Gái “hư” lại lấy được chồng ngoan
Không dám nói trước điều gì những nghĩ lại đúng là, thiệt thòi cho người cứ giữ gìn.
Ngày đó, tôi và Trinh rất thân với nhau, thân từ hồi còn học đại học. Hai đứa gắn bó với nhau như chị em. Nhưng đúng là, sau này, khi ra trường, đi làm, tôi mới hiểu được, chúng tôi hoàn toàn không có đ.iểm gì chung. Quan điểm sống, cái mà chúng tôi cần phải tương đồng nhất thì lại hoàn toàn trái ngược nhau. Đôi khi tôi không hiểu vì sao mình lại thân với Trinh như thế. Có lẽ, ngày đó bản chất chưa lộ diện ra, hoặc là cô ấy che đây quá khéo, hoặc cũng chưa có cơ hội bộc lộ.
Khi ra trường, chúng tôi lại dọn ra ở cùng nhau. Công việc hai người khác nhau nên tôi cũng không rõ, ở công ty, cô ấy làm việc như thế nào. Chỉ thấy cô ấy nói, mức lương khá là ổn, công việc cũng ổn lại được sếp yêu quý. Nghe nói, sếp là người đàn ông rất ga lăng, lịch lãm.
Ban đầu tôi không để ý mấy chuyện tình cảm của Trinh, tôi chỉ quan tâm công việc và lương lậu. Ra ngoài, những cám dỗ cuộc sống rất nhiều, con gái không có lập trường vững vàng rất dễ bị sa ngã. Tôi luôn nhớ lời mẹ dặn, lúc nào cũng nghĩ như vậy nên không dám yêu ai, mà nếu có yêu thì phải tìm hiểu kĩ càng. Nhưng Trinh khác tôi.
Mỗi lần thấy tôi nói về chuyện yêu đương nghiêm chỉnh, cô ấy lại cười ha hả bảo tôi cổ hủ lạc hậu, thời đại này rồi lại còn lo chuyện ba lăng nhăng, yêu ai thì yêu, không yêu thì bỏ. Thấy Trinh có tư tưởng hiện đại, tôi cũng hơi chột dạ. Tại sao người con gái như Trinh lại nghĩ như vậy, cô ấy có thể yêu một người đàn ông nghiêm túc, làm vợ người ta, sao lại nghĩ, cứ yêu đi, yêu không phí hoài t.uổi xuân.
Ban đầu tôi không để ý mấy chuyện tình cảm của Trinh, tôi chỉ quan tâm công việc và lương lậu. (ảnh minh họa)
Nói chuyện con gái phải giữ gìn trinh tiết, cô ấy cười tôi là đứa con gái cổ hủ, sống khổ sở, bây giờ còn ai coi trọng trinh tiết nữa. Tôi không nghĩ vậy, lúc nào cũng chỉ lo lắng người yêu mình sau này sẽ phản ứng ra sao khi biết mình đã là đàn bà trước khi đến với anh ấy. Tôi bị ám ảnh chuyện trinh tiết của người phụ nữ nên lúc nào cũng nghiêm chỉnh trong tình yêu.
Video đang HOT
Lần đầu thấy Trinh dẫn tôi đi chơi cùng anh sếp đó, tôi đã nghi ngờ. Người ta không có quan hệ gì với nhau thì ít có chuyện sinh nhật tặng quà đắt t.iền, còn đưa bạn bè của Trinh đi ăn. Anh ta tỏ ra rất hào phóng. Từ ngày làm ở công ty đó, Trinh có đủ thứ, khoác trên người những bộ đồ đẹp, nhìn sang trọng hẳn. Anh ta còn mua tặng Trinh cả chiếc xe đẹp để đi làm cho tiện. Có lúc Trinh kể, ngày phụ nữ, anh ta hỏi Trinh thích gì, cô không ngần ngại mà đòi chiếc lắc tay bằng vàng.
Lúc này tôi mới thấy, mình không giống Trinh. Tính tôi không phải là người coi trọng vật chất. Tất nhiên, tôi luôn mong mình lấy được người con trai giàu có nhưng phải là người yêu tôi chân thành, lo được cuộc sống ấm no cho tôi. Ai chẳng vậy, nhưng không phải vì chuyện đó mà sống c.hết muốn có được người mình yêu phải là người giàu.
Trinh lợi dụng anh ta, nói đúng hơn là cặp bồ với người đàn ông này khi anh ta đã có vợ con rồi. Tôi lo cho Trinh, bảo phải cẩn thận không thì bị đ.ánh g.hen, bị bôi xấu trước bàn dân thiên hạ, mất mặt lắm. Trinh toàn cười tôi mỗi lần tôi căn dặn như vậy, có vẻ là chê tư tưởng sống của tôi.
Tính tôi vốn vậy, vốn cũng thân Trinh nhưng khi thấy Trinh có cách sống buông thả, tôi đ.âm chán. Tôi thật tình không muốn ở cùng với người con gái đó vì bị họ đ.ánh đồng giống với Trinh. Căn bản, tôi tư tưởng sống khác, muốn sống cuộc sống lành mạnh, muốn có được người bạn đồng quan điểm sống chứ không phải là người chỉ thích đi n.goại t.ình rồi k.iếm t.iền ấm thân.
