh đèn đơn độc. Những đêm dài mất ngủ của tôi, lẽ nào cũng giống của em?
Tôi quan tâm đến em nhiều hơn ở cơ quan, và em nhận ngay ra điều đó. Em tránh né tôi, từ chối những giúp đỡ nhỏ nhoi. Khó khăn lắm mới tìm được dịp nói chuyện với em. Trong suy nghĩ của tôi, mẹ con em đáng thương, bé bỏng, đơn độc. Nhưng tôi hoàn toàn bất ngờ khi em hất đầu lên nhìn thẳng vào tôi, bình thản, lạnh lùng: "Dạ, em sống đơn thân, không lập gia đình, cũng không có ý định cùng ai nữa". Như một con nhím xù gai tự vệ, em khiến tôi ngỡ ngàng. Hình như vết thương tình cũ quá đ.au đ.ớn, quá khó lành, nên em đã nguyện với lòng mình sẽ cô độc suốt quãng đời còn lại.
Tôi buồn. Sao ai cũng phải phòng vệ, ai cũng sợ yêu thương? Tôi đã một lần tan vỡ, một lần bị phản bội. Em cũng vậy mà. Sao không để cuộc sống này hàn gắn những vết thương? Sống một mình, đối với đàn ông, đơn giản là một quãng đợi, nhưng đối với đàn bà, là một sự hy sinh. Chẳng lẽ mối tình nào kia trong quá khứ đủ khiến em hy sinh cả t.uổi xuân, cả nhan sắc, cả hạnh phúc của mình? Yêu thương quá nhiều cũng đ.au đ.ớn như hận thù quá lớn, em không biết rằng tình yêu cũng có thể là một liều thuốc độc g.iết n.gười ư? Cách duy nhất để giải độc, là hãy mở cửa trái tim mình, hãy đón nhận một tình yêu mới, có thể pha loãng, có thể trung hòa liều độc dược cũ...
Mỗi người đều có một quá khứ riêng. Tôi cũng như em, chúng ta sẽ gói lại quá khứ và cất vào một ngăn tủ nào nó. Cuộc sống đơn thân có những tự do quý giá, nhưng tự do lớn nhất, quý nhất, đó là tự do tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu đích thực của cuộc đời mình. Tôi sẽ kiên nhẫn đợi em từ bỏ ý nghĩ "sẽ không cùng ai nữa", được không em?
Theo VNE
Gửi em tình yêu và nỗi nhớ Anh không biết đâu em à, em vẫn là em của ngày xưa, là tình yêu bé bỏng của anh. Em đừng suy nghĩ như vậy, không có ai, không có bất cứ kẻ nào có cái quyền kiểm soát mọi thứ như em nói, kiểm soát cả cái suy nghĩ của em, tất cả, tất cả là do bản thân mình. Với...