Em tự đi. Em không đổ lỗi cho hai từ “số phận”…
Ừ thì người thứ ba luôn là người sai, sai vì nhiều thứ, em sai vì đã khờ dại yêu anh. Nhưng anh à, tình yêu không có lỗi, lỗi là số phận. Cứ cho là thế đi để tình yêu em yên bình bên anh, một chút thôi…
Khi chúng ta gặp nhau, đó là định mệnh. Khi chúng ta yêu nhau, đó là số phận Nhưng liệu tình yêu ấy em có được hạnh phúc bởi lẽ em là người đến sau. Là em chọn. Em tự đi. Em không đổ lỗi cho hai từ ” số phận”.
Em muốn đứng ra thật xa để theo dõi anh, đứng thật xa để yêu anh. nhưng đôi lúc lại những xô bồ của cuộc sống, những phút yếu lòng đẩy em chạy thật gần về phía anh, phá đi khoảng cách hữu hình trong tình yêu ấy, những lúc như thế em cứ phải tự chiến đấu nội tâm vô cùng dữ dội: “Tình yêu ấy có lỗi không anh? “.Em đứng yên và tự dằn vặt. Em bóp méo thứ tình yêu dại khờ ấy vì em sợ.
Video đang HOT
Em sợ đến ngày em tiến đến thật gần anh, ngày tình yêu ấy không thể ôm giữ riêng mình em. Em sợ tình yêu ấy sẽ làm đau người phụ nữ trong cuộc đời anh. Chị ấy đau, em cũng đau, vì em biết tình yêu của chị ấy nơi anh cũng đậm sâu, mãnh liệt và dại khờ như tình yêu của em. Em chẳng biết phải làm sao nữa cả. Em lại vẫn chôn vùi nó âm thầm bên anh. Thứ tình yêu đến sau hạnh phúc đấy nhưng cũng đầy đau thương.
Đôi lúc suy tư em lại thấy cuộc đời này và em như vai nữ phản diện. Em không cố tình yêu anh đâu,Có lẽ là bởi anh. Anh biết điều đó mà, chỉ là tình yêu chúng ta tìm đến nhau chậm một chút. Anh khác xa với những người đàn ông xung quanh em.Họ đến với em dạo chơi vì vẻ ngoài kiêu xa hoặc là vì cảm xúc thoảng qua mùi hương lạ. Anh bản lĩnh và thông minh. Những chân thành anh mang đến chạm thật sâu vào tim em.
Là số phận, em vô tình yêu anh, yêu sâu đậm dù biết rằng tình yêu ấy chẳng thể nào rực rỡ như những mối tình khác. Con gái mà, dù có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa vẫn là người dễ tổn thương. Dù có kiên cường thế nào em vẫn luôn cần một bờ vai tựa lưng vào khi gục ngã. Có những lúc vẩn vơ em nghĩ về anh, về chị ấy, về tổ ấm của anh. Em ghen tị với hạnh phúc ấy, em rơi nước mắt cho tình yêu của em. Ừ thì người thứ ba luôn là người sai, sai vì nhiều thứ, em sai vì đã khờ dại yêu anh. Nhưng anh à, tình yêu không có lỗi, lỗi là số phận. Cứ cho là thế đi để tình yêu em yên bình bên anh, một chút thôi…
Theo iblog
Tình ngay lý gian, em biết phải làm gì hả anh?
Anh - chồng của em! Chẳng biết có khi nào anh đọc được những dòng tâm sự này của em không nhưng em ước gì điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Vì nếu điều đó xảy ra, em cũng không thể tưởng tượng nổi số phận của em rồi sẽ đi đến đâu?
Nếu anh không thể tha thứ, hãy vì tình nghĩa vợ chồng bao năm qua
Em và anh lấy nhau đã được hơn 3 năm rồi, con yêu của mình đã 2 tuổi. Mặc dù vợ chồng mình có nhiều lần không hoà thuận, thậm chí đến nỗi thiếu chút nữa thôi thì đã phải chia tay vì nhiều lí do, chắc anh cũng đã hiểu. Nhưng, em có thể khẳng định, em luôn chung thuỷ với anh, chưa bao giờ em có ý nghĩ sẽ phản bội lại anh. Vậy nhưng, cuộc đời thật trớ trêu khi đặt em vào một tình huống khó xử - "tình ngay lý gian". Khi em buộc phải cho anh đọc bài viết này, chắc cũng là lúc mọi chuyện đã đi quá tầm kiểm soát của em. Nếu anh không thể tha thứ, hãy vì tình nghĩa vợ chồng bao năm qua mà đọc nốt những lời giải thích của em trong bài viết "Tôi khó xử vì đồng nghiệp muốn chúng tôi ngoại tình" cũng trong trang báo này, để em có một cơ hội giải thích rõ mọi chuyện, dù biết có thể nó cũng chẳng cứu vãn được điều gì nhưng đó là hy vọng cuối cùng của em.
Khi ngồi viết những dòng tâm sự này, em đang rất rối bời không biết phải xử lí ra sao. Chỉ mong mọi chuyện sẽ dừng lại kịp thời, để tương lai của chúng mình không phải đứng trước bờ vực thẳm.
Yêu anh!
Theo Hanhphucgiadinh
Người ấy có lý do để ra đi còn em có lý do để ở lại Nắng lên rồi, ngày mới lại bắt đầu. Em cứ thế bước đi trên con đường đã chọn... Nụ cười nở trên môi sau bao ngày chỉ biết buồn và khóc. Cám ơn duyên số đã cho em gặp anh, cho em thấy được tình yêu vĩ đại của cuộc đời mình...sau những tháng ngày u ám nhất cuộc đời. 24 tuổi, em...