Có lúc, Trinh còn nói rằng, yêu là một chuyện, cặp bồ là một chuyện. Nên khi đã nhắm được một anh chàng hiền lành, chu đáo để lấy làm chồng, Trinh vẫn tiếp tục mối quan hệ với người đàn ông này với hi vọng, anh ta sẽ cho Trinh t.iền bạc tiêu, còn người kia sẽ là chồng của Trinh. Nghĩ mà chán nản lắm. Tôi thấy tội nghiệp cho người đàn ông yêu cô ấy thật lòng.
Đến một ngày, Trinh khóc lóc nói rằng, phải bỏ việc. Vì sao ư, vì người vợ của anh giám đốc này tới tận nơi đ.ánh g.hen, c.hửi bới làm Trinh mất mặt, giờ không còn đường tới đó nữa. Anh này cũng không bênh vực Trinh, mặc cho cô chịu sự sỉ vả của vợ mình. Đàn ông đi n.goại t.ình là vậy mà, con gái lao vào thì phải gánh chịu hậu quả thôi. May mà cô ấy còn chưa bị t.ạt a.xit, không thì hại một đời. Nghĩ lại chuyện này thực sự thấy thương cho Trinh.
Tưởng thế là may cho cô ấy, dừng lại được rồi, quay về với người yêu, vì anh ta vẫn không biết người yêu mình như vậy. Thôi thì con người một lần lầm lỡ cũng nên được tha thứ. Ai ngờ, Trinh vẫn tiếp tục đi n.goại t.ình, n.goại t.ình với một người đàn ông đứng t.uổi, lại là đối tác làm ăn trước đây của Trinh. Tôi thấy hoảng quá, nói mãi không nghe. T.uổi thì nhiều rồi, dừng lại lấy chồng, đi làm ăn để k.iếm t.iền có tốt hơn không. Nhưng Trinh không thích thế, cô vẫn muốn mình phải có t.iền, phải sống xa hoa, sang trọng như trước đây thì mới chịu được. Sướng quen rồi giờ khổ không chấp nhận.
Tôi không thể đong đo được tình yêu cô ấy dành cho chồng được bao nhiêu. Số cô ấy có lẽ là quá may khi có được người như vậy yêu thương mình. (ảnh minh họa)
Trong lúc đang cặp bồ, cô ấy lấy chồng. Lấy người đàn ông mà cô ấy yêu đó. Khổ thân anh này, không hay biết vợ mình n.goại t.ình, nên đến lúc có chồng rồi, Trinh vẫn nói với tôi về chuyện giấu chồng n.goại t.ình. Lắm lúc tôi nghĩ, đời người cũng là có cái may, người con gái sống không nghiêm chỉnh, chỉ biết moi t.iền của đàn ông cuối cùng lại lấy được người chồng hiền lành, tốt bụng, yêu thương và chiều chuộng cô ấy hết lòng. Công việc bận rộn, đó là lý do cô ấy đưa ra để tha hồ đi n.goại t.ình. Gái hư lấy được chồng ngoan, chẳng phải cô ấy quá may mắn hay sao.
Tôi không thể đong đo được tình yêu cô ấy dành cho chồng được bao nhiêu. Số cô ấy có lẽ là quá may khi có được người như vậy yêu thương mình. Lắm lúc nghĩ đến bản thân tôi, bao năm giữ gìn, yêu đương chân thành, liệu rồi có được sung sướng. Tôi mải miết đi tìm tình yêu chân thành, mải miết kiếm cho mình một tấm chồng tốt nhưng người ta lại cứ nhìn vào Trinh, người con gái xinh đẹp, trắng trẻo, cao ráo. Người ta chẳng chú ý tới những cô gái thánh thiện như tôi vì tôi đâu được xinh bằng Trinh.
Đấy, ở đời có những thứ không có sự công bằng như vậy. Không dám nói trước điều gì những nghĩ lại đúng là, thiệt thòi cho người cứ giữ gìn. Dù sao thì Trinh cũng là bạn của tôi, tôi không ghen tị, căn ke với cô ấy chỉ là tôi thấy, cuộc sống này đúng là, cái đẹp đã khiến đàn ông mù mắt và họ không còn phân biệt được thực hư. Vậy nên mới có chuyện, lấy rồi mới ân hận và muốn từ bỏ hôn nhân… Liệu những cô gái không có mấy xinh như tôi, sống hết lòng vì một tình yêu chân chính, kết cục sẽ là gì, hay chỉ không bằng một cô gái hư…
Theo Ngoisao
Tôi muốn bỏ người vợ tham lam keo kiệt
Vợ keo kiệt, tham lam vô độ khiến tôi chán ghét và không còn muốn chung sống.
Tôi không biết có người đàn ông nào khổ nhục như tôi không khi mà một đồng cũng không có. Tôi cảm thấy quá ngột ngạt bên một người vợ như vậy. Nếu giờ có ai hỏi tôi lí gì nào khiến tôi muốn l.y h.ôn thì nghe thật nực cười: vì vợ tôi tham t.iền. Nhưng tôi thực sự không còn muốn tiếp tục hơn nữa.
