“Em yêu anh nhưng em còn yêu em hơn”
Nếu vào nhà tôi lúc này, bạn sẽ thấy một giấy note màu vàng được dán ở một vài nơi, trên đó có ghi “em yêu anh nhưng em còn yêu em hơn”. Đã lần thứ n chồng tôi tức giận bóc nó vứt đi. Nhưng rồi tôi lại viết dán vào chỗ cũ…
Theo dõi nhiều chia sẻ của các chị em đã lâu, thỉnh thoảng tôi lại khá ức chế trước một vài tâm sự của các chị em phụ nữ. Các chị kêu khổ và cầu cứu sự chia sẻ giúp đỡ của những người xa lạ, trong khi cánh cửa tự giải thoát lại ở ngay bên cạnh mình.
Các chị quan niệm “phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng”, nhưng đó là suy nghĩ sai lầm của những người tiểu nhược, phụ thuộc. Đừng hỏi vì sao cuộc đời thường bất công với mình mà cũng đừng bao giờ an phận chịu đựng số phận mà gọi đó là “cái số đã định”. Những giai đoạn khó khăn trong cuộc đời là điều không thể tránh khỏi, nhưng ta có thể chọn nhiều cách khác nhau để vượt qua khó khăn.
Anh giận vì tôi cả gan tuyên bố yêu bản thân hơn yêu anh và có thể chủ động bỏ anh. (ảnh minh họa)
Bản thân tôi lại nghĩ, phụ nữ hơn nhau ở bản lĩnh và quyền quyết định. Cứ cho vì một sai lầm nào đó nên cuộc hôn nhân không hạnh phúc, nhưng đi tiếp hay dừng lại đều là quyền tự quyết của mỗi người. Cái quyền đó cũng tự nhiên và chính đáng như việc bắt đầu một tình yêu.
Có nhiều người vì cả nể, vì sợ hãi dư luận xã hội, vì sức ép của muôn vàn nỗi sợ tưởng tượng khác mà không dám ly hôn. Mẹ tôi là một người như thế. Bà chịu đựng tính vũ phu của bố tôi đã lâu nhưng vẫn tô vẽ với thiên hạ bằng một hạnh phúc giả tạo để cứu vãn gia đình và thể diện của chồng mình. Làm vợ trong một gia đình lúc nào cũng có tiếng khóc thầm và những vết thương không tự nhiên xuất hiện mà gọi là hạnh phúc?
Tôi khuyên bà nên ly hôn. Nhưng bà lại nghĩ cho tôi sau này mang tiếng không có bố và thiên hạ dị nghị vì bố mẹ ly hôn. Với tôi, việc không có bố còn tuyệt vời hơn nhiều so với việc có bố mà ông ta lại là một kẻ vũ phu, nát rượu. Mẹ tôi quá coi thường sự nhạy cảm của trẻ con, tôi đã biết rạn nứt giữa bố mẹ từ bé. Tôi âm thầm chịu đựng nỗi đau đó trong nhiều năm, nó khiến tôi già trước tuổi mà không ai biết.
Video đang HOT
Trong cuộc sống hôn nhân hiện tại cũng vậy, tôi yêu anh 10 thì ít ra anh cũng phải yêu tôi 8, 9. Tôi đâu phải là Đức Phật hay Chúa trời mà ban phát tình yêu không hoàn lại, cái gì hễ có tương tác mới lâu bền.
Có một lần tôi nhờ chồng mua hộ bát phở khi anh đang trên đường đi nhậu về. Rốt cuộc anh về nhà mà chẳng mua gì cả vì lý do trời mưa ngại đi ngược đường. Hành động nhỏ đó khiến tôi suy nghĩ.
Tôi đã từng bỏ họp chạy về nhà lấy giấy tờ mang lên công ty cho anh mặc dù sau đó bị khiển trách. Tôi đã từng lặn lội cả buổi chiều để tìm ra một món ăn mà anh vô tình nhắc đến. Tôi đã từng bắt taxi ra tận sân bay để đưa anh một cái áo sơ mi mà tối qua tôi đã gấp nhầm khi chuẩn bị hành lý cho anh đi công tác. Tôi đã rất nhiều lần nhún nhường và hi sinh để chăm sóc lo lắng cho anh. Vậy mà anh không mua được cho tôi một bát phở. Thế là sao?
