Em yêu anh nhiều lắm
Tình yêu của em bây giờ đối với anh lớn lắm em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa.
Anh yêu của em à! Em viết cho anh lá thư này muốn cho anh biết rằng em đã yêu anh nhiều, em muốn thành thật với anh về mọi chuyện, em phải thức đêm suy nghĩ lời văn này anh cũng phải hiểu tấm lòng em chứ.
Nhé anh, yêu em mãi luôn nghe anh
Yêu em mãi luôn trong đời
Mối tình ta mãi lâu dài
Và anh sẽ là tia nắng ấm luôn bên em
Cơn gió mát luôn hiền hòa
Ta cùng nhau mãi bước chung đôi trên lối về.
Đó là những lời bài hát mà hầu như ngày nào em nhớ anh em cũng nghe vì em muốn anh bên em mãi mãi mối tình ta sẽ lâu dài như lời bài hát đó. Anh ơi, em không bao giờ có thể rời xa anh được. Em cần anh trong cuộc đời mình. Tình yêu anh bắt đầu từ nỗi lo sợ – sợ em không phân biệt được tình yêu là gì? Sợ em không dành tình yêu thật lòng như anh đã dành cho em. Thật sự lúc đó em chưa có tình cảm với anh nhiều nhưng em linh cảm được ở anh có một cái gì đó rất đặc biệt và em quyết định tìm hiểu nó. Em nhận thấy anh là một người biết hy sinh cho gia đình, một người có suy nghĩ sâu rộng chẳng bù lại cho em. Một người có ý nghỉ non nớt nông cạn nên lúc nào anh củng nhắc nhở dạy bảo em nhiều lắm. Anh đã 30 tuổi, đó là tuổi đi tìm cuộc sống gia đình vậy mà em lại nhắng nhít quá điều đó lại làm anh hay bực, lúc đó em chỉ biết giải thích với anh hết lời thôi.
Dạy con từ thuở còn thơ
Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về.
Em là một người rất chịu lắng nghe có chuyện gì anh cứ nói. Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về mà. Em tin em sẽ là một người vợ người mẹ tốt vì từ trước em đã vạch ra những việc em sẽ làm khi có một mái ấm nhỏ, không gì bằng một tổ ấm của mình cả nhưng còn vấn đề cách ăn nói của em chắc phải nhờ anh chỉ bảo em thêm rồi.
Video đang HOT
Em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa (Ảnh minh họa)
Yêu nhau nhiều thế nhưng cũng không tránh khỏi những lúc làm cho nhau buồn, vì mình yêu nhaunhiều nên thường hay cãi nhau phải không anh? Không giận không hờn sao biết yêu nhau cần nhau nhiều hơn đúng không anh? Nhưng rồi một ngày giận nhau anh lại nói với em rằng lúc anh nhớ em lắm lúc anh chẳng còn cảm giác gì với em cả anh biết vì lới nói đó mà tới bây giờ em vẫn còn buồn và thấp thỏm không em lo sợ anh đã hết yêu em như trước anh hết nhớ em nữa rồi. Em cảm giác như lúc đầu mà tình cảm của anh dành cho em vậy đó một cảm giác thật khó chịu và bất an ngay cả khi anh ôm em trong vòng tay em vẫn còn lo sợ.
Anh hay nói em điên khi em nói những lời yêu thương anh nhiều lần nhưng có ai khi yêu mà tỉnh táo không anh? Thật sự em không còn đủ tỉnh táo nữa em chỉ biết em yêu anh và em cần anh em muốn được sống bên anh mãi mãi như lúc đầu anh mong muốn vậy đó. Tình yêu của em bây giờ đối với anh lớn lắm em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa. Em coi anh là lí do để sống trên đời này của em, nếu như em mất anh thì cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa. Anh là tất cả đối với em là nguồn sống của em.
