Em vẫn mãi yêu anh
Cún yêu của em, chắc chẳng bao giờ cún đọc được những dòng tâm sự của sư tử gởi cho cún đâu nhỉ? Thời gian lặng lẽ dần trôi, tất cả cũng sẽ bị cuốn lấp đi và tự ngủ yên trong sâu thẳm tâm hồn. Kí ức rồi cũng sẽ phủ màu năm tháng, phai nhòa theo dòng chảy cuộc sống bộn bề.
Chàng ngốc yêu thương của em! Cho em được mãi gọi tên anh như vậy, dù chỉ là để mình em nghe thấy mà thôi nhé anh! Em biết chẳng bao giờ nữa, anh nghe thấu tiếng con tim em đang lặng lẽ thét gào xót xa. Em vẫn một mình lang thang giữa phố đông chiều nay, cô đơn đếm từng nhịp bước chân trên lối cũ. Cũng chẳng hiểu nổi lòng mình sao dẫn bước đến chốn xưa và tự làm con tim mình nhức nhối? Nhức nhối hoài niệm một thưở đong đầy yêu thương, nhung nhớ. Nhức nhối bóng hình ai mãi ám ảnh không thôi. Nhức nhối quặn thắt khi mắt mãi kiếm tìm và mong ngóng, hy vọng: Ai chợt qua có phải là anh không? Sao giống quá lại hình như không giống. Niềm vui chợt đến bỗng vỡ thành bọt sóng. Mắt ai nhìn đăm đắm phía không anh”. Từ lúc nào không hay, em đã cho mình một thói quen kiếm tìm trong vô vọng một ánh mắt thân quen, đầm ấm một dáng hình thân thương đã hằn sâu, gim chặt con tim.
Em lạc lối giữa phố đông người, khắc khoải chờ mong anh xuất hiện trước mặt… vẫn vẹn nguyên như thưở nào. Tự dối lòng để đến lúc bừng tỉnh, biết rằng sau cơn mê sẽ mãi mãi là niềm đau. Anh đã xa, mãi xa thật rồi. Con đường này từng in dấu chân ai? Góc phố này ai từng dẫn em qua? Quán cóc này có hai kẻ ngây ngô nào từng một thời hò hẹn? Món ăn này cũng gợi nhắc người xưa. Lí trí em đã cố tìm quên nhưng con tim kia bướng bỉnh khôn cùng. Thời gian lặng lẽ dần trôi, tất cả cũng sẽ bị cuốn lấp đi và tự ngủ yên trong sâu thẳm tâm hồn. Kí ức rồi cũng sẽ phủ màu năm tháng, phai nhòa theo dòng chảy cuộc sống bộn bề. Nhưng dấu yêu tình đầu sao có thể quên, bởi dù mai này đây có người nâng cho em từng bước, dạy cho em đặt niềm tin vào phía trước, biết thương yêu, chở che cho em, em cũng chẳng thể quên rằng “người ấy không phải là anh”.
Video đang HOT
Theo Bưu Điện VIệt Nam
Miền ảo tình yêu
Đôi lúc nhìn lại khoảng thời gian đi qua sao có phút chạnh lòng đến vậy? Cái chạnh lòng của những nghĩ suy về hạnh phúc và cuộc sống miên man quá, xa xăm quá chăng?
Cuộc sống vốn dĩ theo những nấc thang cuộc đời, cứ bước đi, rồi đến một ngày chợt ngoái lại nhìn sau... Cuộc sống với bao nhiêu bộn bề mánh khóe của xã hội đời thường, có khi nào ta tự thưởng cho mình những phút giây thư giãn và yên bình trong vòng quay của tạo hóa? Trái tim cứ ngỡ bị lãng quên về một nơi xa kia nào đó, để rồi khi gặp em, một cô gái trinh nguyên đến thánh thiện, rồi bùng lên niềm đam mê hạnh phúc, ấm lòng khát khao về một mái ấm mỗi khi nghĩ về... Hạnh phúc cứ ngỡ sẽ không bao giờ có, tình yêu cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ tồn tại.. nhưng đến hôm nay ta chợt nhận ra cuộc sống vẫn luôn có những tình yêu viết nên những trang thơ tuyệt tác và tạo nên một thiên tình sử cho ngày sau...