Rồi nhiều lần cãi nhau, tôi lớn tiếng và anh tát tôi, thậm chí túm tóc tôi. Điều đó một lần nữa giúp tôi tỉnh táo hơn. Khi yêu, yêu thương vô điều kiện và không kiểm soát cũng giống như người lái xe tốc độ cao, khả năng mất thắng là rất lớn.
Khi nguôi giận, chồng tôi xin lỗi vợ và giải thích “do anh nóng quá”. Vũ lực không xuất phát từ sự nóng giận, vũ lực xuất phát từ bản tính con người. Đã lỡ tay đánh vợ một lần, có dám chắc sẽ không có lần thứ hai? Anh ấy đưa ra giải pháp để hạn chế cãi vã là lần sau tôi đừng có làm trái ý anh.
Nhưng xin lỗi, hình như đàn ông hay nhầm lẫn và đánh đồng mối quan hệ vợ chồng cũng như sếp – nhân viên. Ai quy định khi đã thành vợ chồng thì chồng có thể không yêu vợ nhưng vợ phải yêu và phục tùng chồng bằng 100% trái tim và sức lực? Sự phụ thuộc này thường nảy sinh bi kịch.
Cuộc đời này, có rất nhiều cách để hạnh phúc mà hôn nhân chỉ là một trong số đó. Một khi đã không được chồng yêu thương thì chính bản thân người phụ nữ càng phải yêu thương họ hơn.
Tôi nói với chồng, những điều anh không phải với tôi, tôi sẽ ghi lại, khi nào đủ 10 điều thì chúng tôi sẽ ly hôn. (ảnh minh họa)
Lần đầu tiên chồng nghe tôi tuyên bố “em yêu anh nhưng em còn yêu em hơn, vì vậy em vẫn có thể bỏ anh ngay cả khi em yêu anh”. Chồng tôi cho rằng đó là sự ngạo mạn và tức giận vì tôi sỉ nhục anh. Anh giận vì tôi cả gan tuyên bố yêu bản thân hơn yêu anh và có thể chủ động bỏ anh.
Điều đó làm tôi thấy buồn cười, bố mẹ đẻ còn không bắt tôi phải yêu họ vô điều kiện, anh ấy là ai mà ép buộc tôi? Vợ chồng là chồng đánh thì vợ nhịn, chồng ngoại tình thì vợ chịu đựng, chồng vô dụng thì vợ động viên, chồng vô tâm thì vợ phải xem đó là điều bình thường? Hình như càng ngày định nghĩa hôn nhân càng bị bóp méo.
Tôi nói với chồng, những điều anh không phải với tôi, tôi sẽ ghi lại, khi nào đủ 10 điều thì chúng tôi sẽ ly hôn. Anh ấy giận lắm nhưng nào làm được gì. Tôi đâu nói là tôi không yêu anh, tôi chỉ nói là tôi yêu anh nhưng tôi còn yêu bản thân hơn.
Trên đây là những suy nghĩ rất thật của tôi về vợ chồng và sự hy sinh của người vợ. Tôi vốn không phải là người cá tính mạnh mẽ gì, chỉ là người biết thương yêu và hiểu giá trị bản thân thôi. Không biết các chị có suy nghĩ giống tôi?
Theo Ngoisao
Muốn có người nối dõi, mẹ chồng bắt tôi ngủ với em chồng
Tôi đang rất hoang mang không biết nên xử lí ra sao khi mẹ chồng một mực muốn tôi ngủ với em chồng để có cháu nội nối dõi tông đường.
Chúng tôi lấy nhau đã được 7 năm nhưng vẫn chưa có con. Trong những năm đầu tiên, chúng tôi vẫn còn kế hoạch, bởi tôi vẫn còn đang đi học, chồng tôi cũng vừa tốt nghiệp, điều kiện vẫn rất khó khăn.
