Em vừa gửi đồ ăn cho anh đấy, anh ăn đi để có sức mà phục vụ bồ
Nếu ai thấy cảnh chồng mình dắt bồ vào nhà nghỉ thì sẽ lao vào cào cấu, đánh ghen. Nhưng tôi đã không làm vậy…
Nếu ai thấy cảnh chồng mình dắt bồ vào nhà nghỉ thì sẽ lao vào cào cấu, đánh ghen. Nhưng tôi đã không làm vậy mà còn mua đồ ăn gửi cho họ rồi nhắn tin: “Em vừa gửi đồ ăn cho anh đấy, anh ăn đi còn có sức để phục vụ bồ”.
Ngồi nhìn ngẫm lại cuộc đời, ngẫm lại cuộc hôn nhân của mình tôi thấy thật nhiều cảm xúc. Mọi thứ khiến tôi quá bất ngờ và hoảng sợ. Nhìn bố mẹ yêu thương nhau mà thèm, có lẽ họ ở thế hệ trước cho nên tình yêu vợ chồng của họ cũng sâu đậm hơn dù cách thể hiện tình cảm có thể không nồng nàn như thế hệ mình, nhưng được cái nó bền bỉ.
Tôi và chồng là bạn từ thời đại học, trước khi là người yêu chúng tôi đã là bạn của nhau. Chẳng hiểu sao tôi cứ ngây thơ nghĩ rằng, nếu tình yêu xuất phát từ tình bạn thì sẽ không bao giờ có sự lừa dối, phản bội. Nhưng thực tế thì khi mối quan hệ phát triển đến tình yêu rồi thì nó hoàn toàn khác. Tình yêu đó sẽ trải qua các nhiều cung bậc như bao tình yêu khác.
Chúng tôi yêu nhau gần 4 năm rồi tiến đến hôn nhân và đến nay cũng được gần 10 năm rồi chứ không phải ít. Hai vợ chồng đã cùng nhau phấn đấu mua nhà, mua xe, nuôi con cái ăn học. Mọi thứ dường như có thể nói là hạnh phúc viên mãn, tôi yêu chồng mình và yêu tổ ấm nhỏ bé đó.
Tôi vẫn luôn có niềm tin vào anh và tin rằng anh sẽ không đổ đốn như một số người đàn ông ngoài kia phản bội lại vợ con. Nhưng rồi tất cả đã sụp đổ… trong một lần đi mua sắm tôi đã thấy chồng mình trong tay với một cô gái trẻ đẹp trông họ rất vui vẻ và hạnh phúc.
Video đang HOT
Khỏi phải nói tôi đã sốc và đau đớn đến mức nào. Lúc đó miệng ú ớ không thốt nên lời, tay chân cứ bủn rủn hết cả lên. Ngày trước khi nghe chị bạn kể thấy chồng và nhân tình đi với nhau. Lúc đó tôi còn hỏi chị ấy sao không lao vào mà cào cấu, cho cô ta mấy bạt tai.
Nhưng giờ tôi đã hiểu tại sao chị ấy không làm như thế, nực cười quá, làm ầm lên cho thiên hạ họ nhìn họ bè dỉu có ích gì đâu. Yêu thật đấy, đau thật đấy, ghen thật đấy nhưng phải kìm chế thôi, cuộc đời mà, gặp việc gì đáng sợ nhất thì cố gắng bình tĩnh tìm cách mà giải quyết.
Hôm đó lết thân xác về nhà tôi ốm nằm mềm, tôi cũng chưa vội phanh phui chuyện đó vội. Tôi muốn xem xem chồng mình định đóng kịch đến lúc nào. Những lần anh ta ngọt ngào âu yếm tôi, tôi lại thấy rùng mình sợ hãi. Nhiều đêm nằm nhìn ngắm người đàn ông của cuộc đời mình, tôi bỗng run lên bần bật. “Ôi sao anh có thể làm chuyện khủng khiếp đó với mẹ con tôi cơ chứ”.
Có lẽ mềm yếu cũng chẳng giải quyết được gì, tôi phải mạnh mẽ vì các con. Chiều hôm đó chồng bảo về muộn vì có chút việc, tôi đã biết anh ta bận việc gì.
