Gã lái đò giết người vùi xác dưới lòng sông Phó Đáy
Đây là một trong những vụ án điểm đánh giá được quyết tâm của toàn thể cán bộ, chiến sĩ công an tỉnh Vĩnh Phúc trong công tác đấu tranh phòng chống tội phạm.
Các đối tượng Bắc, Mão, Thìn tại phiên tòa xét xử
Từ chuyện phát hiện bộ xương “lạ”
Ngồi trước chồng hồ sơ dày đặt trên bàn, vụ án giết người vùi xác dưới lòng sông Phó Đáy như một thước phim chầm chậm quay trở về trong trí nhớ của Thượng tá Tọa… Đầu tháng 5/2010, ba công nhân là anh Lê Văn Cường, Trần Văn Chiến và Nguyễn Tuấn Anh đang điều khiển tàu hút cát trên sông Phó Đáy thì thấy vòi hút cát bị tắc. Họ đưa vòi hút cát lên kiểm tra thì phát hiện một chiếc quần dài màu xanh tím than của nam giới, có cả thắt lưng, bịt tắc vòi hút cát.
Gỡ chiếc quần ra, cả 3 công nhân tá hoả vì từ trong ống quần rơi ra mấy đoạn xương, nghi là đốt xương sống và xương bánh chè của người. Hốt hoảng, ba công nhân vội đưa tàu cát vào bờ và cấp báo cho các cơ quan chức năng.
Thượng tá Lê Văn Tọa cho biết, nhận được tin báo, Ban Giám đốc công an tỉnh đã cử các cán bộ của Phòng CSĐT tội phạm về TTXH cùng với các bộ phận chức năng xuống ngay hiện trường. Đồng thời, CQĐT cũng phối hợp với chính quyền địa phương thông báo xem có trường hợp nào mất tích trong thời gian qua hay không.
Thông báo vừa phát ra, thì chị Nguyễn Thị H ( trú tại thị trấn Hợp Hòa) đến cơ quan công an xin được nhận dạng chiếc quần. Vừa nhìn thấy chiếc quần âu, chị H đã khóc nức lên. Chiếc quần màu tím than chồng chị mặc đi hôm mất tích vẫn nguyên những đường sứt chỉ ở gấu.
Chị H đau đớn kể lại: “Khoảng15h, ngày 25/8/2007 anh Th mang theo một xe máy màu đỏ, kiểu Wave do Trung Quốc sản xuất, một ĐTDĐ và 5 triệu đồng. Khi đi, anh Th hẹn chiều tối sẽ về để hôm sau còn cùng vợ đi bán gà phục vụ rằm tháng bảy. Đến 19h30 cùng ngày, không thấy anh Th về, tôi sang nhờ đứa cháu gọi điện di động cho anh nhưng không liên lạc được. Những ngày sau, anh Th vẫn bặt vô âm tín. Gia đình tôi đã đi nhiều nơi tìm kiếm nhưng tất cả đều vô vọng. Thật không ngờ bấy lâu nay anh ấy chết oan ức dưới lòng sông này”.
Xác định đây là vụ án cực kỳ nghiêm trọng, CQCSĐT-công an tỉnh Vĩnh Phúc đã phối hợp với chính quyền địa phương mò tại nơi phát hiện chiếc quần thì thu thêm được một xương hộp sọ trên có 2 vết chém và nhiều loại xương khác, cùng một chiếc áo phông cộc tay sáng màu, cổ tròn, phía trước áo có 6 vết rách và phía sau có 3 vết rách. Cơ quan công an đã phối hợp với pháp y tỉnh trưng cầu giám định gens của Viện Khoa học hình sự – bộ Công an. Kết quả giám định đã khẳng định chính xác bộ xương trên là của anh Phan Văn Th. Các dấu vết từ bộ xương cho thấy nạn nhân đã bị một vật sắc nhọn đâm vào người và đầu.
“Nhưng khó khăn nhất đối với các tổ phá án chúng tôi đó là vụ án đã xảy ra cách đây ba năm, mọi dấu vết liên quan đã bị dòng sông Phó Đáy xoá sạch, nhân chứng hiện cũng không tìm ai. Chính vì thế, Ban chuyên án yêu cầu các tổ công tác chúng tôi, cùng với công an các huyện, thị xã, thành phố rà soát để truy tìm tang vật vụ án và các thông tin liên quan đến vụ án”, Thượng tá Lê Văn Tọa cho biết.
