“Em xấu người, nên em thành xấu nết”
&’Đã xấu người lại còn xấu tính’, đó là nhận xét gây đau đớn nhất đối với một cô gái, nó khiến giá trị của họ gần như bằng 0. Tuy nhiên, nhiều khi không phải lỗi tại họ.
Ngoáo ộp của xóm
Trẻ con trong xóm Q. (Hoằng Hóa, Thanh Hóa) đứa nào bướng bỉnh hoặc mè nheo thường bị người lớn dọa: “Vứt sang nhà cô Thoa bây giờ”. Không phải đ.ứa t.rẻ nào cũng ngoan ngay sau câu dọa này, nhưng vậy cũng đủ hiểu cô Thoa là biểu tượng đáng sợ như thế nào.
Cô Thoa đã xấu lại còn đanh đá. Người đàn bà độc thân 42 t.uổi này cao, to, đen, tướng mạo như đàn ông, giọng nói ồm ồm. Ai đụng đến cô thì cô c.hửi cho “sập mả”. Ai chưa đụng nhưng làm cô “ghét cái thái độ” thì cũng liệu hồn lấy bông mà nút tai. Ai cũng sợ cô. Ai cũng chẳng dám dây với cô. Ai cũng nghĩ nếu chẳng may bị cô c.hửi mắng thì cũng im đi là hơn, tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Còn sau lưng, họ đem cô ra làm hình mẫu hoàn hảo cho cái sự xấu trên đời. Muốn chê nhan sắc chị em nào là họ mang ra so sánh với cô Thoa. Ai bị nhận xét xấu bằng nửa cô Thoa thì đã coi như đời hết hy vọng. Nhưng họ tổng kết lại, ai đó có xấu người thì cũng còn cái nết, chứ vừa xấu người vừa xấu nết thì không ai qua mặt được cô Thoa.
“Tao nhớ hồi nhỏ con Thoa đâu đến nỗi, nó ngoan ngoãn, hiền lành, cam chịu lắm, không hiểu sao lớn lên tính tình ngày càng tệ hại”, bà cụ Lương, 72 t.uổi, hàng xóm của cô Thoa, than thở.
Chỉ có anh trai Thoa là bênh cô. Anh nói, Thoa trở nên như bây giờ một phần cũng do sự vô tâm đến mức độc ác, sự tàn nhẫn một cách vô tình của người đời: “Hồi còn nhỏ, nhiều lần tôi phải đ.ánh n.hau để bảo vệ em gái, bởi Thoa ra đường, bọn trẻ con toàn ném đá, trêu chọc nó, bảo nó là quỷ dạ xoa. Nó đi học bị bọn con trai rảy mực vào áo, chọc thước vào người, mắng nó nửa người nửa khỉ. Con bé chỉ biết khóc vì tủi thân và sợ hãi”.
“Tôi thương em đứt ruột. Mỗi lần nó bị bắt nạt, chọc ghẹo, tôi xót xa đến mức nổi khùng. Có lần chứng kiến một thằng thò chân ra ngáng đường em tôi, làm nó ngã rồi cười sằng sặc, tôi xông lại đ.ánh thằng kia c.hảy m.áu đầu, bị thầy phạt giam cả buổi. Lần khác thấy mấy đứa con gái mỉa mai em tôi, đuổi nó ra không cho chơi chung, tôi điên quá t.úm t.óc tát cho con bé &’đầu đàn’ một cái, lại bị phạt”.
Ông anh trai nhiệt tình ra tay bảo vệ em gái bằng bạo lực khiến Thoa càng bị bạn bè cô lập. Trong xã hội của trẻ con, kẻ bị cô lập luôn luôn phải nhận sự bắt nạt và chơi xấu. Thoa cũng thế, nhưng vì vẫn hy vọng được bạn bè chấp nhận nên cô không dám kể với anh, chỉ âm thầm chịu đựng. Lúc nào trông cô cũng buồn bã, cô đơn đến tội nghiệp.
Người ta đến t.uổi dậy thì thường lột xác để trở nên xinh đẹp, nhưng với Thoa, t.uổi dậy thì càng làm những nét xấu ở cô phát triển thêm lên, trong khi tâm hồn cô thì ngày một nhạy cảm, càng dễ đau đớn hơn trước sự xúc phạm, cười cợt, nhất là trước những chàng trai sỗ sàng, cười hô hố vẻ ngoài của cô.