Khi anh đọc lá thư này em muốn anh làm hai chuyện được không? Em biết em đã giấu anh rất nhiều chuyện và điều đó đã làm anh tổn thương cũng vì em sợ mất anh thôi nhưng em sẽ cố gắng bù đắp lại bằng những gì em có thể làm cho anh. Chừng nào anh sẵn sàng nghe em kể tất cả mọi chuyện từ nhỏ tới lớn của em (mặc dù anh đã biết nhiều chuyện rồi) anh hãy nói với em. Thứ hai em mong anh hiểu em và đập tan ý nghĩ không nhớ em đi nha, đập tan mối bất an trong lòng em nha. Hãy tin em lần này nha anh. Mọi chuyện làm lại từ đầu được không anh? Em sẽ dùng tất cả sự chân thành của em để chinh phục ngược lại anh, để anh cảm nhận được tình yêu của em như anh đã dành cho em vậy đó. Rồi từ từ anh cũng sẽ yêu em nhiều như lúc trước thôi.
Em yêu của anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi tôi muốn yêu thì em lại nói chia tay
Mới vài tuần trước em còn nói yêu tôi, khám phá cơ thể tôi nhưng giờ em bảo muốn dừng lại vì cả hai khác mục đích.
Em và tôi làm cùng một công ty. Tôi làm ở phòng kế toán, còn em làm phòng kỹ thuật. Do tính chất công việc, em phải ở công trường nên tôi về công ty được mấy tháng thì chị em mới quen nhau. Tính tôi hòa đồng và vui tính nên mối quan hệ với em cũng như các thanh niên trong công ty rất tốt. Tôi thường tâm sự với em chuyện muốn tìm một người để lấy chồng vì lo lắng sắp già mất rồi. Thực ra tôi chỉ vừa tốt nghiệp đại học và theo đúng tuổi thực thì mới 23 nhưng thấy bạn bè cưới nhiều, bố mẹ giục giã nên tôi cũng thấy lo lắng.
Em ít hơn tôi một tuổi. Tôi đã có người yêu nhưng sau khi tôi về quê làm việc, chúng tôi có rất nhiều xích mích và hiểu lầm nên thường xuyên cãi nhau. Thêm nữa là gia đình anh không cho hai đứa kết hôn vì nói hai nơi xa nhau. Những lúc đó tôi rất buồn, thường lên Facebook chia sẻ và em thường xuyên nhắn tin an ủi, động viên tôi. Tôi cũng chỉ nghĩ là hai chị em quý nhau thì thế. Rồi có những lúc em nói nhớ tôi, tôi cũng nghĩ hai chị em trêu nhau nên cũng trêu lại và nói nhớ em. Em nói khi nào em về, chị em gặp nhau, em có chuyện muốn nói với tôi. Không biết đó là chuyện gì.
Ngày mấy anh chị em chưa vợ chồng trong công ty đi biển, em chở tôi đi, em chăm sóc tôi rất nhiều. Hôm đó cũng có một anh trong công ty thích tôi đi cùng. Tôi không biết bơi nên ngồi trên bờ, cũng muốn xuống nhưng lại sợ. Mọi người cứ gọi xuống nhưng tôi không dám, em nói tôi đợi em đi lấy quần áo rồi đưa tôi xuống. Trong lúc em đi lấy đồ thì người thích tôi đã đến kéo tôi xuống. Thực sự lúc đó tôi muốn đợi em nhưng bị lôi xuống. Kể từ lúc đó, thái độ của em lạ lắm. Lúc mọi người về thành phố, em nói em xuống công trường luôn, không đi cùng cả nhóm. Lúc sau, em lại gọi điện bảo em không xuống nữa, cùng với mọi người đi hát karaoke. Hát xong em lại bỏ về công trường mặc cho mọi người níu lại vì khi đó đã 11 giờ đêm, công trường cách xa 40 km.
Mấy ngày sau em về, em qua chỗ tôi, đang ngồi chơi một anh trong công ty gọi điện rủ em đi uống bia. Em hỏi tôi có đi không, tính tôi ham vui nên cũng đi. Lúc đưa tôi về, vào nhà rồi tự nhiên em ôm tôi và nói hai chị em mình yêu nhau đi. Lúc đó, thực sự tôi cũng hơi bất ngờ nhưng sau đó tôi bảo tôi không muốn dùng em làm người lấp chỗ trống vì thực sự lúc đó tôi và người yêu cũng mới nói chia tay nhau.
