Em yêu anh rất nhiều…
Em muốn chạy đến bên anh để anh lại ôm em như trước kia…
Hôm nay, mưa tầm tã, mưa như cái ngày 8.3 vừa rồi, cái ngày mà 2 đứa mình chính thức chấm dứt. À không, cái ngày mà em chính thức nói lời chia tay anh. Đã hơn 2 tháng rồi đấy anh nhỉ? Em đã không thể quên anh. Em chỉ cố gắng để không nghĩ về anh nữa. Em khiến mình bận rộn, cố xua tan mọi hình ảnh và những kỉ niệm về anh trong 2 tháng qua. Nhưng cứ đến ngày mùng 8 hay cứ hôm nào mưa tầm tã như thế này, em lại mặc kệ, để cho nỗi nhớ về anh, những kỉ niệm về anh cứ ùa về.
Đôi khi em mệt mỏi lắm, em đã tự nhủ rằng ” mặc kệ đi, việc gì phải cố, càng cố quên là càng nhớ”. Nhưng em không dừng lại được, em vẫn bắt bản thân mình không được phép nghĩ đến anh nữa, cũng như khi trước kia, em bắt ép bản thân buộc phải nói ra lời chia tay cho dù em biết bản thân mình còn thích anh nhiều lắm.
Em đã không thể quên anh (Ảnh minh họa)
Em chưa bao giờ nói yêu anh. Từ khi hai đứa quen nhau, đến khi cả 2 đứa cùng trao nhau những nụ hôn thật say đắm, em vẫn chưa hề nói yêu anh. Anh bảo anh yêu em nhiều lắm, và hỏi em có yêu anh không. Em chỉ cười và lắc đầu: “Em không biết, chắc em chưa yêu anh đâu, phải xa anh em mới biết em có yêu anh không?” Anh bảo rằng không yêu mà có thể hôn như thế sao? Em chẳng nói gì, vì em không đủ can đảm để nói 3 chứ em yêu anh. Lời yêu với em thật khó!
Video đang HOT
Anh bảo tháng 7 anh sẽ rời Việt Nam, khi đó em phải trả lời anh rằng em có yêu anh không đấy! Em đã hứa sẽ đợi anh quay lại và yêu anh mãi nếu mình còn yêu nhau. Đã 2 tháng rồi mình không gặp nhau, 2 tháng rồi mình không bên nhau nữa. Em không cần phải đợi đến tháng 7 đâu anh, ngay bây giờ em đã có câu trả lời cho anh rồi này. Nhưng em phải làm sao đây, khi 2 đứa mình đã như người xa lạ.
Thi thoảng em online, em lại tò mò kiểm tra xem anh có online không. Anh đã đổi avatar khác rồi. Trông anh có vẻ gầy hơn. Đôi khi em muốn lắm, muốn gõ những dòng chữ chỉ để hỏi thăm anh nhưng em không đủ can đảm, cái sĩ diện không cho em làm vậy khi chính em là người nói chia tay anh, khi chính em là người khước từ những cuộc điện thoại, những lời hỏi han của anh.
Anh ơi, 3 con phố mình hay đi bộ , bây gờ đã trở thành phố đi bộ rồi đó. Anh có biết không? Ngày trước, mới ròi xa anh, em hay đi trên con đường đó để được nhớ nhiều hơn về anh, nhưng bây giờ cấm phương tiện rồi, mỗi khi đi về em không còn qua đó được nữa. Sao bỗng dưng em đau thế nhỉ? Em sợ những kỉ niệm về anh cũng sẽ lìa xa em. Em là đứa hay quên và chả quan tâm đến ai mà. Vì thế em biết rằng,tìm được 1 người con trai cho em những cảm giác đặc biệt chỉ có được khi yêu rất là khó. Đã bao nhiêu người rồi, mà em vẫn chẳng thể nào tìm được cảm giác đó
Đã bao nhiêu người rồi, mà em vẫn chẳng thể nào tìm được cảm giác đó (Ảnh minh họa)
Cho đến khi mình gặp nhau. Nhất là khi em được ở bên anh. Anh luôn miệng trêu em trẻ con. Cũng đúng thôi, em trẻ con, em quen sống trong sự che chở của gia đình rồi. Em cũng chưa đủ trưởng thành, chưa đủ va đập để có thể hiểu cuộc sống và dám hành động theo những gì mình nghĩ. Bởi thế mà, em đã không đủ dũng cảm để vượt qua lời khuyên của bạn bè và chị em, để có thể tiếp tục thích và yêu anh nhiều hơn nữa.