Lòng tự trọng bị tổn thương cộng với ý nghĩ bi quan sẽ chẳng chàng trai nào yêu mình khiến Thoa dần dần không tìm cách lấy lòng mọi người, không cố gắng để được yêu mến và chấp nhận nữa. Thoa trở nên bất cần, thách thức, rồi thành đanh đá, ghê gớm. Đằng nào cũng không ai yêu, cô còn ngại gì mà không giành giật để đỡ thiệt thòi những mặt khác? Cô Thoa đã trở thành con ngoáo ộp của làng như vậy.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Đến người nhà cũng không chịu nổi
Thủy xấu nổi bật ngay từ hồi còn bé, và oái oăm thay, cô nổi bật ngay cả trong gia đình mình. Bố mẹ cô không đẹp, nhưng cũng chẳng đến nỗi xấu. Còn hai em cô, em trai người cao lớn nên những nét thô trên mặt thành ra lại mang đến vẻ đàn ông ngang tàng, còn em gái mặt mũi nhạt nhòa nhưng được cái chân khá dài nên dễ ăn mặc. Còn Thủy, cô “sưu tầm” hết những nét xấu của bố mẹ, từ cái mặt vuông to đùng đến cái mũi cà chua đ.ập bẹp, nước da đen sần và nhất là dáng người béo ú.
Ngay cả sự béo, Thủy cũng thấy trời bất công với mình. Người ta béo thì ngực nở, mông cong, còn cô ngực vẫn phẳng như tấm ván, còn vòng ba thì chỉ nở bề ngang chứ không tăng bề dày, bao nhiêu mỡ chỉ đắp vào bụng, đùi và bắp chân, bắp tay. Cô xuất hiện ở đâu cũng lập tức gây sự chú ý. Kẻ thì nhìn chằm chặp rồi công khai hỏi han, chỉ trỏ, người thì nhìn trộm rồi thì thầm đ.ánh giá. “Khiếp, đã xấu thì chớ lại còn hằm hằm, cau có như thế thì có ma nào yêu nổi”, rất nhiều người nói như vậy khi nhìn Thủy.
Quả thật, Thủy không gây thiện cảm được cho ai, từ bạn cùng lớp đến những người xung quanh. Cô không bao giờ nở một nụ cười, cứ lầm lì đi, đứng, ngồi…., chả bao giờ bắt chuyện với ai, và đáp lại người khác bằng những câu nhát gừng như muốn bảo đừng có quấy rầy.
Bạn bè cùng lớp sợ Thủy lắm, vì hơi một tí là cô dỗi, là nói mọi người bắt nạt, hắt hủi, chơi xấu cô chỉ vì cô xấu. Vốn luôn thấy Thủy tội nghiệp nên khi bị cô buộc tội như vậy, họ thấy vô cùng khó xử. Dù bị kết tội oan, họ cũng không nỡ nổi xung lên mắng cô. Thế là họ ức chế, rồi tự nhủ tránh xa cô ra cho nó lành. Thủy ngày một cô độc, vẻ mặt cô ngày càng lầm lì, thách thức đến dễ sợ. Cô oán giận tất cả mọi người.
Ở nhà, Thủy luôn tìm cách gây sự với bố mẹ và các em, dù ngay từ nhỏ, cô là người được chiều chuộng nhất nhà. Các em Thủy luôn được bố mẹ dặn phải để cho chị chọn những bánh kẹo, đồ chơi… mà chị thích, thông cảm những khi chị làm gì sai. Họ cố gắng nhường nhịn và chịu đựng những cơn trái tính trái nết của Thủy, người chịu thiệt thòi nhất nhà. Nhưng điều đó không làm Thủy dịu lòng. Cô thấy không gì bù đắp nổi những thiệt thòi của mình, không gì làm mất đi sự thật là mọi người trong nhà đã giành hết phần cô những điều tốt đẹp. Thủy luôn nói với người thân những lời đố kỵ, cay đắng.
Đừng biến mình thành người đặc biệt
Rồi đến lúc bố mẹ và các em Thủy không chịu nổi nữa. Họ đừng về một phe để phê bình cô là ích kỷ, xấu tính, phải nhìn lại mình và để cho mọi người được yên.
“Tôi xấu tính à? Vừa xấu người vừa xấu nết phải không? Mọi người được trời cho xinh đẹp thì nói gì chả được. Cứ thử xấu xí như tôi xem có đáng yêu được không? Tôi mà được như các người thì tôi cũng tươi như hoa, còn đáng yêu gấp nghìn lần các người”, Thủy xù lên.
