Gạ 5 nhân viên đi khách sạn cùng lúc và cái kết bất ngờ
Ban đầu tôi tưởng mình là đứa may mắn khi được sếp để ý. Vì đó là tín hiệu đáng mừng, tôi sẽ được nâng đỡ trong công việc, có thể sẽ được thăng tiến nhanh hơn.
Ban đầu tôi tưởng mình là người may mắn khi được sếp để ý. Vì đó là tín hiệu đáng mừng, tôi sẽ được nâng đỡ trong công việc, có thể sẽ được thăng tiến nhanh hơn. Nhưng sau giờ buôn chuyện cơm trưa, tôi mới tá hỏa khi biết sự thật…
Dù em đã xin nghỉ việc từ tuần trước và cũng dự định đi làm ở một công ty mới, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện bị sếp cũ gạ tình, em lại thấy xấu hổ, dằn vặt.
Thú thực, chẳng hiểu “ma xui quỷ khiến” thế nào, em cũng đồng lõa để giám đốc hôn mình. Đêm hôm ấy, em đã chính thức trở thành bồ nhí của anh.
Tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại khá, để có kinh nghiệm, thời gian đầu tôi xin đi làm việc không lương cho một công ty bảo hiểm. Sau thời gian thử việc, tự thấy không phù hợp nên tôi quyết định xin nghỉ.
Sau thời gian lao đao tìm việc, tôi như “bắt được vàng” khi được đứa bạn thân giới thiệu vào làm cho một công ty truyền thông. Vào công ty được một thời gian, nhận thấy môi trường làm việc cũng khá tốt, vì đang thiếu người nên tôi rủ thêm bốn cô bạn nữa nộp hồ sơ vào làm cùng.
Thật may mắn, khi cả 5 đứa chúng tôi đều được nhận vào làm cùng một bộ phận. Ở môi trường mới, lịch làm việc của cả nhóm dày đặc. Những buổi tiệc tùng, tiếp khách cùng sếp chúng tôi đều phải tham gia, bất kể là đêm khuya.
Thời gian đầu, mọi việc tiến triển khá thuận lợi, tôi rất hài lòng với công việc hiện tại. Một phần vì tôi làm được việc nên sếp khá ưu ái, phần nữa ở đây toàn là những người tôi chơi thân từ trước nên môi trường khá thoải mái.
Công ty tôi chuyên về lên ý tưởng, tổ chức sự kiện nên mọi người đều còn trẻ và rất năng động. Nhìn bề ngoài, sếp của tôi có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra anh có vẻ là người vui tính và dễ gần.
Sếp gạ tình khiến 5 nhân viên phát hoảng. Ảnh có tính chất minh họa
Công việc của tôi sẽ không có gì phải suy nghĩ nếu không có những rắc rối liên quan đến cấp trên. Cách đây khoảng 2 tháng, công ty có tổ chức một cuộc hội nghị khách hàng phía Nam, nhóm chúng tôi phải cùng vào Sài Gòn để hỗ trợ công việc. Việc đi đi, về về lặp lại khiến tôi dần mệt mỏi.
Video đang HOT
Trong thời gian đó, chẳng biết sao sếp lại đột nhiên đối xử tốt với tôi. Khi thì nhắn tin động viên an ủi, khi thì mua đồ ăn đêm cho tôi. Ban đầu tôi còn cho rằng, chắc có lẽ ngoại hình tôi xinh xắn cộng thêm làm được việc nên sếp ưu tiên.
Mãi cho đến cuối tuần vừa qua. Do thời gian cận sát, công việc gấp rút nên chúng tôi đành ngủ lại hội trường để chuẩn bị ngày mai khai mạc sớm. Tôi tìm một chỗ khuất để ngủ. Vì cả ngày làm việc mệt mỏi nên khi vừa đặt lưng xuống ghế tôi vội ngủ thiếp đi.
Đến quá nửa đêm, đột nhiên tôi bị thứ gì đó chạm vào làm tỉnh giấc. Mở mắt ra thì thấy sếp đang ở ngay bên cạnh. Tôi định hét lên. Nào ngờ sếp lại bịt mồm tôi lại, giọng nghiêm nghị yêu cầu tôi “vào khách sạn một lát” với sếp.
Tôi vừa hốt hoảng vừa lo sợ, không nghĩ ông ấy lại có yêu cầu mạnh bạo đến vậy, nhưng lại không dám kêu lên. Tôi vội lấy lý do cần vào nhà vệ sinh một lát. Rồi ở lì trong đó, chờ đến trời sáng mới dám ra ngoài.
Sau chuyến công tác đó, tôi vẫn làm việc bình thường, cư xử đúng mực, mọi việc trôi đi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cho đến một hôm, cả 5 đứa chúng tôi rủ nhau ra ngoài ăn trưa. Bất chợt, tôi nhận được tin nhắn từ sếp. Với nội dung, “gạ tình 1 đêm” cùng lời hứa có cánhrằng nếu đồng ý, tôi sẽ được nhận việc chính thức và tăng lương sớm.
