Em và bạn trai đều có cái tôi lớn, liệu có thể dung hòa
Giờ mặn nồng em nghĩ không sao, sau này tình cảm phai nhạt dần mà ai cũng giữ cái tôi thì khó sống chung lắm.
ảnh minh họa
Em 24 tuổ.i, bạn trai 27 tuổ.i, bọn em quen và yêu nhau được 5 tháng, tuy không nhiều nhưng rất gắn bó vì cả 2 đều chân thành với nhau. Hiện nay cả hai xa quê đi làm trên Hà Nội. Trong mối quan hệ của bọn em có một vấn đề nhỏ về mặt tính cách, anh ấy lớn lên trong gia đình có điều kiện, được chiều chuộng từ bé nên tính đôi lúc hơi trẻ con, hay ghen, hay dỗi, ăn nói huỵch toẹt không được tế nhị cho lắm, cũng rất tình cảm, yêu trẻ con. Anh ấy dường như có mọi thứ: ngoại hình cao ráo sáng sủa, công việc lương cao, tính cách khá đàn ông và ý thức được những ưu điểm của mình khiến cái tôi của anh khá lớn. Anh hay tự khen mình trước mặt em, anh đi tập gym hay chụp ảnh và ngắm mình trong gương. Lúc bọn em tranh cãi anh ấy thường khăng khăng là mình đúng, phải đến khi em bực mình thì anh ấy mới chịu xuống nước xin lỗi.
Buồn cười là tính em cũng y như anh ấy. Gia đình tuy có chút đổ vỡ từ nhỏ nhưng em được ông chiều chuộng. Em cũng có ngoại hình tốt, công việc nhàn nhã, lương khá ổn, tuy không khéo léo nhưng cũng là dạng biết điều. Bình thường vui vẻ thì không sao, nhưng lúc nóng lên em cũng rất ngang bướng. Em hay sống kiểu cảm tính, thích gì làm nấy và nghĩ cho bản thân nhiều hơn, với gia đình thì chỉ cần làm tròn trách nhiệm, còn kệ xã hội nói gì. Túm lại là cái tôi của em cũng không hề nhỏ.
Hồi đầu gặp gỡ, hai đứa bị hấp dẫn bởi nhau nên yêu rất nhanh. Em có suy nghĩ lâu dài về mối quan hệ này. Tuy nhiên em cũng hơi ngập ngừng vì cả 2 giống nhau quá, đều có chút trẻ con và ngang ngạnh, hay tự ái. Em sợ bây giờ mặn nồng thì không sao, còn có thể bao dung cho nhau, sau này tình cảm phai nhạt bớt rồi đứa nào cũng giữ cái tôi của mình thì khó sống với nhau lắm. Em biết là câu hỏi cũng hơi trẻ con nhưng các anh chị có nhiều kinh nghiệm có thể cho em lời khuyên được không? Em rất cám ơn.
Theo VNE
Đi mua mì gặp em gái xinh đẹp, chàng trai liền bắt chuyện và cái kết cực 'nhọ'
Nhìn sơ qua thấy em có khuôn mặt thanh tú, dáng người thanh thoát nữa khiến em thích chí, chả mấy khi gặp được nữ thần nên bạo vía đến gần tán tỉnh...
Em vốn là đứa không sợ trời, không sợ đất, cũng chẳng tin trên đời này có ma quỷ hay thần hồn gì cả. Thế mà chẳng hiểu sao lại sinh ra trong cái nhà có bà mẹ tín Phật như thế này cơ chứ. Ngay từ khi còn nhỏ, em đã phải chịu cảnh làm việc gì cũng xem ngày, bấm giờ của mẹ.
Video đang HOT
Buổi sáng đi học cấp 1 bà cũng bắt em mặc áo màu gì cho hợp ngày rồi ngày thi học kì cũng thế, bước chân phải ra trước hay chân trái ra trước thì sẽ được điểm cao hơn. Hay có lần thi vào cấp 3, sáng hôm đó hình như ngủ dậy trễ hay sao ấy nên là ba chân 4 cẳng định chạy vội lên trường thi. Đúng lúc đó bụng réo quá nên em dừng ngay ở hàng bánh mì trước nhà quẩy luôn cái bánh mỳ trứng quen thuộc.
Mẹ em lúc ấy hình như vừa đi chợ về hay sao ấy, nhìn thấy em đang mua bánh mỳ trứng thì quát lên như thể ngày tận thế:
- Thằng kia, hôm nay mày đi thi mà sao lại ăn bánh mỳ trứng hả?
- Bánh mỳ trứng thì sao? Hôm nào con chả ăn. Bác ơi làm nhanh lên con muộn rồi.
- Bác không cần làm nữa đâu, cho nó cái bánh mỳ không là được.
- Bánh mỳ không thì làm sao con đủ no chứ.
- Không đủ no thì ăn 2 cái, nhưng nhất định không được có trứng.
- Trứng thì làm sao chứ. Mẹ thật là, trứng bổ mà.
- Mày ngu nó vừa vừa thôi con, chẳng biết kiêng cữ gì cả.
