Em xin giữ lại đứa con, trả anh về cho chị!
Người đàn bà, chồng có thể buông nhưng con thì không. Vì thế, em xin phép giữ đứa con này lại. Còn anh ấy, em trả về cho chị!
Nếu em biết anh ấy là người đàn ông có gia đình, em xin thề là em đã buông tay. Em là cô gái sống và yêu cuồng nhiệt nhưng em không yêu mù quáng. Chắc chắn em chưa và sẽ không bao giờ có ý định cướp chồng của người đàn bà khác. Em là kẻ thứ ba, nhưng là kẻ thứ ba tội nghiệp chị ơi. Vì cũng giống như chị, em cũng bị dối lừa. Chúng ta yêu chung một người đàn ông và cùng bị anh ta lừa dối.
Hiện tại em đang mang bầu tháng thứ 4. Với em lúc này, không có niềm hạnh phúc nào lớn hơn việc làm mẹ. Chị gặp em và nói với em rằng anh ấy là chồng chị. Em đã rất sốc. Nhưng em cảm thấy may mắn vì ngay giây phút em phải đón nhận sự thật nghiệt ngã đó, em luôn có đứa con trong bụng. Chính con là niềm động lực vô bờ bến để em có đủ sức mạnh mà vượt qua cú sốc lớn nhất cuộc đời mình.
Em xin lỗi chị. Em xin lỗi vì đã vội vã yêu thương mà không tìm hiểu cho kĩ người đàn ông mình yêu ấy thực chất là kẻ như thế nào. Dù rằng em có là người bị lừa dối nhưng rõ ràng việc em lên giường với chồng chị vẫn là điều có lỗi với chị. Một lỗi lầm không phải em cố ý nhưng em vẫn gây ra những tổn thương cho người vợ như chị.
Chị không cần phải nói với em quá nhiều. Cùng là phụ nữ em hiểu cảm giác bị phản bội như thế nào. Nếu em là một người vợ, em cũng sẽ thấy đau và căm giận khi chồng mình lừa dối. Em cũng khó mà bao dung được cho kẻ thứ ba đã lên giường với chồng mình dù cho cô ta có là người bị lừa đi chăng nữa. Nhưng có lẽ vì chị nhiều tuổi hơn em, từng trải hơn em nên chị đã đứng được trên cái danh phận cùng là hai người đàn bà tội nghiệp để tha thứ và bao dung cho em. Thật lòng, em cảm ơn chị nhiều lắm!
Em xin lỗi vì đã vội vã yêu thương mà không tìm hiểu cho kĩ người đàn ông mình yêu ấy thực chất là kẻ như thế nào. (Ảnh minh họa)
Chị có khuyên em rằng hãy bỏ đứa bé đi và tìm cho mình một con đường khác dễ dàng hơn mà sống. Nhưng em không làm được chị ạ. Chị cũng là một người mẹ, em nghĩ chị cũng hiểu điều này. Em biết, trái tim chị đau nhiều lắm. Trái tim người ta bằng máu đâu phải là gỗ đá để trơ ra với những gì chồng đã gây ra. Nhưng vì sao chị vẫn tha thứ, vẫn đón anh ấy về nhà? Phải chăng vì trong đó, phần nhiều chị nghĩ đến con?
Video đang HOT
Em cũng là một người phụ nữ, dù em còn trẻ nhưng em cũng có khao khát được yêu thương và có bản năng làm mẹ. Lúc này, em không muốn nghĩ về cha của đứa trẻ. Em chỉ cần biết giọt máu đang từng ngày, từng giờ lớn dần lên trong bụng mình là đứa con mà mình sẽ mang nặng, đẻ đau. Người đàn bà, chồng có thể buông nhưng con thì không. Vì thế, em xin phép giữ đứa con này lại. Còn anh ấy, em trả về cho chị!
Em không biết chị và anh ấy có đồng hành với nhau trong chặng đường đời nữa hay không nhưng với em, người đàn ông đó không còn cần thiết nữa. Có thể giữ con lại, những nhọc nhằn phía trước của em sẽ nhiề uhown nhưng em không đủ nhẫn tâm để làm thế. Em cần chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm. Và việc giữ con lại, với em mà nói, đó là một trách nhiệm quá đỗi ngọt ngào.
