Em ước mẹ đừng… sinh em ra trên đời
Em cô độc, kể cả người lớn mỗi lần em làm sai điều gì đều nói rằng: “Đúng là đồ con hoang có khác”. Bố mẹ người yêu cũng cấm anh đi lại với em…
ảnh minh họa
Từ nhỏ, em không có bố, hay đúng hơn là không được nhận bố. Mẹ em một thân một mình đẻ ra em, nuôi em lớn. Mẹ đã luôn cố gắng yêu thương em bằng tất cả những gì có thể, nhưng em vẫn thấy mình thiếu quá nhiều. Có thể em tham lam, có thể em quá đáng, nhưng cuộc sống với một đứa trẻ không cha thật chẳng dễ dàn gì. Em ước mình chưa từng được sinh ra trên đời này.
Em cũng là kết quả của một tình yêu, có thể coi là thực sự, cũng có thể coi là một trò chơi. Vì mẹ em yêu người đàn ông ấy thực lòng lắm, nhưng ông ta thì không. Ông ta chỉ coi mẹ là một thú vui để lợi dụng, để thư giãn. Vài lời nói ngọt ai chả nói được, vậy mà mẹ em tin lắm, tin đến mức cho đi tất cả để rồi có em. Khi báo tin, những tưởng người yêu sẽ hạnh phúc và đám cưới trong mơ sẽ diễn ra nhưng những gì mẹ em nhận được chỉ là sự từ chối phũ phàng của ông ta và gia đình ông ta. Họ không muốn có mẹ, cũng không muốn nhận em.
Video đang HOT
Mẹ giữ em lại chứ không phá dù người ta khuyên mẹ nhiều lắm, nhưng mẹ bảo thủ và mẹ thương em. Bây giờ khi kể lại, mẹ vẫn khóc nói rằng hồi ấy mấy lần mẹ suýt tự vẫn vì ánh mắt cũng như thái độ khinh miệt, lên án của mọi người, nhưng nghĩ đến em đang ngày ngày lớn lên trong bụng lại không nỡ. Mẹ sinh ra em, chịu bao vất vả nhọc nhằn, em hiểu. Em biết mẹ vì em mà khổ, nhưng cũng đâu phải tại em, vậy mà mỗi lần giận dữ, mỗi lần em không đạt điểm cao như ý mẹ, mẹ lại khóc, than thân trách phận tại em mà đời mẹ thế này, mẹ hi sinh tất cả cho em rồi em đền đáp mẹ như thế, rồi lẽ ra mẹ không nên sinh em ra trên đời. Những câu nói ấy của mẹ khiến em đau đớn vô cùng…
Em đi học bị bạn bè trêu chọc, chúng nó xì xầm rằng trong sổ của cô giáo, phần tên cha mẹ học sinh, tên cha của em để trống. Em là đứa con hoang, là đứa xấu xa. Bạn bè còn không chơi với em, chúng chửi em là đồ con hoang, đồ không có bố. Em cô độc, kể cả người lớn mỗi lần em làm sai điều gì đều nói rằng: “Con cái nhà mất dạy, đúng là không có cha có khác”. Họ không công bằng với em, luôn sỉ vả em.
Rồi em đi học đại học, có nguời yêu. Lần đầu tiên em thấy mình được an ủi và hạnh phúc như thế. Nhưng hỡi ôi, ông trời chẳng cho em cười được lâu. Ngày người yêu đưa em về nhà chơi, biết em không có bố, người nhà anh ấy đã cấm tiệt anh đi lại với loại “con hoang”, sợ “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, em sẽ giống mẹ em, sẽ là người đàn bà không ra gì. Mẹ em chỉ sinh ra em không có cha thôi, sao họ dám nói mẹ em như thế và bảo rằng em cũng sẽ như thế? Lẽ nào yêu và dại dột lại là một cái tội lớn đến thế sao?
Chưa từng bao giờ đuợc hạnh phúc một cách trọn vẹn, em cảm thấy mình sống nhợt nhạt và mệt mỏi quá. Tương lai em chẳng có gì hứa hẹn cả. Mẹ cố sinh em làm gì để rồi cả đời em và đời mẹ đều khổ đến thế này?
