Em và anh, thứ tình cảm ngược dòng…
Em không biết mình đã được những gì khi đi ngược dòng với anh, nhưng em biết mình đã mất đi rất nhiều. Nhưng điều đó không có nghĩa là em hối hận, mà ngược lại, em cảm thấy nó xứng đáng & em đã từng hạnh phúc!
Ngần đó thời gian, nó trôi qua nhanh như một cái chớp mắt. Mọi thứ dường như chỉ mới bắt đầu ngày hôm qua! Tình cảm vẫn đó, người vẫn đó, nhưng sao lại trống trải đến vô cùng…
Em chưa từng nghĩ mình anh sẽ đi cùng em đến từng đó thời gian. Em cũng không biết được rằng có những thứ mà thời gian không làm nó phai nhạt đi dần mà chỉ làm nó sâu đậm thêm. Em vốn dĩ cho rằng em sẽ ở bên anh và chờ đợi đủ lâu để năm tháng làm mờ đi hết mọi xúc cảm trong lòng em, rồi em sẽ nhẹ nhàng bước ra khỏi cuộc đời anh như thể em chưa từng bước vào. Em sẽ trả lại cho anh cuộc sống an yên như anh đã từng… Thế nhưng đời là những thứ chẳng thể đoán trước được anh à! Anh và em, mình cứ đi cùng nhau, cứ dõi theo những bước chân của nhau, nhiệt tâm nhưng bình lặng đến tận bây giờ.
Em đã hỏi anh rằng “tình cảm của anh bây giờ là có khác hay vẫn nguyên như ban đầu?”. Anh trả lời em ngắn ngủn một từ rằng “nhiều hơn”… Nếu anh đọc được suy nghĩ của em, anh sẽ biết câu trả lời của chính em cũng là vậy!
Anh có từng nghĩ rằng cuộc sống trêu ngươi còn người khi cứ bắt người ta chọn lựa giữa được và mất. Em không biết mình đã được những gì khi đi ngược dòng với anh, nhưng em biết mình đã mất đi rất nhiều. Nhưng điều đó không có nghĩa là em hối hận, mà ngược lại, em cảm thấy nó xứng đáng và em đã từng hạnh phúc!
Video đang HOT
Từng ấy thời gian cùng anh, anh đối với em vẫn luôn mập mờ! Đôi lúc em cảm nhận được thứ tình cảm đó rõ ràng đến mức em muốn mình cứ được chìm mãi vào, nhưng đôi lúc lại là sự mông lung, vô định, em cứ thấy anh lướt qua em và rồi tự hỏi em đã từng là ai trong cuộc đời anh? Có những câu hỏi mà em biết mình sẽ mãi chẳng thể có một câu trả lời thoả đáng!
Em ước anh cứ say! Lúc anh say ánh mắt anh nhìn em rất khác, em cảm thấy nó chân thực, em cảm thấy anh lấy hết xúc cảm của anh đặt vào đó & em nghe được những lời anh nói yêu em! Chỉ có những lúc đó, anh luôn nói ” Anh chỉ nói một lần thôi, anh yêu em”. Nhưng anh biết không, mỗi lúc say anh đều nói như vậy!
Em và anh, chỉ vì mình gặp nhau không đúng thời điểm nên mãi những câu nói cứ phải chôn chặt trong lòng nhiều lúc đến phát nghẹn nhưng cũng chẳng thể nói. Những lúc say, anh cũng đừng hỏi em những câu “tại sao” nữa! Vì chính em cũng cứ lặp đi lặp lại trong đầu mình hàng trăm câu hỏi như vậy mỗi lúc em nhìn thấy anh.
Em không say, nhưng cứ mụ mị như một đứa trẻ con cứ muốn bước theo những dấu chân của anh! Em muốn em được là một phần quan trọng trong cuộc đời anh; hoặc nếu không anh cũng đã là như vậy trong cuộc đời em!
Mọi chuyện vẫn cứ ngỡ như ngày hôm qua, ngày em bắt đầu muốn tựa vào vai anh…
Theo Phununews
Tôi đã trả giá vì trò "cấm vận" mỗi khi giận chồng
Tưởng mình ở thế mạnh, trẻ trung, xinh đẹp chồng sẽ yêu chiều, nên trò cấm vận là bảo bối của tôi, được lặp đi, lặp lại nhiều lần. Không ngờ chiêu trò đó đã thất bại thảm hại.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi là con gái rượu của một gia đình có của ăn của để. Trên tôi là 2 anh trai đã yên bề gia thất, nên cả nhà giành hết tình thương cho tôi. 23 tuổi, với tấm bằng đại học kiến trúc trong tay tôi có việc làm ổn định ở một công ty kiến trúc tư nhân trên phố.