Tôi âm thầm theo dõi và thấy chồng đưa bồ vào nhà nghỉ. “Anh ta ngoại tìnhvà đã đến giai đoạn lên giường rồi cơ đấy”. Càng nghĩ nước mắt tôi cứ thế chảy không ngăn nổi.
Sau nhiều phút suy nghĩ, tôi quyết định không vào. Tôi gửi lễ tân một ít đồ ăn và nói đưa lên cho người đàn ông và người đàn bà vừa vào. Sau đó tôi phóng xe về, tôi đã ngừng khóc vì cảm thấy đau quá không khóc nổi.
Trước khi đi tôi có nhắn tin: “Em vừa gửi cho hai người ít đồ ăn. Anh ăn đi còn có sức để phục vụ bồ nếu không sẽ mệt lắm đấy” và dĩ nhiên kèm theo hộp đồ ăn là 1 tờ đơn ly hôn được viết sẵn từ trước. Nhưng tôi biết anh ta sẽ không dám ký đâu vì gia đình chồng tôi sẽ không để yên chuyện này.
Tôi không về nhà mà đi thẳng đến nhà bạn. Tôi biết anh ta đang khổ sở đi tìm tôi khắp nơi nhưng có lẽ tình yêu mà tôi dành cho người chồng ấy đã hết khi mà niềm tin của tôi đã bị dẫm đạp, phản bội. Vậy đấy, bạn luôn tự hào về tổ ấm của mình cho đến 1 ngày đẹp trời tất cả tối sầm trước mắt bạn. Tình yêu, hạnh phúc, niềm tin để xây dựng được thì mất rất lâu nhưng để bị phá hủy thì chỉ cần 1 tích tắc.
Theo Phunutoaday
Muốn bạn gái cho trứng để nhờ người mang thai hộ
Tôi rất muốn đứa con đó sẽ là của chúng tôi, do đó tôi đột ngột đề nghị lấy trứng của em và tinh trùng của tôi để làm phôi thai.
Chúng tôi yêu nhau hơn 5 năm, tôi với em hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có thể coi là khá giả tại Hà Nội, còn em sinh ra và lớn lên ở Thanh Hóa. Sau khi đỗ đại học, bố mẹ cùng theo em ra Hà Nội sinh sống và lập nghiệp. Gia đình em cũng không khá giả gì, em lại là con lớn trong gia đình, dưới em còn có một em gái và em trai. Hoàn cảnh gia đình khó khăn nên tính tự lập của em rất cao, ngay từ khi đi học em đã tự đi kiếm việc làm để trang trải học phí và lo các khoản chi tiêu của mình. Bên cạnh tính tự lập cao em cũng rất chăm lo cho gia đình, đây cũng là một trong những điều tôi yêu, đồng thời hận em.
Ảnh minh họa
Tình yêu của chúng tôi chỉ đầy sóng gió và những lời chỉ trích, đến giờ cả hai gia đình không bên nào công nhận chúng tôi cả. Dù biết không được mọi người chấp nhận nhưng tôi vẫn yêu em. Chỉ vì một câu nói "Em sẽ đồng ý theo anh khi anh có nhà và đủ khả năng tự nuôi hai đứa" tôi đã thay đổi rất nhiều thứ. Từ một người ham chơi vô lo vô nghĩ, cái gì cũng được chuẩn bị sẵn sàng, một cuộc sống vô lo về sau mà không cần phải làm bất cứ thứ gì (tôi giống như một con gà công nghiệp vậy), tôi bắt đầu thay đổi bản thân, tuy nhiên do tính chây ỳ từ lâu tồn tại trong tôi nên tốc độ thay đổi rất chậm. Tôi cũng không giỏi giang gì nên không tự đi xin việc bên ngoài được, bố mẹ phải xin việc cho tôi.
Tôi không thuộc diện ăn chơi, lười biếng hay công tử bột không biết làm gì nên việc gì cũng làm kể cả lao động chân tay, chỉ cần kiếm được tiền một cách chính đáng. Sau hơn 3 năm phấn đấu, tích góp và một nửa là được hỗ trợ từ gia đình (bố mẹ tôi sợ con trai hư hỏng nên cũng hạn chế cho tôi tiền), tôi cũng có được một khoản kha khá để làm vốn. Tôi biết với khoản tiền đó cũng còn lâu mới đủ để mua nhà ở Hà Nội và đã nói với em cố đợi hơn 3 năm nữa. Khi đó tôi không dám khẳng định có nhà ở trung tâm nhưng với vùng ngoại thành thì có thể đủ chonhững mảnh đất nhỏ và nuôi sống được 2 đứa.