Phá án nhờ một cuộc gọi tưởng như đùa
Khi công tác phá án gần như rơi vào bế tắc, thì một ngày, mũi trinh sát do Thượng tá Tọa phụ trách nhận được thông tin, cách đây một năm, có một người đàn ông bí ẩn điện thoại vào máy một công an viên xã An Hoà hỏi rằng ở đó có ai mất tích không? Nếu có thì đã bị giết, đề nghị công an bắt đối tượng giết người. Khi anh công an hỏi là ai thì bên đầu dây kia im lặng. Sau đó, số điện thoại đó cũng bị huỷ, không thể liên lạc được. Kiểm tra trên địa bàn mình không thấy có trường hợp nào mất tích, tưởng kẻ nào đó đùa nên anh công an xã đã quên chuyện này. Bằng kinh nghiệm điều tra, Thượng tá Tọa xác định có lẽ đây là manh mối quan trọng có liên quan đến vụ án. Ngay lập tức, một nhóm trinh sát được cử đến xã An Hoà để xác minh thông tin.
Video đang HOT
Qua sàng lọc thông tin nhóm trinh sát do Thượng tá Tọa chỉ huy đã xác định được đối tượng gọi điện chính là Nguyễn Tiến Bắc, 26 tuổi, trú tại xã Liên Hoà, huyện Lập Thạch nhưng hiện đang đi làm ăn xa tại Bình Dương. Nhiều nguồn tin cũng xác nhận, thời điểm năm 2007, Bắc từng sử dụng một chiếc xe máy dạng Wave màu đỏ đen, giống như xe của nạn nhân Phan Văn Th.
Một thông tin cũng rất quan trọng mà Ban chuyên án nhận được là mấy năm nay, cứ đến rằm, mùng một là bà Nguyễn Thị H., mẹ vợ của Bắc lại mua hoa quả bí mật ra bến đò thắp hương, sau đó đổ xuống sông. Các điều tra viên xác định bà H. có hai người con trai là Phạm Văn Mão và Phạm Văn Thìn đều làm nghề lái đò qua sông Phó Đáy và ở cách bến đò khoảng 150m. Nếu có việc giết người xảy ra tại bến đò này, gia đình bà H. chắc chắn sẽ biết một vài thông tin. Tuy nhiên, khi các điều tra viên đến hỏi thì cả nhà bà H. đều nói không biết gì.
Ngày 11/6, tổ công tác lại mật phục tại Hà Nội, phát hiện thông tin đối tượng Mão vừa trở về nhà ở làng Bến, xã Liên Hoà nên báo với Ban chuyên án. Ngay lập tức, vòng vây các trinh sát khép lại. Phát hiện lực lượng truy đuổi, đối tượng Mão nhảy xuống sông trốn nhưng không thoát.
“Những ngày đầu bị bắt, Mão không chịu khai báo, cứ quanh co chối tội. Đến khi thấy tinh thần đối tượng dao động, bắt đầu khóc thầm, chúng tôi đã đánh vào tâm lý hắn khi kể về cuộc sống của mẹ hắn hiện tại. Chúng tôi khuyên hắn khai báo thành khẩn cũng là sự chuộc lỗi với người đã khuất, đồng thời công bố những lời khai của chính những người thân nhất trong gia đình hắn. Mão đã bị đánh gục và khai nhận toàn bộ tội ác mà mình gây ra”.
Hung thủ Phạm Văn Mão.
Trả giá cho tội ác tày trời
Tại CQĐT, Mão khai nhận 18h ngày 25/8/2007, anh Th sau khi ăn cơm, uống rượu tại nhà anh Loan ở xã Vân Trục huyện Lập Thạch đã đi xe máy về bến đò của nhà hắn để về nhà. Nhưng Mão bảo trời đã tối, không chở đò. Vì đã hẹn với vợ về để hôm sau đi bán gà nên anh Th nài nỉ Mão chở qua sông với giá 10 ngàn đồng (giá bình thường là 4 ngàn đồng). Nhưng khi đò cập bến, anh Th đẩy xe máy lên, chưa kịp lên xe thì bị Mão dùng dao phay chém 2 nhát vào đầu. Theo phản xạ, anh Th quay lại thì bị Mão tiếp tục dùng dao chém nhiều nhát, rồi đẩy xuống sông.
