Gái đã qua sử dụng anh vẫn dùng?
Tôi 27 tuổi đã chia tay chồng được gần một năm. Trong thời gian đó tôi đau khổ rất nhiều mặc dù tôi là người đưa đơn xin chia tay. Nhưng rồi thời gian dần đã làm vết thương của tôi dường như đang dịu lại. Nhưng rồi bỗng dưng tôi nghe được một câu nói của đồng nghiệp. thật sự sững sờ và đau lòng “không sao hàng đã qua sử dụng anh vẫn dùng”..
Người phụ nữ luôn mong muốn đức lang quân của mình là người rộng lượng chỗ dựa cuộc đời
Hôm đó là ngày nhà trường yêu cầu nộp báo cáo. ANh tổ trưởng tổ tự nhiên đang nhận một số báo cáo của thành viên trong tổ, anh vui miệng đùa giờ ai nộp gì anh cũng dang tay đón nhận. Lúc bấy giờ tôi cũng ở đó (tôi thuộc tổ xã hội) anh nói luôn kể cả em có muốn nộp anh cũng nhận hết. Vừa lúc đó một đồng nghiệp nam nói nhỏ vào tai anh điều gì đó và anh nói to: khốngao dù hàng đã qua sử dụng nhưng anh vẫn dùng…” Dường như là ngưòi nhạy cảm tôi nghe thấy câu nói đó và tự nhiên cảm thấy như hụt hẫng vô cùng.
Phải chăng các anh coi chị em phụ nữ chỉ là món hàng? nên các anh nói vậy. Mà tôi cũng không thể nghĩ các anh có thể nói ra được điều đó. Nếu lời nói đó là của kẻ đi đường, là người thiếu học thức thì có lẽ tôi không nghĩ nhưng đây lại là đồng ngiệp.
Tôi thật sự đau lòng. Từ khi nghe câu nói đó tôi không còn biết làm gì nữa. Chân tay tôi lúc nào cũng cảm thấy bủn rủn, đẩu óc không thể nghĩ được điều gì. Tôi đã khóc rất nhiều.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh không phải ai cũng giống ai. Tôi bất hạnh nên tôi đã không giữ được hạnh phúc của mình nhưng đó đâu phải là lỗi của tôi. Là ngưòi con gái tôi cũng mong có một hạnh phúc như bao ngưòi khác nhưng tôi lại không có đuợc may mắn đó. Đó là bất hạnh của tôi. Nhưng tịa sao mọi người lại cay nghiệt với ngừi phụ nữ đến vậy.
Có thể khi chia tay các anh- những đấng mày râu cũng sẽ đau khổ nhưng các anh lại khác, các anh vẫn có thể quên đi để xây dựng cuộc sống mới dễ dàng nhưng người phụ nữ thì khác. ..Đó sẽ là vết thưưong mãi mãi
Video đang HOT
tronglòng họ. HIện nay có những người con gái chưa có gia đình nhưng họ cũng đã có quan hệ trứoc hôn nhân nhưng họ không mang tiếng đã qua đời chồng còn những người con gái đã từng có chồng như tôi sẽ phải mang cái tiếng ấy suốt đời.
Biết thế nên người phụ nữ luôn nhẫn nhịn để cho gia đình êm đẹp. các anh có hiểu điều đó không? Chỉ khi khi họ phải dông vào buớc đưông cùng họ mớii phải nói lời chia tay.
Các anh thật độc ác. các anh có thể nói những lời như vậy. Liệu các anh khi lấy vợ có còn giữ được trong trắng hay không? hay cũng là”hàng đã qua sử dụng”? Hay khi lấy vợ các anh có chắc vợ mình còn trinh không? Hay khi lấy rồi phát hiện ra thì các anh cũng phải im lặng vì sĩ diện đàn ông rồi về âm thầm cào cấu đay nghiến vợ….
Tại sao các anh chỉ nhìn ngưòi con gái qua thể xác mà không bao giờ nhìn vào tâm hồn họ. Nếu như các anh lấy vợ, vưói họ các anh là người đầu tiên nhưng vợ anh lại là người tâm hồn bản chất không tốt thì liệu
có cuộc sống hạnh phúc?
Cuộc đời thật bất công khi các anh coi chị em phụ nữ là những món đồ chơi củamình.
Tôi tưởng như đã ngưôi ngoai đi phần nào quá khứ đau buồn, nhưng câu nói của anh lại làm tôi cảm thấy tổn thương và bị xúc phạm vô cùng.
Tại sao các anh lại như vậy? các anh là đàn ông là chỗ dựa cho nguời con gái cơ mà, nếu trong xã hội này ai cũng thế thì có lẽ những người kém may mắn như chúng tôi sẽ mãi bị xã hội vùi dập chăng?
Theo VNE
Lấy vợ xấu
Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Thời sinh viên, tôi yêu một cô sinh viên người thành phố rất xinh đẹp, nhưng rút cuộc tôi bị cô ta đá. "Rút kinh nghiệm" tôi quyết định chọn cô vợ ở quê với tiêu chuẩn nhan sắc có xấu một chút nhưng phải siêng năng, có học.
Thắm là một cô giáo mà tôi hướng tới, về nhan sắc thì Thắm thuộc loại "thường thường bậc trung" với một chiều cao khiêm tốn, một mét năm hai, bù vào đó là sự chịu khó siêng năng. Tôi quen chớp nhoáng, và đi đến quyết định "Lấy vợ phải cưới liền tay".
