Éo le ôm ‘cục nợ’ tiền tỷ bố mẹ vợ cho vay mua nhà
Vay tiền bố mẹ vợ để mua căn hộ chung cư, vợ con tôi sẽ có nhà đẹp để ở, bản thân tôi không phải lo áp lực trả lãi như vay ngân hàng, nhưng điều đó lại đồng nghĩa với việc tôi sẽ bị tước đi tiếng nói và lòng tự trọng của một thằng đàn ông.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 32 tuổi, sinh ra ở một làng quê nghèo ở Nghệ An. Bố mẹ tôi là những nông dân chân chất, nhà lại đông con nên hoàn cảnh kinh tế khó khăn. Còn vợ tôi con nhà khá giả. Tôi còn nhớ, khi bàn tính đến chuyện làm đám cưới, gia đình cô ấy phản đối kịch liệt, phần vì khoảng cách địa lý xa xôi, phần vì gia đình tôi nghèo quá, họ sợ con gái khổ, sợ tôi lấy cô ấy chỉ vì hám tài sản. Với bản tính sĩ diện của một thằng đàn ông, tôi đã định từ bỏ. Nhưng rồi, sự đấu tranh đến cùng của cô ấy chúng tôi cũng đã về một nhà.
Thấm thoắt chúng tôi đã lấy nhau được 3 năm, ở nhà thuê và có một nhóc tì bụ bẫm đáng yêu. Vì chuyện phản đối đám cưới năm nào nên tôi không giữ mối quan hệ thân thiết với bố mẹ vợ.
Thời gian gần đây, bố mẹ vợ thường xuyên gọi vợ chồng tôi sang chơi, tỏ ra quan tâm, hỏi han chuyện công việc, thu nhập, tích lũy được bao nhiêu tiền, hai vợ chồng có con nhỏ sống ở nhà thuê có bất tiện không… Rồi ông bà nói rằng sợ vợ chồng con cái tôi khổ nên một là muốn chúng tôi về sống cùng nhà, hai là sẽ cho vay một 1 tỷ để vợ chồng tôi mua căn hộ chung cư.
Về sống cùng nhà bố mẹ vợ chắc chắn tôi không chấp nhận, còn việc mua nhà thì đúng là tôi có chút băn khoăn. Hiện vợ chồng tôi đang thuê một phòng trọ rộng khoảng 25m2, trước đây chỉ có hai vợ chồng thì sống khá thoải mái, nhưng giờ có thêm con nhỏ, đồ đạc nhiều, phòng ốc trở nên chật chội, em bé không có nhiều không gian để chơi. Hiện chúng tôi cũng tiết kiệm được vài trăm triệu. Vợ chồng tôi cũng có bàn tính đến chuyện vay tiền mua nhà. Bố mẹ tôi ở quê không có điều kiện để cho 2 vợ chồng vay tiền, vay ngân hàng thì chắc chắn là “còng lưng trả nợ”, còn vay bố mẹ vợ không phải lo áp lực trả lãi như vay ngân hàng nhưng tôi cũng rất băn khoăn.
Hễ đụng chạm đến vấn đề tiền nong với bên nhà vợ là tôi cứ thấy gai người. Đã 3 năm trôi qua nhưng câu nói năm nào của mẹ vợ khi ngăn cản đám cưới: “Cậu lấy con gái tôi vì tiền đúng không?” vẫn cứ văng vẳng và ám ảnh tôi đến tận bây giờ. Nếu chấp nhận vay tiền của bố mẹ vợ, vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc đúng là tôi hám tiền, dựa hơi nhà vợ hay sao. Rồi một khi đã trót nhờ cậy, vay mượn, “há miệng mắc quai”, sau này có chuyện gì không vừa ý với bố mẹ vợ, nếu tôi có bày tỏ ý kiến thì chắc cũng sẽ bị đánh giá rằng đã phải dựa vào nhà vợ mà còn bày đặt nọ kia. Đánh đổi tiếng nói và lòng tự trọng cá nhân, chấp nhận “miếng nhục là… cục nợ”, chịu lép vế trước nhà vợ để có được một căn nhà, cái giá đó liệu có đáng?
Tâm sự chuyện này với người bạn thân cùng ở quê ra Hà Nội lập nghiệp thì được khuyên là hai vợ chồng cứ thong thả làm ăn rồi dần dần tự kiếm tiền mua nhà chứ đừng có dại mà vay tiền bố mẹ vợ. Nó từng biết nhiều trường hợp bố mẹ vợ cho con rể vay tiền để mua nhà hoặc kinh doanh, rồi khi sum họp gia đình hoặc ngồi lê hàng xóm lại đem chuyện ấy ra kể công trạng, nào là “nếu không nhờ ông bà thì còn lâu chúng nó mới có nhà ở”, rồi “không nhờ ông bà giúp đỡ thì làm gì có thành công hôm nay”… Chưa kể đến việc thiên hạ sẽ đàm tiếu rằng, thằng đó chuột sa chĩnh gạo lấy được con nhà giàu mới có được cái nhà, chứ tài cán gì đâu!
