Gã đàn ông bạc tình đã làm hỏng cuộc đời tôi
Hận anh bỏ tôi để lấy con gái sếp, tôi quyết cưới bằng được một người chồng giàu có để cho anh trắng mắt ra.
Tôi và anh yêu nhau đã 2 năm. Chúng tôi đã tính chuyện làm đám cưới, chỉ chờ qua năm kim lâu của tôi. Thế mà chỉ trong vòng mấy tháng, mọi thứ sụp đổ khi con gái sếp anh vừa du học Singapore trở về, vào công ty làm việc.
Cô ấy công khai theo đuổi anh, và ông sếp cũng bật đèn xanh. Anh chia tay tôi, biện minh là dotình yêu sét đánh. Nhưng tôi biết anh tham vàng bỏ ngãi, bởi nhà cô ấy quá giàu. Không thể có tình yêu vì cô gái kia hoàn toàn không phải gu của anh.
Cô ấy mặt xấu, người thô, tính tình kiêu ngạo, trong khi anh luôn tuyên bố chỉ thích con gái đẹp, và không chịu nổi những cô ả kém khiêm tốn.
Dù tôi níu kéo thế nào, anh cũng dứt khoát dứt tình và nhanh chóng làm đám cưới, để lại tôi đau khổ đến mức mấy lần phải đi cấp cứu. Tôi hận anh đến tận xương tủy.
Tôi muốn trả mối thù này. Anh chê tôi nghèo, bỏ tôi lấy vợ giàu, vậy tôi sẽ lấy một người đàn ông giàu có hơn hẳn vợ anh cho anh thấy. Tôi là người có nhan sắc, bao nhiêu đàn ông giàu theo đuổi, nhưng vì tình yêu mà từ chối tất cả để yêu anh, gã trai đã nghèo lại còn bạc, thật là một sai lầm ngu xuẩn nhất trên đời.
Video đang HOT
Trả được hận tình, tôi lại rơi vào một địa ngục khác (Ảnh minh họa)
Tôi nghiên cứu rất kỹ và cuối cùng chọn đối tượng “tấn công” là một “đại gia” trung niên, là đối tác quan trọng của bố vợ anh, giàu hơn nhà vợ anh rất nhiều.
Chẳng dễ dàng gì, nhưng cuối cùng tôi cũng chiếm được sự tin cậy và trái tim của người ấy, và được cầu hôn. Lễ cưới của tôi được cử hành trọng thể ở khách sạn 5 sao, trong số khách mời dĩ nhiên có cả anh – bạc tình lang của tôi.
Tôi đã hả hê biết bao khi thấy anh ngây người nhận ra cô dâu chính là tôi. Mặt anh tái dại, thế nhưng vẫn phải tươi cười nói những câu chúc mừng chồng tôi với vẻ khúm núm, nịnh nọt.
Cũng ngay trong đám cưới, tôi nhận được tin nhắn của anh, rằng anh rất hối hận, anh đau khổ và anh xin lỗi… Tôi không thèm nhắn lại. Khi đi qua bàn tiệc anh ngồi để nâng cốc nhận lời chúc mừng, tôi nhìn thẳng vào mặt anh với nụ cười ngạo nghễ và căm ghét. Tôi biết anh đau. Thế là quá đủ.
Tôi biết rằng khi làm anh đau, trái tim tôi cũng tan nát. Tôi biết rằng để trả thù anh, tôi cũng phải trả giá phần mình. Tôi biết mình sẽ đau khổ khi sống với người chồng mình không yêu.
Nhưng tôi chấp nhận tất cả, vì tôi sẽ không ra khỏi địa ngục nếu không trả được hận. Trả được hận tình, tôi lại rơi vào một địa ngục khác, tất cả lại tại anh, người đàn ông bạc tình đã làm hỏng cả cuộc đời tôi.