Kinh tế gia đình đầy đủ từ khi tôi còn bé nên mọi việc tề gia nội trợ với tôi thật là xa lạ. Thấm thoát tôi đã sang tuổi 27 mà chưa có mối tình nào nghiêm túc để tiến tới hôn nhân. Thật ra nhan sắc của tôi cũng thuộc loại ưa nhìn, không ít bạn bè, đồng nghiệp để ý đến, nhưng những mối tình thoáng qua kiểu hoa thơm bướm lượn thì nhiều, mà một bờ vai thực sự cần để tôi trao gửi cuộc đời mong mãi vẫn chưa đến.
Thế rồi cách đây gần 1 năm nhân ngày sinh nhật lần thứ 60 của mẹ tôi, anh trai tôi đưa cả vợ, con ở Sài Gòn ra mừng mẹ. Đi cùng với anh là một người đàn ông vạm vỡ, nhưng nét mặt hiền khô, đôi mắt phảng phất buồn cùng giọng nói trầm ấm, đặc trưng của người miền đất phương Nam khiến trái tim tôi xao động. Chắc thấy tôi có cảm tình với người đàn ông ấy, lựa lúc vắng người anh trai tôi có ý cảnh báo rằng đó là đồng nghiệp của anh, lần đầu ra Bắc công tác nên lạ nước lạ cái. Chứ anh ấy đã 39 tuổi, li hôn vợ được 2 năm nay, họ còn có 1 cô con gái chung lên 7 tuổi đang được bên ngoại chăm sóc. Với tôi điều đó không quan trọng, tôi giấu bố mẹ, giấu 2 anh trai của mình để tình nguyện làm "hướng dẫn viên" đưa anh đi du lịch nhiều nơi.
Sau nửa tháng ở Bắc, khi tiễn anh vào Sài Gòn tôi đã chủ động nói lên tình cảm của mình. Mặc cho bố mẹ, các anh ngăn cản, tôi bỏ việc ở ngoài Bắc theo vào Sài Gòn với anh. Cuối cùng gia đình tôi đành chịu thua và miễn cương tổ chức đám cưới cho tôi với người đàn ông lớn tuổi đã qua một lần đổ vỡ đó.
Sẵn được chiều chuộng từ nhỏ, nay lại lấy chồng già hơn mình tới 1 con giáp, tôi nghĩ mình là "bà hoàng" của chồng. Tôi luôn nũng nịu, làm mình làm mẩy, bắt chồng chiều theo ý mình mà không quan tâm anh có muốn hay không.
Vụng đường nấu nướng, tôi thường xuyên bắt anh đèo đi ăn nhà hàng. Sẵn tiền bố mẹ chu cấp vì xót con gái xa nhà, tôi không vội đi làm mà ở nhà hưởng thụ. Mấy tháng gần đây thấy chồng có vẻ kém mặn nồng, tôi nghĩ ra cách "răn" anh mỗi lẫn anh làm tôi phật ý là ra tối hậu thư cấm anh không được đụng đến người tôi, cho đến khi nào anh xin lỗi, hứa hẹn đủ điều tôi mới dàn hòa.
Tưởng mình ở thế mạnh, trẻ trung, xinh đẹp chồng sẽ yêu chiều, nên trò cấm vận là bảo bối của tôi, được lặp đi, lặp lại nhiều lần. Không ngờ chiêu trò đó đã thất bại thảm hại khi chiều qua chưa kịp báo tin vui với chồng là tôi mang bầu, thì tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh chồng tôi ôm ấp, tình tứ với một cô gái trẻ đẹp, sành điệu hơn tôi nhiều lần, ngay tại sảnh của một khách sạn lớn cách nhà chúng tôi ở không xa.
Theo Tienphong
Vợ tôi không trách được điểm gì, ngoại trừ chuyện ấy Nếu ai biết được sự thật, chắc chắn người đó sẽ nghĩ tôi ngu ngốc, khi đã dại dột "đổ vỏ" cho kẻ khác, để rồi đây gặp phải hoàn cảnh trớ trêu không biết tỏ cùng ai. Tôi biết cô ấy được 5 năm và cũng chừng đó thời gian đem lòng thầm yêu, ngưỡng mộ. Thậm chí, ngay cả khi em...