Xin lỗi chị vì tất cả, vì sợ khờ khạo của em mà làm cả hai chúng ta phải đau khổ. Anh ấy và chị, câu chuyện riêng của hai người, mong hai người tự giải quyết. Em chỉ xin giữ lại đứa con cho riêng mình và hoàn toàn im lặng trong phần đời còn lại của hai người. Mẹ con em, sẽ chỉ cần một khoảng bình yên. Khoảng bình yên đó được hiểu là, không có sự xuất hiện của anh ấy.
Em mong chị hiểu và tha thứ cho em. Vì chúng ta cùng là những người đàn bà khờ khạo.
Theo VNE
Tôi muốn lấy 'gái bao' làm vợ
Nói là 'gái bao' thì hơi quá nhưng với quan điểm của bố mẹ tôi, thế hệ các cụ thì em đúng là 'gái bao', kiểu con gái tiếp rượu và nhảy nhót làm vui...
Thực sự, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ yêu mê mệt một cô gái như vậy ngay khi tới vui vẻ, chơi bời ở một quán bar. Nhìn cách em ăn mặc gợi cảm, cách em múa cột, cách em khêu ngợi, tôi cảm thấy, em là một cô gái rất có cá tính. Tôi không sợ những cô gái như thế, thậm chí còn muốn tiếp xúc với họ, tìm hiểu họ, chơi với họ xem thực tâm họ nghĩ gì, hoàn cảnh họ ra sao.
Tính tôi ưa mạo hiểm, thích khám phá những điều lạ. Và vì vậy, tôi đã chủ động làm quen với người con gái đó. Tôi chẳng giàu sang, gia cảnh bình thường, chỉ là tôi thích tới những chỗ vui vẻ như vậy để xả stress chứ cũng không có nhu cầu chơi bời vớ vẩn gì. Cô gái này thấy tôi làm quen cũng rất ái ngại. Nhưng nhiều lần tôi rủ cô ấy đi cà phê vào những ngày nghỉ, cô ấy không phải đi làm một cách thành khẩn, cô ấy cũng đã nhận lời. Cô ấy rất sợ những cuộc hẹn sau cánh gà khi vừa diễn xong, sợ những gã đàn ông sẽ mồi chài này kia.
Cô ấy chuyên tiếp rượu cho các anh và được các anh bo tiền bằng cách nhét vào áo lót. Nhìn thấy cảnh tượng ấy nhiều lần, cô ấy có vẻ ái ngại với tôi. Người không quen thì sao nhưng khi người đã quen rồi thì có chút ngại.
Dần dần chúng tôi thân nhau. Những bữa cơm rau cùng gia đình cô ấy, tôi cảm thấy rất vui.(ảnh minh họa)
Cô này có một hoàn cảnh rất đặc biệt. Nhà thì ở tỉnh lẻ, quá xa lại nghèo. Tôi đã nhiều lần đề nghị về quê cô ấy chơi. Gặp bố mẹ, tiếp xúc với bố mẹ cô ấy, tôi càng cảm nhận được, cô ấy là đứa con có hiếu. Ra trường nhưng chưa xin được việc, bố thì già yếu nên cô ấy đã phải đi làm thêm, lâu dần thành thạo trong công việc này, kiếm được nhiều tiền. Tôi thấy quần áo của cô ấy rất giản dị, hay mặc những bộ đồ giá sinh viên, không thấy ăn chơi gì cả. Có lẽ, tiền cô ấy dành cho gia đình.
Dần dần chúng tôi thân nhau. Những bữa cơm rau cùng gia đình cô ấy, tôi cảm thấy rất vui. Nhà còn dùng bếp củi, bếp rơm, chưa thấy bếp ga, nên cảnh ngày nóng này, thấy cô ấy vào bếp thổi thổi đun nấu, tôi cảm động vô cùng. Cái cảnh ấy lâu rồi tôi không được nhìn thấy. Bố mẹ cô ấy nghèo lắm, nhưng rất hiếu khách. Họ quý tôi, muốn tôi ở lại chơi dài dài rồi còn mang bao nhiêu đồ bảo tôi mang lên thành phố. Tôi quý tính nết của họ.