Vì là bạn bè chơi thân lại học chung 4 năm đại học nên tôi đem câu chuyện ghê tởm đó kể cho các bạn cùng nghe. Nghe xong cả 4 mới tá hỏa khi biết không phải chỉ mình tôi mà tất cả đều nhận được tin nhắn với cùng một nội dung như vậy.
Hóa ra, sếp của tôi là một gã thích “ong bướm”. Trước đây, anh ta cũng có vài vụ bê bối, quấy rối nhân viên thử việc nhưng vì có “ô dù” nên vẫn được làm ở công ty.
Vì tìm công việc khó khăn nên chúng tôi quyết định “ngậm bồ hòn làm ngọt”, hạn chế việc tiếp xúc riêng 2 người, luôn ăn mặc kín đáo và có lời nói tôn trọng với sếp. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng khéo léo dùng lời nói nhẹ nhàng nhưng sâu cay để sếp dẹp ngay ý định tán tỉnh.
Tuy nhiên, ông ta vẫn “chứng nào tật ấy”, thậm chí còn tỏ ra công khai hơn nên cả nhóm quyết định nghỉ hẳn việc ở công ty để được yên ổn.
Hiện tại, cả 5 người nhóm chúng tôi đều có công việc mới ổn định, mức lương khá hơn. Mỗi lần tụ tập, chúng tôi lại không quên nhắc đến ông sếp “dê xồm”, như một kỷ niệm nhớ đời ngày mới chân ướt, chân ráo đi làm.
Góc công sở là diễn đàn chia sẻ những câu chuyện, tình huống thú vị hoặc oái oăm xảy ra ở công sở, nơi bạn gắn bó đến 8 giờ đồng hồ mỗi ngày. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, hãy gửi cho chúng tôi theo địa chỉ email: bandoisong@vietnamnet.vn. Những câu chuyện phù hợp sẽ được lựa chọn để đăng tải. Các chuyên gia tư vấn có thể gửi đến bạn những chia sẻ hữu ích. Trân trọng cảm ơn!
Theo Tintuc
Tôi 30 t.uổi 'còn zin', chưa từng bị sếp ‘gạ tình’
Cách sống sót sau thị phi công sở: Tập trung vào mục tiêu công việc của mình. Thị phi sẽ tự tan ra mà thôi.
Dù em đã xin nghỉ việc từ tuần trước và cũng dự định đi làm ở một công ty mới, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện bị sếp cũ gạ tình, em lại thấy xấu hổ, dằn vặt.
Đọc các câu chuyện trong diễn đàn "Góc công sở", tôi thấy nhiều bạn kể lại việc mình bị "gạ gẫm" ở nơi làm việc.
Ban đầu tôi chỉ đọc cho vui, nhưng có lúc lại không khỏi bật cười, tự vấn lại chính mình: "Ồ, sao gần 10 năm đi làm, mình chưa bao giờ được ai gạ tình nhỉ? Có phải sếp mình, đồng nghiệp của mình toàn là người tử tế không? Hay tại trông mình nghiêm túc quá? Hoặc cũng không loại trường hợp, vì mình quá xấu, nên chả ai buồn... gạ!".
Ảnh minh họa
Nhớ hồi năm cuối đại học đi thực tập. Tôi và hai cô bạn thân cùng đăng ký học việc ở một cơ quan nọ. Đến tuần thứ ba làm việc, trong lần đi trà đá, hai cô bạn chân dài của tôi đồng loạt than thở việc nhận được tin nhắn mùi mẫn của sếp phó.
Đại loại như: "Trời hôm nay mưa buồn thế nhỉ, anh đưa em ra ngoại thành chơi nhé...". Hay: "Ngoài công việc, em có thể gọi anh bất cứ lúc nào...". Riêng tôi, tuyệt nhiên không nhận được bất cứ tin nhắn nào hoa mỹ như thế!
Rồi sau này ra trường cũng vậy. Gần 10 năm đi làm, tôi chưa hề có bất kỳ mối tình công sở nào. Đồng nghiệp nam thân thiết toàn coi tôi như em gái, hoặc chị gái, hoặc "chiến hữu" kiểu "đồng hội đồng thuyền", chuyện gì cũng tâm sự, "buôn bán" được. Được cái, tôi cũng giỏi lắng nghe!
Còn các sếp, tôi phải công nhận là, từ khi chính thức đi làm, sếp của tôi đa phần là những người trẻ, giỏi, và rất điển trai. Tuy nhiên, các sếp hầu hết đều là người có gia đình. Nên tôi, chắc cũng như nhiều đồng nghiệp nữ khác trong công ty, chỉ dừng lại ở ngưỡng mộ, nể phục và tôn trọng. Ngoài công việc, tuyệt nhiên không có bất kỳ "mờ ám" gì.
Vậy nên mới nói, về chuyện tình cảm nơi công sở, tôi đúng là "như tờ giấy trắng". Chưa yêu ai cùng chỗ làm, và cũng chưa từng được hay bị ai... gạ tình.
