Em vẫn còn yêu anh!
Sáng sớm đọc bài “Phía cuối con đường” như gặp lại chính mình, gặp lại tâm trạng một kẻ chung thuỷ. Sao thấy giống mình quá! Em chỉ khác tác giả rằng từ khi chia tay anh chưa một lần yêu lại.
Đã đi chơi, đã xao động nhưng tình cảm trong giây phút thoáng qua ấy chỉ mang đến cho em nỗi nhớ anh nhiều hơn gấp bội lần. Bước đi với người mới mà lòng thì nhớ đến anh, đêm về nước mắt rơi vì anh. Em vẫn mong ước là mình có anh ở bên mỗi khi thời tiết trở lạnh như thế này. Em mong ước là mình có anh ở bên khi em cô đơn như thế này. Em mong anh ở bên em như ngày xưa, anh biết không? Em vẫn muốn thế nhưng sao không thể nào nói với anh điều khó nói đó để anh ra đi, để anh thất vọng thật nhiều khi em không chọn anh mà chọn công việc. Giờ đây ân hận và nuối tiếc chẳng thể nào để anh trở lại. Em vẫn một mình với những mơ ước, với những nỗi buồn vu vơ, với nuối tiếc, giá như và trước hạnh phúc của người khác vẫn chợt buồn nghĩ đến anh, em. Em đã được yêu dù một lần để mãi mãi nhớ thương như thế này. Em đã có anh dù một lần để kỷ niệm còn nhung nhớ mãi như thế này. Giây phút bên anh em đã có những tháng ngày hạnh phúc để giờ dù bước đi bên ai vẫn là hình ảnh anh sâu đậm như thế này. Anh bảo, làm sao em có thể quên anh và tìm hạnh phúc cho mình. Lạnh! Thêm một mùa đông nữa.
Mùa đông không lạnh nhưng cô đơn biết bao, anh hiểu không? Đã bao nhiêu mùa đông rồi em không có cảm giác hạnh phúc trong tình yêu anh biết không? 5 mùa đông rồi, kiên định tình yêu dành cho anh sao mà vững vàng đến vậy! Em không muốn mình có lập trường như thế đối với anh nhưng hình như lúc em cố quên là lúc hình ảnh anh hiện về nguyên vẹn. Anh giờ đang làm gì? Anh đi khắp nơi, trời lạnh lắm! Anh mặc áo ấm và giữ gìn sức khoẻ, hãy tự chăm sóc bản thân mình được không anh? Vẫn là những lời nói suông mà chẳng giúp gì cho anh được. Muốn được đưa bàn tay nhỏ bé của em kéo hai vạt áo anh khép lại để gió lạnh không làm anh khó chịu. Em muốn giữ cho cổ áo anh cao, áp sát vào mỗi khi ngồi phía sau anh chở đi trên đường Hà Nội. Em muốn anh mang đến cho em một chiếc áo màu đỏ anh vừa kịp mua ở hàng quần áo dành cho sinh viên khi biết sớm nay Hà Nội trở lạnh mà em không mang theo áo ấm. Khi đến nơi anh chợt mỉm cười vì thấy em đã có áo ấm mặc trên người. Anh hỏi em: Em không thích áo anh mua hay sao mà em không mặc? Em nói rằng: Thật sự em không thích màu đỏ vì da em không được trắng cho lắm! Vậy là chở em quay lại đổi áo. Anh đã rất nhiệt tình và chân thành với em. Nhưng người đời vẫn thường nói “gần nhau cảm thấy bình thường, xa nhau mới biết yêu thương nhường nào”. Em giờ vắng anh mới thấy quý giá biết bao những yêu thương về anh. Em giờ xa anh mới thấy quý giá những ngày tháng có anh bên cạnh. Vắng anh rồi tình yêu thương khó dành trọn cho người nào khác. Em nhớ anh rất nhiều, anh biết không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thứ bảy không anh
Cũng như bao nhiêu thứ bảy khác, em vẫn ngồi đây vẫn hồi hộp chờ đợi đến 7 giờ để đi chơi với anh. Hôm nay cũng thế, vẫn còn vẹn nguyên cảm giác chờ đợi ấy nhưng xen lẫn vào đó là một nỗi buồn và nỗi nhớ anh cồn cào.