Vợ tôi là một người rất ghê gớm, sắc sảo. Ngày xưa khi yêu, mẹ tôi cứ khuyên tôi nên lấy người như vậy để sau này về có vợ lo toan, tính toán cho thì gia đình mới khá lên được. Tôi cũng nghĩ cô ấy là người chắn vén, biết thu xếp việc gia đình, sẽ là một người vợ tốt nên tôi mới quyết định cưới chứ thực tình trong lòng không yêu. Lúc đó chính ra tôi đang yêu một cô khác hiền lành hơn. Nghĩ đi nghĩ lại tôi quyết định chia tay cô gái kia để cưới vợ tôi. Đó thực sự là một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Lấy vợ về tôi mới phát ngốt vì độ tham t.iền của vợ. Cô ấy khó chịu với tất cả những người bên gia đình tôi chỉ vì lo sợ họ sẽ làm cô ấy phải tốn kém t.iền bạc tiếp đón. Người nhà tôi lên chơi, tối ngày cô ấy ca thán, kêu rằng tốn t.iền, nói người nhà tôi ăn nhờ ở đậu đây để lợi dụng. Mời người thân của tôi bữa cơm cô ấy cũng tiếc t.iền, nấu nướng mè nheo ra để đỡ tốn. Nhìn mâm cơm, tôi ngượng chín mặt vì không biết phải ăn món gì khi mà mỗi món có tí chút.
Tôi muốn bỏ quách vợ để sống một mình còn hơn là ở bên vợ keo kiệt như thế (Ảnh minh họa)
Bố mẹ, em gái tôi lên chơi với cháu vợ tôi cũng không nhiệt tình tiếp đón. Cô ấy suốt ngày hối thúc tôi giục bố mẹ về đi vì sợ ở đây lâu tốn t.iền chăm nuôi. Nhìn vợ tôi thực sự thấy ghê tởm vì sự keo kiệt của cô ấy. Bố mẹ tôi ban đầu quý mến cô ấy lắm nhưng bây giờ cũng thấy chối vì thấy con dâu tiếp đón khó chịu. Dần dần người nhà tôi không ai còn muốn qua lại nhà tôi nữa.
Cô ấy ki bo với người khác như vậy nhưng lại tham lam. Nhà tôi ở quê có gì cô ấy cũng vơ vét bằng sạch mang đi. Mỗi lần về quê, thấy vợ tha lôi đủ mọi thứ mà tôi ngượng chín mặt. Tôi có nói thì vợ tôi lại kêu "Tôi vì ai mà phải vơ vét như thế? Nếu không vì anh, vì con thì tôi có phải nhục thế không?". Tôi góp ý để vợ thay đổi, dù mình chưa giàu có nhưng cũng không đến nỗi khốn khổ, đừng làm như thế mà mất thể diện. Nhưng vợ tôi nghe xong để đó, cái tính keo kiệt, tham lam đã ngấm vào m.áu của vợ tôi rồi.
Với người thân cô ấy như vậy thì với bạn bè tôi cũng không phải là ngoại lệ. Không bao giờ cô ấy cho phép tôi đưa bạn về nhà ăn bữa cơm. Nhiều khi có anh bạn lâu ngày gặp lại ghé thăm bất ngờ cô ấy cũng vác bộ mặt bực bội ra tiếp đón khiến anh ấy tự ái. Tôi mất dần bạn bè, người thân cũng vì vợ.
T.iền lương hàng tháng của tôi về cô ấy đòi thu bằng sạch. Mỗi lần đi đâu cũng phải nói để vợ đưa t.iền. Vì nghĩ hai vợ chồng kinh tế chưa có nên vợ căn cơ cũng là điều nên làm. Nhưng quá quắt như vợ tôi thì thực sự hết chịu nổi. Tôi cảm thấy n.hục n.hã cảnh phải chìa tay ra xin t.iền vợ để đi liên hoan với công ty trong sự khó chịu của cô ấy.
Thực sự tôi cảm thấy bí bách, bực bội lắm rồi. Tôi muốn bỏ quách vợ để sống một mình còn hơn là ở bên vợ keo kiệt như thế. Điều tôi thương duy nhất chính là hai đứa con. Hơn nữa, đúng là ngoại trừ việc quá bủn xỉn, vợ tôi rất chung thủy, chăm sóc chồng con đâu ra đấy. Nếu bỏ tôi nghĩ cũng thương nhưng không bỏ thì bức bối vô cùng. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Khi chồng và bố chồng đều là chuyên gia "tám" chuyện Lúc cao hứng, các chàng bình luận về gái đẹp, thi nhau nhận xét, bình luận, ai nấy tự phong mình là chuyên gia, hết suy luận, dùng lý lẽ chứng minh, lại lôi ra bằng chứng thuyết phục. Cứ mỗi khi muốn biết chuyện gì, mẹ chồng mình hay hỏi chồng hoặc con trai, chẳng cần bất cứ "thông tấn xã" nào...