Thấy anh Th nằm sấp dưới nước, không cựa quậy, Mão nhảy xuống nước, nhấc lên đò. Trong khi vật lộn gây án, cây sào đẩy đò của Mão đã bị rơi mất. Thế là con đò chở Mão và xác anh Th cứ tự trôi theo dòng chảy và mắc vào bãi cát. Mão xuống thuyền, dùng tay bới cát xuống sâu, rồi vùi xác anh Th xuống, lấp đầy cát lên… Sau khi chôn xác nạn nhân, Mão đẩy thuyền về bến cũ, đưa xe máy của anh Th về bếp nhà mình cất giấu. Sau đó, hắn ra lấy con dao gây án mang ra giấu ở vệ đê. Gần một tuần sau, hắn dùng búa đập bẹt lưỡi dao cho biến dạng và bán phế liệu.
Còn về chiếc xe máy của anh Th, trưa 26/8/2007, Mão lên nhà Nguyễn Tiến Bắc, kể cho Bắc nghe mọi chuyện và nhờ xử lý. Mẹ và em trai của Mão là Phạm Văn Thìn thấy thế có hỏi thì Mão bảo: “Con giết thằng này để trả thù cho cha. Đây là xe máy của nó” (bố Mão thời gian trước bị người dân nghi ăn trộm cá đã đánh chết – PV). Mục đích của Mão nói dối mẹ và em để mọi người cảm thông, không mắng nhiếc. Sau đó, Bắc bắt mối với một đối tượng tên là Chầy, người Trung Quốc bán xe máy với giá hơn 1 triệu đồng.
Anh ta cứ nghĩ rằng tẩu tán tang vật sang tận nước ngoài thì cơ quan công an sẽ không bao giờ tìm ra. Nào ngờ, manh mối đầu tiên mà công an phát hiện ra vụ án lại chính là từ chiếc xe tang vật này. Theo lời Bắc khai, thì khi anh Th trả tiền cốc bia uống tại quán nhà Mão, Mão phát hiện anh có nhiều tiền nên nảy sinh lòng tham, lập kế hoạch giết anh, cướp tài sản.
Cuối năm 2010, Phạm Văn Mão bị TAND tỉnh Vĩnh Phúc tuyên án tử hình về tội “giết người, cướp của”. Nguyễn Tiến Bắc bị tuyên phạt 2 năm tù giam về tội che giấu tội phạm và tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có. Em ruột của Mão là Phạm Văn Thìn cũng bị tòa tuyên phạt 9 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về tội không tố giác tội phạm.
Theo xahoi
Nỗi đau để lại sau thảm án cháu giết ông ngoại để cướp... 200 nghìn đồng
Do bực bội với ông ngoại vì thường xuyên mắng chửi và không cho tiền tiêu vặt, Nguyễn Văn Hòa (SN 1992) đã ra tay sát hại ông một cách dã man.
Ngôi nhà rách rưới chất chứa đầy nỗi buồn
Sau khi sát hại ông xong, Hòa chạy về nhà ngủ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ vì 200 ngàn đồng(!?)
Ngày 5/4/2008, chờ mãi không thấy chồng về, bà Hồ Thị T (SN 1947), trú tại thôn 11, xã Quỳnh Trang, huyện Quỳnh Lưu (Nghệ An), đi tìm khắp nơi nhưng không thấy chồng đâu. Linh tính có chuyện chẳng lành, bà đã thông báo cho con cháu và người dân xung quanh nhờ đi tìm nhưng cũng không thấy ông Đậu Văn Th. đâu. Sợ ông bị chết đuối ở đập nước, mọi người ra sức lặn tìm cũng không tìm thấy.
Nguyễn Văn Hòa (cháu ngoại ông Th.) lúc ấy cũng giả vờ đi tìm ông, rồi làm như vô tình đưa anh trai đến bụi cây mình đã hạ sát ông và hô hoán mọi người. Những ai có mặt đều đau xót khi nhìn thấy thi thể ông không còn được nguyên vẹn, đầy những vết chém. Ban đầu, cơ quan chức năng gặp khó khăn trong công tác điều tra vì bình thường ông Th. là một người hiền lành ít có mâu thuẫn với ai nên rất khó xác định được hung thủ.
Trong lúc khám nghiệm, cơ quan chức năng phát hiện, trong nhà chị Đậu Thị L (con gái ông Th.) có một chiếc liềm dính đầy máu. Lúc ấy, Hòa bỗng dưng giật mình nấc lên một tiếng, sắc mặt thay đổi, rồi sau đó, công an đi đâu Hòa liền theo đó. Thấy thái độ và hành động của Hòa có vẻ nghi ngờ, cơ quan điều tra đã đưa Hoà về trụ sở làm việc.