Về đường yêu đương trong hay ngoài công sở, tôi không gặp phải bất kỳ rắc rối nào. Nhưng những thị phi (ít thôi), lại toàn như "búa tạ" rơi vào đầu tôi, dù cho lắm khi tôi chẳng cố ý.
Cách đây hơn hai năm, đột nhiên công ty tôi có sự chuyển giao các dự án. Đang là một nhân viên bình thường, tôi bất ngờ được sếp nhắm cho vị trí trưởng một bộ phận nhỏ. Việc này tôi không hề biết gì, cho đến khi thấy một số đồng nghiệp đang làm việc cùng với mình bất ngờ xin nghỉ.
Rồi tin đồn bắt đầu xuất hiện. Nào là tôi bán đứng đồng nghiệp, rồi cả những chuyện động trời kiểu "con đó chắc chắn cặp kè với sếp rồi, nên mới leo nhanh như thế"....
Sau đó, liên tiếp những câu chuyện kiểu như "con lừa thầy phản bạn", "con đ.âm sau lưng người khác", "con mê giai bái bai bạn bè"... xuất hiện trên facebook nhóm người này. Họ đó thi nhau chia sẻ, rồi lại thi nhau bình luận, vừa bất mãn vừa hỉ hả, cười cợt, đá xéo tôi.
Cứ như thế suốt một thời gian dài. Tôi vì bận rộn với công việc mới, nên không thường xuyên dùng facebook. Nhưng bạn bè thân thiết ở lại bên tôi biết chuyện, thi thoảng gửi đường link hoặc chụp màn hình cho tôi xem. Có lần, vì đọc được điều quá kinh khủng về mình, tôi chỉ kịp gục xuống bàn, lặng lẽ quệt nước mắt ngay giữa công ty.
Công việc mới quá áp lực. Lại thêm những thị phi dồn dập khiến tôi không khỏi stress. Mọi chuyện chỉ thực sự chấm dứt khi một người anh lớn trong nghề biết chuyện. Anh động viên tôi nhẹ nhàng nhưng rành mạch: "Thứ nhất, trước khi em được giao nhiệm vụ mới, em chỉ là một nhân viên. Em không là gì để các sếp có thể ưu ái em.
Thứ hai, việc bổ nhiệm ai, sử dụng ai vào vị trí nào là quyết định hoàn toàn ở Ban Giám đốc, trên cơ sở năng lực của từng người. Em không có lỗi chỉ vì bản thân có năng lực.
Thứ ba, em với những đồng nghiệp kia, từng là bạn bè rất thân thiết trong một thời gian dài. Kể cả lần này dù cho em có mắc sai lầm đi chăng nữa, thì việc họ lấy một sự cố ra để đ.ánh giá toàn bộ quá trình và con người em, thật là phiến diện. Đó là họ tự đ.ánh mất em, em không nên hối tiếc.
Thứ tư, em đang nhận một nhiệm vụ mới. Rất áp lực và vất vả. Việc của em là chăm chỉ làm việc để lo cho tương lai. Hãy tập trung vào mục tiêu đó, còn lại đừng để ý gì, những thị phi, rồi cũng đến lúc tự nó tan đi mà thôi"....
Phải nói, tôi đã đọc tin nhắn anh gửi như nuốt từng lời, vừa đọc vừa khóc vì cuối cùng cũng có người không chỉ hiểu và tin mình, mà còn tận tình chỉ dẫn lúc mình cô độc nhất. Sau lần đó, tôi hoàn toàn không quan tâm gì đến những thị phi, dù là nó có tàn nhẫn tới mức nào đi nữa. Công việc của tôi cũng vì thế mà thuận lợi hơn.
Sau này, khi trải qua một vài môi trường công sở khác, tôi cũng hay nghe các đồng nghiệp bình luận về mình, hoặc về những sếp lớn với nội dung cũng kinh khủng chẳng kém. Kiểu như: "Ông đó/bà đó biết gì mà làm quản lý. Toàn đi bằng thủ đoạn với đầu gối thôi...".
Nhưng tôi chỉ nghe cho biết. Tuyệt nhiên không đôi co hoặc tham gia. Bởi vì suy cho cùng, việc bình luận về người khác, là quyền của mỗi người. Tôi không thể bắt mọi người chỉ được nói những điều mình muốn nghe.
Còn những người làm quản lý, tôi tin họ cũng biết cả những điều đó, nhưng mọi người đều bỏ qua hết mà thôi. Chính vì không chấp những điều nhỏ nhặt, nên họ mới thành công lớn như vậy. Điều mà những người mải "buôn dưa lê, bán dưa chuột" có mơ cũng chẳng bằng được, nếu không tự thay đổi mình.
Theo Tintuc
Sống dở c.hết dở vì nhà nghèo mà vợ lại thích bốc phét Thế nhưng nói ra rồi thì cô còn biết giấu mặt đi đâu. Đường nào cũng c.hết, Hằng quay sang trách cứ chồng, khiến anh sống dở c.hết dở, muốn bỏ quách cô vợ này đi nhưng không đành lòng. Trường lấy vợ rồi mới biết được cô vợ mà mình quyết định sống chung cả đời ấy có tính "bốc phét" như...