Em yêu người khác rồi, người ấy tuyệt vời và yêu em hơn anh
Cảm ơn anh đã cho người ấy cơ hội làm em hạnh phúc. Anh à, giờ anh có quay lại thì tất cả cũng đã muộn rồi. Em đã yêu người khác rồi, không phải vì người ta tuyệt vời hơn anh đâu mà vì người ấy yêu em hơn anh đã từng yêu!
Anh có thấy mình vô lý khi sau khoảng thời gian biến mất khỏi cuộc đời em chẳng có một lý do và giờ trở về đòi quay lại cuộc tình đã xưa cũ. Anh có thấy mình thật ích kỷ khi bắt em phải hiểu anh, thông cảm cho anh khi chưa một lần anh chịu hiểu và cảm thông cho em. Anh có thấy mình quá bảo thủ khi cứ khăng khăng cho rằng, tình yêu chúng mình vẫn còn vẹn nguyên sau bao tháng ngày lạc lối. Không phải đâu anh ạ, em yêu người khác rồi, người ấy không phải là anh!
Anh có bao giờ nghĩ đến nỗi đau mà em phải chịu khi anh bước đi không một lời từ biệt không? Em đã tổn thương, đã khóc nhiều đến nhường nào. Trái tim em đã bao lần nhói đau tưởng như có thể vỡ vụn. Cuộc sống của em tưởng như chẳng thể nào có thể trở lại bình thường như cái quỹ đạo vốn có của nó nữa. Và em cũng từng nghĩ rằng, em chẳng thể nào trao và nhận tình yêu cho một ai khác nữa. Những khi ấy, anh đang ở đâu, anh đang bên ai và có khi nào anh nghĩ đến em không?
Em đã sống trong nỗi nhớ quay quắt về anh, đã điên cuồng đi tìm anh ở những nơi anh có thể đến. Em đã yêu như chỉ có một lần được yêu, rồi sống như một người đã chết, đau như chưa từng được đau, khóc như lần cuối được khóc. Nhưng anh vẫn không về và em cũng nhận ra mình vẫn phải tiếp tục sống, tiếp tục con đường mà anh đã bỏ lại dang dở. Và em nhận ra rằng, em vẫn xứng đáng được yêu, vẫn có thể yêu và tìm được người yêu mình chân thành hơn anh đã yêu em.
Người ta giúp em vượt qua những nỗi đau mất anh, dắt em qua từng tổn thương, hàn gắn những vết thương cho em và làm ấm lại trái tim đã nguội lạnh của em. Thật chẳng dễ dàng gì để em vươt qua được những điều ấy nhưng thực sự cũng không phải đơn giản để người ấy kiên trì bên cạnh lâu và dài đến như vậy đâu anh. Đó chỉ có thể là vì tình yêu thôi. Em đã yêu và lại thấy mình được sống một cách chân thành và trọn vẹn nhất.
Video đang HOT
Anh biết không, người ấy tuyệt vời lắm. Em không nói rằng, người ấy đẹp trai hơn anh, tài giỏi hay giàu có hơn anh. Những thứ ấy chỉ là phù phiếm thôi. Em cũng không yêu người ta vì những điều ấy. Nhưng người ta luôn yêu em bằng cả trái tim chân thành, luôn giành cho em những điều ngọt ngào nhất. Và người ấy không bao giờ bỏ em lại một mình dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Đó là điều anh không làm được.
Ngay cả khi anh quay về, người ta vẫn tôn trọng em và cho em quyền được lựa chọn, quay lại với anh hay bước tiếp bên người ta. Nhưng em chắc chắn một điều rằng, em muốn bước tiếp cùng người ta mãi mãi, vì đó là tình yêu và sự lựa chọn của em.
Em thực lòng cảm ơn em vì đã trở về. Trở về để cho em một câu trả lời, trở về để giải tỏa tất cả những hoài nghi và thắc mắc trong lòng em trước kia. Và cảm ơn đã trở về để em có thể nhẹ nhàng kết thúc một mối tình, vui vẻ để bắt đầu một cuộc tình mới.
Những câu nói ngọt ngào của anh, những hành động tưởng như chân thành của anh giờ này không còn khiến em rung động nữa, không còn khiến trái tim em xốn xang nữa và cũng không khiến em điên cuồng chạy đến bên em bất cứ lúc nào nữa. Có thể đó là câu trả lời rõ ràng nhất dành cho anh, cho em và cho cả tình yêu của chúng mình.
Dừng lại đi anh nhé, đừng cố níu kéo những điều xưa cũ khi anh đã từng không biết trân trọng nó. Dù có thế nào đi nữa thì em vẫn mong anh hạnh phúc và em muốn nói với anh rằng: Em yêu người khác rồi, người ấy tuyệt vời và yêu em hơn anh!
Theo Blogtamsu
Suýt ly hôn vì mẹ chồng hà tiện
Ngày về ra mắt nhà Đức, Hạnh đã choáng với tính hà tiện của mẹ anh.
Khi làm cơm, bà luôn miệng nhắc cô, nhà này không ăn mỳ chính đâu. Hay có ba người ăn ít canh cháu đong 1 tô nước nấu thôi cho đỡ tốn.... Kinh hơn là lúc dọn dẹp, bà đưa cho Hạnh phích nước sôi để rửa bát thay dầu và không được xả nhiều nước. Lúc đó vì yêu Đức nên Hạnh cũng không mấy để tâm đến cách sống của nhà bạn trai. Cuộc sống ngột ngạt thực sự bắt đầu khi cô về làm dâu nhà anh.