Tôi hỏi em có thật sự yêu tôi, có chắc chắn không thì em nói em đã suy nghĩ rất kĩ. Em còn bảo hôm đi biển thấy tôi và anh kia nên rất bực mình và nóng mắt, em rất buồn nên tối đó mới phi về công trường. Từ đó tuần nào em cũng về thành phố và mỗi lần về đều qua chỗ tôi. Dần dần chúng tôi thân nhau hơn và em cũng đã ngủ lại chỗ tôi, cũng khám phá cơ thể tôi nhưng em luôn dừng lại đột ngột vào những lúc nguy hiểm nhất.
Em còn trẻ, em nói ít nhất phải ba năm nữa em mới cưới trong khi gần đây, trong đầu tôi lúc nào cũng có ý nghĩ sẽ cưới trong 1-2 năm tới. Hai đứa tuy có hẹn hò nhưng trong công ty chưa ai biết, cũng không biết gọi mối quan hệ của hai đứa thế nào vì vẫn đi chơi, em vẫn về với tôi thường xuyên, vẫn nói yêu tôi. Dần dần tôi cảm giác không thể thiếu em trong khi người yêu tôi cũng không thể rời xa tôi nhưng vẫn chỉ là những cuộc điện thoại. Tôi cũng có ý nghĩ tìm một chỗ dựa khác rồi sẽ rời xa anh mãi mãi. Nhưng đúng lúc tôi phát hiện ra mình có tình cảm với em thì em nói hai chị em nên dừng lại tại đây vì mục đích hướng tới của hai người không giống nhau.
Tôi rất buồn và đã khóc. Em cũng biết nên tối đó, em lại phi từ công trường về với tôi. Sau hôm đó, hai đứa càng thân hơn và em đã nói là những lời em bảo trước đó hóa ra chả có tác dụng gì. Tôi bị sốt hai hôm, báo với em thì em lại nói là em bị mệt, không về được. Bình thường dù mệt mấy em cũng về với tôi nếu em muốn. Sau khi khỏi ốm, tôi bảo em về chơi với tôi vì tôi thấy rất buồn nhưng em không về nữa. Em bảo lần này, lý trí đã thắng con tim và em quyết định sẽ dừng lại. Em nói tôi hãy cứ coi em như đứa em ham chơi của tôi như trước kia. Nhưng tôi lại thấy rất đau lòng, đau hơn cả lúc chia tay người yêu gần bốn năm trời của tôi.
Mấy ngày nay tôi không có tâm trạng làm gì nữa. Vì hai đứa làm cùng công ty, em và tôi đều là những người ham chơi nên không bỏ qua bất cứ buổi tụ tập nào, trừ khi bất đắc dĩ. Vì thế chúng tôi sẽ còn thường xuyên gặp mặt. Tôi nhắn tin, em vẫn trả lời và vẫn nói chuyện với tôi. Bữa trước, tôi có dịp gặp em ở gần nhà, tim tôi đau nhói, không thể cười vui với em như trước.
Lúc em đưa tôi về, tôi nói em đáng ghét lắm và đã khóc. Còn em vẫn nói tôi cố lên, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Lúc đó tôi hỏi em có thật sự yêu tôi không thì em không nói gì nữa. Tôi phát hiện ra tôi yêu em quá nhiều mất rồi. Dù thời gian ngắn nhưng sao tôi lại có thể có nhiều cảm xúc với em như vậy. Tôi đã quyết định gạt bỏ tất cả để yêu em thì em lại bỏ rơi tôi. Tôi thật sự không biết vì sao và cũng không biết phải làm thế nào nữa. Tôi buồn và mệt mỏi quá.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Qua 3 lần đò, tôi vẫn chưa kiếm tìm được hạnh phúc Tôi là một người đàn bà. Tôi cần hơi ấm của đàn ông, của mái ấm gia đình. Tôi vẫn chờ một người chồng tốt, yêu tôi và tôi cũng yêu thương anh. Nhưng người đó có thực sự tồn tại trong cuộc đời này? Chào mọi người! Thấy mọi người chia sẻ về cuộc sống hạnh phúc sau hôn nhân dù với...