Tại đây Hòa đã khai nhận hành vi giết ông ngoại dã man của mình. Điều mà người ta cảm thấy bất bình nhất là sau khi sự việc xảy ra, Hòa hoàn toàn bình thường, không có một chút gì sợ sệt hay hối hận. Sau quá trình điều tra, thu thập chứng cứ phạm tội, đến ngày 14/5/2008, cơ quan công an huyện Quỳnh Lưu đã quyết định bắt giam Nguyễn Văn Hòa về hành vi giết người cướp tài sản.
Thời điểm khi sự việc vừa xảy ra, không ai hiểu được vì sao Hòa lại đang tâm chém 8 nhát dao để lấy mạng ông ngoại của mình. Nhiều người trong làng cũng suy diễn này nọ để lý giải cho hành động của gã sát thủ thiếu niên đó. Bà Hồ Thị Quế (SN 1962) trú cũng xóm với gia đình Hòa cho biết: "Có thể thằng Hòa nó làm vậy là vì nghe đâu bố nó bị bệnh ung thư nặng, cần tiền để chữa bệnh, khi qua hỏi mượn của ông Th. thì ông ấy không cho nên Hòa cay cú mà làm vậy".
Tuy nhiên, ông Phạm Hồng Phan (69 tuổi) hàng xóm gần gia đình Hòa lại cho biết: "Từ lý do nào, động cơ nào để thằng Hòa có hành động độc ác như vậy thì không ai biết rõ nhưng sau khi giết chết ông Th., Hòa đã lục và lấy đi tổng số tiền 200 nghìn đồng của ông Th.. Không những vậy, ở địa phương Hòa là một đứa trẻ rất ngỗ ngược và có thói hay ăn cắp vặt".
Tại cơ quan điều tra, Hòa đã khai nhận toàn bộ hành vi của mình và động cơ là chỉ để lấy tiền. Ngày 5/4/2008, Hòa cùng mẹ và em trai đi bọc bầu cây bạch đàn con cho một gia đình trong xóm. Đến 11h, khi em trai về nhà ăn cơm để chuẩn bị đi học thì Hòa cũng về. Sang nhà ông bà ngoại thấy có mình ông ở nhà, Hòa biết ông rất thích ăn nhộng ong nên Hòa giả vờ rủ ông đi bắt ổ ong mà Hòa mới phát hiện ra.
Khi hai ông cháu trèo lên đồi để đi bắt ong, đi được một khoảng xa, khi chui qua bụi cây rậm, Hòa đã giành đi trước, bất ngờ hắn dùng chiếc liềm mang theo quay lại chém tới tấp vào người ông Th.. Nhát đầu tiên, ông Th. giơ tay đỡ được và xin Hòa dừng tay. Tuy nhiên, lúc này gã trai 16 tuổi đang hăng máu nên những lời van xin của ông không thức tỉnh được lương tâm của hắn. Hòa đã chém cho đến khi ông ngoại gục xuống, sau đó hắn trở về và vẫn tiếp tục công việc như chưa có chuyện gì xảy ra. Nghe Hòa thuật lại quá trình gây án, nhiều người không khỏi rùng rợn.
Ông Đoàn Văn Phú, trưởng công an xã Quỳnh Trang chia sẻ: "Trong suốt hơn 30 năm làm công an xã nhưng tôi chưa từng gặp vụ án mạng nào kinh hoàng đến như vậy. Không thể ngờ rằng, một đứa trẻ lại dám làm những việc tày trời như vậy, bình thường Hòa vốn là một đứa trẻ không được ăn học đến nơi, đến chốn, lại có tật ăn cắp vặt nhưng việc mà hắn gây ra quả thật rất kinh hoàng".
Chị L bần thần khi nhắc lại nỗi đau mất cha, mất con, mất chồng.
Hai người đàn bà cùng chung một nỗi đau
Vụ án đã xảy ra được 4 năm, giờ đây Hòa đã và đang phải chịu bản án của pháp luật và lương tâm cho hành động của mình. Tuy nhiên, mẹ và bà ngoại của Hòa cũng đang từng ngày chịu một lúc hai nỗi đau chồng lên nhau. Gặp chị Đậu Thị L (mẹ Hòa) với vẻ ngoài tiều tụy, ánh mắt chất chứa nhiều nỗi sầu. Bởi nỗi đau mất đi người cha ập đến cũng là lúc đứa con trai của chị phải vào trại giam. Do quá đau buồn khi con bị bắt, bệnh của chồng chị lại càng nặng thêm và qua đời chỉ sau vài tháng. Nỗi đau chồng chất nỗi đau, khiến chị muốn gục ngã. Vì mấy đứa con mà chị phải tiếp tục sống trong tủi nhục cho đến ngày hôm nay.