Đến lúc này, bố mẹ Thủy mới nhận ra sai lầm của mình. “Tôi đã sai. Thương con gái xấu nên lúc nào tôi cũng nghĩ đến chuyện ưu tiên, bù đắp cho nó”, mẹ Thủy nói, “Chính vợ chồng tôi đã khiến con gái luôn cảm thấy nó là người đặc biệt, trở nên tự ti, đố kỵ, oán trách số phận. Nó phát sinh đủ tính xấurồi nghĩ là mọi người buộc phải thông cảm, buộc phải chấp nhận để bù cho cái tội may mắn hơn nó”.
Cũng xấu xí và từng có thái độ thù địch với mọi người như Thủy nhưng Linh đã kịp thay đổi để cứu cuộc đời mình. Linh trải qua thời phổ thông trong cô đơn. Nghĩ rằng những người may mắn xinh đẹp hơn mình sẽ không bao giờ hiểu mình, cô chẳng kết bạn với ai cả. Nhưng gần hết lớp 12, thấy ai cũng làm lưu bút đưa cho cô viết rồi hỏi sổ của cô đâu, Linh cũng mua một cuốn trao cho các bạn. “Một thủ tục thôi”, Linh nghĩ. Nhưng không ngờ, nhiều bài các bạn viết cho Linh đã làm cô khóc.
“Vì là viết để chia tay nên các bạn nói thẳng lắm, bảo là muốn chơi với tôi nhưng không dám, vì tôi nhạy cảm và khó tính quá, họ sợ vô tình làm tôi giận hoặc tổn thương. Tôi nhận ra sự tự ti quá mức đã cướp mất của mình quá nhiều cơ hội để có những tình cảm tốt đẹp, những tháng ngày hạnh phúc. Nếu tôi vẫn như vậy khi vào đại học thì cuộc đời tôi sẽ đen tối mãi mãi”, Linh tâm sự.
Linh quyết định sẽ bỏ ngoài tai những nhận xét không hay về vẻ ngoài của mình, để vui vẻ, cởi mở với mọi người, học hỏi cách làm đẹp, bù đắp sự thiếu hụt nhan sắc bằng sự thân thiện, quan tâm đến người khác, bằng sự khéo léo, đảm đang… Đến môi trường mới cũng là một điều kiện thuận lợi để Linh làm mới mình. Cô bắt đầu có bạn, ngày càng nhiều. Khi Linh gặp lại bạn bè để mời cưới, hầu như không ai tin vào mắt mình: Linh không còn là gái xấu nữa nhờ nụ cười tươi rói và cách ăn mặc tinh tế.
Linh tâm sự: “Tôi nhận ra rằng, kể từ khi không tự coi mình là kẻ bất hạnh, tôi đỡ xấu dần đi và nhờ vậy mà niềm vui bắt đầu xuất hiện. Đến lượt nó, hạnh phúc khiến tôi đẹp lên”.
Theo afamily
Moi t.iền gái xấu
"Không gì dễ bằng vay t.iền gái xấu. Gái càng xấu càng tốt..." Những người biết Trung thường nói với nhau rằng, đừng tưởng chỉ cái đẹp mới cứu rỗi thế giới, vì chính sự xấu xí của phụ nữ đã nuôi sống Trung.
Trung xuất thân nông thôn nhưng lại có vẻ đẹp yểu điệu kiểu công tử Hàn Quốc với thân hình cao ráo nhưng mảnh dẻ, nước da trắng, đôi môi nhỏ và đôi mắt một mí dài dài. Ra thủ đô học ít lâu, cậu nhuộm tóc, bắt chước lối ăn mặc và phong cách của các hotboy kiểu Hàn. Có lẽ đây là năng khiếu của Trung nên cậu nhanh chóng "lột xác", thu hút rất nhiều bạn gái xinh xắn trong trường. Nhưng đó không phải đối tượng cậu hướng đến.
Trung chơi trong một nhóm bạn có cả nam và nữ. Trong nhóm có một cô gái tên Dung hình thức xấu, tính tình tự ti, thụ động nên khá khó gần, sở dĩ chơi cùng vì một thành viên trong nhóm là em họ cô, đi dâu cũng kéo cô theo. Tuy đi chơi cùng nhưng Dung ít nhận được sự quan tâm của người khác, nhất là các chàng trai. Trung để ý thấy dù không chủ động hòa với mọi người nhưng Dung rất vui khi ai đó nói với mình, dù chỉ là để nhờ việc nọ việc kia, và cô chẳng bao giờ từ chối.