Ngày ấy cứ ngỡ trái tim ta chai sạn, tê cóng và sẽ chẳng bao giờ có thể dành cho một ai nữa... Chẳng bao giờ... Ấy vậy mà mọi thứ bỗng chốc đổi thay như một giấc mơ giữa đời thường... Định mệnh! Định mệnh để ta gặp em. Ta không biết gọi đó là duyên số, số phận hay định mệnh cho bản thân mình vì dẫu sao đó cũng chính là thời khắc cuộc sống của ta hoàn toàn thay đổi. Mọi ước mơ như đảo lộn, mọi nhịp sống đôi khi cứ ôm lấy bóng hình với đôi mắt buồn sâu thẳm kia vây kín....
Nhưng cuộc sống vốn nhiều ngã rẽ. Ta cứ ngỡ gặp em rồi ta sẽ có em như tạo hóa đã an bài, như định mệnh khó mà thay đổi được nhưng con người với những cung bậc xúc cảm, đôi lúc có những cảm xúc không tên để rồi mãi mãi một sai lầm hối tiếc, mang mãi một niềm đau chôn kín. Gặp nhau để rồi chia xa... Hai năm cho một đợi chờ ngóng trông hạnh phúc. Hai năm cho một cuộc tình thầm kín, hai năm cho những tháng ngày buồn và đau. Hai năm để nỗi buồn chất lên thành đống thương đau của những tháng năm trước đó... Tôi xa em trong lặng lẽ, không một lời từ biệt, không một câu nói, không một cái vẫy tay chào nhau để hẹn ngày gặp lại. Để từ đây em mang trong lòng một dấu chấm hỏi mà không biết tỏ bày cùng ai, chia sẻ cùng ai. Nhưng em đâu biết rằng tôi luôn dõi theo từng bước đổi thay trong cuộc đời của riêng em. Thầm lặng trong đau đớn và muộn phiền.
Đến hôm nay mỗi khi nghĩ lại khoảng thời đã qua, tôi vẫn tự trách mình sao quá vô tâm đến vậy? Hằng đêm tôi trằn trọc thao thức mỗi khi ý nghĩ hiện về trong giấc mơ về những gì của hôm qua. Bao đêm giấc ngủ chập chờn, trong giấc mơ không trọn, em nhìn tôi với ánh mắt đẫm lệ oán trách. Mỗi lần như thế tôi giật mình nghe con tim mình rớm m.áu, nhói lắm một nỗi đau. Tôi ôm đau thương về sự day dứt cõi lòng để nguyện cầu cho em được hạnh phúc. Tôi luôn ước ao một hạnh phúc vẹn nguyên về với em.
Tôi và em mỗi người mỗi ngả, với những nỗi niềm riêng. Tôi như một lữ khách đứng bên lề cuộc sống nghe những rộn rã bon chen đi về. Có những lúc trong căn phòng vắng ngắt, tôi nghe trái tim mình thắt lại, tận trong sâu thẳm cõi lòng có gì đó vỡ òa, nát vụn... Nhiều đêm khuya nằm nghe con tim mình vọng lên u buồn, thổn thức, tôi đã cố dặn lòng khi nghĩ về khoảng thời gian đã qua để không ai nhìn thấy nước mắt của em. Và ký ức ùa về thổn thức trong những đêm một mình đối diện với bóng đêm trống trải. Tôi cứ ngỡ với ngần ấy thời gian xa nhau, tôi sẽ quên được em, quên hết bóng dáng, ánh nhìn, nụ cười... Em nhẹ nhàng len lỏi bước ra khỏi thế giới của riêng tôi.
Tôi biết t.uổi thanh xuân ai lại không một lần nông nổi nhưng mọi thứ phải lãng quên mà bước đi. Có ai đó đã nói "Khi cánh cửa hạnh phúc đời ta khép lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra, nhưng thường thì người ta chỉ nhìn vào cánh cửa đã khép mà không nhận thấy một cánh cửa khác đang mở ra để ta bước vào...". Tôi hy vọng hạnh phúc hôm nay sẽ không tiềm ẩn sự đổ vỡ mai sau.
Cầu chúc con đường em đi luôn bình yên như mơ ước của riêng em, luôn êm đềm như dòng sông yên ả, như bình nguyên của những thảm cỏ xanh mềm mượt mà em ao ước... Và một hạnh phúc ngày trở về không quá muộn màng. Mãi bên em, mắt buồn à.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu không phai mờ cùng năm tháng Một mùa xuân nữa lại đến. Không khí se se lạnh của mùa xuân sao ấm ấp quá vì người người náo nức với gương mặt rạng rời để chào đón mùa xuân mới, để chúc cho nhau một năm mới thành công hơn thế nữa. Ai ai cũng mặc quần áo đẹp để đi hội xuân, đi viếng chùa, cầu mong sức...