Gái hai đời chồng bần thần chứng kiến cảnh chồng cứng đờ người ngay trong đêm động phòng
Tôi hoảng hốt, gọi bố mẹ ở phòng bên sang. Tôi cuống lên gọi cấp cứu nhưng mẹ chồng tôi bảo: “Không phải gọi đâu con, uống thuốc xong là nó tỉnh lại thôi!”. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa.
Tôi năm nay mới 25 tuổi mà đã 2 đời chồng, nói chẳng ai tin nhưng đó là sự thật. Học xong cấp 3, tôi thi đỗ một trường cao đẳng ở Hà Nội. Từ đó xa nhà đi học, sống cuộc sống tự lập. Đến năm thứ 2 tôi có yêu 1 người cùng xóm trọ và chưa kịp ra trường tôi và anh ta làm đám cưới gấp vì tôi lỡ mang thai. Lúc đó, vì cả hai còn chưa học xong, tôi lại chẳng được bên nhà trai ưng ý nên cho cưới cũng chỉ là vì đứa bé trong bụng.
Tôi thầm nghĩ, họ không quý mình thì mình về sẽ sống tử tế, ngoan ngoãn rồi người ta khác phải nghĩ lại về mình. Nhưng quân bài hộ mệnh đã tuột khỏi tay tôi một cách nhanh chóng. Ngay sau hôm cưới, tôi có dấu hiệu đau bụng, rồi ra máu. Tôi được đưa đi khám và bác sĩ kết luận tôi đang bị động thai, dọa sảy. Về nhà tôi cũng được kiêng đi lại, rồi được chăm sóc tử tế thế nhưng cái thai đã không giữ được. Từ đó, tôi chẳng còn gì để mất. Bên nhà chồng bắt đầu thái độ với tôi, lời ra tiếng vào rằng tôi không biết giữ sức khỏe để mất con, rồi lứa đầu mà khó khăn thế này thì sau quen dạ, có khi nuôi báo cô cả đời… Tôi thật sự buồn lắm vì dù sao trong chuyện này tôi là người phải chịu đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần hơn là họ.
Nửa đêm tôi không thấy chồng đâu cả (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi cứ lờ đi mà sống, rồi hết năm đầu tiên ở nhà chồng, tôi vẫn không có tin vui. Cuộc sống đã mệt mỏi lại càng ngột ngạt hơn, áp lực hơn. Và rồi tôi đã đầu hàng cuộc hôn nhân đó. Tôi viết đơn ly hôn để giải thoát bản thân vì không còn đủ kiên trì để chờ đợi 1 quân bài hộ mệnh khác đến với mình. Vả lại, tôi cũng nghĩ, nhà bên đó chỉ báu cháu thôi chứ có coi trọng gì tôi đâu. Sống ở một gia đình mà không có tình người như thế, chắc tôi cũng chẳng thể chịu được.
Năm ly hôn, tôi bước sang tuổi 22. Sau khi rời khỏi nhà chồng, tôi trở về nhà bố mẹ đẻ sống và tiếp tục học liên thông thêm 2 năm nữa. 24 tuổi tôi học xong và đi làm luôn. Đó là công ty đầu tiên tôi làm việc, và cũng là khởi đầu cho mối quan hệ mới của tôi và chồng tôi bây giờ.
Anh là em trai của chị làm cùng phòng với tôi. Trong một lần về nhà chị ấy mừng tân gia, tôi có gặp anh nhưng thực sự là tôi cũng không để ý gì đến anh ấy cả vì buổi tiệc khá đông người. Rồi từ hôm sau đó, tôi cứ thấy chị đồng nghiệp xum xoe, gần gũi với mình một cách lạ thường. Hóa ra là trong buổi tiệc, người nhà chị đã chấm tôi làm đối tượng “dâu con” tương lai cho gia đình.
Chị ấy lôi loạt ảnh hôm chụp ra, rồi giới thiệu chi tiết cho tôi biết, ai là bố mẹ đẻ chị ấy, ai là chị gái, ai là em trai. Đến nhân vật này, chị ấy nói rất kĩ: nào là chưa yêu ai bao giờ, hiền lành, tốt tính, yêu trẻ con lắm, hiện đang ở nhà quản lý kinh doanh vàng bạc với bố mẹ… Rồi hỏi nửa đùa nửa thật: “ Hay làm em dâu chị để chị làm mối!“. Đã một đời chồng nên tôi thấy e ngại trước lời đề nghị của chị (mới về công ty, mọi người chưa ai biết là tôi đã từng có chồng). Tôi chỉ cười rồi lảng đi việc khác.