Nhìn những đôi trai gái đi bộ vui vẻ bên nhau, anh biết lòng em quặn đau lắm không? Trước mặt bạn bè và gia đình, em luôn phải tỏ ra mạnh mẽ và cứng cỏi. Khi chia tay anh, bạn bè em nói rằng em vẫn vui tươi nhỉ? Chúng nó đâu biết rằng em luôn phải giấu tất cả vào bên trong. Thậm chí khi em khóc, em cũng không dám để nước mắt lăn 1 cách tự nhiên. Em cố nuốt vào trong, để khi không thể chịu được nữa, nó cứ đong đầy trong khóe mắt ý. Đôi lần em đã phải quay mặt vào tường hay cúi mặt xuống, chỉ để lau đi những giọt nước sắp trào ra từ khóe mắt kia. Em mệt mỏi lắm anh biết không?
Em muốn chạy đến bên anh để anh lại ôm em như trước kia, để em có thể trả lời anh rằng: “I love you so much!”
Theo Bưu Điện Việt Nam
Muốn 'ăn vụng' sau lưng chồng suốt đời
Tôi nhận thức rõ suy nghĩ đó là sai nhưng tôi không thể quên những phút giây ấm áp mà người thứ ba đem đến.
Tôi vẫn biết trong mỗi chúng ta ai khi đến tuổi trưởng thành đều trải qua không ít mối tình, có những mối tình đầy nước mắt nhưng cũng vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng, chúng ta có thể yêu rất nhiều người nhưng cuối cùng chỉ được chọn một người duy nhất cùng song hành đến cuối cuộc đời - đó là chồng hoặc vợ.
Tôi vẫn biết thế nào là công - dung - ngôn - hạnh của một người phụ nữ. Tôi vẫn biết thế nào là một người vợ thuỷ chung. Tôi vẫn biết thế nào là sự đê tiện của kẻ thứ ba. Tôi vẫn biết... vẫn biết tất cả đều không được phép nhưng không hiểu sao tình yêu tôi dành cho anh vẫn cứ lớn dần từng ngày và gần đoạt chiếm cả trái tim tôi.
Tình yêu của tôi với anh cũng giống như những mối tình vụng trộm mà mọi người thường lên án rằng: Kẻ thứ ba. Tuy nhiên, chúng tôi đến với nhau không phải là do sự bốc đồng của tuổi trẻ, cũng không phải là do sự thoã mãn, và càng không phải vì lợi ích cá nhân... mà xuất phát từ hai trái tim yêu nhưng lại tìm gặp nhau quá muộn màng.
Tôi chưa từng nghĩ rằng có một ngày nào đó tôi sẽ yêu một người đàn ông nào nữa vì tôi đã và đang có một người chồng hết mực yêu thương tôi. Chồng cho tôi một mái ấm gia đình hạnh phúc. Tình yêu của tôi và chồng rất đẹp. Đó là mối tình kéo dài từ thời sinh viên, từ lúc mới quen nhau, tìm hiểu, rồi cưới nhau... Và tôi đã xác định rằng chồng sẽ là bến đỗ bình yên, hạnh phúc và là duy nhất trong lòng tôi.
Nhưng... như một sự sắp đặt của thượng đế, tôi đã gặp anh. Lúc đầu chỉ là một cái nhìn xa lạ, rồi đến ánh mắt thiện cảm hơn, sự quan tâm sẻ chia về cuộc sống, rồi đến một cái nắm tay, một nụ hôn nhè nhẹ chứa đựng biết bao tình yêu muộn màng của cả tôi và anh. Ở bên anh, tôi cảm nhận được tình yêu, từng hơi ấm của anh thật ấm áp như lúc tôi đang ở cạnh chồng tôi vậy.
Đã có lúc chúng tôi muốn ra đi để giữ lấy niềm hạnh phúc của riêng mình nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua thôi thì đã được dập tắt ngay vì tôi kịp nhận ra rằng mình không thể ích kỷ như vậy! Tôi biết mình đã sai, và tôi càng biết rằng chỉ cần trong đầu tôi có chút suy nghĩ về người đàn ông khác cũng đủ làm tôi thấy day dứt với chồng. Nhưng tôi lại... yêu anh.
Có lẽ sẽ không ai đồng tình với tình yêu đến muộn. Nhưng con tim có lý lẽ riêng của nó, có khi chúng ta biết đó là sai nhưng vẫn không thể chế ngự được tình cảm của mình. Tôi và anh có thể âm thầm yêu nhau đến suốt cuộc đời này không? Xin hãy nói cho tôi biết tôi nên làm thế nào?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư tình đầu tiên Tôi yêu em bằng cả trái tim đang rực cháy trong lồng ngực này. Vậy là đã bốn tháng, tròn bốn tháng kể từ khi tôi gặp em. Những cảm xúc trong tôi đây giờ có rất nhiều, vui có buồn có, nhưng tôi biết rằng tôi đã yêu em. Tôi yêu em bằng cả trái tim đang rực cháy trong lồng ngực...