Bác bán hàng nghe thấy mẹ con tôi giằng co nhau ngoài cửa cũng ngoái đầu ra góp vui 1 câu:
- Ý mẹ mày là ăn trứng hôm thi thì sẽ bị điểm 0 đấy, hiểu chưa nhóc? Thôi ăn pate đi, bác kẹp sẵn vào rồi đấy. Đợi hết thi thì ăn trứng, không lỡ điểm kém mẹ mày lại trách bác bán bánh mỳ trứng cho mày.
Nói thật, lúc đó bụng em cũng đói lắm rồi, lại gần đến giờ nên chẳng buồn đôi co thêm với mẹ là gì nữa, cầm luôn 2 cái bánh mỳ pate bác bán hàng đưa cho chạy gấp. Nhưng trong thâm tâm em cảm thấy điều đó thật phiền, bánh mỳ trứng thôi mà, kể cả em có ngu cũng chả bao giờ để bị 0 điểm đâu.
Và rồi chính vì mẹ em như thế nên khi lớn lên em bắt đầu hình thành tư tưởng bài xích mấy thứ quỷ thần, ngày Rằm, mùng 1, cúng giỗ... Em chẳng tin và cũng chẳng muốn tìm hiểu nhiều, cho đến 1 ngày, em thực sự cảm thấy sợ hãi cái thế lực siêu nhiên kia thật sự.
Tối hôm đó, bụng đói rã rời mà lục tủ lạnh lại chẳng có cái gì ăn được. Em đành mở cửa định chạy ra Circle K đầu ngõ mua tạm gói mì tôm về úp. 12h kém, đường khá vắng vẻ, mua xong đang trên đường trở về nhà thì em tình cờ thấy 1 cô gái mặc váy trắng đang đi bên kia đường.
Nói thật là cũng thấy tò mò, con gái mặc váy trắng nửa đêm thế này chắc vừa đi chơi về rồi, thân hình thì đúng style em thích. Nhìn sơ qua thấy em có khuôn mặt thanh tú, dáng người thanh thoát nữa khiến em thích chí, chả mấy khi gặp được nữ thần nên bạo vía đến gần tán tỉnh:
- Chào em, em tên gì?
- Con gái đêm hôm đi 1 mình nguy hiểm lắm. Nhà em ở đâu để anh đưa về? Không cần cám ơn đâu, cho anh xin số làm quen là được.
- Ơ... sao thế? Đừng ngại mà, anh là người tốt đấy. Em không cần phải sợ, anh không đi theo em đâu, chẳng qua nhà anh cũng trên đường này thôi.
- Mà sao anh chưa từng thấy em ở khu này nhỉ? Em mới dọn đến đây sống sao? Nhà em ở đoạn nào thế?
(ảnh minh họa)
Thấy cô ấy không nói gì nên em cũng hơi ngài ngại, không sao, con gái kinh, à nhầm, xinh thường kiêu kì 1 chút, em hiểu mà. Trông bộ dạng có vẻ cô ấy không định để ý đến mình nên chậc lưỡi đi bên cạnh 1 chút, biết đâu người ta ngại thì sao. Đúng lúc ấy, em ấy giơ cánh tay nhỏ nhắn trắng muốt của mình lên chỉ về hướng đằng xa nhưng vẫn không nói 1 lời. Em đưa mắt nhìn theo tay em thì suýt ngất khi thấy chỗ đó chẳng phải là nghĩa địa sao.
Chẳng hiểu cơn gió lạnh ở đâu bất chợt thổi tới khiến em rùng cả mình, nhìn tay mình nổi hết cả da gà lên mà phát sợ. Trong đầu đúng lúc đó vang lên tiếng mẹ nhắc lúc mở cửa đi ra ngoài mua đồ: "Thằng kia, đi đâu đấy. Tháng cô hồn không được đi ngoài đường lúc nửa đêm đâu!!!".
Mồ hôi sau lưng em vã ra như tắm, chẳng nhẽ... em gặp ma thật sao? Đùa, thằng đàn ông sống đến hơn 20 tuổ.i đầu chưa 1 lần gặp ma cũng chẳng 1 lần đi khấn Phật thế mà hôm nay trún.g s.ố độc đắc sao? Em giả vờ coi như không nhìn sang phía cô gái ấy nữa mà giơ tay lên xem đồng hồ. 12 giờ thật này các mẹ ơi!!!!!!!!!
Sợ hãi tột độ, em chẳng buồn nhìn lại để xác nhận xem có đúng là ma hay người hay không? Đợt trước em đi xem phim Annabelle ở rạp đã học được 1 điều, đứa nào càng tò mò thì đứa ấy càng chế.t sớm, nên em chả dại, cứ chạy về nhà cho an toàn đã. Về đến nhà em chui tọt trên phòng run lẩy bẩy, hình như gói mì tôm... em đán.h rơi ở chỗ đấy rồi. Mà thôi kệ, ngu gì mà quay lại, em chả dại đâu. Thôi, từ nay về sau không dám phỉ báng nữa, sống có thờ có thiêng một chút vậy.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội
Chuyện của Mai Phần 1 Tui tên Xuân Mai. Năm nay tui học lớp 10, được 15 tuổ.i. Tui sống với mẹ cùng anh 2. Anh tui năm nay 24 tuổ.i. Ba tui có vợ mới, tui không quan tâm lắm. Tui học không giỏi nếu không muốn nói là học dốt nhất nhì lớp. Tui dậy thì sớm nên nhìn rất phổng phao. Da tui trắng, gương...