Trong căn nhà tuềnh toàng không có vật dụng gì đáng giá, nhắc lại nỗi đau cũ chị L rơm rớm nước mắt nghẹn ngào: "Tôi thật sự không tin nổi con mình lại gây ra việc động trời như vậy. Ma xui quỷ khiến gì đó chứ nó đời nào có thể làm được cái hành động độc ác và táng tận lương tâm đến như vậy. Giờ đây, cha mất rồi, chồng cũng ra đi vì căn bệnh ung thư, con trai phải ngồi tù, sao nỗi đau cứ dồn dập đến gia đình tôi như thế này".
Chị mếu máo cho biết thêm: "Tôi cũng không biết vì sao Hòa lại có hành động tàn ác với ông mình như vậy, bình thường ông cháu nó cũng đâu có chuyện gì. Tôi và bố nó có đến hỏi ông vay tiền để đi chữa bệnh nhưng ông bảo là đi khám xem bệnh nặng hay nhẹ rồi mới đưa tiền cho. Không thể vì thế mà nó nỡ ra tay với ông ngoại của mình được!".
Với tội ác của con, chị L cùng gia đình đã phải chịu sự xa lánh của bà con lối xóm một thời gian khá dài. Tội nhất là mấy đứa em của Hòa cứ bị bạn bè xa lánh dần. Nhưng thời gian dần xóa mờ sự việc trong lòng người, bà con hàng xóm nay đã thân thiện, lại còn hay hỏi han tình hình của Hòa. Buông tiếng thở dài như nén nỗi đau vào trong, chị L cho biết: "Cha mất, con vào tù, gia đình tôi đã lao đao một thời gian dài. Vừa thương con ngồi tù bao nhiêu, tôi lại thấy có lỗi với cha mình bấy nhiêu khi không dạy dỗ con cái đến nơi đến chốn. Nếu có tiền cho con ăn học thì nhận thức nó sẽ khác, không đến nông nỗi như ngày hôm nay".
Bà Hồ Thị T mỗi khi có ai nhắc lại chuyện đau lòng, nước mắt bà lại rơi.
Cùng chung nỗi đau với chị L là bà Hồ Thị T (69 tuổi), vợ của ông Th. và cũng là bà ngoại của Hòa. Nhắc đến chuyện cũ, bà T hai hàng nước mắt lăn dài, nói trong tiếng nấc: "Đúng là không ngờ được, ông ấy đang khỏe mạnh vậy mà lại ra đi quá đau đớn. Hung thủ không phải ai khác mà lại là đứa cháu ngoại kề sát nhà. Tôi là người chứng kiến hôm tìm thấy xác ông ấy, toàn bộ cơ thể ông ấy bị những vết chém, tôi như ngã gục. Bây giờ tôi rất đau, đau vì mất chồng và đau khi chứng kiến đứa cháu của mình tù tội. Nỗi đau đó cứ hành hạ tôi trong mỗi giấc ngủ".
Từ khi xảy ra sự việc, nỗi đau chồng lên nỗi đau nên sức khỏe của bà T sa sút hẳn. Hàng ngày, bà chỉ biết đi loanh quanh trong nhà, mọi công việc đồng áng đều phải trông cậy vào các con. Bà T nước mắt ngắn dài: "Sự việc đã qua rồi, người chết cũng không sống lại được, cháu Hòa thì phải ngồi tù, tôi chỉ mong rằng, cháu cải tạo tốt để nhanh chóng được trở về hoà nhập với cộng đồng, sống có ích cho gia đình và xã hội".
Ông Hồ Tuấn Khoát, trưởng thôn 11 chia sẻ: "Người dân trong xóm chúng tôi ai cũng thấy kinh hoàng bởi hành động độc ác của Hòa nhưng mọi chuyện đã qua rồi, giờ chúng tôi chỉ biết động viên gia đình cố gắng vượt qua nỗi đau để tiếp tục sống cùng với bà con hàng xóm".
Theo xahoi
"Vờ" cưa cẩm, lên kế hoạch giết người man rợ Hôm đó, dù thân chủ của tôi bị tuyên án tử hình, nhưng theo nhiều người đánh giá, Luật sư đã khơi dậy được sự cảm thương, bao dung tha thứ của gia đình bị hại. Nghĩa trang thôn Bảo Tháp - nơi đã xảy ra án mạng Qua đó khép lại nỗi đau, giải quyết vụ án theo chiều hướng tích cực....