Tiếp xúc với họ, đi chơi với con gái họ, tôi cảm thấy gia đình này sống cực kì tình cảm. Mỗi lần hẹn với cô ấy, cô ấy đều biết cách làm cho tôi vui, cười suốt ngày bởi những câu chuyện hài hước. Cô gái này có năng khiếu nói chuyện, khiến người khác bị thuyết phục. Nhìn vào những gì cô ấy thể hiện với bố mẹ và cách bố mẹ quan tâm tới con gái của mình, tôi cảm phục một gia đình nghèo nhưng tấm lòng không nghèo.
Nhiều người bảo, có lẽ vì tôi là công tử thành phố, sống lâu ở nơi phồn hoa nên thích kiểu nhà quê, nghèo khó như vậy. Và cũng có lẽ vì tính ưa khám phá nên tôi mới thích cô gái này. Họ động viên tôi đừng có dại mà dây vào mấy kiểu con gái như thế, rồi lại &'ngựa quen đường cũ' thôi.
Cô ấy rất chân thành, chăm sóc tôi ân cần. Từ lúc yêu, tôi thấy mình được yêu và có cảm giác yện tâm, bình lặng vô cùng khi ở bên người yêu. (ảnh minh họa)
Cũng có thể là như vậy, tôi cũng nghĩ mình ưa khám phá nên thích người con gái đó. Giống như muốn khám phá hai mặt cuộc sống vậy. Nhưng, lâu dần, tôi cảm thấy nhớ người con gái này mỗi ngày không gặp. Tôi muốn gặp cô ấy mỗi tối, muốn được chia sẻ, quan tâm, lo lắng cho cô ấy. Muốn đưa cô ấy đi chơi, khám phá những nơi chưa từng khám phá. Cảm giác đó thật sự hạnh phúc. Tôi biết, mình đã yêu.
Chúng tôi cứ qua lại với nhau như vậy, dù tôi chưa từng tỏ tình nhưng chúng tôi biết rõ là cả hai đều yêu. Tuy nhiên, lúc nào cô ấy cũng sợ hãi, e ấp, lo lắng tôi sẽ vì nghề nghiệp của cô ấy mà không chân thành với cô ấy. Từ ngày yêu tôi, cô ấy nghỉ việc ở đó, đi xin một công việc khác, dù là ít tiền nhưng muốn để tôi không phải suy nghĩ. Cô ấy chưa bao giờ đòi tôi một thứ gì, quà cáp là chuyện không bao giờ cô ấy đả động tới.
Cô ấy rất chân thành, chăm sóc tôi ân cần. Từ lúc yêu, tôi thấy mình được yêu và có cảm giác yện tâm, bình lặng vô cùng khi ở bên người yêu.
Tôi quyết định thưa chuyện với bố mẹ để cưới người con gái đó. Tất nhiên, tôi không nói quá khứ của người yêu vì sợ bố mẹ không đồng ý. Không phải tôi không tôn trọng, chỉ là bố mẹ là người có tuổi, bao giờ các cụ cũng có định kiến về những chuyện này. Cưới nhau xong thì sau này dù các cụ có biết thì chẳng vấn đề gì. Chỉ cần là cô ấy sống tốt là được.
Bạn bè ngăn cản nhưng tôi quyết định cưới. Một người con gái tốt, vì hoàn cảnh mà phải buông thả, thì có gì là không đáng được yêu. Nếu ai cũng nghĩ đó là những người hư hỏng thì ai sẽ đón nhận họ? Tôi nhất định sẽ yêu, cưới và trân trọng cô ấy, vợ tương lai của tôi...
Theo VNE
Chán nản vì chồng nghiện việc Tôi lấy chồng đã được 4 năm, đúng là 4 năm qua cuộc sống vợ chồng của chúng tôi vô cùng nhạt nhẽo, dường như không có những giây phút lãng mạn, ngọt ngào. Chồng chỉ biết đi làm kiếm tiền, đưa tiền cho vợ hàng tháng, chăm sóc gia đình, ngoài ra không có việc gì khác nữa. Không phải tôi cầu...