Ép tôi xét nghiệm ADN bằng được, biết đích xác đó là cháu mình nhưng cuối cùng mẹ chồng vẫn đuổi tôi khỏi nhà
Nhưng mẹ chồng chẳng hiểu còn đay nghiến em. Hôm nhận kết quả ADN, con em đã chẳng còn nữa.
Thời còn học đại học, em đã yêu một người đàn ông rất sâu đậm. Đó là một người đã có gia đình. Ngày ấy, em còn quá bồng bột và non nớt nên đã bị anh ta đưa vào đời. Em giấu bố mẹ, lén lút ở chung với anh ta.
Em sống chung với người yêu được một thời gian thì vợ anh ta ở quê lên thành phố đánh ghen. Chị ta đã đánh em ngay tại trường học, khiến em mất mặt với tất cả bạn bè, thầy cô. Khi ấy, chính cô giáo chủ nhiệm là người đã phải đứng ra để thay em xin lỗi vọ của người yêu em.
Thoát khỏi người đàn ông đó, em bắt đầu chán nản và không còn tin vào tình yêu. Lúc chồng em theo đuổi, em cũng nghĩ sẽ không bao giờ đồng ý làm người yêu anh. Thế nhưng đứng trước sự chân thành của anh, em không thể từ chối.
Yêu nhau được một thời gian, anh cầu hôn em. Lúc này anh vẫn chưa biết về quá khứ của em. Anh vẫn nghĩ em trong sáng và thanh cao. Cho tới ngày mà em ra mắt gia đình anh. Người phụ nữ là mẹ anh lại chính là cô giáo chủ nhiệm thời đại học của em. Vì lẽ này, em không được chào đón trong căn nhà ấy.
Người phụ nữ là mẹ anh lại chính là cô giáo chủ nhiệm thời đại học của em. (Ảnh minh họa)
Nhất là khi lúc ấy, chồng em có cơ hội có một không hai, đó là đi nước ngoài công tác. Anh đã tạo áp lực lên mẹ chồng, bắt bà phải đồng ý cho bọn em kết hôn thì anh mới chịu đi nước ngoài làm việc. Sợ lỡ dở sự nghiệp của con, mẹ chồng em đành phải miễn cưỡng đồng ý.
Bọn em cưới nhau được 1 tháng thì đã phải xa nhau. Trong khoảng thời gian chồng ở nhà thì không sao. Đến khi anh đi, cuộc sống của em bắt đầu gặp phải sóng gió. Mẹ chồng không chửi bới thẳng mặt nhưng lúc nào cũng bóng gió em. Có lúc bà không chỉ đích danh nhưng lại nói: “Sống làm kẻ thứ 3 thì muôn đời không ngóc lên được”. Như vậy khác nào bà đang nói em?
Video đang HOT
Hình ảnh minh họa
Cứ tưởng sau khi em có thai, cuộc sống sẽ dễ thở, mẹ chồng cũng bớt hà khắc với em. Vậy mà với bản tính đa nghi, mẹ chồng lại bắt em phải chọc ối để xét nghiệm ADN. Em sợ ảnh hưởng đến con nên không đồng ý thì bà lại càng nghi ngờ hơn.
Trước đó em đã nghén lên nghén xuống, mệt mỏi bơ phờ, vậy mà mẹ chồng vẫn ép. Bà bảo không muốn chăm nhầm cháu nên phải xét nghiệm lúc này, nếu đúng cháu của bà thì bà sẽ chu đáo lo cho 2 mẹ con, còn không thì đừng trách bà.
Hôm nhận kết quả ADN, con em đã chẳng còn nữa. (Ảnh minh họa)
Không biết có phải do chọc ối không mà 3 ngày sau em bị sảy thai. Mất đứa con, em cũng đau đớn lắm. Nhưng mẹ chồng chẳng hiểu còn đay nghiến em. Hôm nhận kết quả ADN, con em đã chẳng còn nữa.
Như người ta thì ít nhất mẹ chồng cũng cảm thấy ân hận vì đã bắt em làm thủ thuật chọc ối. Đằng này bà đuổi em ra khỏi nhà với lý do không tưởng, đó là em có thai mà không biết giữ con. Cảm thấy khó sống trong căn nhà ấy, em đã về nhà mẹ đẻ đợi chồng sắp xếp công việc để về giải quyết chuyện gia đình.
Giờ nhìn thấy mẹ chồng là em lại nghĩ đến đứa con của mình. Không biết chồng em sẽ xử trí thế nào nhưng dù có chết em cũng không bao giờ quay lại căn nhà đó.
Theo afamily.vn
Đêm tân hôn đang lúc cao trào, vợ bỗng nhiên phá lên cười rũ rượi khiến chồng khiếp vía
Đến khi yêu đương hơn 1 năm, tôi được nàng đưa về quê ra mắt gia đình. Mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi gặp bố vợ tương lai. Trong buổi nói chuyện, tôi chợt nhận ra, ông không được bình thường cho lắm.
Các cụ bảo: "Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống", nhưng tôi đây lấy vợ đã không làm được điều đó ngay từ những ngày đầu tiên. Tôi lấy vợ xa nên thú thật là yêu rồi mới biết bố vợ tương lai thi thoảng hơi "man mát". Ngày đó tôi và vợ cùng học ở Hà Nội, ra trường đi làm rồi quen nhau. Tôi người Hải Dương còn vợ người Thái Bình.