Video đang HOT
Những lời bạn nói càng khiến tâm trí tôi rối bời. Tôi không muốn vợ con phải sống khổ sống sở trong căn nhà đi thuê chật hẹp. Vay tiền bố mẹ vợ để mua căn hộ chung cư thì vợ con sẽ có nhà đẹp để ở, bản thân tôi không phải lo áp lực trả lãi như vay ngân hàng, nhưng điều đó cũng tức là tôi sẽ bị tước đi tiếng nói và lòng tự trọng của một thằng đàn ông. Rất mong mọi người cho tôi lời khuyên trước tình cảnh éo le này!
Theo Vietnamnet
Ở rể mà anh ngang nhiên làm một điều khiến cả nhà tôi choáng váng
Tôi và anh yêu nhau suốt 3 năm trời nhưng vì anh lập nghiệp xa nên gia đình chúng tôi muốn ngỏ lời cho anh ở rể.
Ban đầu anh rất ngại vì không thích ở rể, phiền bố mẹ vợ nhưng nhiều lần về nhà tôi chơi, được bố mẹ quý mến lại thấy mẹ hiền hậu, dễ chịu nên cuối cùng anh cũng đồng ý. Tôi vui mừng khôn xiết vì được ở với chồng lại còn được sống chung với bố mẹ đẻ. Con gái như thế còn gì bằng...
Cuộc sống của chúng tôi không phải quá giàu có nhưng cũng khá giả, nhất là gia đình tôi cũng là một gia đình khá. Nhiều lần bố mẹ có thương chúng tôi vất vả bên ngoài nên không cần hỗ trợ tiền ăn. Mẹ không lấy tiền ăn cũng không bắt chúng tôi đóng góp bất cứ thứ gì, đó là điều khiến chúng tôi cảm thấy được an ủi. Tiền có thì để dành tiết kiệm...
Cuộc sống của chúng tôi không phải quá giàu có nhưng cũng khá giả, nhất là gia đình tôi cũng là một gia đình khá. (ảnh minh họa)
Thế nhưng có thể vì điều đó mà chồng hơi dễ dãi, tiêu hoang phí, không biết dành dụm khiến vợ chồng có nhiều mâu thuẫn vì chuyện kinh tế.
Hai chúng tôi khi mới kết hôn đã có một cuộc sống khá viên mãn, sáng chở nhau đi làm, chiều về ăn cơm cùng bố mẹ. Anh không phải động tay động chân vào bất cứ việc gì ngay cả tôi cũng ít khi làm lụng vì mẹ đã phục vụ cả. Mẹ về hưu, ở nhà cũng có mỗi việc dọn dẹp và cơm nước cho con cái thôi, bà cũng lấy đó làm niềm vui.
Rồi những bữa cơm nhà cũng thưa, anh nói rằng anh phải ra ngoài gặp đối tác, uống rượu với bạn bè. Tôi đồng ý bởi biết anh ở rể đã khó đi lại rồi, có khi anh cũng ngại bố mẹ vợ nên không dám đi nhiều. Tôi và anh cùng đi với nhau để tránh việc anh bị bố mẹ nghĩ ngợi. Nhưng nhiều lần anh bắt tôi về nhà, không được đi cùng anh để anh đi một mình cho... oai.
Hơn 3 năm chung sống, có lần anh nói với tôi: "Em bớt theo anh đi, anh cũng phải có sĩ diện đàn ông, đi đâu vợ cũng cặp kè như vậy thì anh làm ăn kiểu gì, còn phải chém gió với bạn bè nữa chứ". Tôi hiểu nên cũng mặc các mối quan hệ của anh.
Tôi đồng ý bởi biết anh ở rể đã khó đi lại rồi, có khi anh cũng ngại bố mẹ vơ nên không dám đi nhiều. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi lo ra ngoài anh lại bị bạn bè khích bác vì có nhiều kẻ thích gièm pha, nói lời không hay. Họ còn thường hay nói bóng nói gió về chuyện anh ở rể làm anh nhụt chí. Ở rể thì đã sao, anh quê xa, ở trên này chúng tôi chưa có tiền mua nhà, ở chung bố mẹ thì được phục vụ tất cả, anh còn đòi hỏi gì. Ấy vậy mà có lẽ sĩ diện của đàn ông khi bị bạn bè nói ra nói vào khiến anh bắt đầu khó chịu ra mặt.
Các chuyến công tác của anh nhiều hơn, anh gặp hết người này, người khác và rồi đi biệt trong vòng cả tháng. Tôi bắt đầu hoài nghi vì công việc của anh đâu có đi công tác nhiều như vậy, thậm chí tôi còn gọi điện lên cơ quan hỏi rõ lịch trình của anh thì họ bảo anh không có lịch đi xa như thế.
