Em xin anh thật lòng
Anh biết không đã biết bao lần em tự nói với mình rằng quên anh nhưng thật khó khi làm điều đó anh ạ.
Trái tim em như đang tan ra từng mảnh, em muốn khóc nhưng hình như không có giọt nuớc mắt nào đồng cảm với em cả, không biết sao mỗi lần thấy anh & chị ấy đùa giỡn với nhau thật vui vẻ, tim em nhói đau như nghẹt thở, những lúc ấy em chỉ mong mình không chứng kiến còn hơn.
Anh nói & làm những cử chỉ như thích em như muốn em chờ đợi anh nhưng anh không nói làm cho em ngày càng mất đi nụ cuời trên môi vì chờ đợi mà không hiểu rằng trong tim anh em ở vị trí nào hay chỉ là núp sau hình bóng của chị ấy, hay anh chỉ muốn vui & xem em như em gái, em mong rằng anh hãy nói thật lòng với em đừng để cho em tưởng rằng anh yêu em, rồi em cứ im lặng mà chờ mãi, anh biết là anh làm thế là đang giế.t chế.t em từng ngày đó
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong thời gian sẽ giúp em quên anh
Anh ơi, thế là mình đã chia tay nhau. Em ước gì có một người nào đó vào lúc này để em có thể yêu, có thể quên được anh. Anh sắp đi rồi. Anh đi và mang theo những kỷ niệm của 2 đứa mình, những kỷ niệm mà đối với em, thật khó mà phai nhạt.
Em không thể tưởng tượng nổi khoảng thời gian anh đi, mấy năm dài đăng đẵng, em sẽ sống như thế nào đây? Cuộc sống thật là trớ trêu, ước gì ta có thể biết trước được mọi thứ đã và sắp xảy ra. Nếu biết trước chúng ta sẽ có ngày hôm nay, thì ngày đó phải chi em không quen anh và anh không yêu em. Và nếu như biết trước được điều sắp xảy ra, ít ra em cũng biết được chúng mình có thành hay không hoặc sẽ có ai đó yêu em hơn anh để em không phải chờ đợi nỗi đau đến từng ngày như thế này.
Có ai đó từng nói: "Dù hiện tại có vất vả, đau khổ hay tuyệ.t vọn.g thế nào đi nữa, ngày mai vẫn có thể tươi sáng và hạnh phúc hơn rất nhiều. Tất cả tùy thuộc vào chính những suy nghĩ của bạn vào lúc này". Có lẽ đây chính là thời điểm thử thách sức chịu đựng trong cuộc sống tình cảm của em. Nhưng em đau khổ quá anh à! Nhìn lại 4 năm trôi qua thật nhanh, em còn nhớ rõ những ngày đầu chúng ta quen nhau. Nghĩ lại cảm thấy chúng ta đã quá thờ ơ với tình cảm của chính mình. Nếu ngày xưa chúng ta yêu hết lòng, quan tâm hết lòng thì có lẽ bây giờ đã có kết cuộc khác phải không anh?
Bây giờ dù cho có muốn quan tâm, yêu thương và thật lòng hơn nữa thì cũng đã muộn, chúng ta sắp cách nhau nửa vòng trái đất rồi. Không gian và thời gian sẽ khiến cho tình cảm của chúng ta nhạt nhòa, nhưng kỷ niệm thì có lẽ sẽ vẫn còn mãi. Bất chợt liên tưởng đến 1 năm sau, mỗi người một phương trời, chúng ta sẽ ra sao đây anh? Có khi nào 1 trong 2 chúng ta sẽ thành hôn trước và báo tin cho người kia? Và người kia lúc đó sẽ như thế nào?
Em sợ. Em sợ người nhận được thiệp mời sẽ là em, đó là lúc em mất anh vĩnh viễn. Em sợ người gửi thiệp mời cho anh là em, đó là lúc em bị mang tiếng phụ bạc anh mãi mãi. Chia tay có khi lại hay, chúng mình sẽ không còn ràng buộc nhau nữa. Nhưng vẫn có cái gì đó trong em luyến tiếc, đau khổ, xó.t x.a... anh à
Theo Bưu Điện Việt Nam
Niềm đau chôn dấu Em phải làm sao đây anh, khi biết dược sự thật anh đang lừa dối em,em đau khổ đến tuyệ.t vọn.g, em đã yêu vội vàng nên em phải chịu đau khổ riêng em. Anh luôn nói yêu em, nhưng mỗi lời yêu của anh là ngàn mũ.i da.o đâ.m vào tim em, từng ngày từng ngày đó anh à. Nhưng dù sao...