Hình minh họa
Hai vợ chồng thuê nhà trọ ở Hà Nội, rồi nhờ trời thương, tôi tốt nghiệp và được nhận vào làm ở một tập đoàn lớn nên cuộc sống vợ chồng tôi ngày càng ổn định. Hiện tại chúng tôi đã có nhà Hà Nội, mua được xe bốn bánh, những tưởng cuộc sống sẽ an nhàn hơn nhưng tai họa, khó khăn lúc này mới thực sự là bắt đầu.
Khi đã có của ăn của để, chúng tôi quyết định có con thì cũng là lúc phát hiện ra chồng tôi không có khả năng sinh con. Tôi biết anh sẽ tự ti và đau khổ nhiều lắm nhưng vẫn an ủi anh. Là một người có tư tưởng phóng khoáng, tôi nói với anh nếu mình không thể có con thì xin con nuôi cũng chẳng sao. Nhưng là một người đàn ông lại là con trưởng trong gia đình, không thể tránh khỏi những suy nghĩ cực đoan xuất hiện trong anh. Hơn nữa, tôi lại có khả năng tài chính hơn anh, trong khi lương của anh chỉ đủ anh tiêu xài với xăng xe, ăn sáng hàng tháng thì thu nhập của tôi lại là nguồn thu chính trong gia đình. Từ việc mua nhà, tậu xe cũng đều là do số tiền tôi kiếm ra. Có lẽ vì thế mà anh tự ti hơn.
Đã có lúc anh muốn ly hôn với tôi để tôi đến với hạnh phúc mới nhưng tôi nhất quyết không đồng ý bởi chúng tôi đã có thời gian yêu thương nhau và gắn bó lâu dài. Thú thật là ngoài chuyện con cái, cuộc sống của vợ chồng tôi rất viên mãn.
Nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó thì tôi đã chẳng phải đau khổ đến thế. Lấy nhau đã 7 năm vẫn chưa có con nên bố mẹ chồng tôi rất sốt ruột để có cháu bồng bế. Dù đã chạy chữa rất nhiều nơi, từ thuốc tây ở Hà Nội đến thuốc nam ở Lạng Sơn, bất kì ai giới thiệu ở đâu có thuốc hay vợ chồng tôi đều tìm đến nhưng cuối cùng kết quả vẫn là con số 0. Vì vậy, mẹ chồng tôi đã đi đến quyết định khiến cả tôi và chồng tôi đều bất ngờ.
Bà nhất quyết bắt tôi phải ăn nằm với em chồng để có cháu nội nối dõi tông đường. Tất nhiên, tôi và chồng nhất quyết không đồng ý. Vì điều đó thật bỉ ổi, loạn luân và bản thân tôi cũng không thể chung đụng với người mà tôi không hề yêu thương. Nhưng đêm đêm, thấy chồng tôi nằm úp lưng vào trong, trằn trọc thao thức, có lúc dấu tiếng khóc nấc làm tôi thấy đau đớn vô cùng. Tôi biết anh rất thương tôi nên không muốn làm tôi tổn thương nhưng trách nhiệm của một người con trưởng với gia đình cũng làm anh phải suy nghĩ.
Điều ấy khiến tôi băn khoăn vô cùng. Trước sức ép của mẹ chồng và nỗi dau không nói nên lời của chồng, tôi biết phải làm gì bây giờ?
Theo VNE
"Phụ nữ đanh đá mới hấp dẫn được đàn ông!" Nếu nói đàn ông thích phụ nữ ngoan hiền thì không đúng. Chính xác là cần những người phụ nữ ngoan hiền. Cần và thích là hai khái niệm khác nhau. Đúng suy nghĩ của bản thân, tôi thích một người phụ nữ đanh đá. Đó là quan điểm của anh Hoàng Tùng Anh (30 tuổi, Đống Đa, Hà Nội). Theo anh, phụ...