Tôi làm lớn chuyện thì anh quát tháo nói tôi lắm lời. Anh bảo, anh thử dọn ra ngoài ở một tháng xem sao để xem cảm giác tự do là thế nào rồi còn tính tiếp. Ngày đó anh định ra ngoài ở riêng, thuê nhà trọ nhưng nghĩ hàng tháng lại bỏ ra vài triệu thuê nhà trong khi hai vợ chồng không giàu có gì, tôi thấy xót, trong khi nhà bố mẹ lại gần ngay cơ quan của hai đứa.
Tôi bảo anh phải ở đây thêm một thời gian nữa thì mới tính tới chuyện đó, anh đồng ý. Nhưng cũng từ đó, anh đi tối ngay như trêu ngươi tôi và bố mẹ tôi. Anh không về nhà ăn cơm và lúc nào cũng có đầy men rượu. Tôi buồn bã vì chồng và càng buồn thì càng cãi nhau dẫn tới chuyện anh và tôi rạn nứt tình cảm...
Choáng váng vô cùng khi nhìn thấy cảnh tượng không muốn nhìn. Một đôi dép phụ nữ ở trong nhà tôi. (ảnh minh họa)
Anh ngoại tình khi nào tôi cũng không hay. Thời gian đó tự nhiên anh về nhà vui hẳn lại còn nói cười với vợ, với bố mẹ vợ. Tôi cảm thấy lạ lạ. Lúc đó, tôi đã thử tìm hiểu xem nhưng không tìm được manh mối nào.
Khi bố mẹ tôi đi du lịch vì ông bà hiểu cho hai con, muốn hai con ở nhà tự do một chút thì cũng là lúc anh bắt đầu lộ bản chất của gã đàn ông đê tiện. Hôm đó tôi nói đến nhà bạn chơi, có thể ngủ qua đêm ở đó vì bạn tôi đang bị ốm không có người chăm sóc, anh đã vô cùng hào hứng. Anh còn động viên tôi phải quan tâm bạn. Tôi đồng ý nhưng lại nhớ ra mình quên ít đồ và rồi tôi vội về nhà lấy...
Choáng váng vô cùng khi nhìn thấy cảnh tượng không muốn nhìn. Một đôi dép phụ nữ ở trong nhà tôi. Bố không nhà, mẹ cũng không mà lại có chuyện đó. Tôi mở cửa nhẹ nhàng bước vào thì thấy tiếng động kì lạ bên trong. Anh đang hú hí với một người phụ nữ khác, ôm hôn nhau thắm thiến ngay trên giường ngủ của vợ chồng tôi. Mắt tôi như mờ đi khi nhìn thấy điều đó.
Tôi không thể nào bình tĩnh và lao vào té nước vào mặt anh và người đàn bà kia, đuổi tống cổ họ ra ngoài. Tối đó, tôi cũng đuổi anh khỏi nhà, nói anh là đồ hèn, ở rể rồi còn hèn hạ như thế, còn mang gái về nhà mẹ tôi.
Anh gào lên chửi bới tôi "tôi hèn đấy, hèn mới đi ở rể, hèn mới vào nhà cô như "chó chui gầm chạn". Hôm nay tôi phải nói rõ cho cô biết, dù thế nào thì tôi cũng phải bỏ cô. Tôi ngoại tình đó thì đã sao, tôi chán cảnh này lắm rồi".
Tôi vô cùng hoang mang khi anh nói như vậy. Biết rằng ở rể không phải là điều đàn ông mong muốn thế nhưng có ai gây khó dễ gì với anh. Hay vì bản lĩnh của các anh không tốt, hay vì sĩ diện nên lúc nào cũng mặc cảm chuyện này. Nếu sống thoáng ra một chút thì có sao không? Trong đầu lúc nào cũng nghĩ mình hèn thì sẽ hèn, lại nghe lời bạn bè xúi giục thì sao có thể an phận. Anh giỏi thì kiếm tiền ra ngoài mua nhà cho vợ con anh đi, sao phải chọn cách ở rể? Ở nhà tôi nhưng bố mẹ tôi nào bắt anh làm gì, cũng không hề gây khó dễ cho anh, anh còn đòi hỏi gì nữa hay chỉ tự mình nghĩ ra mọi thứ?
Tôi cay đắng nhận ra vợ chồng mình không thể tiếp tục mối quan hệ và đã quyết định kí vào đơn ly hôn, chấp nhận từ bỏ cuộc hôn nhận "bẩn thỉu" này. Đời thật buồn nhưng không thể nào quên được cảnh tượng ám ảnh đêm hôm ấy và gã đàn ông trơ trẽn đến xấu hổ tôi luôn gọi là chồng.
Theo Eva
Nàng dâu không yên phận (Phần 1) Vậy là xong một đời con gái, Vân đã rời xa nó như thế. Chỉ một cái nắm tay cũng đã cắt đứt những ngày tháng vui vẻ của cô. Đột nhiên Vân lại không muốn cưới nữa, cô giật tay mình ra khỏi tay Mạnh. Tiếng chúc tụng ồn ào và náo động, trẻ con, người lớn đi qua đi lại tấp...