Trong 5 năm yêu nhau, nhiều lần chúng tôi đã chia tay rồi quay lại. Tôi biết hoàn cảnh nhà em nên cũng không yêu cầu em đóng góp gì, nhưng trong 3 năm cố gắng hiếm khi em cổ vũ tôi mà chỉ lúc nào cũng đề xuất việc chia tay. Do gia đình 2 bên phản đối nên em không muốn tiếp tục. Em không bao giờ nói lời chia tay trước mà chỉ nói về việc không muốn tiếp tục nữa và quá chán nản. Nghe nhiều tôi rất tự ái và bực mình nên đồng ý nhưng chỉ sau một tuần vì rất yêu em tôi lại níu kéo.
Sau khi mẹ tôi đến gặp và nói chuyện với em, em quyết định không tiếp tục được nữa bởi không thể đối mặt được với gia đình tôi cũng như sức ép từ phía gia đình em. Em muốn một cuộc hôn nhân được chúc phúc từ hai gia đình chứ không phải là sự phản đối, ghẻ lạnh. Tôi cũng không oán trách gì em cả nhưng khi đó rất buồn và bực mình do những công sức mình bỏ ra mà chỉ vì một câu nói em lại đổ ra sông ra biển hết.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và đồng ý việc để em ra đi dù biết mình cũng chẳng thể yêu được người con gái khác. Từ trước khi gặp em con tim tôi chưa một lần nào rung động trước người con gái khác, vì vậy tôi đề nghị sẽ đưa hết số tiền mà đã tiết kiệm được trong 3 năm cho em. Sau mấy ngày sống trong khổ sở tôi nhận ra nếu mình không có một mục đích sống khác thì sẽ điên lên mất, vì vậy tôi đã đề nghị được vay lại số tiền tiết kiệm đưa em (tôi sẵn sàng viết giấy nợ) để đi làm phôi thai và nhờ người đẻ thuê.
Tôi rất muốn đứa con đó sẽ là của chúng tôi, do đó tôi đột ngột đề nghị lấy trứng của em và tinh trùng của tôi để làm phôi thai. Em nhất nhất cự tuyệt, tôi đành phải lên mạng xin trứng, do là con trai nên rất nhiều người e ngại và cho rằng tôi là cò mồi, kể cả những cò mồi thấy tôi là con trai nên đều thét giá trên trời. Lúc đó tôi không biết phải làm gì, không biết phải nhờ ai nên đành phải nhờ em. Câu trả lời mà tôi nhận được lại là "Mặc kệ anh, tôi không muốn liên quan". Tôi đã cầu xin và thuyết phục em nhưng cuối cùng em chỉ đồng ý giả làm vợ tôi để đi gặp người cho trứng, tuy nhiên em sẽ không gọi điện hay liên lạc hộ tôi. Trong khi đó việc quan trọng nhất vẫn là liên lạc để gặp mặt thì em lại từ chối. Tôi đã rất thất vọng và nói em té tát, những lời tôi nói kể cả trong lúc giận cũng không bao giờ là câu chửi hay xúc phạm gì đến em.
Ngay sau việc này em chụp cho tôi cái mũ to đùng là "một con người ích kỷ, độc ác và tham lam". Tôi đã hỏi lại về những vấn đề trên nhưng em bảo tôi lên đây viết tâm sự để mọi người nhận xét. Tôi công nhận đúng là mình ích kỷ khi không chịu buông tay để em đi tìm hạnh phúc sớm hơn nhưng điều còn lại thì tôi thực sự không biết mình sai ở đâu.
Theo Ngoisao
Dù đã thề độc, anh vẫn không tin vợ mình còn trong trắng Tôi không còn trinh tiết, nói đúng hơn là không có giọt máu nào trong đêm tân hôn để chứng minh sự trong trắng của tôi. Thế nhưng, tôi chẳng thể nào biện minh cho mình vì dù tôi có nói sao đi chăng nữa, chồng tôi cũng không tin tôi. Anh gìn giữ cho tôi, anh chờ đợi giây phút tôi trao...