Anh biết không? Hơn ba năm qua, em đã quá quen với cảm giác chờ anh để được hạnh phúc cùng anh trong ngày cuối tuần, để dẹp bỏ những nỗi niềm khó khăn và mệt mỏi trong một tuần, để nghe anh động viên em, tiếp thêm cho em sức mạnh để bắt đầu một tuần mới.... Chưa bao giờ kí ức tràn về trong em nhiều đến thế, em thường làm gì trong những giờ này anh biết ko? Em suy nghĩ tối nay mình sẽ mặc gì, mình sẽ nói gì với anh, tối nay mình có vui ko? Rồi em thường trả lời chỉ cần ở bên anh là em thấy rất vui rồi. Có những lúc em giận dỗi vì anh hay bận việc không chở em đi Trầm, rồi còn hay buồn mỗi lần mình đi trễ không còn bàn để ngồi... lúc đó em giận anh lắm rồi cơn giận ấy cũng nhanh chóng trôi đi khi anh nhắn tin anh nhớ em hay là yêu em... Hạnh phúc lúc ấy sao nhẹ nhàng mà say đắm quá anh ạ. Em cũng chỉ mong mình mãi mãi hạnh phúc như thế thôi.
Em vẫn luôn thầm cám ơn ông trời đã mang anh đến cho em, để em biết cuộc sống em vẫn còn có ý nghĩa khi em có anh để yêu thương và hạnh phúc. Hơn nữa, anh cũng rất yêu thương em. Mỗi lúc em bệnh hay bị gì thì anh luôn là người quan tâm em nhiều nhất. Em còn nhớ có một lần em bị sốt và chiều đó anh đi làm về và chạy qua thăm em. Em nhớ lắm và bây giờ em cũng rất muốn được gặp anh, muốn được anh ôm một lần thôi để em biết em vẫn còn có anh dù giờ đây mình ko còn cùng nhau bước chung trên một con đường nữa. Anh biết không? Em vẫn nghĩ mình mãi mãi xa rời nhau nhưng sao trong em cứ hoài mong một ngày mình sẽ bên nhau. Em cũng không cho mình hi vọng gì hết nhưng sao em cứ chờ hoài, chờ hoài từ anh một điều gì đó thật xa xôi phải không anh???
Khi quen anh đến khoảng một năm hơn thì em từng nghĩ rằng mình cứ dành cho nhau tình yêu chân thành thì tình yêu ấy sẽ vượt qua mọi thử thách và khó khăn trong cuộc sống. Em luôn tin vào điều đó và niềm tin của em là có cơ sở khi mà những lúc mình giận nhau rồi mình cũng lại trở về bên nhau. Dù em biết có rất nhiều lần em làm anh buồn, thậm chí em biết có lúc anh còn muốn buông tay em ra nhưng rồi vì tình yêu mình đã vượt qua và lại hạnh phúc bên nhau. Niềm tin của em lại càng trở nên vững chắc hơn, rồi em tin mình sẽ là mãi mãi của nhau. Nhưng sao bây giờ mình lại đớn đau nhiều quá anh?Bây giờ em có thể chịu được tất cả đau khổ nhưng chỉ có sự im lặng của anh và nỗi nhớ về anh là em không chịu nổi. Em rất muốn được ở bên anh.
Lúc đầu em nghe anh và em nghĩ đây chính là một thử thách của tình yêu mình, rồi em quyết tâm sẽ cùng nắm tay anh thật chắc để cùng vượt qua để mình đi đến ngày hạnh phúc của đời nhau. Em đâu ngờ mọi việc lại xảy ra thế này. Thật khó để tìm một người hiểu em và yêu em nhiều như anh và em cũng chẳng muốn đi tìm cho em một tình yêu nào nữa vì có lẽ tình yêu của em đã trọn vẹn dành cho anh. Không ai ngoài anh mang đến cho em được hạnh phúc trong cuộc đời này. Mãi mãi và mãi mãi không ai thay thế được anh trong trái tim em... Thứ bảy và em chờ anh rồi từng ngày em cũng sẽ chờ anh... .mãi mãi sẽ như thế... mãi mãi sẽ yêu một mình anh thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bật mí những điều tối mật của đàn ông Nhu câu phụ nữ và lo lắng vê "chuyên ây" là những điêu mà chàng khó chia sẻ. Phụ nữ thường gửi những điều riêng tư vào nhật ký cất trong ngăn kéo hoặc để đâu đó như trong các bộ phim lãng mạn. Đàn ông cũng có những điều riêng tư, và thường họ cất giấu chúng trong trái tim. Tình trạng...