Video đang HOT
Nửa đêm thấy chồng co quắp chân tay, sùi bọt mép… (Ảnh minh họa)
Từ hôm đó, chị ấy lộ mặt vai trò làm mối cho tôi. Qua nói chuyện và gặp mặt tôi cũng thấy anh ấy là người hiền lành, tử tế và chân thành. Sau vài tháng tìm hiểu, tôi được anh tỏ tình cho dù tôi đã tâm sự chuyện quá khứ của mình. Anh nói: “ Anh không quan trọng quá khứ của em, miễn sao hiện tại cả 2 hiểu và thương nhau là được”. Trái tim nguội lạnh của tôi như được tiếp thêm sức sống. Tôi hạnh phúc và mãn nguyện. Ít lâu sau, chúng tôi làm đám cưới gấp để được tuổi của tôi (lúc đó tôi 25 tuổi). Những tưởng cuộc sống hôn nhân của tôi sẽ ngập tràn hạnh phúc. Nào ngờ, tai họa lại ập đến. Đúng vào đêm tân hôn, tôi phát hiện ra một chuyện động trời…
Đêm hôm đó, chúng tôi đã có một đêm thật đáng nhớ. Xong việc, vợ chồng tôi ôm nhau ngủ. Ấy thế mà, nửa đêm tôi không thấy chồng đâu cả. Lúc đầu tôi cứ nghĩ là chồng vào nhà vệ sinh nhưng đợi mãi không thấy chồng về phòng nên tôi đã bật điện lên để đi tìm. Vừa bật điện lên thì thấy chồng nằm dưới sàn nhà, sùi bọt mép, chân tay co quắp… Tôi hoảng hốt, gọi ầm bố mẹ ở phòng bên sang. Tôi cuống lên gọi cấp cứu nhưng mẹ chồng tôi bảo: “ Không phải gọi đâu con, uống thuốc xong là nó tỉnh lại thôi!“. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Rồi bố chồng tôi đứng cạnh mới bảo: “ Bố mẹ định lựa nói với con sau nhưng không ngờ nó lại phát bệnh đúng vào hôm nay, có lẽ đám cưới mệt mỏi nên nó thế. Thằng H nó bị động kinh nhưng trước 10 phần thì giờ khỏi được 8 phần rồi...”
Nghe đến căn bệnh này dù là chỉ còn 2 phần bệnh nhưng cũng không khỏi làm tôi hoang mang, lo lắng và chán nản. Tôi biết phải làm sao bây giờ? Liệu con cái tôi sau này có gen của bố nó không? Giờ mà buông tay thì tôi cũng không nỡ, một phần vì thương chồng, một phần vì mình cũng đã 2 lần đò. Tôi biết phải làm sao đây?
Theo emdep.vn
Người phụ nữ hiền lương, hoàn mỹ nhưng phúc mỏng mệnh bạc, Thượng đế tiết lộ nguyên nhân bất ngờ
Người phụ nữ dịu dàng, hiền lương, nhân hậu nhưng cuối cùng lại phúc mỏng mệnh bạc. Lý do là gì?
Trước đây, có một phụ nữ sinh thời thông minh nhanh nhẹn, cô đã tạo dựng cho mình một sự nghiệp vững vàng, giúp mọi người trong gia đình được sống một cuộc sống no ấm, hạnh phúc. Cô chủ động cáng đáng kinh tế gia đình, để chồng mình có nhiều thời gian rảnh giao du cùng bạn bè.
Không chỉ thông minh tài giỏi, cô còn xinh đẹp nết na. Cô vừa khéo chiều chồng lại giỏi chăm con, cha mẹ hai nhà muôn phần hiếu kính. Cha mẹ hai bên vốn xuất thân nhà nông, không có lương hưu, nên tháng nào cô cũng biếu ông bà một khoản tiền để chi tiêu. Các con cô đều đã lớn cả nhưng chỉ cần lo việc học, còn việc nhà cô đều tự tay làm, cơm bưng nước rót tận nơi, vất vả đến mấy cô cũng chẳng phàn nàn kêu ca. Bà con làng xóm ai đều khen cô hiền ngoan hết mực, dâu thảo vợ hiền, nức nức tiếng thơm.
Ảnh minh họa: Internet
Trăm năm cũng một kiếp người, mà ba mươi xuân sắc cũng một đời thế nhân. Vì mải chiều chồng lại vất vả chăm con, công việc trong ngoài không ngừng bận rộn, khiến cô bỏ mặc không chú ý chăm sóc chính mình. Thế rồi căn bệnh quái ác hoành hành, một ngày cô đột ngột ra đi.
Cứ ngỡ một đời chăm chỉ, kính cha chiều chồng, chăm con chu đáo, tất bật lo toan việc trong việc ngoài thì cô sẽ được sống thọ, hưởng phúc lâu dài. Ngờ đâu phúc mỏng mệnh bạc, cô vô cùng khó hiểu, linh hồn phiêu lãng đi tìm Thượng đế để hỏi rõ nguồn cơn.
Thượng đế muốn cô tâm phục khẩu phục nên đã dẫn cô tới trước tấm gương Thần, nơi cô có thể thấy được mọi việc trần gian.
