Em tự hào vì có được tình yêu của anh
Yêu nhau cũng đã lâu, nhưng em thấy lúc nào tình cảm chúng mình dành cho nhau cũng tươi mới như ngày nào, và những lúc có anh bên cạnh em đều cảm thấy hạnh phúc. Em tự hiểu rằng, có được điều đó là do hai đứa mình đều biết trân trọng nhau, lắng nghe suy nghĩ tình cảm của nhau. (Bích)
Tư: Bich
Đa gưi: 01 Thang Ba 2012 11:47 SA
Gửi chồng tương lai của em!
Thế là chúng mình đã yêu nhau được hơn 2 năm, khoảng thời gian không ngắn cũng không dài cho anh em mình tìm hiểu nhau. Và giờ đây, đã sắp đến ngày em được làm vợ anh, được chính thức về chăm sóc cho anh, yêu thương anh mãi. Em muốn viết một cái gì đó như là kỷ niệm một thời con gái gửi cho anh yêu dấu, chồng tương lai của em ạ.
Video đang HOT
Sắp đến ngày thiêng liêng, hai đứa mình cùng viết tên nhau lên tờ đăng ký kết hôn rồi anh nhỉ! Em cảm thấy vừa lo lắng vừa hồi hộp và hạnh phúc, lo lắng vì sắp bước vào một cuộc sống mới, cuộc sống vợ chồng có bao nhiêu thứ sẽ thay đổi, rồi cuộc sống sẽ phải lo toan nhiều.
Em hồi hộp vì sắp được làm vợ anh và tương lai em còn được làm mẹ nữa, không biết lúc đấy sẽ như thế nào nhỉ? Nhưng điều em cảm thấy em thật hạnh phúc vì có anh, chồng tương lai của em, bố của những đứa trẻ em sẽ sinh ra. Không bao giờ em thấy hối tiếc về điều đó. Em tự nhủ, em sẽ chăm lo cho tổ ấm của gia đình mình thật nhiều.
Em thầm cảm ơn cuộc sống đã mang anh đến cho em, để yêu thương em và quan tâm đến em. Anh không những là một người yêu tuyệt vời mà anh còn là một người bạn, một người anh luôn bên em mỗi khi vui buồn trong cuộc sống. Em lên Hà Nội, xa quê hương, không một người bà con họ hàng thân thích, chỉ có anh luôn là bến bờ vững chắc để em dựa vai mỗi khi em cô đơn nhất.
Em tự hào vì có anh, có lẽ là do hai đứa mình cũng hợp nhau nữa. Em và anh, cả hai đều hiểu rằng tình yêu chỉ mãi bền vững và ngọt ngào nếu đều biết gìn giữ và vun đắp. Yêu nhau cũng đã lâu, nhưng em thấy lúc nào tình cảm chúng mình dành cho nhau cũng tươi mới như ngày nào, và những lúc có anh bên cạnh em đều cảm thấy hạnh phúc. Em tự hiểu rằng, có được điều đó là do hai đứa mình đều biết trân trọng nhau, lắng nghe suy nghĩ tình cảm của nhau, biết thay đổi để cho nhau được hạnh phúc.
Nhiều lúc em muốn nói với anh: em tự hào về anh nhiều lắm, yêu anh nhiều lắm. Đọc những bài tâm sự trên báo mà thấy sao cuộc sống lắm gia đình có những chuyện thật là buồn, em càng cảm thấy em may mắn vì có anh. Anh là người vui tính và hài hước, nên những lúc ở bên anh hai đứa mình thật là vui.
Quãng đường từ cơ quan về đến nhà xa lắc xa lơ mà đi cùng anh bỗng dưng ngắn lại, mình vừa đi vừa nói chuyện rôm rả, rồi cùng cười ầm ĩ trên đường, em cứ ước đường nó dài ra mãi để được nói cười với anh biết bao là chuyện. Rồi những buổi tối hai đứa dắt tay nhau đi bộ để thong thả hít thở không khí yên tĩnh, cùng nhau bàn về cuộc sống tương lai sau này của hai đứa. Em hạnh phúc biết bao.
Nhớ nhất là lúc em giận anh không biết quan tâm lo lắng cho em, buổi sáng đi làm qua cửa hàng bán sữa em muốn vào mua một gói mà chỉ vì đường hẹp anh không muốn quay xe lại, em trách, anh không nói gì, hôm sau đi qua chỗ đó anh liền hỏi: anh mua cho em hộp sữa nhé. Tình yêu của chúng mình, có lẽ là từ những điều nhỏ nhặt như thế.
Trải qua thời gian, mình càng ngày càng yêu nhau nhiều hơn, có trách nhiệm với nhau hơn. Mỗi lần đi làm về, em chỉ muốn đi thật nhanh để về nhà được gặp anh, được ôm lấy anh, hít hà mùi áo anh. Em luôn muốn dành cho anh những gì tốt đẹp nhất và anh cũng thế.
Vẫn biết đường còn dài và cuộc sống phía trước còn nhiều chông gai, còn nhiều lo toan cho cuộc sống sau này, cuộc sống sẽ có nhiều đổi thay, nhưng em tin rằng tình cảm hai đứa mình dành cho nhau sẽ còn mãi như ngày nào. Chúng mình sẽ cùng nhau chăm lo cho tổ ấm gia đình mình anh nhé. Em yêu anh nhiều lắm.
Theo VNE
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...