Ngày tôi cưới, bạn bè đều hết sức ngạc nhiên, vì tôi đẹp trai có bằng cấp, lại được làm việc ở một công ty liên doanh nước ngoài. Trong khi đó Thắm chỉ là một giáo viên cấp một, có thân hình đẫy đà, nếu so với tôi thì quả là một trời, một vực.
Ảnh minh họa.
Có không ít người bạn nói thẳng với tôi: "Cậu đẹp trai, hào hoa phong nhã, lại có bằng cấp, nghề nghiệp lương cao, tán em nào chẳng được, sao lại lấy cô vợ xấu hơn cậu đến vậy?". Tôi tự hào nói: "Các cậu có nghe các cụ nhà ta ngày xưa nói: "Vợ đẹp là vợ của người ta" không? Thà mình lấy vợ xấu một chút nhưng là của mình".
Thực ra mà nói, tôi "chấm" Thắm ở tính nết dịu dàng, không ăn diện, khéo vun vén và nhất là nấu ăn ngon. Chính vì lẽ đó mà tôi rất yên tâm vì đã có vợ lo toan mọi việc ở nhà, nên một tuần tôi chỉ về nhà ngày thứ bảy, chủ nhật rồi lại đi ngay lên cơ quan. Tôi thoải mái la cà cùng bạn bè sau giờ làm việc như nhậu nhẹt, cặp bồ đi qua đêm...
Thắm không nói gì nàng cứ lặng lẽ đi dạy và chăm lo công việc nhà chồng. Nhưng khi đứa con gái đầu lòng ra đời, thì tính tình của Thắm thay đổi, nàng lên tiếng yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với vợ con. Tôi nói với nàng rằng: "Cô làm dâu thì phải gánh vác giang sơn nhà chồng, nâng khăn sửa túi cho chồng, tại sao cô lại bảo tôi phải chăm lo cho mẹ con cô?".
Nghe tôi nói vậy mẹ tôi lại hùa vào lớn tiếng bênh vực tôi, mắng mỏ Thắm thậm tệ. Trong lúc Thắm và mẹ tôi lời qua tiếng lại, mẹ tôi đã nói: "Con tao không lấy mày thì có mà ma nó lấy, không tin mày thử đi ra ngoài đường xem có ai ngó tới mày không?". Thắm nhìn tôi, như để thẩm định lại lời nói của mẹ chồng có đúng vậy không.
Tôi ra vẻ đắc ý xác nhận: "Tôi cưới cô về để có người đẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi chứ nhan sắc thì cô còn thua xa những con bồ trước đây của tôi". Sau khi nghe tôi nói xong Thắm vào phòng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà mà không hề nói thêm một lời nào. Lúc đầu, ba mẹ tôi và tôi nghĩ Thắm chỉ dọa cả nhà vậy thôi nhưng không ngờ Thắm ra đi thật sự, mặc cho con kêu khóc.
Tôi nghĩ, thế nào nhớ con Thắm cũng sẽ quay về, vấn đề là thời gian thôi. Thắm đi được một ngày mà cả nhà tôi nháo nhào vì không có ai lo chuyện cơm nước, lau dọn nhà cửa... Bởi vì từ ngày Thắm về làm dâu, ngoài việc đi dạy ra thì mọi việc trong gia đình đều dồn lên đầu cô ấy. Mẹ tôi đã quen với cảnh nhàn hạ kể từ khi có dâu, nay phải đương đầu với công việc nội trợ thường ngày bà không thể nào chấp nhận được, nên mọi sinh hoạt trong gia đình tôi bị đảo lộn hoàn toàn.
Ngay cả đến con gái tôi, cũng không có ai đưa đón, tối đến, nhớ mẹ khóc suốt đêm. Tôi điện thoại gặp Thắm: "Nếu cô không về tôi sẽ ly dị với cô". Nghe xong cô ấy bình thản nói: "Ly thì ly, ngoài tôi ra chẳng ai dám đến mà hầu hạ gia đình anh cả". Tôi tìm cách nói lời xin lỗi cô ấy nhưng đều vô ích, Thắm cương quyết đòi ly hôn.
Cả gia đình tôi và tôi lúc đầu cứ nghĩ: Tôi đẹp trai lấy vợ xấu lại ở nhà quê là có thể biến cô ta thành kẻ nô lệ như ô sin. Nhưng chúng tôi đã nhầm to. Với một phụ nữ như Thắm dù không nhan sắc mặn mà nhưng có học thức và có bản lãnh, thì Thắm chẳng bao giờ để ai lăng mạ và xem thường mình, kể cả chồng và gia đình chồng.
Giờ thì tôi mới thấm thía đạo nghĩa vợ chồng là không có đẳng cấp mà chỉ có tình yêu thương và sự thông cảm sẽ chia. Hiện nay ba mẹ tôi và tôi đang ân hận là làm thế nào để Thắm trở về với tôi, nếu không tôi sẽ mất một người vợ tốt. Ba mẹ tôi mất người con dâu tốt. Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Theo VNE
Có nên ở trọ nhà người yêu Chúng em quen và yêu nhau được 2 năm, dự định ra Tết em sẽ vào Sài Gòn sinh sống và làm việc. Anh nói khi nào em vào phải tới nhà anh ở trọ, anh sẽ lo công việc, chỗ ở. Tháng 9 năm ngoái gia đình anh chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn sinh sống và bố mẹ có xây...