Đối diện với gương Thần, đập vào mắt cô là những điều khiến cô không khỏi ngỡ ngàng. Sau khi cô chết đi, mẹ cô phải nhặt rác kiếm sống qua ngày, còn chồng cô có người phụ nữ khác, bỏ mặc gia đình chẳng chịu chăm nom. Các con cô trở nên bơ vơ, không biết làm việc nhà, lại không có người chăm sóc, cũng không đủ tiền đóng học phí nên bị các bạn chê cười, dẫn đến học hành sa sút, bỏ dở giữa chừng.
Sau khi nhìn xong mọi chuyện, lòng cô đau nhói. Lúc này, Thượng đế mới ôn tồn nói: "Khi sống, con quá chăm lo cho người thân, ôm đồm mọi việc, nuông chiều quá mức thành dung túng, khiến họ lệ thuộc vào con mà không thể tự lập. Vậy nên sau khi con chết đi, họ đều bị rơi vào hoàn cảnh thống khổ. Con nghĩ mình đã làm đúng hay sai?".
Ảnh minh họa: Internet
Cô gái nín lặng hồi lâu, rồi khóc nấc nghẹn ngào. Thượng đế từ bi nhìn cô, rồi nhẹ nhàng chỉ vào tấm gương Thần:
"Con đừng quá đau buồn. Con hãy nhìn xem, 10 năm sau ngày con mất, chuyện gì sẽ xảy ra?"
Cô gái nhìn vào gương. Kỳ lạ chưa! Trước mắt cô là hai người con của cô đã trưởng thành: Người con trai cả dáng vóc mạnh mẽ, rắn rỏi đang quản lý một nhóm thợ sửa sang căn nhà trên mảnh đất của cha mẹ cô. Người con gái thứ phong thái nhanh nhẹn, hiền thục đang rót nước pha trà mời khách tới thăm ông bà. Mẹ của cô tuy tóc bạc trắng nhưng thần thái tươi sáng, khoẻ mạnh, ngồi bên bà là... chồng của cô.
"Khi con ra đi, các con của con đã bắt đầu học cách tự lập. Chúng tìm thầy học nghề, làm việc chăm chỉ, chi tiêu tiết kiệm, có thể phụng dưỡng ông bà. Người phụ nữ kia chủ động chia tay với chồng con vì cô ấy gặp được một người đàn ông khác giàu có hơn. Bây giờ, cả nhà con sum họp, hoà thuận, con không có gì phải lo lắng nữa".
Ảnh minh họa: Internet
Từ xưa đến nay, chăm chỉ, cần cù là một đức tính tốt đẹp của người phụ nữ truyền thống. Trong gia đình nếu người phụ nữ chăm chỉ thì xứng đáng nhận được lời khen từ người khác. Nhưng một khi quá chăm chỉ, ôm đồm tất cả mọi việc thì khổ sở sẽ là chính bản thân người phụ nữ.
Cá biệt có những người phụ nữ ở nhà còn vất vả hơn đi làm. Một khi đã ở nhà, hàng loạt các việc không tên và không có thời gian rảnh cho bản thân. Hơn nữa, nếu vợ quá chăm chỉ sẽ khiến ông chồng ỷ lại, lười biếng.
Đối với nhiều chị em, họ dành toàn thời gian, toàn tâm toàn ý để lo mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, việc gì họ cũng tự muốn làm. Chính người phụ nữ như vậy sẽ làm cho người chồng, người đàn ông trong gia đình nghĩ rằng vợ mình có thể làm mọi thứ, không cần đến sự giúp đỡ, quan tâm chăm sóc của ai cả. Như vậy, có phải chính người phụ nữ làm khổ mình không?
Ảnh minh họa: Internet
Cuộc sống gia đình sẽ không tránh khỏi những xích mích, va chạm, những bất hòa không vui nhưng với những người này thì cuộc sống sẽ luôn trong tình trạng mệt mỏi, bức bí.
Yêu thương chăm lo quá mức đôi khi là vượt quá giới hạn của bản thân, cướp đi cơ hội tự trưởng thành và tự lập của người khác. Ôm đồm, lao lực quá mức lại tổn hao sức khoẻ của chính mình. Vậy nên, điều quan trọng là cần biết buông tay đúng lúc, đúng người, đúng nơi. Giúp những người yêu thương của mình có thể sống một cuộc sống tự lập mới là cách yêu thương trí huệ sáng suốt.
Theo phunuvagiadinh.vn
Thanh xuân dù đủ đầy đến nhường nào, chúng ta vẫn có khoảnh khắc chênh vênh Thanh xuân dù có đủ đầy đến nhường nào thì cũng có lúc chênh vênh, hạnh phúc dù có nồng nàn đến đâu thì cũng có lúc nguội lạnh đến đáng sợ. Quan trọng là bạn ma thôi Thanh xuân dù có đủ đầy đến nhường nào thì cũng có lúc chênh vênh, hạnh phúc dù có nồng nàn đến đâu thì cũng...