Gặp và quen cô gái thùy mị nết na lại xinh xắn, nấu ăn giỏi ai mà chẳng ưng. Ngày đó vợ tôi ở nhờ nhà bác ruột để đi làm. Tôi là nhân viên của bác cô ấy. Trong một lần đến nhà, tôi gặp nàng và được nàng nấu cơm cho ăn. Tôi thực sự bị nàng hút hồn ngay từ lần gặp đầu. Từ đó, tôi lê la làm quen rồi bằng tài ăn nói của mình, tôi cũng xin được số điện thoại của nàng để liên lạc về sau.
Ở công ty tôi cũng được sếp quý (bác vợ), nên bác ấy cũng vun vào cho đôi chúng tôi. Ít lâu sau, tôi chính thức cưa đổ cháu sếp. Đây cũng là mối tình đầu của tôi. Tôi mãn nguyện vô cùng vì tìm được 1 nửa hoàn hảo với mình.
Ảnh minh họa
Đến khi yêu đương hơn 1 năm, tôi được nàng đưa về quê ra mắt gia đình. Mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi gặp bố vợ tương lai. Trong buổi nói chuyện, tôi chợt nhận ra, ông không được bình thường cho lắm. Khi về tôi cũng không dám hỏi gì, đến mãi sau này, vợ tôi mới kể, ông bị mắc bệnh tâm thần (thể nhẹ) nên thi thoảng không được bình thường. Tôi cũng chỉ biết thế thôi, chứ việc này không ảnh hưởng gì đến tình yêu của chúng tôi. Tôi cũng chẳng nghĩ gì đến chuyện "Lấy vợ xem tông" như các cụ vẫn dặn.
Mấy tháng sau, tôi chính thức thưa chuyện với bố mẹ để về nhà gái nói chuyện người lớn. Mọi chuyện suôn sẻ, đám cưới của chúng tôi được diễn ra. Tôi chính thức có vợ đẹp, ngoan hiền. Cuộc sống hôn nhân của tôi diễn ra êm ả cho tới tận bây giờ (5 năm sau cưới). Nhưng giờ nghĩ lại, đêm tân hôn với nàng, tôi vẫn không khỏi buồn cười và đến giờ tôi vẫn chẳng dám tâm sự lại những suy nghĩ của mình lúc đó.
Hình ảnh minh họa
Vì chưa thực sự là của nhau bao giờ nên cả 2 chúng tôi hồi hộp và chờ mong lắm. Đêm đó cứ ngỡ sẽ là đêm đẹp nhất, đáng nhớ và ý nghĩa nhất. Vậy mà...
Sau màn dạo đầu đầy hứng khởi (tôi chỉ hôn môi), tôi có chút mất bình tĩnh để nhập cuộc vì đây cũng là lần đầu tiên của tôi. Tôi hạ quyết tâm phải làm nên một đêm tân hôn đáng nhớ. Tôi làm theo những gì trái tim mách bảo và bản năng của bản thân, tôi ngấu nghiến ôm hôn vợ và làm tới. Nhưng đến đúng đoạn cao trào, nàng bật dậy, phá lên cười rũ rượi. Ôi chao! có ai tưởng tượng ra cái cảnh đầu tóc bú xù, váy áo xộc xệch, cười rú ầm ĩ không kiểm soát giữa đêm khuya tĩnh lặng không?
Hình ảnh minh họa
Tôi hoảng hồn và tụt hết cảm xúc yêu. Cuộc yêu của tôi bị tạm dừng để xốc lại cảm xúc. Quyết tâm làm lại lần 2, nhưng lần này, tôi vừa chạm vào vợ thì cô ấy lại phát "bệnh" giống lần 1. Thực sự là tôi hoang mang lắm, trong đầu tôi chợt nghĩ: " Hay cô ấy giống bố nên vậy?". Vậy là cả đêm tôi chẳng làm ăn được gì vì hễ chạm vào người là vợ lại cười phá lên chẳng khác nào bị ngộ.
Vài ngày sau, cô ấy mới tâm sự: " Có lông buồn, ai chạm vào người đều bị như thế". Lúc này tôi mới vỡ lẽ ra mọi chuyện và có được lời giải đáp cho mình. Từ lần sau, tôi có cách riêng của mình để yêu vợ mà không làm vợ bị nhột nữa. Và tôi sống với nàng 5 năm nay, nàng vẫn là người phụ nữ chuẩn 10, không hề có dấu hiệu gì khác thường như tôi nghĩ vào đêm tân hôn.
Theo emdep.vn
Chỉ vì hành động nhỏ này của cô gái trong ngày ra mắt mà mẹ người yêu phản đối kịch liệt Duy thở dài một cách tức tối cãi lại lời mẹ: 'Mẹ xem cái lý do của mẹ không cho con lấy Phương có buồn cười không? Thế giờ con chia tay người yêu theo ý mẹ rồi giải thích với cô ấy là do...'. Phương hồi hộp chờ ngày ra mắt gia đình bạn trai sắp tới. Theo như lời Duy -...