"Gái xấu sẽ chẳng bao giờ dám từ chối con trai cái gì, nếu không muốn cô đơn", Trung kết luận như vậy và một lần, khi vay t.iền khắp lượt mấy cậu bạn mà không được, Trung nảy ra ý hỏi vay Dung. Bị cậu bạn kéo vào góc kín nói chuyện riêng, Dung hồi hộp quá, tim đ.ập như trống làng. Không ngờ bị hỏi vay t.iền, mặt cô nghệt ra. Nhưng đây là lần đầu có một người con trai nói với cô một cách tin cậy và tình cảm như vậy. Dung tin lời cậu bạn nói, rằng không phải ai cậu cũng hỏi vay. Như ma nhập, cô đưa cho Trung số t.iền cậu hỏi, dù đó là toàn bộ số t.iền cô đang có.
Từ đó, thỉnh thoảng Trung lại vay Dung t.iền, và "trả nợ" cô bằng những nụ cười ẩn ý, vài lời hỏi han ra vẻ quan tâm, hay cái nắm tay vội vàng lúc không ai nhìn thấy. Cậu mặc cho cô bạn mơ mộng về một mối "tình trong như đã". Nhưng Dung chẳng có nhiều t.iền, chỉ có thể "chữa cháy" cho cậu những lúc quá túng thiếu. Trung biết cậu phải tìm các đối tượng khác có "tiềm năng lớn" hơn.
Từ đó, mỗi lần đi đâu, thay vì láo liên tìm ngắm các cô gái đẹp như những cậu trai khác, Trung lại chỉ đảo mắt tìm gái xấu có vẻ ngoài nhiều t.iền. Cậu hiểu rằng không phải cô gái xấu nào cũng dại trai. Nhiều cô xấu thì xấu nhưng tự tin có thừa, bạn bè kiểu gì cũng có, thậm chí chẳng để mắt đến kiểu xinh xắn ẻo lả như cậu. Cậu phải kiếm được những cô chẳng những xấu mà còn không biết giao tiếp, nhút nhát, tự ti. Những cô gái như thế có rất ít kinh nghiệm sống và thường cô độc. Họ luôn khao khát có mối quan hệ với người khác giới, dù chỉ là tình bạn thông thường.
Sau một thời gian, Trung có đến 3 - 4 cô "bạn thân" như thế. Là bạn thân, cậu không sợ các cô ghen tuông nên không phải hạn chế hay giấu giếm các cô với nhau. Các cô cũng chẳng phải chạm mặt nhau mấy vì đều là người ngại gặp gỡ. Là bạn thân, Trung không phải vất vả nịnh nọt, yêu chiều các cô, cũng không ngượng miệng khi hỏi vay t.iền. Đi chơi, chi phí ít thì cưa đôi, nhiều thì cậu sẽ làm bộ quên ví hay rơi t.iền và các cô bạn thân vô tư trả hết. Là bạn thân nhưng cậu rất khéo léo để mỗi cô đều nghĩ mình được dành cho thứ tình cảm hơi trên mức tình bạn, thứ tình cảm trong sáng, nhẹ nhàng, và họ hy vọng
Có nguồn chu cấp từ các cô bạn thân không nhan sắc, Trung chẳng những đủ ăn đủ tiêu mà còn ngày càng đẹp trai, ăn mặc sành điệu. Các cô bạn thân không biết Trung vẫn đi chơi với các cô bạn không thân xinh đẹp và lúc đó thì cậu khá là chịu chơi. Cậu thể hiện sự ga-lăng với các người đẹp bằng cách rút ví, vung ra những tờ t.iền kiếm được bằng sự kém nhan sắc của phụ nữ.
Những cô gái như thế có rất ít kinh nghiệm sống và thường cô độc (Ảnh minh họa)
Đi đêm mãi rồi cũng gặp ma
Thực ra trong nghề bòn t.iền của gái xấu, Trung chỉ là hạng "cò con". Số t.iền cậu kiếm được chẳng qua cũng chỉ đủ ăn tiêu vung vít. Với những bậc đàn anh cao thủ như Thông thì cái xấu của phụ nữ còn đem lại tài sản.