Theo VNE
"Đốt đuốc" đi tìm người thương
Tám năm sau đổ vỡ hôn nhân, chị vẫn một mình. Mẹ bảo: "Con phải tìm lấy tấm chồng cho có chỗ dựa, đừng kén chọn quá, cốt người ta thương mình", chị chua chát: "Con tìm mãi rồi. Muốn vui thú chốc lát thì nhiều, nhưng người muốn lấy mình hổng có má ơi".
Bốn mươi tuổi, nhan sắc có thừa, chị đủ trải nghiệm để thấm hết nỗi xa xót của cuộc đời người phụ nữ không chồng. Dù năng lực tốt, dù cố gắng tận tụy hết mình, chị vẫn luôn gặp trăm ngàn rào cản khi muốn tiếp cận những cơ hội quan trọng của cuộc đời cũng như sự nghiệp. Mới đây thôi, trong cuộc họp bình bầu lao động xuất sắc, chị bị gạt khỏi danh sách đề cử chỉ vì... không có chồng. Nhiều lúc chị kêu trời, chua xót mỉa mai: "Giá tôi biết phải có chồng mới được danh nọ phận kia, tôi đã không bỏ".
Công việc là thế, ngay cả trong cuộc sống, đôi lúc chị cũng ấm ức vì cái chuyện không chồng này. Muốn mua bình nước lọc, chị nhờ người bán bê lên tầng, họ bảo: "Thế chồng chị đâu?". Lại thêm một "công dụng" nữa của chồng mà lâu nay chị chưa biết.
Sau ly hôn, chị biết mình sẽ rất khó làm lại từ đầu. Thất bại thứ nhất khiến chị ghê sợ sự tráo trở và đểu giả của đàn ông. Chồng chị, người từng một thời yêu thương chị hết lòng, đã trở thành con người hoàn toàn khác lúc chị kiên quyết ra đi. Lấy cớ làm nghề xây dựng, phải chịu rất nhiều món nợ do công trình thất thoát, gã yêu cầu chị gánh phân nửa khoản nợ khổng lồ nếu muốn chia đôi gia sản hai người có được trong thời gian chung sống. Điều kiện đó chẳng khác nào đánh đố. Bởi nếu chấp nhận, chị không những chẳng được gì mà còn phải bù thêm tiền để trả khoản nợ với những con số trên trời. Đã thế, gã còn vin cớ chị chưa có công việc và chỗ ở ổn định để giành quyền nuôi con. Và chị đã thua gã "trên mọi mặt trận". Nỗi đau hằn trong óc chị như một vết sẹo, trái gió trở trời lại nhức nhối, dù đã tám năm qua.
Gần mười năm với cuộc đời người đàn bà là quãng thời gian không hề ngắn. Chừng ấy năm, chị cố tìm một bờ vai nương tựa mà không thấy. Trái lại, chị càng gặp nhiều hơn, càng biết nhiều hơn muôn mặt tệ hại của đàn ông. Chị cay đắng khi không ít lần gặp những gã vợ con đề huề mà vẫn ham của lạ. Tệ hại hơn, có kẻ biết chị "phòng không nhà trống" đã nghĩ, việc gạ gẫm chuyện gối chăn còn có nghĩa là... giúp đỡ chị lúc trống trải! Vậy là, dù mở lòng đến mấy trong chuyện tìm kiếm một nửa, chị cũng dần chán nản, càng lúc càng không muốn nghĩ thêm.
Chị chỉ thương má. Lần nào gọi điện hỏi han cũng chỉ độc một chuyện đó. Và lần nào chị cũng nhẫn nại trả lời vẫn chỉ một câu: "Con vẫn đang "đốt đuốc" đi tìm".
Theo VNE
Vợ đừng bắt anh phải làm người khác Cha mẹ sinh ra anh vốn thế. Gầy gò, nhỏ con, chẳng được sáng sủa, đẹp trai bằng anh bằng em. Anh cũng không được thừa kế nhà cao cửa rộng của mẹ cha; cũng không giỏi giang để làm kỹ sư, bác sĩ; anh càng không biết cách làm giàu... Anh chỉ là một người thợ bình thường nhưng có một tình...