Hàng ngày trong bữa ăn, mẹ chồng Hạnh luôn ca thán việc tiền sinh hoạt hàng tháng, vì công việc của Hạnh bấp bênh, lương lại được có hơn 1 triệu nên Đức vẫn đưa tiền chi tiêu cho mẹ như thời chưa lấy vợ. Bà luôn nói con dâu chỉ biết ăn bám nhà chồng nên phải tiết kiệm. Bà tiết kiệm tới mức, đồ ăn thừa của đám cưới, bà không chia tán cho anh em hàng xóm hết đi mà giữ trong tủ lạnh đến hơn 3 tháng sau mới ăn hết. Nhiều hôm chán mấy món thức ăn thừa kia quá, Hạnh lại đi chợ mua con cá con tôm về đổi món, bà lại được dịp ca thán cô hoang phí không biết quý đồng tiền chồng làm ra.
Mỗi tối đi tắm, Hạnh bật nóng lạnh chắc được dăm ba phút thì mẹ chồng ở bên ngoài tắt công tắc đi. Nhiều hôm Hạnh tưởng mình chết cóng trong nhà tắm. Cuối cùng vợ chồng cô phải nói là sẽ trả tiền điện thì bà mới để cho tắm nước nóng mùa đông.
Bà luôn nhắc Hạnh đi tìm mấy khu công nghiệp mà xin làm, mỗi tháng được mấy trăm nghìn cũng phải đi làm. (ảnh minh họa)
Rồi Hạnh mang bầu cũng là lúc cô chính thức thất nghiệp. Lúc này thì mẹ chồng cô không còn nói bóng gió gì nữa mà chửi thẳng cô là vô tích sự, đồ ăn bám. Bà luôn nhắc Hạnh đi tìm mấy khu công nghiệp mà xin làm, mỗi tháng được mấy trăm nghìn cũng phải đi làm. Rồi bà ca thán con trai không biết nghe lời, bao nhiêu đứa có việc làm không lấy, đi rước về bà cô vô tích sự để cả nhà phải nuôi. Hạnh ức lắm nhưng không dám nói lại, sợ bà lại vin vào đó mà nhục mạ bố mẹ cô không biết dạy con gái.
Đỉnh điểm là hôm vừa rồi, cũng vì mẹ chồng mà vợ chồng cô đánh chửi nhau. Hôm đó ở nhà cô nấu canh cá chua, gần đến bữa, Đức rủ thêm hai anh bạn nữa về nhà ăn cơm. Lúc dọn mâm bát, thấy có được bát canh nhỏ xíu, Đức nhăn nhó sao nấu được bát canh vừa ít, vừa nhạt nhẽo vậy. Sẵn bực trong lòng, Hạnh bảo mẹ chỉ cho nấu 1 loa nước cho đỡ tốn nước tốn ga, mì chính hết mẹ không mua nên phải ăn nhạt. Nghe vợ nói xong, anh điên quá vứt luôn bát canh xuống đất rồi lên nhà gọi hai ông bạn đi ra quán ăn cơm.
Thực sự đến giờ cô mới thấm thía câu nói hôn nhân không phải chỉ có tình yêu của hai người là đủ. (ảnh minh họa)
Tối đó Đức uống khá nhiều, về nhà nghe mẹ cằn nhằn, vào phòng thấy vợ mặt nặng như trì. Anh thực sự mệt mỏi khi cứ phải đứng giữa mẹ và vợ. Đã thế, khi nghe vợ hằm hè kể tội mẹ mình nào keo kiệt, ghê gớm, không biết thương con cháu thì anh không kìm được tức giận tát vợ một cái. Hạnh bù lu bù loa lên nào là chồng vũ phu, nhu nhược nên không bảo vệ được vợ con, để mẹ ở nhà hành hạ vợ đang bầu bí. Rồi cô khóc lóc hối hận ngày trước mù quáng mới lấy anh. Đến nước này thì Đức không còn bình tĩnh, anh chỉ thẳng mặt vợ đuổi "Mày cút luôn khỏi nhà tao đi". Mẹ chồng thấy ầm ĩ cũng chạy vào, bà không khuyên can con trai thì thôi lại còn thêm bớt vào vài câu để "dạy dỗ" đứa con dâu vô tích sự lại không biết điều.
Cả đêm đó Hạnh chỉ nằm khóc, cô hối hận vì ngày trước không nghe gia đình khuyên ngăn vẫn quyết lấy Đức dù biết mẹ anh ghê gớm. Cô biết Đức say rượu nên mới thế, chắc chắn sáng mai thôi anh lại năn nỉ xin lỗi cô. Nhưng cô không biết sau chuyện này, vợ chồng cô có được như trước không. Cô đã nghĩ tới việc ly hôn, nhưng ly hôn thì con cô sẽ không có cha rồi cô còn đang thất nghiệp, còn nếu tiếp tục sống như thế này thì cô không biết mình có sức chịu đựng đến bao giờ. Thực sự đến giờ cô mới thấm thía câu nói hôn nhân không phải chỉ có tình yêu của hai người là đủ.
Theo VNE
Bạn trai hơi tí là giận Từ khi yêu anh, tôi không còn tính bất cần, cũng chưa bao giờ buông lời nói láo. Vậy mà càng ngày anh càng quá đáng, hơi một tí là giận, giận đến vài ba ngày. Khi tôi nhắn tin xin lỗi làm lành anh lại càng chảnh. ảnh minh họa Tôi kém anh 6 tuổi nhưng dường như chúng tôi phải chênh...