" Không gì dễ bằng vay t.iền gái xấu. Gái càng xấu càng tốt, gái xấu mà lại già nữa thì càng rất rất tốt", Thông đúc kết. Chàng trai này mới 23 t.uổi nhưng đã có 4 năm trong nghề "kinh doanh máy bay bà già". Kể từ người phụ nữ đầu tiên gặp ở trung tâm tiếng Anh, cậu đã "khai thác" không biết bao nhiêu chị nữa. Khác với những chàng trẻ t.uổi săn các chị sồn sồn ở vũ trường, quán bar, Thông thường để ý tìm đối tượng mọi lúc mọi nơi ở các môi trường "đời thường". Cậu cũng không nhắm đến những người quá "đại gia" mà chỉ cần khá giả và cô đơn, không biết đến giới ăn chơi.
Không chinh phục các chị bằng vẻ trai lơ hay tỏ ý sẵn sàng phục vụ từ A đến Z, Thông kiên nhẫn sắm vai một người bạn tâm tình cho đến khi "không kiểm soát được tình cảm". Khi đã là "của nhau", cậu dựa vào tính cách của đối tượng để linh hoạt tùy cơ ứng biến, nghĩ cách "vay" họ khoản t.iền lớn. Các lý do khiến cậu không trả được cũng linh hoạt và đa dạng như thế. Chị nào đ.ánh hơi thấy mùi lừa dối muốn stop cũng chẳng sao, t.iền thì cậu vẫn hứa trả, nhưng thiếu gì lý do để lời hứa không thể thực hiện. Mà thực ra, rất nhiều chị cho Thông vay mấy lần mới nhận ra cậu là ai.
Thành công nhiều lần quá, Thông đ.âm quá chủ quan về tài năng của mình mà quên mất điều cậu vẫn tâm niệm thuở mới "vào nghề": không phải gái xấu nào cũng ngu. Thế nên cuối cùng thì anh chàng "mạt cưa" lại dính phải một chị "mướp đắng". Chị này hóa ra chẳng phải loại "cô độc, không biết ăn chơi" như cậu tưởng. Hôm cậu ngỏ lời vay 100 triệu đồng để hùn một vụ làm ăn chắc thắng, chị gật đầu ngay, nhưng bảo t.iền bạc chuyện nhỏ nói sau, mình cứ vui vẻ đã.
Xong việc, chị gọi vài cú điện thoại, rồi bảo Thông là xui quá, t.iền các nguồn đang chậm về, tôi chỉ đưa tạm mình 10 triệu trước nhé, số còn lại ít hôm nữa có liền. Gần 2 tháng sau đó, cứ vài hôm chị lại hứa một lần mà t.iền vẫn kẹt ở khâu nào đấy. Rồi chị an ủi rằng để đền bù sự chậm trễ, khi nào có t.iền chị cho vay hẳn 200 triệu luôn. Thế là Thông lại dốc sức phục vụ bà chị tận tình bất cứ lúc nào chị muốn. Cuối cùng biết gặp phải cao thủ, cậu định rút lui thì đàn em của chị cho vài đòn dằn mặt, cho xem cả clip quay cảnh cậu nhận t.iền và hứa trả sớm.
Thông được các anh đầu gấu đưa ra hai lựa chọn: Hoặc trả t.iền ngay cả gốc lẫn lãi cắt cổ, hoặc "làm việc" cho chị để trừ nợ. T.iền lấy được của người ta, cậu đã xem ngay như t.iền mồ hôi nước mắt của mình, bỏ ra xót chịu không thấu, Thông đành nghiến răng "lao động" trừ nợ. Có điều, bà chị tính công cho cậu rẻ quá, qua mấy tháng trời, hết hơi hết sức mới cho đi.
Thế mới biết, tai nạn nghề nghiệp không phải chỉ xảy ra với những công việc chính thống, lương thiện. Loại công việc "siêu lợi nhuận" như của Thông, khi gặp tai nạn thì chẳng có khoản bảo hiểm nào.
Theo 24h
Tôi chọn xinh-ngu, hiền-đần Khi tôi nói ra quan điểm của mình, 70% thằng bạn, đồng nghiệp của tôi tán thành. Nếu cho lựa chọn giữa chân ngắn dung mạo bình thường nhưng thông minh với chân dài có ngoại hình đẹp nhưng cái đầu rỗng tuếch thì cánh mày râu sẽ rung động và chọn ai? Riêng tôi, dù không muốn nhưng tôi chỉ xốn xang...