Theo Afamily
Bàng hoàng phát hiện chồng mình lập "quỹ đen"
Câu chuyện này cho đến giờ mình mới phát hiện ra. Mình không biết nguyên nhân vì sao nữa, vì sao chồng lại giấu giếm mình như vậy. Thật tình, mình rất buồn.
Vì mới sinh con nên mình có nhiều thời gian rảnh rỗi, mình cũng hay tìm lên các trang mạng để đọc các diễn đàn. Có nhiều người trong diễn đàn muốn xin áo ấm cũ mặc nên mình đã tìm tủ đồ của chồng. Trong đó, có một chiếc áo lông, mình tìm chiếc áo ấy và một số chiếc áo khác để cho người ta, nếu như có thể, vì ở Sài Gòn, tiết trời cũng không lạnh lắm.
Khi mình cầm vào chiếc áo lông ấy, mình tình cờ phát hiện ra điều gì đó. Thấy có cái gì cồm cộm trong túi áo, mà lại cất rất kĩ, ở tận túi trong và kéo khóa lên. Mình mở ra thì thấy một khoản tiền khá lớn, có tầm hơn chục triệu ở trong đó. Mình đang không hiểu chồng nói gì, vì chưa bao giờ có gì cả.
Vợ chồng mình vẫn đang rất bình thường, vẫn vui vẻ và cũng lắm lúc cãi nhau vì bất đồng quan điểm như bao cặp vợ chồng khác.... Hàng tháng, khi lãnh lương về, chồng mình đều đưa hết cho vợ và căn dặn mình gửi ngân hàng, chừa lại một ít để chi tiêu trong tháng. Khoản tiền chồng cất giấu so với nhà mình thì không có phải là cao, vì lương chồng mình khá là cao.
Nhưng cái mình lo lắng là chồng mình lại giấu mình chuyện này! Mình đâu có phải là không cho chồng tiền xài, lúc nào mình cũng cho dư giả, và nếu chồng muốn mua gì, làm gì chỉ cần nói. Nếu hợp lý là mình ưng ngay chồng đi làm đã có xe công ty đưa rước, ăn uống ở công ty hay ở ngoài công ty đều thanh toán lại, còn ở nhà đã có mình lo! Mình cũng không hiểu số tiền đó ở đâu chồng có....giành dụm từng ngày? Hay là chồng mới lên lương mà giấu? Chồng giấu vợ cất tiền để làm gì? Bao nhiêu câu hỏi được đặt ra trong đầu mình mà không có câu trả lời thỏa đáng!
Nhưng cái mình lo lắng là chồng mình lại giấu mình chuyện này! Mình đâu có phải là không cho chồng tiền xài, lúc nào mình cũng cho dư giả, và nếu chồng muốn mua gì, làm gì chỉ cần nói. (ảnh minh họa)
Lúc cưới và quen nhau, đi bên cạnh chồng, lúc nào mình cũng bị lép vế vì chồng đẹp trai, cao to. Đi đâu ai cũng khen chồng, còn mình, đi kế bên cảm giác như con vịt xấu xí đứng bên "bạch mã hoàng tử" mặc dù mình nhỏ hơn chồng cả chục tuổi. Và so với đám bạn, mình cũng ở hàng khá! Nhưng có lẽ, cái sự trẻ trung của chồng vẫn ăn đứt tuổi trẻ của mình! Bây giờ là người phụ nữ nội trợ rồi xuề xòa, xấu xí,... Còn chồng thì vẫn phơi phới, khiến mình lo lắng quá. Chồng không phải người trăng hoa, chồng vẫn chiều chuộng mình, vẫn đi làm và về nhà đúng giờ! Nhưng nếu ở công ty hay bên ngoài có cô em xinh tươi nào lả lơi với chồng thì sao? Cỡ như chồng, gái bu theo chắc đầy chồng có vì vậy mà chê bà vợ xấu xí lôi thôi ở nhà?!
Cái khoảng thời gian mình bầu bì rồi ở cữ về quê hơn 3 tháng chồng ở nhà một mình có khi nào đã có bồ rồi chăng? Mình lo lắng và buồn quá! Mình có bao giờ giấu chồng chuyện gì đâu, có khi nào mình đã tin chồng quá không?
Theo VNE
Em đang lừa dối bạn trai mình ở quê Em có quan hệ với người khác bị người yêu ở quê xa không biết, em cảm thấy rất day dứt lắm. Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay...